Buổi tối, Triệu Thụy đi xe ra ngoại thành, tìm một gò đất xung quanh không một bóng người, sau đó lấy tiên mộ bài từ trong càn khôn giới ra.

Khí trời ban đêm không được trong lành lắm, mây đen giăng đầy trời, mặt trăng cơ hồ bị che phủ hoàn toàn, chỉ đâu đó trên mặt đất leo lắt ánh trăng rơi rớt xuống.

Triệu Thụy giơ cao tiên bài lên, hứng lấy ánh trăng mờ nhạt.

Tiên mộ bài dần dần có chút phản ứng, nếu so với những lần trước kia thì lần này tốn thời gian gần như gấp đôi.

Từ tiên bài phát ra ánh sáng màu trắng sữa nhàn nhạt.

Qua một lúc lâu, theo ánh trăng không ngừng dung nhập vào tiên bài, ánh sáng màu trắng sữa dần trở nên sáng ngời, xung quanh tiên một bài hình thành một vòng sáng.

Vầng sáng từ từ mở rộng, càng lúc càng lớn, không gian xung quanh bắt đầu chấn động, vặn vẹo.

Ngay sau đó cánh cổng đá cổ xưa mang theo tiếng rung ầm ầm, từ trong không gian xoắn chậm rãi xuất hiện, những bậc tiên thang trắng bạc cũng kéo dài từ cánh cổng đá đến dưới chân Triệu Thụy.

Triệu Thụy thấy cánh cổng đá cổ xưa xuất hiện, liền đem tiên mộ bài cất vào càn khôn giới, sau đó bước dọc theo tiên thang tiến vào cánh cổng đá.

Triệu Thụy từ gò núi nhỏ tiến vào tiên ma lăng viên, cánh cổng đá này sau khi hắn vào ngay lập tức biến mất.

Hàn khí quen thuộc ập vào mặt khiến cho Triệu Thụy không nhịn được hắt xì một cái.

Nhìn xung quanh, bốn phía là tiên mộ nhiều như rừng, nằm chỉnh tề.

Triệu Thụy ở rừng bia mộ này bước chậm đi, cẩn thận nhìn tiên mộ lục cấp, cuối cùng dừng lại ở một băng mộ khổng lồ cao hơn mười thước.

Trong băng mộ đóng băng một ác ma phương tây thật lớn.

Thân thể ác ma phương tây này dường như không phải giống như bình thường, mà do hắc vụ đậm đặc tao nên, trong tay phiêu tán hắc vụ hình chủy thủ, nhưng chủy thủ này đã bị phá hủy toàn bộ, không thể dùng được nữa.

Nhưng trên thân chủy thủ đỏ sẫm máu, đủ biết rằng trong trận chiến năm xưa, có biết bao nhiêu tiên ma trở thành vong hồn dưới cái chủy thủ này rồi.

Triệu Thụy cẩn thận đánh giá ác ma phương tây một hồi, nhưng không cách nào thấy rõ khuôn mặt của hắn.

Cả khuôn mặt của hắn ẩn dưới một mặt nạ bạc.

Mặt nạ bạc tản ra khí lạnh như băng, vừa yêu dị vừa sáng chói, chỉ nhìn qua một cái cũng khiến cho người ta không rét mà run.

Đây đích thực là một món hung vật!
Hắn cúi xuống nhìn dòng chữ trên bia mộ phía trước.

Căn cứ vào văn tự viễn cổ ghi lại, ác ma phương tây này tên là Hầu Tư, thời viễn cổ là một minh ma cao cấp nổi danh lẫy lừng trong địa ngục phương tây.

Minh Ma Hầu Tư sinh ra tại minh hà trong địa ngục phương tây, trong tay cầm Minh Hà chủy thủ.

Trong Minh Hà chủy thủ chứa vô số oán khí và trớ chú của Quỷ Hồn, độc vô cùng, cho dù có là thần hay ma, bị chủy thủ này của hắn chém vào, trớ chú và nguyền rủa của quỷ hồn địa ngục sẽ tác động trực tiếp đến linh hồn.

Gây tổn thương nặng cho linh hồn kẻ đó.

Nhưng thần ma môn đều rất thần thông.

Dùng ánh sáng chống lại Minh Hà chi chủy, đừng nói có thể giết được thần ma, thậm chí không có cả cơ hội đến gần.

Nhưng minh ma Hầu Tư một lần ngẫu nhiên có cơ hội đoạt được một kiện bảo vật, chính là mặt nạ bạc mang trên mặt của hắn—Minh linh mặt nạ.

Minh linh mặt nạ vốn là một vật tà ác của tây phương, đã xuất hiện từ thời viễn cổ.

Máu tươi của tội nhân, linh hồn tàn bạo đến từ địa ngục, qua vô số năm tháng hắc ám rồi dung hợp hỗn tạp vào nhau, cuối cùng hình thành minh linh mặt nạ này.

Công dụng lớn nhất của minh linh mặt nạ này chính là thay đổi khí tức của người mang nó.

Bất cứ là sinh vật gì, là thần hay ma đều có một loại khí tức riêng biệt, thần ma càng cường đại, khí tức càng mãnh liêt, uy thế càng khiến người ta khiếp sợ.

Nhưng minh linh mặt nạ này có thể ẩn dấu khí tức của một thần ma cường đại một cách vô ảnh vô tung, làm cho người khác căn bản không cách nào phát hiện được!
Mặt khác nó cũng làm cho một nhân loại bình thường khi mang vào, tỏa ra một khí tức, uy thế giống như của một thần ma có thực lực cường đại, khiến cho người ta sợ hãi thần phục, thậm chí không cần đánh cũng khuất phục được đối thủ.

Từ sau khi có được chiếc mặt nạ này, Hầu Tư lúc nào cũng mang trên mặt, không có lúc nào gỡ xuống, không ai biết diện mục thật của hắn rốt cuộc ra sao.

Nhưng tên tuổi của hắn càng lúc càng lớn, vì thế không ai không biết đến ác ma địa ngục này, trở thành một sát thủ khủng bố, khiến thần ma phương đông vô cùng sợ hãi.

Từ khi sau khi chiến tranh viễn cổ xảy ra, minh ma Hầu Tư càng thể hiện thiên phú giết chóc của mình, hắn vô cùng thành thục trong việc ám sát tiên ma phương đông, quả thực khó có thể đếm hết số nạn nhân dưới tay hắn, chỉ cần nhắc tới hắn cũng khiến cho người ta biến sắc.

Về sau, chư tiên đông phương tổng vận động một số lượng nhân lực vật lực thật lớn, gài bẫy hắn, sau khi tổn thất rất nhiều nhân thủ, cuối cùng cũng giết chết được minh ma Hầu Tư, đóng băng hắn trong tọa tiên mộ này.

Xem qua dòng văn tự cổ này giới thiệu, Triệu Thụy trong lòng dấy lên một dục vọng cháy bỏng.

Mặt nạ Minh linh này, không thể nghi ngờ đúng là một bảo vật tà ác, nhưng nó tà ác thế nào cũng mặc kệ, cũng không thể che được ánh sáng từ bảo vật viễn cổ này phát ra.

Đây là kiện bảo vật mà tất cả sát thủ chuyên hành thủ ám sát trong bóng tối mơ ước cầu mong.

Nếu như minh linh mặt nạ này thất lạc bên ngoài nhất định sẽ gây ra chấn động vô cùng lớn, dẫn đến một trường tranh đoạt thảm khốc, đẫm máu.

Cứ nghĩ xem, nếu như đang lúc bế quan hoặc đang ngủ say, đột nhiên một tên sát thủ im ỉm xuất hiện bên mình, không chút tiếng động, mà bản thân không hề hay biết, điều này là nỗi sợ hãi không thể tưởng tượng được.

Triều Thụy trong lòng vô cùng sung sướng chuẩn bị mở mộ đoạt bảo.

Minh linh mặt nạ này đối với hắn mà nói vô cùng giá trị, không những dấu khuôn mặt thật của hắn, đồng thời ẩn giấu thân phận của hắn, còn có thể tăng cường thực lực của hắn, thật là vô cùng hữu dụng.

Triệu Thụy hít sâu một hơi, áp tay vào tầng băng, ngưng tụ chân khí toàn thân, mang chân khí truyền vào trong tầng băng, bắt đầu phá hủy cổ chú của pháp trận trên băng mộ.

Có kinh nghiệm phá hủy cổ chú pháp trận trước đây, lần này Triệu Thụy mở mộ tương đối thuận lợi, hắn duy trì liên tục truyền chân khí vào băng mộ, phá hủy hoàn toàn cổ chú pháp trận trên băng mộ.

Trong nháy mắt, cổ chú pháp trận bị Triệu Thụy phá hủy, một tiếng “ka la” vang lên, băng mộ từ từ tách ra hai bên, lộ ra thi thể cua minh ma Hầu Tư.

Ngay khi tiếp xúc với không khí bên ngoài, trong nháy mắt, Minh ma Hầu Tư như một làn khói nhẹ biến mất vô hình, Minh Hà chi chủy đã bị phá hủy trong tay hắn cùng Minh Linh mặt nạ trên mặt rơi xuống đất, phát ra một tiếng leng keng.

Triệu Thụy cúi người xuống, đầu tiên nhặt Minh Hà chỉ chủy lên cất vào càn khôn giới chỉ, mặc dù nói chỉ chủy này bị phá hủy thảm hại, không thể sử dụng nhưng cái này dù sao cũng là di vật từ viễn cổ, giữ lại không chừng sau này có chỗ dùng được.

Hắn ngay lập tức nhặt minh linh mặt nạ lên, cầm trong lòng bàn tay, chăm chú xem xét ngắm nghía.

Minh linh mặt nạ đúng là bạc tinh khiết, lạnh như băng, ánh lên màu bạc chói lọi yêu dị, trên mặt nạ ánh sáng như chuyển động tạo nên một loại mị lực mê người, khiến cho người ta hận không thể lập tức mang mặt nạ lên mặt.

Triệu Thụy vừa chuẩn bị mang lên mặt, một dòng ám lưu lạnh như băng từ trong mặt nạ truyền ra, thấm vào kinh mạch của hắn.

Triệu Thụy lập tức cảnh giác, bắt đầu cân nhắc hậu quả sau khi mang mặt nạ.

Bởi hễ là bảo vật của yêu ma, thông thường đều mang khí tức tà ác của chủ nhân trước đây của nó, rất khó khống chế, nếu như không chú ý cẩn thận, bảo vật chẳng những lấy được, không khéo thần trí còn bị không chế ngược lại, rơi vào ma đạo.

Trước đây khi hắn lấy được Thị Huyết Ma Đao đã phát sinh loại nguy hiểm này, nếu không cẩn thận lại dẫm vào vết xe đổ lúc trước.

Tất nhiên cảnh giác không có nghĩa là từ bỏ, một bảo vật vô cùng hữu dụng như vậy bỏ đi thật phí cảu trời!
Ngồi tại chỗ nghỉ ngơi một lúc, linh lực trong cơ thể dần dần phục hồi đến trạng thái đỉnh cao, Triệu Thụy cầm mặt nạ lên, sau đó chậm rãi mang lên mặt.

Mặt nạ áp vào trên da mặt, một cảm giác lạnh như băng truyền tới, không phải thoải mái gì lắm.

Rất nhanh mặt nạ cùng da mặt dính lại với nhau, dính chặt cơ hồ không có một chút kẽ hở, tựa như khuôn mặt trời sinh ra đã là như vậy rồi.

Cảm giác lạnh như băng này tràn ra rất nhanh, xâm lấn cơ thể, khiến cho Triệu Thụy giống như đứng ở núi băng Nam cực, lạnh đến thấu xương.

Không nhữn vậy, trước mắt Triệu Thụy bắt đầu xuất hiện các loại ảo giác.

Một dòng sông dài tít tắp không thấy đâu cuối chầm chậm hiện ra trước mặt hắn.

Vô số lệ quỷ oan hồn hiện ra giữa sông, gào khóc, âm thanh thê lương rùng rợn.

Đột nhiên dị biến xuất hiện, ở giữa sông xuất hiện một cơn sóng cao trăm trượng đổ ầm ầm về phía hắn.

Bên trong con sóng lớn đó là hằng hà sa số lệ quỷ oan hồn, diện mục dữ tợn, mắt lộ hung quang, hướng về phía hắn giương nanh múa vuốt, tựa như muỗn đem hắn ra xé nát ăn thịt.

Triệu Thụy tâm thần chấn động mạnh, cảm giác bản thân mình trong nháy mắt bị đợt sóng lớn này vùi lấp, hoàn toàn không có chút sức phản kháng.

Hắn cảm thấy thân thể mình ngày càng trở nên trầm trọng, vô số quỷ hồn xấu xa kéo chân hắn, muốn dìm hắn vào đáy sông vô tận.

Đúng lúc này, Triệu Thụy giơ song chưởng lên, ngẩng mạnh đầu lên hét một tiếng điên cuồng.

Tiếng hét này tựa như một đạo phích lịch, làm tê liệt thiên địa.

Con sông rộng lớn, đợt sóng động trời cùng với vô số quỷ hồn trong nháy mắt hoàn toàn biến mất không còn chút tăm hơi.

Trước mắt Triệu Thụy lại xuất hiện hình ảnh tòa tiên mộ quen thuộc, bên tai văng vẳng một làn tiên âm quen thuộc.

“Hô ~~”
Triệu Thụy nhẹ thở phào một hơi, rốt cuộc hắn cũng vượt qua cửa ải khó khăn này, minh linh mặt nạ này đã trở thành bảo vật của hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play