Triệu Thụy bỏ ra không ít thời gian mới tra rõ được tư liệu chủ đầu tư xây dựng khu Hoa Viên Tân Thành.
Hoa Viên Tân Thành được xây dựng bởi một công ty gia đình ở Đông An có tên là công ty bất động sản Hành Lập.
Công ty bất động sản Hành Lập đã tạo dựng được một quy mô khá là đồ sộ, trong tay luôn có đến mấy khu cao ốc đã được triển khai hoặc đã triển khai xong.
Hoa Viên Tân Thành chẳng qua chỉ là một trong số đó.
Giám đốc của công ty tên là Phương Hải, trước kia vốn chỉ là một tên lưu manh đầu đường xó chợ, sau nhờ làm ăn manh mún kiếm được chút tiền, nhờ đem đầu tư vào bất động sản mà nhanh chóng trở nên giàu có.
Hiện tại hắn đã nghiễm nhiên trở thành nhân vật rất có phân lượng trong giới bất động sản ở Đông An.
Là một danh nhân trong giới bất động sản Đông An, Phương Hải có mạng lưới quan hệ vô cùng rộng rãi(1), cực kỳ phức tạp, đối với cả hai phe hắc bạch đều có liên hệ khá là thâm sâu.
Ở Đông An, Phương Hải có nhiều chỗ ở, nhưng hắn hầu chỉ thường ở tại một nơi trong khu biệt thự cao cấp giáp phía Nam thành phố – khu biệt thự Lục Thành.
Lục Thành cũng được xây dựng bởi công ty bất động sản Hành Lập của hắn.
Triệu Thụy ngay khi nắm rõ vị trí nơi ở của Phương Hải ở Lục Thành, cùng đêm hôm đó lập tức chạy tới.
Dĩ nhiên, hắn cũng biết đêm nay Phương Hải chưa chắc sẽ qua đêm ở biệt thự này.
Chỉ là hắn nghĩ rằng, cho dù đêm nay không gặp được, đi khảo sát trước cũng tốt.
Vào khoảng mười hai giờ đêm, Triệu Thụy đã đến bên ngoài Lục Thành.
Vì là khu biệt thự cao cấp nên hệ thống bảo an của Lục Thành khá là nghiêm mật.
Tường rào cao phải đến bốn thước, bên trên cắm chi chít chông nhọn, cho dù có trèo lên được, cũng không chỗ đặt chân.
Cạnh chiếc cổng to đùng bằng I-nốc là một trạm gác mà bên trong là bốn gã bảo vệ đang làm nhiệm vụ.
Hai bên cổng còn được lắp đặt camera để giám sát nghiêm ngặt xe cộ và nhân viên ra vào.
Bất quá, đối với Triệu Thụy mà nói những thứ này chẳng tính là gì.
Thứ duy nhất mà hắn cần phải đề phòng chính là những chiếc camera được lắp đặt bên trong khu biệt thự.
Hắn không muốn để lộ thân phận của mình ở trước mặt kẻ khác.
Tìm một góc khuất mà camera khó có thể soi tới được, Triệu Thụy nhún người nhảy lên, thoắt như một bóng ma, dễ dàng vượt qua bờ tường bốn mét, nhẹ nhàng vô thanh vô tức lao về chỗ ở của Phương Hải.
Căn biệt thự của Phương Hải là một biệt thự xa hoa rộng lớn nhất trong cả khu biệt thự.
Khi Triệu Thụy đi tới bên ngoài thì thấy cả căn biệt thự sáng chưng, rất dễ phân biệt.
Triệu Thụy đột nhiên có cảm giác đêm nay Phương Hải có lẽ sẽ qua đêm tại căn biệt thự này.
Bằng không, bên trong biệt thự cũng sẽ không có náo nhiệt như vậy.
Do đó, hắn cũng không nghĩ ngợi nhiều, trực tiếp phóng lên ban công lầu hai, đẩy cánh cửa kiếng rồi lẻn vào bên trong.
Tiếp nối với ban công chính là một căn phòng ngủ chưa được bật đèn.
Cánh cửa phòng ngủ chỉ khép hờ.
Tiếng ca hát, tiếng nước chảy cùng với thanh âm phát ra từ TV trộn lẫn, truyền từ bên trong khe cửa ra ngoài.
Khi Triệu Thụy vừa chuẩn bị mở cửa để bước ra, thì cánh cửa đột nhiên bị đẩy vào.
Một gã đại hán vẻ mặt hung ác, to cao vạm vỡ vận tây phục đen bước vào phòng ngủ; xem bộ dáng có vẻ là một tên cận vệ đến để kiểm tra.
Tên cận vệ nọ thấy có người đứng trong phòng ngủ, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó liền phản ứng lập tức, thò tay xuống dưới nách định móc súng ra.
Tay hắn vừa sắp chạm vào cán sung thì Triệu Thụy đã hừ lạnh một tiếng, tay vung lên, như một tia chớp chụp lấy yết hầu hắn.
Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, xương cổ của tên cận vệ đã bị đạo lực khổng lồ chấn cho gãy vụn.
Hắn trợn trừng mắt, hai tay ôm lấy yết hầu, miệng há ra vài cái, phát ra một vài âm thanh vô nghĩa, rồi ngã sập xuống đất.
Triệu Thụy vô cảm bước qua thi thể của tên cận vệ, chậm rãi bước ra ngoài phòng ngủ, yêu khí nồng nặc thoát ra khỏi cơ thể tràn ngập khắp chung quanh.
Phương Hải vốn tâm địa cay độc, mà mấy tên cận vệ bên người kẻ nào khí chất cũng đều hung ác, lại còn mang theo súng ống.
Bọn họ đều chẳng phải là hạng người thiện lương gì, nên chẳng cần phải nương tay.
Huống chi, đêm nay hắn đến đây chính là để đại khai sát giới!
***************************************
Phương Hải uể oải đích duỗi người nằm trên chiếc ghế sô pha trong căn biệt thự xa hoa của mình, tay trái kẹp điếu xì gà Havana(1), tay phải cầm ly rượu Hennesy đỏ tía.
Ánh đèn vàng vọt từ chiếc đèn thuỷ tinh hoa lệ treo trên trần nhà chiếu xuống, trùm lên người hắn.
Hút xì gà, thưởng thức rượu ngoại, với hắn đó chính là một cách hưởng thụ cuộc sống.
Điều làm cho hắn còn hứng thú hơn, là bên trong phòng tắm còn có một minh tinh trẻ trung xinh đẹp đang tắm.
Lát nữa đây, nàng ta sẽ như một cô cừu non bé nhỏ, lột sạch hết mọi thứ, ngoan ngoãn nằm ở trên giường, mặc cho hắn tuỳ ý khống chế phóng túng(2).
Phương Hải biết, thân hình của hắn mập mạp, mặt mũi xấu xí, xét về tướng mạo mà nói hắn không hề có sức hấp dẫn với phụ nữ, hơn nữa lại là một cô gái xinh đẹp như vậy.
Nhưng vì hắn có tiền, có địa vị, có bối cảnh, những thứ này chính là thứ thuốc kích tình(3) tốt nhất, đủ khiến đại đa số phụ nữ đều tự động leo lên giường.
Phương Hải nhắm mắt lại, rít xì gà một hơi thật sâu, sau đó ngửa đầu lên, khoan khoái hưởng thụ cái khoái cảm mà xì gà mang đến cho hắn.
Hắn cảm thấy bản thân tham gia bất động sản nhiều năm như vậy phải nói là đã khá suôn sẻ.
Dĩ nhiên, cũng không phải không có lúc gặp phải phiền toái.
Tỷ như mấy ngày trước đã có mấy chủ căn hộ ở Hoa Viên Tân Thành đến văn phòng hắn làm ầm ĩ.
Bất quá, trong mắt hắn, mấy cái tên dân đen không quyền không thế đó căn bản chẳng tính là gì, tùy tiện kiếm người chém cho bọn họ một trận thì đã giải quyết xong chuyện.
Mặc dù phương pháp giải quyết vấn đề dã man thô bạo, nhưng hắn có quan hệ không tệ với hắc bạch lưỡng đạo, nên tin tưởng sẽ có thể dìm chuyện này xuống.
Phương Hải dù biết thủ đoạn làm việc của mình chắc chắn sẽ tạo ra rất nhiều thù oán, nhưng hắn cũng chẳng hề để ở trong lòng.
Bởi vì trong lòng hắn, chỉ có những đối thủ kinh doanh có quyền lực cùng với nguồn tài chính khổng lồ và các quan chức chính phủ mới có thể tạo ra uy hiếp đối với hắn.
Còn về phần những kẻ khác, hắn chẳng hề quan tâm.
Trong căn biệt thự trị giá năm mươi triệu này, ngoài hệ thống bảo an nghiêm ngặt được lắp đặt, còn có bốn gã cận vệ kè kè bảo vệ bên người, không rời nửa bước.
Hơn nữa, bốn gã cận vệ thân cận này, tên nào cũng trang bị súng ngắn được chế tạo đặc biệt!
Phương Hải chưa hề nghĩ có một ai có thể xông vào uy hiếp sự an toàn của bản thân.
Tiếng nước chảy rào rào pha lẫn tiếng ca hát êm ái từ trong phòng tắm không ngừng truyền ra.
Phương Hải cựa nhẹ tấm thân núc ních, trên khuôn mặt đang ngậm xì gà lộ ra một nụ cười dâm đãng.
Hắn đã có chút nóng lòng muốn hưởng thụ mỹ nhân khiêu gợi kia rồi.
Đặt chén rượu lên bàn, cắn điếu xì gà, Phương Hải đứng dậy, chuẩn bị bước vào phòng tắm để tắm uyên ương(4) cùng nữ minh tinh trẻ trung nóng bỏng.
Cùng lúc đó, một tên cận vệ bên người hắn đã bước vào phòng ngủ trước, tiến hành kiểm tra thường lệ để đảm bảo an toàn cho hắn.
Ai ngờ, tên cận vệ vừa mới bước vào phòng ngủ, đã bị kẻ thần bí ẩn phục trong bóng tối đánh gục xuống, giật giật vài cái rồi không nhúc nhích nữa, hiển nhiên là đã bị người ta giết chết một cách gọn gàng.
Cả người Phương Hải lập tức cứng đờ, trái tim như thể bị nguyên một bàn tay vô hình bóp chặt, khiến hắn hô hấp khó khăn.
Hắn ý thức được đã có một vị khách không mời xông vào biệt thự của hắn, hơn nữa còn là một vị khách ra tay cực kỳ tàn nhẫn!
Bốn gã cận vệ này của hắn đã theo hắn nhiều năm, công phu người nào cũng giỏi, bắn súng chuẩn xác, phản ứng nhanh lẹ, từng mấy lần giúp hắn tìm được đường sống trong cửa tử.
Không ngờ, vừa rồi ngay cả âm thanh còn chưa kịp phát ra thì đã bị người ta lập tức giết chết!