Hải Lặc phóng ánh mắt vào biển mây mênh mông, sắc mặt âm trầm.
Làm tổng tài của Điện Thần công ti, hắn chưởng khống Điện Thần công ti đã ba chục năm, đối với việc phát triển khuếch trương của Điện Thần công ti có công lao không thể bỏ qua.
Trong ba chục năm nắm giữ Điện Thần công ti, hắn đã vô số lần gặp phải nguy cơ, nhưng nhờ vào trí tuệ và thủ đoạn của hắn, hắn hết lần này đến lần khác đều vượt qua được nguy cơ, bảo trụ được công ti, củng cố được địa vị và quyền lực của hắn.
Thế nhưng, chính vào lúc hắn cho rằng vị trí tổng tài của hắn ở Điện Thần công ti sẽ hoàn mĩ kết thúc, công ti lại xảy ra một sự kiện kinh thiên động địa!
Huyết thủy tinh quan hệ với sinh tử tồn vong của Điện Thần công ti, vậy mà lại bị Trần Trung Uy, kẻ đã từng tâm phúc với hắn trộm mất!
Bí mật kinh thiên trong Huyết Thủy Tinh một khi lộ ra, đủ để Điện Thần công ti lịch sử trăm năm, từng ngoan cường sinh tồn qua hai lần đệ nhất đệ nhị thế chiến, sẽ bị hủy diệt trong chốc lát!
Sau khi Hải Lặc biết được tin này, hắn lúc ấy sợ đến toát mồ hôi lạnh, lập tức huy động thế lực to lớn của Điện Thần công ti, toàn lực tiến hành truy tra.
Sau phi tiêu phí đại lượng nhân lực vật lực, bọn hắn cuối cùng cũng truy tra ra được, Trần Trung Uy đã lẳng lặng trở về Trung Quốc, ẩn cư trong một cái thành phố nhỏ kêu là Đông Hồ.
Thế là, hắn lập tức thuê dong binh đoàn đệ nhất lưu trên thế giới là Mãnh Lang, để bọn chúng tới Đông Hồ, tiêu diệt Trần Trung Uy, cướp Huyết Thủy Tinh về.
Mãnh Lang dong binh đoàn phái ra mấy tên dong binh, xứng đáng là hạng ưu tú nhất trên thế giới, mỗi người đều có kinh nghiệm tác chiến phong phú và thể lực cường đại, bọn chúng phi thường xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất, tiêu diệt Trần Trung Uy, thế nhưng, ngay khi bọn chúng bắt đầu hoàn thành nhiệm vụ thứ hai, đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Nhiệm vụ thất bại, bốn tên toàn bộ bị giết, Huyết Thủy Tinh rơi mất, chẳng biết đi đâu.
Hải Lặc mặt không biểu tình hơi hơi cúi đầu, tâm tình có chút trầm trọng.
Dựa theo tin tức mà hệ thống tình báo nội bộ Điện Thần công ti thu hoạch được, bốn tên dong binh ấy là bị một người thần bí mang mặt nạ bạc, cầm huyết sắc trường đao giết chết.

Rất có khả năng, Huyết Thủy Tinh ấy là bị kẻ thần bí ấy cướp đi.
Dùng loại vũ khí nguyên thủy là trường đao, vậy mà lại chém chết bốn tên dong binh nhất lưu vũ trang tận răng!
Nếu là người khác, sau khi nhận được tin này, khẳng định sẽ cảm thấy bất khả tư nghị, càng không dễ tin tưởng.
Thế nhưng, làm tổng tài một công ti vũ khí to lớn, Hải Lặc biết rất nhiều bí mật mà người bình thường không biết, vì vậy chẳng kinh ngạc chút nào.
Theo cảm nhận của hắn, Trung Quốc trước giờ là một quốc độ thần bí mà kì đặc, ở đó ẩn tàng rất nhiều cường giả khủng bố mà người bình thường khó có thể tưởng tượng.

Mà những cường giả đó, có một cái tên gọi chung: tu chân giả!
Hải Lặc không có qua lại gì với mấy tu chân giả, nhưng hắn có mấy bằng hữu đã từng thấy qua.

Mà mỗi lần nói tới tu chân giả, mấy người bạn này đều lộ ra thần sắc nghĩ lại vẫn còn rùng mình, tỏ ra có chút sợ hãi.
Theo phán đoán của Hải Lặc, kẻ thần bí mang mặt nạ màu bạc đó, đại khái là một người trong số những tu chân giả ấy.
Hải Lặc tịnh không nguyện ý có chút xung đột chính diện nào với mấy tu chân giả thần bí cường đại đó.

Thế nhưng, quan hệ với bí mật trong Huyết Thủy Tinh ấy quá trọng yếu, bất luận thế nào, hắn cũng nhất định phải đoạt lại Huyết Thủy Tinh ấy.

Cân nhắc kĩ lưỡng một lúc, hắn mới bước lại bên bàn giấy, mở một cái ngăn kín nhỏ, bấm một cái nút màu hồng trong đó.
Sau một lúc, vách bên trái phòng làm việc trượt sang hai bên không một tiếng động, một nam tử trung niên mặc đồng phục trắng, mang mắt kính, từ trong thang máy bí mật bước ra.
“Tổng tài, kiếm tôi có chuyện gì vậy?” Nam tử đó hỏi.
“Chiến Chùy kế hoạch thi hành đến đâu rồi?”
Chiến Chùy kế hoạch là kế hoạch nghiên cứu mà Điện Thần công ti bí mật tiến hành mười mấy năm nay, mục tiêu là thay đổi gen của nhân loại, làm cho thể năng, lực lượng, năng lực phản ứng, nâng cao một mức lớn, biến bọn họ thành máy giết người trên chiến trường.
Thử nghĩ xem, nếu như có ngàn vạn chiến sĩ, sức mạnh như gấu, nhanh nhẹn như sói, lại được trang bị vũ khí tiên tiến hiện đại, thế thì sẽ có sức chiến đấu khủng bố đến đâu?
Nhưng sự thật, kế hoạch của Điện Thần công ti còn to hơn nữa.
Những người thí nghiệm trong Chiến Chùy kế hoạch, sau khi trải qua điều chỉnh, chỉ nội sức mạnh không thôi, cũng vượt xa sức mạnh của một con gấu thành niên!
Đặc biệt là ngũ cấp cơ nhân chiến sĩ mới điều chỉnh gần đây nhất, thậm chí có thể dùng tay không xé rách tấm thép bao bên ngoài xe tăng!
“Bỉ Đắc, ngũ cấp Cơ nhân chiến sĩ điều chỉnh được tới đâu rồi?” Hải Lặc hỏi một câu, nam tử kêu là Bỉ Đắc này, là tổng công trình sư của Chiến Chùy kế hoạch trong Điện Thần công ti, đối với toàn bộ tiến trình, đều rõ như lòng bàn tay.
“Ngũ cấp Cơ nhân chiến sĩ, đã có hai người điều chỉnh thành công.” Bỉ Đắc có chút đắc ý hồi đáp, điều chỉnh Cơ nhân chiến sĩ, khó khăn và hao phí cực lớn, hai ngũ cấp Cơ nhân chiến sĩ này, đúng là bọn họ đã phải tốn kém mới điều chỉnh thành công.
---
“Rất tốt, ta cần bọn họ thay ta chấp hành một nhiệm vụ.” Hải Lặc nói “Ngươi giao bọn chúng cho ta sai khiến.”
“Cái gì, ông muốn dùng ngũ cấp cơ nhân chiến sĩ!” Bỉ Đắc khó tin trợn tròn mắt, cơ hồ hoài nghi mình nghe lầm “Đây đúng là Cơ nhân chiến sĩ loại mới nhất.

Chúng ta đã hao phí trên người họ hàng ức mĩ kim đó! Vạn nhất bọn chúng xảy ra chuyện gì, tổn thất đơn giản là con số trên trời nha! Ông sao lại không dùng cố dong binh chấp hành nhiệm vụ? Hoặc giả dùng cơ nhân chiến sĩ cấp thấp cũng được mà!”
Hải Lặc lạnh mặt, lắc đầu rất kiên quyết: “Nhiệm vụ này quá quan trọng, ta đã từng thuê dong binh của Mãnh Lang dong binh đoàn đi hoàn thành, kết cục lại thất bại.

Chúng ta đã đụng đến cao thủ rất cường đại, nhất thiết phải dùng đến ngũ cấp cơ nhân chiến sĩ.

Phải biết, cơ nhân chiến sĩ chúng ta điều chỉnh ra, chính là để chiến đấu, để hoàn thành kế hoạch, mà không phải tốn nhiều tiền làm ra cái lọ hoa hình người! Ngoài ra, thông qua nhiệm vụ thực chiến này, chúng ta cũng có thể tiến hành đánh giá, xem thử ngũ cấp cơ nhân chiến sĩ, đến cùng là có thực lực mạnh đến đâu!”
Bỉ Đắc trầm mặc, tựa hồ đã bị Hải Lặc thuyết phục.
Qua một lúc lâu, hắn mới mở miệng nói: “Tôi chỉ có thể giao cho ông một người, chúng ta cần phải lưu lại một người, tiến hành một lần điều chỉnh nữa, xem thử có thể khiến toàn thể thực lực của hắn, gia tăng thêm một bước nữa không!”
Hải Lặc gật gật đầu, Bỉ Đắc là nhân vật linh hồn của Chiến Chùy kế hoạch, cho dù hắn là tổng tài của Điện Thần công ti, cũng phải tôn trọng ý kiến của Bỉ Đắc.
Rất nhanh một ngũ cấp cơ nhân chiến sĩ, đã được Điện Thần công ti phái ra, đi đến Đông Hồ.
Hắn chỉ có một nhiệm vụ, đó là bất luận dùng thủ đoạn gì, cũng phải trong thời gian nhanh nhất tìm ra Huyết Thủy Tinh, mang về Điện Thần công ti.
~~~~~
Trong khi Điện Thần công ti phái người tìm kiếm Huyết Thủy Tinh, ở Đông Hồ cách đó ngoài ngàn dặm, dư ba của đại kiếp án ngân hàng đã khuếch tán ra toàn thành phố.
Cảnh sát tuy nỗ lực phong tỏa tin tức, thống nhất bịt miệng, thế nhưng, tin tức chân thực có liên quan đến kiếp án ngân hàng, vẫn từ một con tin lúc bấy giờ, lộ ra bên ngoài.
Thế là, lời đồn về người mang mặt nạ bạc thần bí chém giết bọn cướp, bắt đầu tuôn chảy khắp đường lớn ngõ nhỏ, thông qua một số nhân sĩ có sức tưởng tượng phong phú, tinh tế gia công, hình tượng người mang mặt nạ bạc thần bí ấy, bắt đầu xuất hiện rất nhiều phiên bản.
Có một số thuyết nói hắn là ác ma giết người không chớp mắt, có một số cho rằng hắn là thần tiên trừng ác dương thiện.

Bất quá, không quản là phiên bản nào, đều có một điểm chung, đó là, năng lực của người ấy được phóng đại vô hạn, phảng phất hắn chỉ cần phẩy tay một cái, liền có thể hủy thiên diệt địa, thiên hạ thái bình.
Vụ cướp ngân hàng này, cũng đồng dạng trở thành đề tài tán gẫu hấp dẫn trong giới giáo viên của Đông Hồ Thất Trung.
Vào lúc Triệu Thụy đi làm, từ miệng của đồng sự trong văn phòng, nghe được rất nhiều phiên bản của tin đồn, bản khó tin nhất trong đó, nói hắn vẻn vẹn mở miệng một lần, bọn cướp liền tự sát tập thể!
Triệu Thụy không khỏi dở khóc dở cười, cảm thấy nếu quả thật như vậy, vậy hắn đúng là Đường Tăng chuyển thế rồi!
Mỗi khi các lão sư trong văn phòng nói đến chuyện này, ánh mắt của Vân Phương lại hữu ý vô ý lướt qua mặt Triệu Thụy, tựa hồ còn muốn tìm tòi cái gì.
Cử động của Vân Phương khiến Triệu Thụy âm thầm cảnh giác, nghĩ bụng lòng nghi ngờ của Vân Phương chưa dứt, bèn cẩn thận che giấu, tận lực không để chính mình lộ ra bất cứ kẽ hở nào.
“Đúng rồi, tôi nghe chủ nhật này trường có tổ chức đi chơi, có phải có chuyện đó không?” Lý lão sư dạy toán đại khái cảm thấy mấy ngày nay, mỗi ngày đều bàn luận cái gì kiếp án, có chút chán ngấy rồi, bèn hốt nhiên đồi đề tài, hỏi một câu.
“Ừm, chuyện này tôi cũng có nghe, lấy năm học làm đơn vị, sơ trung và cao nhất cao nhị đều có thể tham gia, nói về địa điểm, đại khái là xung quanh thành phố Đông Hồ này.” Vân Phương thu hồi ánh mắt từ trên mặt Triệu Thụy lại, sau đó vừa chấm bài, vừa mở miệng đáp.
“Tôi quả thật một điểm cũng không thích hoạt động.” Lý lão sư phản đối nói.

“Ngày chủ nhật ở trong nhà tốt biết bao, thoải thoải mái mái, mang học sinh đi sinh hoạt, vạn nhất xảy ra chuyện gì, thế chẳng phải là phiền phức sao, phải gánh trách nhiệm rồi.”
“Ngươi có thể không đi, mà không biết học sinh lớp ngươi có đáp ứng không.” Triệu Thụy cười pha trò.
Lý lão sư có chút chịu thua méo mỏ: “Thế thì lớp Cao nhất (cao trung năm 1) chúng ta đi đâu vậy? Đã xác định chưa?”
“Long Vân Sơn”, có lão sư đáp một câu.
“Cái gì? Long Vân Sơn? Đi chỗ đó hả?” Lý lão sư mặt đột nhiên biến sắc, sợ hãi kêu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play