“Vừa rồi rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy!”
“Trên trời sao lại sáng chói mắt vậy!”
“Đúng là giống như bom hạt nhân nổ à!”
“Đúng đó! Lại còn xuất hiện tử điện cự long, sấm sét đầy trời, nước hồ lại vọt lên cao mấy chục mét, tôi xém chút nữa đã cho rằng ngày tận thế tới rồi!”
“Bất khả tư nghị!”
“Đúng là bất khả tư nghị!”
Đám người nhìn thấy cảnh này bàn tán xôn xao, vì sao trên Động Đình Hồ lại đột nhiên phát sinh hiện tượng kì lạ như vậy.
Cảnh tượng mà bọn họ vừa thấy, đúng là khiến bọn họ suốt đời khó quên.
Sau khi chiến đấu kết thúc, tiếng sấm ầm ầm cũng từ từ yên ắng lại, quang mang chói mắt cũng dần dần ảm đạm, mây chì đầy trời bắt đầu phiêu tán bốn phía, ánh mặt trời vừa rồi bị che đậy kín mít đã chiếu ra khỏi khe hở của tầng mây.
Triệu Thụy lơ lửng trên không, thu Đệ nhị nguyên thần vào trong thân thể, sau đó nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Vừa rồi, chung cực pháp thuật mà ba vị lão tổ tông Thi gia phát ra quả thật tương đối đáng sợ.
Bất quá, cuối cùng mình vẫn đánh bại bọn họ, gặt được thắng lợi trong trường kịch chiến này.
Xem ra sau khi trải qua trận chiến này, Vân Phương và Vân Liên không cần phải lo chuyện an toàn nữa.
Đến ba vị lão tổ tông mạnh nhất trong gia tộc cũng bị đánh bại, đám người Thượng Hải Thi gia đó hẳn không dám tìm Vân Phương làm phiền nữa.
Triệu Thụy nghĩ đến đây, tâm tình bỗng có chút thoải mái, điều này có nghĩa là, sứ mạng bảo vệ Vân Phương và Vân Liên sắp kết thúc, hắn cũng không còn ràng buộc gì nữa, tự do tự tại trải qua một đoạn sinh hoạt bình tĩnh.
Đang chuẩn bị thu Thị Huyết ma đao vào Càn Khôn giới chỉ, xoay người rời đi, lông mày hắn chợt hơi cau, lại ngừng giữa chừng.
Hắn vừa cảm thấy, ba vị lão tổ tông Thi gia vẫn còn sống trong trận chiến vừa rồi!
Triệu Thụy một lần nữa tiến vào trạng thái chiến đấu, chờ đợi ba người ra khỏi hồ.

Qua một lúc, ba vị lão tổ tông Thi gia ướt lướt thướt từ dưới hồ bay lên.
Bọn họ vừa rồi tuy chạy thoát một kiếp, nhưng mỗi người đều bị trọng thương, cơ hồ mất đi khả năng chiến đấu!
Ba vị lão tổ tông Thi gia thất hồn lạc phách, sắc mạch trắng bệch.
Bọn họ đã thua!
Đến tử điện cự long sinh ra do tam tinh liên châu dung hợp lần thứ hai, vậy mà cũng bị Triệu Thụy phá được!
Bọn họ dùng hết toàn lực, vậy mà cuối cùng thua te tua, đến một chút hy vọng xoay chuyển tình thế cũng không có!
Kết quả này, thật khiến bọn họ khó tiếp thu.
Triệu Thụy đêm qua còn bị ba người bọn họ truy sát chạy loạn khắp nơi, chỉ trong mười tiếng đồng hồ ngắn ngủi, lại đánh tan bọn họ dễ như trở ban tay!
Chuyện này đối với bọn họ đúng là như một cơn ác mộng!
Mười tiếng đồng hồ.

Ngắn ngủi mười tiếng đồng hồ, lại khiến tất cả biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Bọn họ quả thật không cách nào tin nổi.
Bởi vì, đối với những tu chân giả có thể tồn tại hàng trăm, thậm chí hàng ngàn năm mà nói, thời gian mười tiếng đồng hồ đúng là quá ngắn ngủi, giống như một cái búng tay, hoàn toàn không đáng kể.
Thế nhưng, chính trong đoạn thời gian ngắn ngủi như vậy, thực lực của Triệu Thụy lại có đột phá khiến người ta kinh hãi, có lực lượng to lớn đủ khiến người ta khó tin!
Thậm chí đến một kích cuối cùng của bọn họ, cũng không tạo thành chút thương hại nào!
Kì tích!
Đây tuyệt đối là một kì tích!

Trừ kì tích ra, ba vị lão tổ tông của Thi gia quả thật không biết dùng từ gì để hình dung thích hợp hơn!
Trong mười tiếng đồng hồ đó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mà lại khiến thực lực của Triệu Thụy lại đột phi mãnh tiến tới cảnh giới khủng bố này, hơn nữa còn tu luyện được pháp thuật vô cùng thần kì như đệ nhị nguyên thần này?
Ba vị lão tổ tông của Thi gia, trong đầu đầy những thắc mắc.
Bọn họ chỉ cảm thấy, tốc độ nhảy vọt thực lực của Triệu Thụy, thực khiến người ta không tưởng tượng nổi, lại trong mười tiếng đồng hồ ngắn ngủi, từ một thủ hạ bại tướng, trở thành một cường giả khủng bố.
Cho dù như tứ đại cường giả đứng đầu tu chân giới hiện nay, thực lực cũng không thể đề thăng nhanh như Triệu Thụy!
Bọn họ lúc này đã không hề hoài nghi, với tốc độ tu luyện gần như điên cuồng của Triệu Thụy, chỉ cần một đoạn thời gian ngắn, đã có thể chen chân vào hàng ngũ tứ đại cường giả!
Ba vị lão tổ tông Thi gia đột nhiên hối hận, hơn nữa còn cực kì hối hận.
Kết cừu oán sâu nặng với một tu chân giả tiềm lực vô cùng như vậy, chẳng khác nào trên đầu mình, thậm chí trên đầu cả gia tộc, treo một cây Đạt Ma Khắc Lợi Tư kiếm (lsqk: kiếm gì vậy nhỉ?), nhìn tuyệt vọng vô cùng.
Dưới tay tu chân cường giả như Triệu Thụy đây, bọn họ chẳng có khả năng chạy trốn nào, bây giờ chỉ còn một cách duy nhất là cố gắng hy sinh, để đổi lấy sự sinh tồn và kéo dài của gia tộc.
Ba vị lão tổ tông của Thi gia nhạy bén cùng gật gật đầu, thần tình trầm trọng từ từ bay lại gần Triệu Thụy.
Triệu Thụy đứng trong mây, từ trên cao chăm chú nhìn xuống ba người, ánh mắt lạnh lùng như băng, uy áp vô tận từ trên người hắn tán phát ra, làm hắn giống như ma thần từ trên trời giáng xuống, khiến người ta chỉ dám kính sợ ngước trông.
“Các ngươi còn dám đến đây tìm chết!” Triệu Thụy lạnh lùng vung Thị Huyết ma đao, thanh âm như tiếng sấm ầm ầm từ chân trời truyền tới, làm màng nhĩ người ta rung đến phát đau.
Ba vị lão tổ tông của Thi gia, cho dù đã mang lòng chịu chết, nhưng dưới uy áp to lớn này cũng không khỏi sinh ra sợ hãi trong lòng.
“Triệu Thụy, thắng làm vua thua làm giặc, chúng ta bị ngươi đánh bại, tâm phục khẩu phục.” Thi Thận hít sâu một hơi, làm mình bình tĩnh lại rồi trầm giọng nói “Nếu ngươi muốn giết bọn ta, vậy cứ việc ra tay, chúng ta cũng không oán hận gì.

Chẳng qua, ta hi vọng, ngươi có thể bỏ qua Thi thị gia tộc.

Dẫu sao, những người khác trong gia tộc tịnh không tham gia hành động trả thù của bọn ta.

Đây coi như là thỉnh cầu trước khi chết của bọn ta!”
Triệu Thụy im lặng hồi lâu, chỉ dùng ánh mắt quét qua quét lại trên mặt ba người, trong lòng cũng không biết đang nghĩ gì, qua một lúc, hắn mới lạnh nhạt nói: “Ngươi cho rằng, các ngươi lúc này có tư cách nói điều kiện với ta sao?”
Thi Thận trong lòng trầm xuống, cơ bắp trên mặt mạnh mẽ co rút lại, Triệu Thụy đã nói vậy, thế thì những người còn lại trong gia tộc chỉ sợ gặp nguy hiểm rồi.
Nghĩ đến một gia tộc tu chân lịch sử ngàn năm, chỉ vì một quyết định sai lầm kiểu này lại bị diệt toàn tộc, trong lòng bọn họ đau như dao cắt.
Thế nhưng, Thi Thận biết, Triệu Thụy nói một điểm cũng không sai, thân phận bọn họ hiện tại, xác xác thật thật không có tư cách gì đưa ra điều kiện với Triệu Thụy.
Bọn họ trong mắt Triệu Thụy, chính là dê cừu chờ mổ.
Thi Thận, Thi Cương, Thi Trí nhìn nhau một cái, lòng như tro tàn, nhắm mắt chờ chết.
Triệu Thụy đưa cao cánh tay, vung xuống một cái.
Thị Huyết ma đao mang theo tiếng rít phá không, trong chớp mắt bay vòng ra.
Ba vị lão tổ tông của Thi gia chỉ cảm thấy cái cổ mát lạnh, lưỡi dao bén nhọn đã cắt qua như vậy.
Cho dù ba người đã ôm lòng chờ chết, nhưng thân thể cũng không nhịn được mà run rẩy.
Bọn họ lần đầu tiên phát hiện, tử thần lại gần bọn họ đến thế!
Sau phút kinh hãi ngắn ngủi, ba người đột nhiên mở mắt ra, tỉnh táo lại.
Bọn họ phát hiện, cái đầu của mình vẫn còn gắn chắc trên cổ, tịnh không bị Thị Huyết ma đao cắt làm hai!
Ba vị lão tổ tông nghi hoặc khó hiểu nhìn Triệu Thụy, chần chừ hỏi: “Ngươi… ngươi vì sao không giết bọn ta?”
Triệu Thụy thu Thị Huyết ma đao vào Càn Khôn giới chỉ, tịnh không trả lợi trực tiếp, mà lạnh lùng nói: “Ta trước giờ ân oán phân minh.

Các ngươi truy sát ta không nghỉ, ta giết sạch các ngươi, cũng là hợp tình hợp lý.

Chẳng qua, ta cuối cùng thay đổi chủ ý, ta không chỉ bỏ qua cho các ngươi, mà còn có thể bỏ qua cho cả gia tộc của các ngươi!”
Ba người Thi Thận thiếu chút nữa không dám tin vào tai mình, vạn vạn lần không ngờ được, không chỉ mình có thể sống, mà cả gia tộc mình cũng không bị liên lụy!
“Đa tạ ngươi đã tha cho chúng ta một con đường sống.” Ba người cùng cong lưng nói “Ơn không giết này, Thi gia sau này nhất định sẽ báo đáp.”
“Đừng cảm ơn sớm, trên đời không có bữa trưa miễn phí, ta cũng có điều kiện.” Triệu Thụy phẩy tay, ngăn bọn họ cảm ơn.
“Điều kiện gì?” Ba lão tổ tông đồng thanh hỏi.
“Các ngươi phải cho Vân Liên thừa kế ngôi vị gia chủ, ngoài ra, phải đối xử với Vân Phương cho tốt, không được nửa điểm thất lễ.

Điều kiện này, các ngươi có đáp ứng không?”
Ba người Thi Thận nhìn nhau một cái, rồi cùng gật đầu, luôn miệng đáp ứng.
Bọn họ vừa rồi còn lo lắng Triệu Thụy đưa ra điều kiện hà khắc nào đó.
Không ngờ lại là chuyện dễ như vậy.
Sự thật, cho dù Triệu Thụy không bắt, cuối cùng bọn họ cũng sẽ đưa Vân Liên lên địa vị gia chủ Thi gia.
Dẫu sao, Vân Liên mới là dòng dõi trực hệ của gia chủ tiền nhiệm.
Bọn họ coi như nhặt không được một cái mạng.

Triệu Thụy nói tiếp: “Nếu như các ngươi có thể giữ vững ước định, ta từ nay về sao cũng sẽ không làm khó Thi gia, còn nếu không…”
Phần còn lại dù không nói ra, ba vị lão tổ tông Thi gia cũng hiểu là gì.
Bọn họ vội vàng đồng ý, tỏ ra không sao dám hủy ước định.
Bởi vì, bọn họ đều biết, Triệu Thụy tiềm lực vô cùng, sau này trở thành tu chân giới đỉnh cấp cường giả, đó cũng là chuyện trong tầm tay, thậm chí phi thăng thành tiên, cũng không phải là không có khả năng.
Đối mặt cường giả cỡ đó, bọn họ tuyệt đối không dám hủy ước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play