Triệu Thụy một mình tìm một nơi yên tĩnh trên Huyền Không đảo, rời xa mọi người, sau đó lấy Vạn Cổ Đan Kinh ra, cẩn thận xem xét một chút, phát hiện trên đó ghi lại có một loại đan dược là Thiên Điểu Vạn Tích đan, sau khi phục dụng có thể khu trừ vạn độc.
Triệu Thụy lại xem phối phương cùng các bước tiến hành luyện chế linh đan này, phát hiện Thiên Điểu Vạn Tích đan này trong Vạn Cổ Đan Kinh tịnh không thuộc về linh đan cao cấp, đối với trình độ luyện chế cũng yêu cầu không cao lắm.
Nhưng nếu muốn luyện thành thì cũng phải cần không ít thiên tài địa bảo quý hiếm làm tài liệu luyện chế.
Trong xã hội hiện đại, thiên nhiên bị phá hoại nghiêm trọng, thiên tài địa bảo càng ngày càng ít, càng ngày càng quý.
Trong tay Triệu Thụy tài liệu gì cũng không có, nếu như dựa vào chính mình đi kiếm, đó đơn giản là chẳng biết đến bao giờ, Bá Đức cũng sớm chết mất xác rồi.
Cũng may Thiên Phúc Ảo Cảnh chính là nơi tu chân giả cùng các lộ yêu ma hội tụ, cũng có không ít bảo vật như vậy được đem bán.
Bất quá mấy cái thiên tài địa bảo này không có khả năng tặng không, đều phải hao phí tiên thạch để mua.
Nếu như dựa theo tiêu chuẩn Tu Chân Giới, Triệu Thụy chính là một kẻ bần cùng điển hình.
Điều này đối với hắn mà nói, thật sự có chút khó khăn.
Triệu Thụy không khỏi nhíu mày, cẩn thận suy nghĩ như thế nào mới có thể tay không mà đem thiên tài địa bảo tới tay.
Đầu óc suy nghĩ mấy lần, một cái ý nghĩ đột nhiên hiện lên trong đầu.
Hắn bật ngón tay một cái, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười tự tin, sau đó đi đến cửa hàng của Đan Đỉnh phái.
Phong Tang Tử ánh mắt sắc bén, thấy Triệu Thụy lại quay lại, không khỏi có chút kì quái liền hỏi: “Minh Linh đạo hữu, ngươi như thế nào vừa đi đã trở lại ? Chẳng lẽ còn có chuyện gì?”
Triệu Thụy đi tới bên cạnh hắn, cười nói: “Đúng vậy, ta muốn từ nơi của các ngươi mua vài thứ dược liệu trở về luyện chế linh đan, không biết có thể hay không?”
“Há? Đạo hữu cũng biết luyện đan?” Phong Tang Tử cảm giác được có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không quá kinh ngạc.
Bởi vì Đan Đỉnh phái tuy là môn phái lớn nhất nổi danh nhất về luyện đan ở Tu Chân giới, nhưng cũng không có nghĩa tu chân giả khác sẽ không biết luyện đan.
Trên thực tế, rất nhiều tu chân giả cũng biết tự luyện chế một ít đan dược, chỉ là, tương đối mà nói, linh đan do Đan Đỉnh phái luyện chế ra phẩm chất tốt nhất mà thôi.
“Thiên tài địa bảo của bổn môn góp nhặt cũng không dễ dàng.” Phong Tang Tử chậm rãi nói: “Bình thường mà nói, chúng ta không bán tài liệu ra ngoài, bất quá nếu ngươi là khách quý của Huyền Linh đạo hữu, vậy lại khác.
Nói xem ngươi muốn cái gì? Chỉ cần không phải tài liệu đặc biệt quý hiếm, ta sẽ thông cảm một chút.”
“Thật sự rất cảm tạ.” Triệu Thụy vội vàng đem thiên tài địa bảo chính mình cần báo tên ra.
Phong Tang Tử theo như hắn nói, đem tài liệu đều chuẩn bị tốt, gói thành một gói đưa tới trên tay hắn sau đó nói: “Năm mươi khối thượng phẩm tiên thạch.”
Triệu Thụy túm lấy gói thiên tài địa bảo, tươi cười: “Ghi sổ nợ nhé.”
Cơ nhục trên mặt Phong Tang Tử tựa như bị băng sương đông cứng lại.
Ở tại Thiên Phúc Huyễn Cảnh lâu như vậy, hắn vẫn chưa từng gặp qua có ai dám ăn không cướp không, càng không gặp qua có ai ăn không cướp không mà lý trực khí tráng, đại khí lẫm nhiên như vậy!
“Minh Linh đạo hữu, ngươi nói giỡn sao?” Phong Tang Tử áp chế cơn giận, sắc mặt đầy những vạch đen.
“Nói giỡn? Không có, ta không hay nói giỡn.
Trên người ta một viên tiên thạch cũng không có.” Triệu Thụy vẻ mặt vô tội: “Nếu không thì tìm Luyện Khí tông đi? Ta với Huyền Linh đạo trưởng rất quen thuộc.”
Năm mươi khối thượng phẩm tiên thạch như vậy, không phải là một con số nhỏ, thậm chí đối với rất nhiều tu chân giả mà nói thì đó là số tài sản rất lớn.
Cho dù là tên đệ tử mặt dài Luyện Khí tông biết Triệu Thụy là khách quý của Huyền Linh cũng không dám tùy tiện đáp ứng.
“Huyền Linh là Huyền Linh, ngươi là ngươi.” Phong Tang Tử cảm thấy có chút kiềm chế không được cơn giận của mình.
“Cho nên ta mới có thể nói là ghi nợ mà.
Chờ ta luyện chế ra Thiên Điểu Vạn Tích đan, ta sẽ dùng linh đan để đổi lại tài liệu.
Được không?”
“Thiên Điểu Vạn Tích đan?” Phong Tang Tử ngạc nhiên “Cách điều chế loại linh đan này sớm đã thất truyền…”
Triệu Thụy cắt đứt lời hắn: “Nếu như ta có thể luyện chế ra thì sao?”
“Ngươi? Làm sao có thể?” Phong Tang Tử vẻ mặt không tin.
“Cách luyện chế loại linh đạn này chỉ có trên Vạn Cổ Đan Kinh mới ghi lại.
Cả Tu chân giới không người nào biết, nếu như ngươi phối chế được còn tìm ta làm cái gì?”
“Ặc.
Ta vừa mới đột nhiên nhớ tới, trước kia ta hình như ở nơi nào đó từng thấy qua cách điều chế Thiên Điểu Vạn Tích Đan.”
“Nói hươu nói vượn.” Phong Tang Tử cười nhạo một tiếng, hoàn toàn không tin.
“Thế thì chúng ta đánh cược, nếu như ta luyện chế được, khoản nợ của ta coi như xóa bỏ.
Nếu như luyện chế không được thì ta bồi thường gấp mười, thế nào?”
“Được.
Trong cửa hàng này có lò luyện đan, ngươi ở nơi này luyện đan là tốt nhất.” Phong Tang Tử không để ý việc này.
Tùy ý chỉ vào một cái lò luyện đan trống không ở góc.
Triệu Thụy cũng không khách khí, trực tiếp đi đến.
Mở lò luyện đan ra sau đó đem thiên tài địa bảo bỏ vào, căn theo tỷ lệ chuẩn phối chế bắt đầu luyện đan.
Đệ tử Đan Đỉnh phái cùng khách hàng trong điếm đều nhìn Triệu Thụy với ánh mắt quái dị, có chút khinh thường, lại có chút trào phúng.
Luyện đan trước mặt đại sư Phong Tang Tử của Đan Đỉnh phái, không phải là múa đao trước mặt Quan Công sao?
Châm chọc, khiêu khích Triệu Thụy một trận xong.
Mọi người làm gì thì làm, không ai để ý đến hắn, thậm chí ngay cả xem cũng không liếc mắt tới chỗ Triệu Thụy lấy một cái.
Bởi vì trong lòng bọn họ, Triệu Thụy tuyệt đối không có khả năng luyện chế ra Thiên Điểu Vạn Tích đan.
Triệu Thụy hoàn toàn không thèm để ý, chỉ căn cứ theo ghi chép trên Vạn Cổ Đan Kinh ghi lại, từng bước, từng bước cẩn thận thực hiện.
Không biết bao lâu sau, lô hỏa tự động tắt, linh đan luyện chế thành công.
Triệu Thụy mở lò luyện đan, lấy từ bên trong ra một viên đan dược màu xanh lục.
Khối đan dược này có mùi cay mũi, đem bán cũng không ra sao, nhất thời làm làm đệ tử Đan Đỉnh phái cùng khách hàng cười ồ.
“Đây là linh đan thất truyền sao?”
“Mùi khó ngửi vậy.”
“Như thế nào là linh đan! Là độc dược mới đúng a!”
“…”
Triệu Thụy không cần so đo với những người bình thường này, mà là lấy ra mẫu máu của Bá Đức để cho mọi người xem, sau đó đem linh đan vừa luyện chế ra bỏ vào.
Mới qua vài giây, độc tính bên trong mẫu máu của Bá Đức rất nhanh chóng thối lui, cuối cùng hoàn toàn biến mất không thấy đâu.
Bên trong cửa hàng Đan Đỉnh phái nhất thời hoàn toàn lâm vào yên tĩnh.
Đan Đỉnh phái đệ tử không hẹn mà cùng há to miệng, mở to hai mắt nhìn, trên mặt lộ ra thần sắc khó có thể tin.
Thiên Điểu Vạn Tích Đan!
Không hề nghi ngờ, đây là Thiên Điểu Vạn Tích đan!
Nhưng là phương pháp luyện chế loại linh đan này đã sớm bị thất truyền ngàn năm!
Vị Minh Linh trước mắt này làm thế nào lại biết được!
Phong Tang Tử khiếp sợ nhìn Triệu Thụy, trong lúc nhất thời cơ hồ đều nói không nên lời.
Hắn vô luận như thế nào cũng không có nghĩ đến vị tu chân giả gọi là Minh Linh này lại thật sự luyện chế ra Thiên Điểu Vạn Tích đan!
Hắn vốn tưởng rằng người này chỉ là nói năm nói bảy ba hoa mà thôi.
Phong Tang Tử đột nhiên hiểu được tại sao mà ngay cả một đại tông sư như Huyền Linh đạo trưởng cũng đối với vị Minh Linh này thêm phần lễ kính.
Bởi vì hành vi của vị Minh Linh này thật sự là ngoài dự đoán của mọi người, làm cho người ta khó có thể đoán được.
“Linh đan ta đã luyện chế thành công, dựa theo ước định lúc nãy, tiền tài liệu ta sẽ không cần thanh toán.” Triệu Thụy đem Thiên Điểu Vạn Tích đan còn lại bỏ vào trong Càn Khôn giới, chỉ chừa lại một viên bên ngoài: “Một viên này, coi như là tạ lễ của ta vậy.”
Nói xong, liền xoay người đi ra ngoài.
Phong Tang Tử mặc dù biết các loại thiên tài địa bảo Triệu Thụy dùng, nhưng phân lượng thế nào, quá trình thế nào, độ lửa ra sao lại một mực không có chú ý.
Hắn sốt ruột hỏi những tên đệ tử khác xung quanh: “Các ngươi có thấy rõ quá trình hắn luyện chế hay không? Có hay không?”
Đệ tử Đan Đỉnh phái đều mặt đầy hối hận, liên tiếp lắc đầu.
Mới vừa rồi bọn họ đều tập trung vào chuyện của mình, làm gì có thời gian rảnh mà để ý người khác.
Nếu sớm biết rằng Triệu Thụy có thể luyện chế ra Thiên Điểu Vạn Tích đan, bọn họ cho dù chuyện khẩn cấp đến đâu cũng đều sẽ gác lại một bên, cẩn thận quan sát các bước luyện đan của Triệu Thụy rồi.
Phong Tang Tử không khỏi vô cùng thất vọng, trong lòng ảo não không thôi.
Vì sự ngạo mạn vừa rồi của mình mà giờ hối hận không ngừng.
Mặc dù hắn là luyện đan đại sư số một số hai tại Tu Chân giới, nhưng là đối với luyện đan có một loại si mê dị thường.
Hiện tại đột nhiên phát hiện một cách điều chế đã bị thất truyền từ lâu, quả thực như thấy được chí bảo, trong lòng ngứa ngáy khó chịu, hận không thể lập tức thu vào tay cho được.
Mặt khác, Thiên Điểu Vạn Tích đan này đối với rất nhiều tu chân giả mà nói, xác xác thực thực là một kiện bảo vật khó kiếm.
Bởi vì rất nhiều yêu ma đều giỏi về thi độc, thậm chí dùng những loại kịch độc đặc thù để luyện chế pháp khí.
Nếu có Thiên Điểu Vạn Tích đan này, xác suất giừ mạng gia tăng rất lớn!
Mắt thấy Triệu Thụy muốn bước ra khỏi cửa.
Phong Tang Tử trong lòng khẩn trương, đi ba bước như hai bước chạy tới phía trước Triệu Thụy, cười làm lành nói: “Minh Linh đạo hữu, xin dừng bước, xin dừng bước!”
“Sao rồi?” Triệu Thụy nghiêng đầu nhìn Phong Tang Tử hỏi: “Chẳng lẽ Phong Tang Tử đạo hữu muốn đổi ý, không giữ lời hứa sao?”
Phong Tang Tử vội vàng xua tay: “Là ta có mắt không nhìn thấy Thái Sơn, cam chịu thua cược, cam chịu thua cược, không hề đổi ý.
Ta chính là muốn hỏi đạo hữu một chút về cách luyện chế Thiên Điểu Vạn Tích Đan này, có thể cho ta mượn xem hay không?”