Gần đây các ủy viên của thành phố Lan Phong bàn luận nhiều nhất vẫn là Diệp Trạch Đào, mọi người đều nghe nói, Diệp Trạch Đào đã tiêu tiền để đầu tư vào Giáp Hà, dẫn theo một nhóm thanh niên trẻ tuổi đi du ngoạn khắp nơi, nghe nói trong số những người trẻ tuổi này có không ít người đẹp.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, lời đồn này được lan truyền khắp nơi.

Vu Chi Hán ngồi trong phòng làm việc suy nghĩ chuyện riêng, thư kí đến rót trà cho anh ta.

- Ông chủ, bây giờ có rất nhiều tin đồn về Giáp Hà.

Thư kí là một người nhạy bén, biết được hiện giờ Vu Chi Hán đang nghĩ gì.

- Người trẻ tuổi mà, thích chơi cũng là chuyện bình thường, quan trọng là phải là làm tốt công việc!

Vu Chi Hán dùng tay gỡ nhẹ vài cái trên đỉnh đầu. truyện cập nhật nhanh nhất tại tung hoanh chấm com

- Đúng vậy, mọi người đang nói chuyện này, Giáp Hà đã nhận tài chính lần thứ nhất là bảy trăm triệu, tuy rằng hiện tại mới có bốn trăm triệu đưa tới, nhưng nghe nói phó chủ tịch thành phố Diệp đã dốc toàn lực đầu tư, là cơ sở để thiết lập và thúc đẩy toàn diện, đã tiêu số tiền đó như nước .

- Công việc đang được triển khai, là chuyện tốt đấy.

Thư kí liền vui, y quá hiểu suy nghĩ của Vu Chi Hán rồi, điều đáng sợ chính là Diệp Trạch Đào không tiêu tiền, khoản đầu tư lớn như thế đã được đưa xuống rồi, kết quả lại không có một dự án nào, hoặc là nếu đầu tư không cân bằng cho việc sản xuất, đích thân ông chủ này sẽ đứng ra phản kích.

- Ông chủ, hiện tại ý kiến của cán bộ và quần chúng trong thành phố rất lớn, nói là khu kinh tế mới phải thu hút đầu tư, phải có dự án, không ngờ cho đến bây giờ lại không có một dự án nào ở khu kinh tế mới, trong phương diện này, mọi người đánh giá ông rất cao, nói ông mạnh hơn rất nhiều so với phó chủ tịch thành phố Diệp, chỉ một lúc đã có thể đưa một ông chủ lớn tới, nghe nói dự án bất động sản của tổng giám đốc Vệ kia rất lớn.

Ít nhiều đây cũng có ý nịnh hót, tuy nhiên Vu Chi Hán lại lấy tay sửa lại tóc, điều này chứng tỏ trong lòng ông chủ đang rất vui.

Quả nhiên Vu Chi Hán nói:

- Không dễ dàng nhỉ, Vệ Hùng Phi kia cũng không phải là một người đơn giản, vì muốn ông ta đến đầu tư, đã làm cho tôi theo vào cuộc hành trình rồi.

Dự án của Vệ Hùng Phi rất lớn, vì muốn giữ lại dự án này. Đúng là Vu Chi Hán đã bỏ ra rất nhiều công sức, đương nhiên, Vệ Hùng Phi kia cũng là một người thú vị, hiện nay mối quan hệ với Vu Chi Hán cũng rất tốt.

- Đúng rồi, tối này còn phải cùng ông Vệ đi ăn cơm, việc này anh phải sắp xếp tốt.

Kinh tế ở Thành phố Lan Phong vẫn luôn không đuổi kịp, cũng làm cho các lãnh đạo thành ủy không thể phung phí hơn được nữa, hiện nay Vệ Hùng Phi chịu bỏ tiền, mỗi lần an bài trò tiêu khiển đều khiến Vu Chi Hán phấn khích, liền thấy có chút nóng lòng muốn đi cùng Vệ Hùng Phi rồi.

- Ông chủ yên tâm, việc này tôi đã sắp xếp xong xuôi rồi.

Vu Chi Hán lúc này mới hài lòng liền gật đầu.

Nhìn thư kí đi ra ngoài, Vu Chi Hán lại ngồi suy nghĩ, ngày mai sẽ là hội nghị thành ủy thường vụ, trong hội nghị lần này xem ra có thể hành động rồi!

Dùng ngón tay gõ nhẹ trên bàn một lúc, Vu Chi Hán biết mình đã đợi cơ hội này rất lâu rồi, đối với cán bộ từ bên ngoài tới, bất luận là Vu Chi Hán cũng được, Quan Bạch Viêm kia cũng được, đều có một loại cảm xúc bài trừ. Bọn họ biết cấp trên muốn dùng cán bộ từ bên ngoài tới thay thế cán bộ bản địa, đã rất lâu rồi mỗi một lần cán bộ từ bên ngoài điều tới đều bị mọi người hợp lực lại mới đuổi được đi.

Khó quá!

Vu Chi Hán cũng có áp lực.

Vu Chi Hán biết, giả dụ thật sự cho cán bộ từ bên ngoài tới giữ chức, chức Bí thư này của mình cũng sẽ không ổn.

Lần trước dường như cũng đã có một phó chủ tịch thành phố có hoàn cảnh như vậy đến đây phải không?

Sự việc cũng gần giống nhau, tốn không ít tâm huyết mới có thể đuổi họ đi, lần này lại đến một Diệp Trạch Đào.

Thành phố Lan Phong đã bắt đầu mất yên tĩnh rồi!

Cũng may Diệp Trạch Đào này tuy rằng có thế lực, nhưng cũng không khó đối phó, cũng không muốn nghĩ khu kinh tế mới là nơi như thế nào, tiêu tiền lung tung như thế làm sao có thể được!

- Ông Quan, ngày mai mở hội nghị thường vụ, lời nào nên nói thì phải nói ra đấy!

Suy nghĩ một hồi, Vu Chi Hán cầm điện thoại lên bấm điện thoại cho chủ tịch thành phố Quan Bạch Viêm.

Cách nghĩ của Quan Bạch Viêm và Vu Chi Hán không khác nhau lắm. Đối với Diệp Trạch Đào này, ông ta càng có suy nghĩ bài xích, nếu mà để Diệp Trạch Đào làm ra thành tích rồi, thì chức vị chủ tịch thành phố này của ông ta có thể ngồi không vững rồi.

- Thư kí Vu , mọi người hiện nay đều rất tức giận, một thành phố nghèo biến thành như vậy, có vài người không đem tiền làm thành tiền, mà quăng vào xây dựng Giáp Hà, tôi đã thấy mảnh phác họa vài khối khu kinh tế mới đang làm, anh thấy chuyện này, dự án vẫn còn chưa chắc chắn, hắn đã làm loạn lên, nếu chẳng may sau khi dự án đến, phân loại của hắn không đúng, tổn thất người nào chịu trách nhiệm đây!

- Ông Quan, người trẻ tuổi mà, có một só chuyện cần phải đồng chí lão thành đến quyết định mới được, tôi thấy, ngày mai trên hội nghị thường ủy hẳn là trên phương tiện này có một chút quy định mới được, không thể để một người trẻ tuổi đến làm loạn như vậy, chúng ta phải vì cấp trên, vì biểu hiện trách nhiệm của tổ chức phụ trách, tin rằng trên tổ chức cũng có thể lý giải được đấy.

- Bí thư Vu nói đúng, chúng ta là cán bộ của đảng, nên dựa vào sự công bằng để đối đãi với tổ chức phụ trách, bất kể những người có lai lịch lớn như thế nào, chúng ta đều nên đứng ra nói chuyện!

- Cảm xúc của các đồng chí như thế nào?

- Bí thư Vu, ý kiến của các đồng chí cũng rất lớn, tôi lo lắng trong cuộc họp ngày mai cảm xúc rất khó khống chế!

- Ừ, đây là một vấn đề, chúng ta không thể vơ đũa cả nắm, một đòn chết chắc, phải đem tính nghiêm trọng của vấn đề ra làm rõ ràng!

- Bí thư Vu nói đúng!

- Ông Quan, tài chính của khu kinh tế mới tôi cho rằng nên khống chế trong thành phố mới phải, như vậy có lợi cho giám sát.

- Bí thư Vu, gần đây các đồng chí đối với nhân sự sắp được tiến cử vào thành phố có không ít ý tưởng.

- Ông Quan, điều chỉnh của chính phủ bên kia anh nên tốn nhiều tâm huyết một chút.

Hai người một người là muốn quyền sở hữu tài sản của khu kinh tế mới, một người khác cũng muốn trong chuyện điều chỉnh nhân sự thu được lợi ích, rất nhanh liền đạt được một loại giao dịch.

Nói chuyện điện thoại xong, Vu Chi Hán ngáp một cái, trong lòng thầm nghĩ, tầm nhìn của Quan Bạch Viêm này vẫn chưa được, chỉ chăm chú vào cái quyền lực trước mắt, làm sao có thể nhìn được việc về sau, sự phát triển của khu kinh tế mới nếu cấp trên quan tâm đến mọi chuyện, ai có thể qua việc này đạt được thành tích, ai có hi vọng thăng quan tiến chức, trước tiên là phải nắm giữ vững quyền sở hữu tài sản, bước tiếp theo là nắm lấy quyền nhân sự, sau khi toàn bộ khu kinh tế mới đã trong lòng bàn tay của mình, đến lúc đó mới hành động một chút, chỉ cần có một vài cái dự án, bản thân cho dù là có một ít thành tích, đến lúc đó cũng có thể thăng chức rồi!

Rất nhanh, trong lòng của Vu Chi Hán liền vui lên, hội nghị thường vụ ngày mai vừa mở, đột nhiên tất cả các thành uỷ viên thường vụ công kích, Diệp Trạch Đào kia căn bản cũng không có khả năng nào xoay chuyển được tình hình, đến lúc đó toàn lực chèn ép một chút, tin rằng Diệp Trạch Đào cho dù có cách cũng phải làm theo tổ chức!

Khi cầm lấy một điếu thuốc hút một hơi, trên bàn điện thoại vang lên, Vu Chi Hán vừa cầm điện thoại lên nghe, không ngờ là Diệp Trạch Đào gọi tới.

- Bí thư Vu có một việc, tôi đã nhận được điện thoại của thư kí tỉnh ủy Dương, thư kí Dương bảo tôi ngày mai đi lên tỉnh báo cáo cho ông ấy về công việc của khu kinh tế mới, hội nghị thường vụ ngày mai xem ra tôi không thể tham dự, tôi muốn báo cho anh một tiếng.

A!

Vu Chi Hán khói vẫn còn trong miệng lập tức bị nghẹn lại, thiếu chút nữa là bị sặc hơi.

Ông ta hoàn toàn không ngờ lại có chuyện như vậy, tất cả đều đã chuẩn bị xong chỉ đợi Diệp Trạch Đào tới, không ngờ hắn lại xin nghỉ!

Lại là một cái cớ!

Nghĩ đến việc lần trước cũng đến báo cáo công việc với thư kí Dương mà không tham dự hội nghị thường vụ, bây giờ lại dùng cái chiêu thức ấy!

Cho dù là bí thư tỉnh ủy với Diệp Trạch Đào có mối quan hệ rất tốt, cũng không thể làm như vậy!

Vất vả lắm mới có điều hoà lại hơi thở, Vu Chi Hán cũng không thể không dồng ý, đành nói:

- Nếu là Bí thư Dương muốn cậu đến đó báo cáo công việc với ông ta, cậu đi đi!

Sau khi buông điện thoại xuống, Vu Chi Hán liền đập tay vào mặt bàn.

Làm sao bây giờ?

Chẳng lẽ sẽ không mở hội nghị thường vụ nữa hả?

Diệp Trạch Đào này, đã chơi mình hai lần rồi!

Mỗi lần mình thông báo triệu tập hội nghị thường vụ hắn ta cũng không đến, đây chính là hành vị khiêu chiến mình, rõ ràng đây là một hành vi trêu người, mượn bí thư tỉnh ủy để đánh vào mặt mình đây!

Còn mở cuộc họp này nữa không?

Hiện tại Vu Chi Hán cũng có chút khó xử, mở đi, Diệp Trạch Đào không có ở trong cuộc họp, rất nhiều việc liền trở nên khó xử, không mở, mình bị mọi người chế giễu, lần trước mở không thành, lần này lại như vậy.

Thằng nhóc thối này!

Suy nghĩ một hồi Vu Chi Hán mới gọi bấm điện thoại cho Quan Bạch Viêm.

- Ông Quan hội nghị ngày mai có thể bị hủy rồi.

Quan Bạch Viêm sửng sốt, nghĩ thầm có tình huống không hay đã xảy ra rồi.

- Bí thư Vu, vậy là sao?

- Vừa rồi đồng chí Diệp Trạch Đào có gọi điện tới, nói là bí thư Dương bảo hắn đi đến đâu đó báo cáo với ông ta về công tác của khu kinh tế mới, hắn không thể đến họp được.

Quan Bạch Viêm cũng sững sờ, việc này thật là con mẹ nhà nó, vừa nói đến họp là phải đi báo cáo với thư kí Dương về công việc, bí thư Dương thật sự là thân thích cùng với Diệp Trạch Đào sao!

- Bí thư Vu, chẳng lẽ có chút tin đồn đã truyền ra bên ngoài?

Quan Bạch Viêm liền suy nghĩ, có phải việc các ủy viên thành ủy muốn làm khó dễ Diệp Trạch Đào đã truyền ra ngoài.

Vu Chi Hán vừa nghĩ cũng rất có khả năng như vậy, có lẽ thật sự có tình huống như vậy, nhất định là Diệp Trạch Đào nghe phong thanh ở đâu rồi, không dám đến hội nghị thường vụ.

- Ông Quan, theo ông vẫn mở hội nghị chứ?

- Bí thư Vu bất luận kết quả thế nào, nội dung chính của hội nghị vẫn là công việc ở khu kinh tế mới, nếu đồng chí Diệp Trạch Đào không đến, hội nghị mở ra cũng không phải dễ dàng, tôi thấy có thể thôi đi, công việc báo cáo cũng không thể báo cáo mãi!

Quan Bạch Viêm suy nghĩ rất rõ ràng, Diệp Trạch Đào chính là muốn tránh xa hội nghị lần này, chính là muốn khiến Diệp Trạch Đào biết rằng, bất kì chọn thủ đoạn gì cũng không thể chốn được, chính là muốn trong hội nghị lần này hoàn toàn có thể kéo Diệp Trạch Đào đi xuống, cũng muốn cho toàn cán bộ trông thấy, Diệp Trạch Đào cũng không thể đứng vững trên đất thành phố Lan Phong này!

Vu Chi Hán mặc dù biết việc này cũng sẽ ảnh hưởng đến uy tín của mình, cũng phải gật đầu nói:

- Ông quan, vậy thì thời gian hội nghị kéo dài một chút, ngày mai nếu không được vậy ngày kia đi!

Quan Bạch Viêm nói:

- Tôi thấy có thể được, cứ như vậy đi, mọi người chuẩn bị kĩ càng một chút.

Bất kể như thế nào cũng phải đè Diệp Trạch Đào xuống, hai người này cùng chung một suy nghĩ, trên hội nghị thường ủy lần này, hai người liên kết kết cục đã định, rất nhanh hai người lại nhằm vào việc của khu kinh tế mới mà tiến hành một vài hiệp thương!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play