Đối với sự lo lắng của Vân hùng , Triệu Thụy tỏ vẻ giải thích , nếu phiền toái đã tìm đến mình thì trốn cũng không xong .
Với tin tình báo đã lấy được , lại vừa an ủi Vân Hùng hai câu , Triệu Thụy cũng không muốn nói nhiều lời nữa , vì vậy cúp máy điện thoại .
Cho hai tay vào túi quần , duỗi thẳng lưng , nhìn bốn phía xung quanh trong phòng tổng cộng có hơn mười giáo viên mỗi người một phòng không ai quấy rầy ai , so với đi làm công ty thì không khác gì cho lắm .
Trên bàn giấy có chút bừa bộn , ngoại trừ một cái bút kí ra , thì còn lại là một ít giáo án cùng sách bài tập .
Bút kí vốn là do trường học phát ,mỗi người một cái
Bởi vì trường học đã xóa bỏ lịch là việc theo ca nên chỉ cần hắn hoàn thành công việc là không ai làm khó dễ hắn .
Bất quá , tuy nói như vậy nhưng nhiệm vụ mỗi ngày của giáo viên rất nặng , rất bận rộn : soạn giáo án , phê chữa bài tập … bình thường tại trường làm việc còn không xong , phải mang về nhà làm tiếp tục .
Cho nên trong thời gian làm chỉ có thể làm những thứ cơ bản , về nhà vẫn phải làm tiếp , so với việc tại văn phòng không khác nhau gì cả .
Tuy nói đến Đông Hồ mục đích chính là bảo vệ mẹ con Vân Phương nhưng không có nghĩa là hắn đối
Lấy ra giáo án đã chuẩn bị cho nội dung giảng dạy ngày mai , xem qua lại cho tốt , hắn đợi một lúc cho đến khi Vân Phương trở lại văn phòng thu thập đồ dùng cá nhân chuẩn bị ra về .
Triệu Thụy lúc này mới cùng nàng rời khỏi văn phòng .
Hiện tại là thời kì khó khăn , sát thủ thế giới bài danh đệ tam không biết ở nơi nào như hổ rình mồi , hắn không thể không cẩn thận một chút .
Đại khái là bởi vì vẫn còn nguyên nhân khúc mắc màVân Phương hình như không nguyện ý cùng hắn nói chuyện.
mặt hiện lên vẻ lãnh đạm như mọi ngày , đi một mình lên phía trước .
Triệu Thụy cũng chẳng muốn đối mặt với mình là cái mông lạnh , nên chỉ đi phía sau cách một khoảng.
Vóc người của Vân Phương quả thật phi thường xinh xắn , duyên dáng.
Đi ở phía sau nàng có thể nhìn thấy thân hình nangd tinh tế như một con rắn , thân thể nhẹ nhàng đung đưa , lượn lờ làm cho có cảm giác khó nói về vẻ phong tình của thiếu phụ .
“ Này! Đó là cô giáo Vân dạy lớp bảy thì phải .”
“ Lớn lên rất đẹp a !”
“ Hắc hắc , vóc người cũng tốt !”
Cũng không biết là ba học sinh ngồi cạnh bàn ở phía sau nói nhỏ thảo luận với nhau , mặc dù thanh âm vẫn còn rất lớn .
“ Khó trách chủ nhiệm Chương luôn luôn đam mê sắc đẹp của cô ấy .”
“ Hừ , Trương lão đầu là một gã háo sắc ! Thấy phụ nữ xinh đẹp là mát cứ tít lên ,nhìn thấy chúng ta là lại giả vờ lên mặt .”
“Đúng vậy , lần trước tao không có mặc đồng phục , hắn chắn tại cổng trường không cho ta vào !”
“ …”
“ …”
Triệu Thụy theo thanh âm hướng bên kia nhìn thoáng qua , m ặc dù ba gã học sinh kia không nhận ra Triệu Thụy.
Nhưng cũng biết hắn là sư phụ, không khỏi lại càng hoảng sợ.
.
Sợ hắn đem nghe được nói truyền ra đi, vì vậy lập tức ngậm miệng lại , cười hắc hắc rôồi hô sư phụ tốt sau đó vội vàng chuồn đi .
Triệu Thụy cũng không nói cái gì ,chỉ gật đầu cười cười.
Trước kia khi hắn là sinh viên cao đẳng , hình như cũng như thế này chỉ là khi đó trong trường học không có nữ giáo viên xinh đẹp nào cả .
Còn như cách giáo viên quản lí học sinh học tập thì trong mắt học sinh một số chính là kẻ thù , chỉ là trước mặt không dám chống đối , sau lưng mới giở trò đó là điều không thể thiếu.
Trên thực tế , cho dù bây giờ hắn thế nào cũng không thích giáo viên chủ nhiệm lớp bảy Chương Tổng Lâm , bởi vì trong lúc phỏng vấn tên kia làm khó dễ hắn.
Cứ theo nguyên nhân này thì đơn giản thấy mình và Vân Phương có chút khúc mắc , cho nên muốn lấy lòng Vân Phương thôi .
Mà mấy lời nói của mấy đệ tử này cũng không phải là tin đồn vô căn cứ.
Triệu Thụy trong lòng đang nghĩ như vậy đột nhiên rùng mình , thần kinh tỏ vẻ căng thẳng .
Hắn nhận thấy cách đó không xa hình như có một cỗ linh lực cường đại ba động một chút .
Vẻ mặt Triệu Thụy vẫn duy trì bình tĩnh , chân khí cường đại cũng bắt đầu ngưng tụ tại bàn tay , hắn rất quen luồng linh lực ba động này , chính là của tên sát thủ Ngô Tam Đan .
Xem ra Ngô Tam Đan chuẩn bị động thủ rồi !
Triệu Thụy cứ như vậy mà phán đoán ra , cẩn thận đề phòng .
Ngô Tam Đan là sát thủ đứng hàng thứ ba trên thế giới , thực lực mạnh mẽ , kinh nghiệm phong phú mà Vân Phườn lại là một người bình thường không có lực lượng gì cả .
Nếu tinh thần có chút buông lỏng thì không chừng Ngô Tam Đan sẽ đắc thủ .
Nhưng mà ngoài ý muốn của Triệu Thụy là Ngô Tam Đan mặc dù xuất hiện nhưng lại không lập tức động thủ , chỉ đứng ở phía xa xa .
Y quan sát đến khi hắn cùng Vân Phương lên xe mới lặng lẽ rời đi .
Triệu Thụy cân nhắc cẩn thận dụng ý của Ngô Tam Đan , đột nhiên hiểu được ý đò của Ngô Tam Đan.
Rõ ràng Ngô Tam Đan đang cẩn thận quan sát chỗ ở cùng chỗ làm việc của Vân Phương , tìm kiếm cơ hội tốt nhất hạ thủ .
cảnh giá trong lòng Triệu Thụy càng cao , Vân Phương chỉ là một người bình thường , chênh lệch thực lực của hai người quả là cách biệt một trời một vực .
Nhưng mà lần này tâm tư của NgôTam Đan vẫn cẩn thận như cũ , khó trách y xuất đạo hơn mười năm chưa có thất thủ lần nào .
Thật không hổ danh sát thủ đệ tam sát thủ .
Triệu Thụy cười cười , ánh mắt dần dần sắc bén .
Bất luận ai cũng không muốn gặp loại sát thủ kiểu này , bất quá hắn lại không có lựa chọn thứ hai .
Triệu Thụy cau mày tính toán cẩn thận thời gian Ngô Tam Đan động thủ , hắn cảm giác mơ hồ có thể không lâu lắm , khoảng hai ngày sắp tới .
Trở lại nhà trọ , Triệu Thụy mang bao về nhà quăng về chiếc ghế dài , tùy ý ăn uống vài thứ sau đó dựa vào ghế salon đem cảm giác bao phủ ra bên ngoài , phạm vi bao phủ nhà của mình cùng Vân Phương .
Thời gian kéo dài cùng với cảm giác bao phủ rộn rãi làm cho tinh thần hắn có chút mệt mỏi ,nhưng mấy ngày này là mấy ngày nguy hiểm nhất , hắn không thể không làm như vậy.
Đã đáp ứng sự ủy thác của Vân hùng rồi thì phải đem hết sức để hoàn thành .
Khi đem cảm giác bao phủ toàn bộ nhà của Vân Phương , hình ảnh Vân Liên đáng yêu , hoạt bát làm mất vẻ lạnh lùng của Vân Phương , làm cho cô ấy tươi cười đầy sức sống đều hiện ra trong đầu của Triệu Thụy .
Triệu Thụy giống như một người tàng hình , một mình đứng lẳng lặng nhìn hai mẹ con cười đùa vui vẻ ăn cơm .
Trời càng ngày càng tối , mọi nhà đều đã tắt đèn , mọi người tiến vào giấc ngủ nhưng trong bóng tối Triệu Thụy vẫn ngồi một mình trên chiếc ghế salon, thầm đợi Ngô Tam Đan đến .
Thời gian chầm chậm trôi qua đi , trên tường kim đồng hồ đã chỉ số hai , bốn phía yên tĩnh không một tiếng động .
Song đúng lúc này .một thân ảnh nhỏ bé không một tiếng gió từ xa lại gần , hướng về phía Vân Phương chạy đến .
Hai mắt của Triệu thỵu đột nhiên hiện lên một đạo tinh quang.
“ Hoắc “ tử trên sa lon chân khí ở kinh mạch bên trong vận chuyển , nhanh chóng đạt tới trạng thái đỉnh cao .
Hắn bước nhanh đi tới ban công , quay đầu nhìn lại thì thấy một bóng người thon gầy đã đánh nát vòm thủy tinh trên ban công nhà Vân Phương , đồng thời nhảy lên ban công.
Trong nháy mắt Triệu Thụy xác định người này chính là Ngô Tam Đan .
Triệu Thụy nhếch khóa miệng , nở ra một tia cười lạnh ,nhìn Ngô Tam Đan đang đi vào trong phòng lúc này mới thả người nhảy từ ban công nhà mình sang ban công nhà Vân Phương , theo sát phía sau Ngô Tam Đan
Ngô Tam Đan luôn luôn cảnh giác nhưng lần này dù sao chỉ là đối phó với hai mẹ con yếu đến mức trói gà không chặt, hơn nũa kế hoạch vẫn thuận lợi .
Bởi vậy so với ám sát các quan nhân chính khách , lần này y có chút buông lỏng một ít .
Ngô Tâm Đan cũng không để ý , chuẩn bị xuyên qua phòng này , chuẩn bị tiến vào phòng khách , lại đến sát vách phòng trong .
Ngay khi hắn sắp đi ra khỏi phòng ngủ thì Triệu Thụy ra tay .
Triệu Thụy từ trong Càn Khôn giới lấy ra Thị Huyết Ma Đao sau đó phi thường nhẹ nhàng hướn Ngô Tam Đan từ trên bổ xuống .
Triệu Thụy một mực đem hơi thở ẩn giấu rất kín nhưng mà khi vừa động thủ hơi thở khó tránh khỏi có chút lộ ra .
Ngô Tam Đan lập tức phát hiện ra , không khỏi kinh hãi , làm sao có thể nghĩ rằng từ trước tới nay luôn chỉ có mình phục kích người khác , không nghĩ tới lần này bị lật thuyền trong mương , bị người khác phục kích lại .
Hắn vội vàng không có thời gian quay đầu để xem rõ mặt kẻ đánh lén mình .
Mũi chân của y điểm trên mặt đất xông tới phía trước đồng thời lắc cổ tay , từ trong giới chỉ lấy ra ba hạt châu màu xanh lóng lánh kì dị ném đi .
Ba khối quang châu này là pháp bảo thành danh của hắn : linh bảo ngự thủy châu , uy lực cực kì cường đại , cho dù tiến công hay phòng ngự đều rất lợi hại .
Linh bảo ngự thuy châu được ném lên không trung liền tỏa ra lam quang chói mắt , sau đó một đạo thủy mạc màu xanh từ ba khối quang châu đổ xuống chắn trước mặt Triệu Thụy .