Ký Chủ Của Ta Là Ác Ma
1 năm
Chương trước1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 Chương tiếp
Nhiễm Bạch nghiêng đầu một chút, một đôi mắt trong suốt liễm diễm ý cười. "Ừm... Không ghét cũng không thích, chẳng qua là muốn để cô ta hận ta thôi." Mặc Thần vuốt tóc Nhiễm Bạch, tiếng nói ôn hòa dễ nghe: "Hận sao, cái này thì đơn giản." Nhiễm Bạch nhẹ gật đầu, một đôi mắt đào hoa híp thành hai hình trăng khuyết: "Đúng thế." ... Tiếp theo một thời gian, mọi người tựa hồ đã thích ứng hơn với tận thế. Như là sau khi xử lý một nhóm Zombie, Lạc Hiên Lâm xoa xoa máu trên mặt, còn mang theo một tia vui sướng, hưng phấn nói với những người khác: "Hôm nay, Yên nhi phát hiện một thứ rất quan trọng! Chính là, trong đầu zombie có tinh hạch, có thể tăng cường cho dị năng!". Bạn đang đọc truyện tại == Tг ùмTruyệЛ.V Л == Nghe được Lạc Hiên Lâm nous, đám người một trận thổn thức. Tăng cường dị năng! Đó quả là chuyện tốt. Nhưng mà vừa nghĩ tới móc đồ vật trong Zombie ra, tất cả mọi người lại là một trận buồn nôn. Lạc Hiên Lâm ho nhẹ một tiếng: "Tất cả người bình thường phụ trách đào tinh hạch, dị năng giả cố gắng giết được thật nhiều zombie, sẽ đạt được càng nhiều tinh hạch! Về phần dị năng của Diệp Bạch không có lực công kích, nhưng có thể cứ mọi người một mạng trong thời khắc mấu chốt, cho nên tinh hạch cũng là bắt buộc!" Dị năng giả tán đồng gật đầu, ai mà không có lúc bị thương chứ. Hạ Y Y nhếch miệng, bí mật tinh hạch vẫn được nói ra, có điều mình đã tích lũy được rất nhiều. Nhiễm Bạch ngoắc ngoắc môi, mặt mày cong cong, giữ chặt tay Mặc Thần: "Còn bao lâu nữa thì đến thành phố A?" Cặp mắt đào hoa của Mặc Thần xẹt qua một tia ám mang, môi mỏng khẽ mở: "Khoảng ba ngày." Ánh mắt Nhiễm Bạch nhìn chằm chằm lấy mũi chân của mình, đôi mắt đen như mực nhìn không ra bất kỳ cảm xúc nào. Mấy ngày sao, có vẻ nam chính sắp xuất hiện rồi. "Đội trưởng, đó là cái gì?" Trong đó một người chỉ vào một điểm đen ở phương xa đang đến gần, nghi ngờ hỏi. Hạ Y Y cùng Lâm Tuyết đồng thời run lên. Đây là... chó biến dị! Trong mắt Lâm Tuyết xẹt qua ngoan lệ, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Hạ Y Y. Hạ Y Y, kiếp trước, lúc Địch Ảnh Phong xuất hiện, cũng là bắt đầu xui xẻo của tôi. Lần này, tôi sẽ cướp đi tất cả của cô, kể cả Địch Ảnh Phong cũng thuộc về tôi! Nhiễm Bạch nhìn chó biến dị từ xa dần dần chạy tới, cánh môi kiểu nộn nở nụ cười trong lành. Theo chó biến dị càng ngày càng gần, trong mắt mọi người xẹt qua sợ hãi. Cái này... Vẫn là chó sao? Cơ thể to lớn hơn mấy chục lần! Răng nanh còn chảy xuống nước bọt. Con người như bọn họ nhìn lại nhỏ bé đi rất nhiều Tiếng nuốt nước miếng vang lên, tất cả mọi người không khỏi run chân. Cho biến dị càng ngày càng gần, Lạc Hiên Lâm con ngươi thít chặt, thốt ra một chữ: "Chạy!" Nghe được giọng thét cực lớn của Lạc Hiên Lâm, bọn người mới kịp phản ứng, cuống quít chạy về hướng ngược lại với chó biến dị. Nhiễm Bạch đứng ở nơi đó không hề động, con ngươi có vệt sáng chuyển động. Dưới chiết xạ ánh nắng, mặt mày tinh xảo như vẽ, mang theo một tia khí tức mờ mịt. Đồng dạng, Mặc Thần đứng ở nơi đó, hai đầu lông mày lười biếng mát lạnh, có vẻ hơi hững hờ. Nhiễm Bạch liếc Mặc Thần một chút. Cánh môi khẽ mở, giọng nói như chuông bạc dễ nghe, không có một tia kinh hoảng sợ hãi: "A Thần, chó biến dị kìa." Mặc Thần nhíu mày, lộ ra mấy phần ngả ngớn, lại bị khí chất nho nhã vô hại che lại: "Quá xấu." Nhiễm Bạch nghe Mặc Thần nói, có chút nhíu mi. Không có một chút do dự, giọng điệu mang theo vài phần ghét bỏ: "Ừm, quả thật là quá xấu." Mặc Thần môi mỏng cong nhẹ, quả nhiên Nhiễm Nhiễm có nhan khống.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT
Chương trước1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 Chương tiếp