Tuy rằng Vu Chi Hán cảm thấy lời nói mình có chút không ổn, nhưng đã đi đến mức này rồi, không chống đỡ cũng không được, nếu như rút lại những lời này, Vu Chi Hán biết rằng uy tín của mình sau này ở diện rộng sẽ giảm bớt đi rất nhiều, điều đó đối với một người vẫn luôn hô mưa gọi gió ở thành phố Lan Phong như ông ta tuyệt đối không thể nào chấp nhận được.

Quan Bạch Viêm cười ha ha nói:

- Vu Chi Hán cũng là lo lắng khu kinh tế mới Giáp Hà không thể phát triển thôi, quá sốt ruột rồi!

Dù sao cũng là lãnh đạo thành phố Lan Phong, Quan Bạch Viêm cũng không thể đứng hoàn toàn một bên, lời nói này cũng là muốn giúp Vu Chi Hán mở ra một con đường.

Vu Chi Hán chần chờ một chút, nghĩ đến dù sao Dương Thăng Hải cũng là Bí thư Tỉnh uỷ, cũng không thể làm gì được ông ta, liền nói:

- Chủ tịch thành phố Quan nói đúng, chúng tôi bất luận làm việc gì cũng chỉ xuất phát vì đại cục, giữa Diệp Trạch Đào và chúng tôi không có bất kì mâu thuẫn gì, tất cả ý tưởng của tôi cũng chỉ xuất phát vì công việc, với tình hình của khu kinh tế mới Giáp Hà, tôi cho rằng đồng chí Diệp Trạch Đào không còn thích hợp để đảm nhiệm chức vị lãnh đạo khu kinh tế mới nữa, đề nghị Tỉnh uỷ nghiên cứu lại để điều một nhân viên khác đến, và cũng nên báo cáo với trung ương.

Tuy rằng Vu Chi Hán đã bỏ qua câu hỏi đại diện cho Thành uỷ hay là đại diện cho cá nhân của Dương Thăng Hải, nhưng ông ta vẫn nhất định phải đổi Diệp Trạch Đào đi mới được.

Trong khoảng thời gian gần đây, Diệp Trạch Đào cũng rất nổi tiếng ở tỉnh Cam Ninh, nghĩ đến việc phía sau lưng Diệp Trạch Đào còn tồn tại một ít thế lực, và nghĩ đến việc cấp trên đang nhắm vào cục diện của tỉnh Cam Ninh, vị trí của Vu Chi Hán ở tỉnh Cam Ninh có chút lung lay.

Thực ra, ý kiến này của Vu Chi hán đã đại diện cho toàn thể các thế lực, cán bộ trong tỉnh Cam Ninh, trong suy nghĩ của một số người còn hi vọng khu kinh tế mới Giáp Hà không thể phát triển. Ví dụ có thể làm thành công khu kinh tế mới Giáp Hà, có thể suy nghĩ được, sẽ có một lượng lớn cán bộ từ bên ngoài điều vào, thật sự đến lúc đó, cục diện của tỉnh Cam Ninh sẽ có sự thay đổi lớn.

- Đồng chí Trạch Đào, cậu thấy thế nào?

Đột nhiên Dương Thăng Hải nhìn về phía Diệp Trạch Đào hỏi.

Nghe thấy ông ta hỏi, mọi ánh mắt điều nhìn về phía Diệp Trạch Đào đang đứng đó.

Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười nói:

- Bí thư Vu cho rằng tôi không thể nào phát triển khu kinh tế mới Giáp Hà sao?

Lúc hỏi cũng rất bình tĩnh, còn có tư thế ngang hàng địa vị với Vu Chi Hán.

Mọi người vừa nhìn thấy tình huống này, trong lòng ai cũng đều chấn động, Vu Chi Hán vốn là uỷ viên thường vụ Tỉnh uỷ, Diệp Trạch Đào cũng là một Phó chủ tịch thành phố, lúc đối mặt với Vu Chi Hán, Diệp Trạch Đào phải ở thế yếu mới phải, bây giờ xem ra, trong lòng Diệp Trạch Đào cũng không nể nang gì Vu Chi Hán nữa!

Lại một hành vi chống đối!

Nếu như nói vừa rồi Dương Thăng Hải chèn ép Vu Chi Hán, làm cho anh ta không thể nào duy trì quyền thế của anh ta, câu nói không nặng không nhẹ của Diệp Trạch Đào bây giờ lại một lần nữa khiêu khích uy tín của Vu Chi Hán.

Thực ra, lúc này Diệp Trạch Đào cũng đang tức giận, Vu Chi Hán cái gì cũng không biết mà cứ châm châm vào mình, còn muốn loại bỏ mình, nếu như không phát uy trong chuyện này một chút, vậy thì mọi người sẽ cho rằng mình là người dễ bắt nạt.

Tuy rằng Vu Chi Hán cũng biết Diệp Trạch Đào đang nổi giận, nhưng cũng không sợ Diệp Trạch Đào, dù sao thì cũng đã có người trong gia tộc có nguồn gốc lớn đến đây rồi, dù cho bị mọi người lật đỗ cũng phải chú ý phép lịch sự, không thể để cho người địa phương của tỉnh Cam Ninh nghĩ mình là người như thế nào. Tên Diệp Trạch Đào này, theo như tìm hiểu thì hắn ta cũng chỉ là con rể của một gia tộc lớn mà thôi, cũng không có gì to tát lắm, đắc tội cũng đã đắc tội rồi.

Bây giờ Diệp Trạch Đào cũng đang khiêu chiến quyền uy của mình!

Nhìn Diệp Trạch Đào đang bình tĩnh đứng đó, trong lòng Vu Chi Hán cũng nóng sôi lên, trầm giọng nói:

- Đồng chí Diệp Trạch Đào, tôi muốn hỏi một chút, vài trăm triệu đó cậu đã bỏ đi đâu, rốt cuộc thì đạt được bao nhiêu doanh nghiệp?

Câu hỏi này hỏi ngay vào trọng tâm, vài trăm triệu đó ngoài trừ việc dùng một phần để sắp xếp, xây dựng thiết lập nền móng cơ sở ra, còn có một phần dùng làm chi phí tiến hành thu hút đầu tư, bây giờ mọi người tìm hiểu được là Diệp Trạch Đào dùng toàn bộ số tiền đó để làm nền móng cơ sở, cứ như vậy, thì chi phí thu hút đầu tư cũng không còn nữa.

Diệp Trạch Đào nói:

- Chúng tôi đang làm những việc đó, khu kinh tế mới đã giao cho tôi phụ trách, tôi có thể làm tốt khu kinh tế mới!

Điều mà mọi người nghe được đó chính là Diệp Trạch Đào không nắm được đầu tư nào trong tay, như thế nào mà nói là đang làm việc đó!

Lúc này Vu Chi Hán càng chắc chắn, trầm giọng nói:

- Đồng chí Diệp Trạch Đào, làm việc không phải chỉ cần dùng miệng là được đâu, mà phải đưa ra tài liệu thực tế!

Lúc này Quan Bạch Viêm cũng chen miệng vào nói:

- Gần đây Bí thư Vu đưa tới một dự án bất động sản đầu tư vài trăm triệu, nếu muốn làm việc phải làm ra một chút ít việc giống như dự án đó mới được.

Dường như hai người đang hợp sức lại với nhau chèn ép Diệp Trạch Đào!

Nhiều người còn có thêm một suy nghĩ, tuy rằng hành vi này là nhằm vào Diệp Trạch Đào, nhưng trước mặt Bí thư Tỉnh uỷ Dương Thăng Hải làm việc này, thật ra là đang làm mất mặt Dương Thăng Hải!

Nếu như Dương Thăng Hải xử lý việc này không tốt, uy tín của Dương Thăng Hải sau này ở tỉnh Cam Ninh sẽ suy yếu nghiêm trọng.

Diệp Trạch Đào cười cười nói:

- Chỉ là một dự án bất động sản thôi sao? Thì có gì mà đắc ý chứ, tương lai của khu kinh tế mới các ông không thể hình dung ra đâu!

Lúc Diệp Trạch Đào nói lời này, trên mặt lộ ra sự tự tin.

Nghe Diệp Trạch Đào nói thế, mọi người có rất nhiều phản ứng khác nhau, cảm giác nhiều nhất đó chính là Diệp Trạch Đào còn trẻ tuổi mà mạnh miệng đến thế.

Nhưng trong lòng Vu Chi Hán khi nghe câu nói này thì lại có cảm giác khác, ông ta cảm thấy Diệp Trạch Đào dùng phương thức này để làm mình mất mặt, đặc biệt trong câu nói dự án vài trăm triệu của đối phương mang ý nghĩa khinh thị!

- Đồng chí Diệp Trạch Đào, ý cậu là gì? Nếu như bây giờ cậu có thể đưa ra dự án vài trăm triệu, sau này tôi sẽ không nói này nói nọ cậu nữa! Phải có bằng chứng thực tế!

Vu Chi Hán cũng thở gấp, lời nói cũng đã nói đến mức này rồi, ông ta thật sự muốn nhân cơ hội này tuyệt đường Diệp Trạch Đào.

Khi mọi người nghe thấy lời tranh đấu này đều muốn phá lên cười, Vu Chi Hán này thật sự bị chọc đến phát điên lên rồi!

Ai cũng biết đây chính là hành vi khinh người của Vu Chi Hán, rõ ràng biết Diệp Trạch Đào đó không thể nào đưa ra dự án gì, bây giờ ép đối phương phải giao ra, đây rõ ràng chính là muốn Diệp Trạch Đào rớt xuống đài mà.

Có chút trẻ con!

Kinh nghiệm đấu chí trong giới chính trị của Diệp Trạch Đào vẫn còn nông cạn lắm!

Mọi người đều biết, trong lần tranh đấu này, Diệp Trạch Đào đang ở thế hạ phong, căn bản là không có cách nào trong thời gian ngắn như vậy đưa ra dự án!

Chính lúc này, điện thoại Diệp Trạch Đào vang lên.

Diệp Trạch Đào nghe xong điện thoại liền nói với Dương Thăng Hải:

- Bí thư Dương, Trần tổng đến rồi.

Dương Thăng Hải biết chuyện của Trần Hỉ Toàn, ánh mắt liền sáng lên, có chút phấn khởi nói:

- Trần tổng đến là chuyện tốt, trước tiên hãy mời ông ta đến đây!

- Ông ta nói, đoàn xe của ông ta rất nhanh sẽ đến khu kinh tế mới!

Trong mắt Dương Thăng Hải càng lộ ra thêm một chút vui mừng, cười nói:

- Người ta ở phương xa đến đây, chúng ta không thể để cho ông ta đợi lâu, như vậy đi, chúng ta cùng nhau đi đón tiếp ông ta.

- Bí thư Dương, như vậy đi, tôi đi đón tiếp ông ta là được rồi, mọi người hãy về văn phòng nghỉ ngơi một chút đi.

Dương Thăng Hải suy nghĩ lại cũng đúng, mình là Bí thư Tỉnh ủy, phải làm ra giá một chút, gật đầu nói:

- Được, dù sao việc này cũng là do cậu liên hệ được, vậy thì tất cả để cậu triển khai là được rồi.

Lúc này Diệp Trạch Đào nhìn về phía Vu Chi Hán nói:

- Hình như lúc nãy Bí thư Vu có nói câu gì đó phải không? Nói là nếu tôi bây giờ đưa ra được một dự án vài trăm triệu, thì sau này sẽ không nói này nói nọ tôi nữa phải không?

Tình huống vừa rồi tất cả mọi người đều nhìn thấy rất rõ ràng, cũng nghe thấy cuộc đối thoại của Diệp Trạch Đào với Dương Thăng Hải, lúc này Vu Chi Hán liền có một cảm giác cực kì không tốt, hôm nay xảy ra một chút vấn đề rồi!

Tuy nhiên, lời cũng đã nói ra rồi, Vu Chu Hán chỉ còn cách cắn chặt răng mà nói:

- Vu Chi Hán tôi có bao giờ nói mà không giữ lấy lời đâu.

Diệp Trạch Đào cười cười, xoay người rời khỏi.

Đây là tình hình gì đây?

Mọi người đều đứng đó trầm tư.

Dương Thăng Hải cười cười, nói với Vu Chi Hán:

- Đồng chí Vu Chi Hán, là một Bí thư Thành ủy, lòng dạ phải mở rộng một chút mới được, nếu như ngay cả trong bộ máy cũng không thể đoàn kết, thì cậu làm sao làm tốt công tác đây, tôi nhìn thấy tình hình hôm nay cũng làm cho tôi có chút khiếp sợ, bộ máy của thành phố Lan phong không hài hòa với nhau, đối đãi đồng chí, đặt biệt phải bao dung một chút với đồng chí mới đến!

Lúc này Vu Chi Hán cũng cảm thấy vấn đề càng ngày nghiêm trọng, tuy nhiên lời nói cũng đã nói đến mức này rồi, nên đắc tội hoặc không nên cũng đã làm rồi, cũng không thiết phải lùi bước, đành phải cắn chặt răng nói:

- Bí thư Dương, là một ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, lại là Bí thư Thành ủy thành phố Lan Phong, tôi vẫn giữ quan điểm đó, khu kinh tế mới Giáp Hà vô cùng quan trọng, nhất định phải do một đồng chí có kinh nghiệm đến đảm nhận phụ trách mới được, đồng chí Diệp Trạch Đào không phù hợp làm công tác này, tôi cho rằng anh ta không làm nên trò trống gì, anh ta không có năng lực!

- Thế cậu cho rằng ai đủ năng lực để làm công tác đó, nếu để cho cậu đến phụ trách có thể đưa khu kinh tế phát triển đi lên không?

Dương Thăng Hải liền cau mày hỏi.

Nếu như Vu Chi Hán muốn đến đây phụ trách công việc đó thì sớm đã phụ trách rồi, anh ta căn bản là không có suy nghĩ mình sẽ đến đó chủ trì, đặc biệt là sau khi thấy Diệp Trạch Đào tiêu tiền vào đó để xây dựng phương tiện cơ sở, anh ta càng không muốn dính dáng đến công việc này.

- Tôi chỉ là nói thay đổi một đồng chí có kinh nghiệm khác đến phụ trách, ít nhất cũng không tiêu tiền của quốc gia một cách lung tung như vậy.

Dương Thăng Hải liền liếc nhìn các ủy viên thường vụ thành phố Lan Phong đang đứng đó, nói:

- Các cậu ai dám đứng ra hứa hẹn sẽ đưa khu kinh tế mới Giáp Hà phát triển đi lên.

Mọi người đứng đó cười khổ, nếu như khu kinh tế mới Giáp Hà thật sự dễ dàng phát triển, thì đâu đến lượt Diệp Trạch Đào đến đây hoạt động khu kinh tế mới!

Không một ai dám trả lời, còn có một vài người cố ý xoay đầu sang một bên.

Nhìn thấy mọi người không ai nói gì, Dương Thăng Hải hừ một tiếng rồi nói:

- Ai cũng lớn tiếng nói, nhưng đến lúc quan trọng thì im lặng cả là sao? Tôi phải nói các cậu thế nào thì mới đúng đây, bản thân mình thì không dám đi làm, nhìn thấy người ta làm việc, thì ở đó nói xấu, còn dám nói ra câu thay đổi người, nói thật lòng, tôi nghe thấy những lời nói của các cậu, tôi cũng thấy xấu hổ, các cậu cũng thử suy nghĩ xem, đồng chí Diệp Trạch Đào người ta đã làm nên bao nhiêu chuyện, các cậu có biết không, hành vi của các làm cho các đồng chí đang cố gắng làm việc trở nên chán nản đi đấy!

Lúc nhìn thấy Vu Chi Hán muốn nói chuyện nữa, Dương Thăng Hải lắc tay nói:

- Tôi biết cậu muốn nói cái gì, hôm nay tôi muốn giúp đồng chí Diệp Trạch Đào lấy lại một chút công bằng, đồng chí Diệp Trạch Đào thật sự rất oan uổng! Các đồng chí của chúng ta không thể liều mạng đi công tác đã không tìm hiểu và tín nhiệm các đồng chí đang cố gắng làm việc, nhân lúc mọi người đều ở đây, tôi muốn nói là sau khi đồng chí Diệp Trạch Đào đến khu kinh tế mới Giáp Hà đã thu dươc thành quả rất lớn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play