Đồ Lan Vĩ nhanh chóng công bố nội dung, quả nhiên là đã gia tăng không ít khâu Trần Đại Tường yêu cầu.

Đợi sau khi Đồ Lan vĩ nói xong, Trần Đại Tường khẽ gật đầu:

- Tình hình mọi người biết rồi đấy, chúng ta nhất định phải hoàn thành các công việc của thành phố trong thời gian ngắn nhất, nếu muốn như thế, đầu tiên chúng ta hoàn thành công việc của các phòng ban của thành phố!

Lời nói của ông ta rất đúng, mọi người đều gật đầu đồng ý.

Đảo mắt nhìn các viên thường vụ một vòng, Trần Đại Tường nói:

- Việc đàu tiên lúc này là chọn ra người ứng cử chức Cục trưởng Cục Công an, sau khi xảy ra chuyện, Cục Công an vẫn là do đồng chí Doãn Tiểu Hoa phụ trách, đồng chí Doãn Tiểu Hoa dù sao vẫn có rất nhiều công việc của các bộ ngành chính trị và pháp luật cần phải làm,cấp trên muốn chúng ta nhánh chóng báo cáo lên người được chọn làm bộ trưởng bộ công an, đầu tiên chúng ta hãy tiến hành thảo luận về các ứng viên chức Cục trưởng Cục Công an.

Có thể nói, lựa chọn tức thì của Trần Đại Tường là rất tốt, Doãn Tiểu Hoa là Bí thư Ủy ban chính trị và pháp luật từ trên mới cử xuống, không có hiểu biết về thành phố Cừ Dương này, đặc biệt là các công việc của bộ Công an anh ta đang chỉ đạo không hợp lý, do đó, tìm ra một Cục trưởng trở thành một việc rất cấp bách, mọi người cũng không còn gì để nói rồi.

Thấy mọi người suy tư, Trần Đại Tường nói tiếp:

- Sở công an tỉnh đã đồng ý danh sách lần này mà chúng ta nghiên cứu, nó là việc tốt cho thành phố của chúng ta.

Nói tới đây, Trần Đại Tường nói tiếp:

- Vừa rồi đã chọn được hai ứng viên, một người là đồng chí Hà Vi Bưu nguyên Phó cục trưởng cục công an, hai là đồng chí Phòng Kinh hiện là bí thư đương nhiệm Bộ chính trị và pháp luật huyện Khô Mộc, thành tích công tác của cả hai vị này đều rất tốt. Anh Doãn, anh thấy sao?

Trần Đại Tường quay qua hỏi Doãn Tiếu Hoa.

Đột nhiên mọi người thấy vẻ mặt khó coi của Doãn Tiểu Hoa .

Trần Đại Nghĩa làm việc này quả không còn gì để nói, Doãn Tiểu Hoa là Bí thư Bộ chính trị và pháp luật, danh sách đề ra dĩ nhiên không tham khảo ý kiến của Doãn Tiểu Hoa, rõ ràng có ngụ ý qua mặt, muốn chèn. ép mình đây mà.

Doãn Tiểu Hoa tự nhủ trong lòng, lần trước Trần Đại Tường đã âm thầm lôi kéo mình, mời mình đi ăn cơm. Mình lại tỏ ý không theo, hắn thấy mình là người nơi khác tới, muốn mượn việc này để đả kích mình ư!

Ngẫm nghĩ một chút Doãn Tiểu Hoa liền bật cười, Trần Đại Tường vốn không nắm rõ tình hình, thật đúng là đã cho rằng lực lượng của hắn mạnh lắm, hoang tưởng!

Bên cạnh Doãn Tiểu Hoa cũng có một số người nhưng họ tạm thời không đủ năng lưc để làm Cục trưởng bộ công an, cũng chính vì vậy, Trần Đại Tường mới đưa Hà Vi Bưu lên làm ứng cử viên số một, nếu quả thật Hà Vi Bưu được làm cục trưởng thì Trần Đại Tường đã cài được người vào cục công an.

Doãn Tiểu Hoa liếc nhìn Diệp Trạch Đào, trong lòng nảy ra một ý nghĩ, nếu như mình không ngồi được vào vị trí này thì Diệp Trạch Đào cũng không thể!

- Chủ tịch Trần, nếu cho phép tôi – Bí thư Đảng ủy Công an phát biểu, tôi sẽ nói ý kiến của tôi, nói thật, tôi rất ngạc nhiên về việc này, còn tưởng rằng không phải chuyện của tôi?

Lòi nói này tỏ rõ sụ bất mãn của Doãn Tiểu Hoa. Thảo luận vể ứng viên Cục trưởng Cục Công an, Trần Đại Tường cùng các ban ngành tổ chức đã nghiên cứu chọn ra người. Thế nhưng không thông qua vị bí thư Đảng ủy Công an này, còn coi như không có sự hiện diện của hắn ta?

Sắc mặt Trần Đại Tường có chút thay đổi , không để ý đến sự phản kích mạnh mẽ của Doãn Tiểu Hoa, trong đầu ông ta bây giờ Doãn Tiểu Hoa không tồn tại, coi như là có người đứng sau, cũng không thể so sánh với mình, hơn nữa, mình kế tới sẽ trở thành Bí thư Thành ủy, cho dù vẫn còn ý kiến, Doãn Tiểu Hoa cũng không thể tỏ ra lợi hại như vậy.

- Doãn bí thư, vừa rồi Bộ trưởng Đồ có nói, những người được chọn ở đây còn cần bàn bạc một chút đấy, bây giờ là hội nghị thường vụ, anh có ai phù hợp thì hãy đề xuất, mọi người cùng nhau thảo luận.

Trần Đại Tường chính là nghĩ rằng Doãn Tiểu Hoa căn bản cũng không có ứng viên phù hợp nên mới nói câu như vậy.

- Được, tôi cũng không bình luận gì, hành động triệt phá băng nhóm xã hội đen lần này, có công sức của một người, đó chính là đồng chí Lưu Định Khải - Bí thư Đảng ủy Công an huyên Lục Thương. Lưu Định Khải có phù hợp với điều kiện làm cục trưởng hay không, tôi tin rằng mọi người đều biết. Tôi cho rằng để anh ấy đảm nhiệm chức trưởng Công an thành phố là phù hợp nhất!

Nói xong, Doãn Tiểu Hoa liếc nhìn Trần Đại Tường, sau đó ngả lưng sau ghế chờ đợi.

Này!

Trần Đại Tường hướng ánh mắt về phía Diệp Trạch Đào, ánh mắt tỏ rõ ý muốn Diệp Trạch Đào nhường lại vị trí này.

Trần Đại Tường nghĩ thầm, ám hiệu của mình có lẽ Diệp Trạch Đào có lẽ hiểu, trước đó mình đã nói rồi, sẽ ủng hộ các ứng cử viên trong danh sách của Diệp Trạch Đào, Diệp Trạch Đào không nên làm hỏng hiệp định này mới phải.

Đáng tiếc chính là Diệp Trạch Đào liếc nhìn Trần Đại Tường, hướng ánh mắt về phía Doãn Tiểu Hoa nói:

- Bí thư Doãn nếu như đề xuất đồng chí Lưu Định Khải, tôi xin phát biểu vài câu, nói thật, tôi cho rằng Bí thư Doãn đề xuất đồng chí Lưu Định Khải làm Cục trưởng Công an là rất hợp lý, trước tiên không nói gì khác, trong công cuộc phá hành động phi pháp lần này của thành phô Cừ Dương, Cục trưởng Công an thành phố cũng đã can thiệp vào, thời điểm quan trọng này Bí thư Doãn đề nghị đồng chí Lưu Định Khải là phù hợp để công tác. Lúc mấu chốt đồng chí Lưu Định Khải đã biểu hiện ra là một cán bộ tố chất tốt, đồng chí Lưu Định Khải cũng chưa bao giờ tính toán hơn thua với ai, dù mệt mỏi mấy cũng làm, tôi với tư cách Phó Chủ tịch thành phố, vừa là Bí thư huyện ủy, tôi biết rất rõ. Nếu chúng ta lờ việc này đi, thì đó chính là sai sót của chúng ta!

Các ủy viên thường vụ ở đây đều gật đầu, Lưu Định Khải lần này thưc sự làm rất tốt, trong cuộc chống tham nhũng lần này, chiến tích của Lưu Định Khải là rất nổi bật, so với hai ứng viên khác thì có tư cách giữ chức Cục trưởng Công an hơn, mặc dù có chút đặc cách nhưng anh ta vẫn được khen thưởng.

Nghe được lời nói này của Diệp Trạch Đào, Trần Đại Tường cũng hiểu được, lúc này, ngay cả tên người ngoài như Doãn Tiểu Hoa cũng đều đề nghị do Lưu Đinh Khải tới đảm nhiệm chức Cục trưởng, nếu mà Diệp Trạch Đào nói không đồng ý, hắn ta cũng sẽ phật lòng, do đó, bất kể nhìn từ khía cạnh nào Diệp Trạch Đào cũng phải ủng hộ đề nghị của Doãn Tiểu Hoa.

Thoáng nhìn Ngụy Lệ Cầm, Trần Đại Tường nghĩ thầm, mình cũng chỉ có một người có thể nói chuyện, việc này dính đến người của Diệp Trạch Đào, việc Diệp Trạch Đào bỏ qua cho là không thể nào, có chút sai xót!

Ngụy Lệ Cầm bắt gặp ánh mắt của Trần Đại Tường, cũng cảm thấy việc này không dễ xử lý.

Trần Đại Tường suy nghĩ một chút rùi nói:

- Xxem ra tình hình này ban Tổ chức có chút không ổn, phải chăng nên lại thảo luận?

Lão già này, thấy không hợp lí liền rút lại!

Trong lòng Diệp Trạch Đào không vui, liền nói:

- Nếu trong lòng mọi người đều có ứng viên riêng, thì hãy đem ra thảo luận, chúng ta nói về nguyên tắc tổ chức, lấy ý kiến tập thể làm chính, cũng đừng kéo dài thêm nữa.

Được!

Diệp Trạch Đào đã nói như vậy, đã không có khả năng rút lại, Trần Đại Tường đành phỉa nói:

- Vậy cứ như thế đi, mọi người trước tiên là biểu quyết ba người này trước, hay là đầu tiên biểu quyết đồng chí Bưu, ai đồng ý là đồng chí Bưu làm Cục trưởng Công an thì giơ tay.

Khi nói thế Trần Đại Tường giơ tay đaầu tiên, ngay sau đó đến Ngụy Lệ Cầm.

Khi hai người giơ tay, Trần Đại Tường hướng ánh mắt đến một số người mà ông cho rằng có khả năng giơ tay, có chút giật mình khi ánh mặt dừng lại chỗ Lục Thành Trung. Kết quả còn không có ai giơ tay.

Ôi!

Trần Đại Tường thở dài, Doãn Tiểu Hoa ra chiêu này thật sự làm mình không ngờ đến!

Ý kiến của Trần Đại Tường vốn dĩ là cùng trao đổi với Diệp Trạch Đào. Mượn phi vụ trao đổi này muốn Diệp Trạch Đào đưa người của mình lên chức Cục trưởng Cục Công an. Chỉ cần Diệp Trạch Đạo cũng đồng ý, việc này khẳng định có thể thành công. Chính là bởi vì có cài ý nghĩ này, Trần Đại Tường mới đem việc thảo luận vị trí Cục trương Công an lên đầu tiên.

Bởi vì cái gọi là người tính không bằng trời tính, tính toán đâu ra đaấy rồi mà vẫn thất bại!

Trần Đại Tường xúc động đến mức muốn đập đàu vào tường, làm thành như vậy, khí thế của Diệp Trạch Đào đã trỗi dậy?

Thật bất ngờ!

Trần Đại Tường còn có dụng ý khác. Nói :

- Giơ tay phản đối.

Doãn Tiểu Hoa giơ tay đầu tiên, ngay sau đó Diệp Trạch Đào cũng giơ tay, rất nhanh, một số người cũng lần lượt giơ tay.

Xem tình hình này, Trần Đại Tường liền hiểu, như thế này cơ hội làm cục trưởng của Bưu Đảm đã thành bọt nước.

Thứ hai là bàn bạc về tình hình của Phòng Kinh, người này và Ngụy Lệ Cầm khá thân cận, coi như là người quen của Ngụy Lệ Cầm, đây cũng là việc bất đắc dĩ, Trần Đại Tường là hi vọng Phòng Kinh có khả năng giành được vị trí này, khi giơ tay biểu quyết, hắn cũng là người giơ tay trước tiên, sau đó đến Ngụy Lệ Cầm, lần này là Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Tào Thiên Sơn giơ tay.

Mọi người đều biết, Tảo Thiên Sơn và tênPhòng Kinh ít nhiều còn có chút quan hệ, Tảo Thiên Sơn đồng ý Phòng Kinh thì cũng không quá bất ngờ.

Vẫn chưa được hả!

Trần Đại Tương biết việc này đã bị lật ngược, người của Diệp Trạch Đào sẽ có thể có vị trí Cục trưởng Công an thành phố.

Lúc này Doãn Tiểu Hoa khẽ mỉm cười và nói:

- Xem ra ý nghĩ của mọi người vẫn là nhất trí!

Nghe nói như thế, mặt của Trần Đại Tường liền biến sắc, biết rằng đây là biểu hiện bất mãn của Doãn Tiểu Hoa đối với mình.

Trần Đại Tường cuũng không có cách gì, ai bảo mình khinh địch thế cơ, thế nào cũng không ngờ rằng Doãn Tiểu Hoa lại làm những việc như thế. Việc này lại dính đến Diệp Trạch Đào , vẫn chưa nắm rõ chi tiết về Diệp Trạch Đào, tự mình làm cái gì cũng không hợp lý.

Ngụy Lệ Cầm lúc này cũng nói:

- Cũng không thể nói như vậy, có lẽ mọi người cho rằng đều không thích hợp cũng khó nói.

Người phụ nữ này xem ra rất để ý đến Trần Đại Tường nhỉ!

Diệp Trạch Đào liền liếc nhìn Ngụy Lệ Cầm, thật sự là bình thường không chú ý, gần đây sắc mặt Ngụy Lệ Cầm ngày càng hồng hào, đặc biệt là ánh mắt lộ rõ sự linh động.

Bà ấy hồi con trẻ chắc hẳn rất xinh!

Tự Diệp Trạch Đào cũng không biết là vì sao, đột nhiên trong đầu lóe ra ý nghĩ như vậy, liền lắc lắc đầu.

Kỳ thực, mọi người đều chú ý đến nét mặt của Diệp Trạch Đào, khi nhìn thấy cái lắc đầu của Diệp Trạch Đào, ngay cả Trần Đại Tường cũng sững sờ, hỏi vội:

- Trạch Đào, anh có ý kiến gì không?

- Không có gì, đã thảo luận đến đây rồi thì cũng nên thảo luận một chút về đồng chí Lưu Định Khải, Trước tiên tôi tỏ thái độ, tôi tán thành đồng chí Lưu Định Khải đảm nhiệm chức Cục trưởng Công an thành phố.

Diệp Trạch Đào nói xong, Doãn Tiểu Hoa liền giơ tay nói:

- Tôi đương nhiên cũng đồng ý.

Ngay sau đó, Lỗ Tái Minh cũng giơ tay, rồi Triệu Hành Lâm cũng phát biểu:

- Tôi ủng hộ ý kiến của Doãn bí thư!

Lục Thành Trung lúc này sợ hãi, không nghĩ đến tình huống như thế, mặc dù không nhìn Diệp Trạch Đào nhưng lại có cảm giác như bị Diệp Trạch Đào nhìn chằm chằm, nghĩ thầm rằng dù sao đại đa số đều đòng ý, mình cũng ủng hộ, tin rằng coi như là Trần Đại Tường cũng ủng hộ đi, liền nói:

- Bí thư Doãn đã nói tình hình đồng chí Lưu Định Khải nhận chức vụ này là hợp lý rồi, tôi cũng ủng hộ.

Chín ủy viên thường vụ tham dự, hiện tại năm người đã bày tỏ thái độ, Trần Đại Tường cười khổ trong lòng, thoáng nhìn Diệp Trạch Đào, cũng chỉ nói:

- Vậy quyết định đông chí Lưu Khải Định đi, mau chóng gửi thông báo lên tỉnh thôi!

Làm nửa ngày, không ngờ đưa một người của Diệp Trạch Đào đến đảm nhiệm chức Cục trưởng Công an thành phố lại khiến Trần Đại Tường buồn bưc muốn chết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play