Ký Chủ Của Ta Là Ác Ma
1 năm
Chương trước1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 Chương tiếp
Mặc Thần nhìn thi thể đang nằm trên phiến đá băng lãnh, môi mỏng khẽ mở, giữa lông mày lộ ra nét lạnh lẽo lười biếng, trong giọng nói mang theo hững hờ: "Các ngươi tùy tiện ăn đi." Đồ chơi mà Nhiễm Nhiễm chơi chán rồi thì không còn tác dụng nữa. Nhiễm Bạch tùy ý nhìn Mặc Thần một chút, cánh môi nhấp nhẹ: "A Thần, chúng ta đi thôi." Mặc Thần nhu hòa dắt tay Nhiễm Bạch, mặt mày mỉm cười, trong giọng nói xen lẫn nhàn nhạt cưng chiều: "Được, trở về thôi." —— Ông lão nhìn thấy Mặc Thần cùng Nhiễm Bạch rốt cục biến mất. Thở ra một hơi, hiện tại nhân loại thật hung tàn, không thể trêu vào, không thể trêu vào. Bóng đêm tràn ngập, thôn trang tràn ngập một tầng không khí âm lãnh: "Nhớ về anh nhé, Nhiễm Nhiễm." Con ngươi phản chiếu lấy dung nhan của Nhiễm Bạch, tiếng nói mát lạnh. Nhiễm Bạch nghiêng đầu một chút, khóe môi hơi câu, một đôi mắt long lanh như hắc thủy tinh: "Nhớ?" Môi mỏng của hắn giương lên, vuốt vuốt sợi tóc đen nhánh của cô, nghiêm trang nói: "Ừm, nhớ." Nhiễm Bạch khóe môi câu lên một nụ cười ngọt ngào: "A, sẽ không đâu." Nhớ? Không tồn tại. Mặc Thần khẽ thở dài một hơi, giọng điệu có vẻ hơi bất đắc dĩ: "Vậy thì... ngày mai gặp." Nhiễm Bạch thần sắc nhàn nhạt, mặt mày mỉm cười."Gặp lại." Lặng yên không một tiếng động trở lại trên giường nằm xuống, không ai phát giác được Nhiễm Bạch rời đi. Mặc Thần nhìn thấy bóng lưng rời đi của Nhiễm Bạch, đôi mắt lướt qua một tia ám mang. Tiểu gia hỏa, quá làm người thích. Ngay cả hắn cũng khống chế không nổi mà muốn trầm luân vào. Mặc kệ là một mặt hắc ám, hay là một mặt giả vờ trong sáng. Hắn đều thích. "Ký chủ, sao cô biết những việc trước đó Nhược Luyến Nhi đã làm." Phong Lạc vừa tra một chút, những việc mà Nhiễm Bạch nói về Nhược Luyến Nhi làm đúng tới tám chín phần mười. Phong Lạc rất tò mò hỏi, sao ký chủ biết được? Nhiễm Bạch khóe môi ngậm lấy ý cười nhợt nhạt, nụ cười ngọt ngào trên dung nhan có vẻ như hư ảo, trong đôi mắt mang theo lấm ta lấm tấm ý cười, lộ ra mộng ảo mê ly, hững hờ nói: "Đoán." Phong Lạc: "..." Lợi hại, ký chủ của ta. Đoán mà có thể đoán chuẩn như vậy. "Ký chủ, vậy vì sao mà cô có thể ra lệnh cho Zombie?" Phong Lạc chỉ cảm giác trên người ký chủ có thật nhiều bí mật. Nhưng thường là người có thực lực cường đại, những thứ cần phải gánh vác cũng càng nhiều. Nhiễm Bạch lắc đầu, đôi mắt mỉm cười cong cong. Thanh âm nhẹ nhàng như một chiếc lông vũ rơi xuống đất, kinh không dậy nổi nửa phần gợn sóng: "Ra lệnh cho Zombie sao? Kẻ yếu đều sẽ phục tùng cường giả." Phong Lạc nghe được Nhiễm Bạch hời hợt nói một câu, liền lâm vào một trận hoảng hốt. Kẻ yếu.. Thường phục tùng cường giả sao? Phong Lạc dùng ánh mắt phức tạp nhìn Nhiễm Bạch, mắt mèo tinh lam xẹt qua một vòng mê mang. Dường như, nó chưa từng có nhìn thấu cô. Mỗi lần cho rằng mình đã hiểu hơn về ký chủ, lại phát hiện còn có rất nhiều thứ nó không biết. Ký chủ nhà nó rốt cuộc là người như thế nào?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT
Chương trước1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 Chương tiếp