Cầm túi của Diệp Trạch Đào, Lưu Mộng Y nói:

- Anh phải chọn một người lái xe tốt một chút mới xứng, làm sao lại tự mình lái xe được.

Chuyện lần trước Diệp Trạch Đào suýt chút nữa mất mạng, sau khi Lưu Mộng Y biết được mỗi lần Diệp Trạch Đào ra khỏi nhà đều vô cùng lo lắng.

Nhìn thấy bộ dạng lo lắng của Lưu Mộng Y, Diệp Trạch Đào liền giơ tay ôm lấy Lưu Mộng Y.

Lưu Mộng Y đối với mình thật là tốt!

Cảm nhận được cái ôm ấm áp của Diệp Trạch Đào, Lưu Mộng Y cũng ôm chặt Diệp Trạch Đào nói:

- Anh tuyệt đối không được xảy ra chuyện, nếu anh có chuyện gì em không sống nổi!

Hai người đứng đó hôn một cách mãnh liệt, dường như muốn đem tình yêu của mình truyền cho đối phương.

Một lúc sao, Lưu Mộng Y đỏ mặt nói:

- Em đi pha trà cho anh.

Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười nói:

- Lần này lên thành phố anh có đưa về một người lái xe.

Lưu Mộng Y nói:

- Năng lực thế nào?

- Là bộ đội chuyên nghiệp, rất tốt.

Diệp Trạch Đào chưa nói về tình hình của Phương Minh Dũng.

Lưu Mộng Y gật đầu nói:

- Nếu là xuất thân từ bộ đội chuyện nghiệp chắc là không tồi, sau này anh đi xe cũng phải để ý cẩn thận một chút.

Ngồi xuống, Diệp Trạch Đào không nhìn thấy hai cô gái trong phòng, cảm thấy căn phòng yên tĩnh, cười nói:

- Yên lặng quá nhỉ!

- Trạch Đào, thật ra em rất thích tiểu Cầm, tiểu Cầm rất chất phác.

- Đưa cô ấy tới công ty của em đi, bồi dưỡng tốt một chút, đừng để ở trong nhà, ít nhiều tránh khỏi nghi ngờ cũng được.

Diệp Trạch Đào sớm đã nghĩ đến, trong nhà vẫn có thể không cần sắp xếp nhiều người đẹp như vậy.

Lưu Mộng Y liền cười nói:

- Anh nói cũng đúng, thế được, em sẽ gửi cô ấy đi bồi dưỡng một chút xem trình độ phát triển của cô ấy thế nào rồi nói tiếp.

Bọn tiểu Cầm cũng không có chuyện gì lớn lắm, cũng không chịu nhiều liên lụy từ phía của Tào Hân Hân.

- Em sắp xếp là được rồi.

- Trạch Đào, bây giờ huyện Lục Thương đã thay đổi rồi, áp lực của anh cũng ít hơn.

Diệp Trạch Đào tâm trạng vui vẻ, cười nói:

- Còn rất nhiều việc cần phải hoàn thành.

Thở dài một hơi, Lưu Mộng Y nói:

- Vừa rồi mẹ gọi điện thoại, nói là Lưu Phàm lại xảy ra chuyện!

Diệp Trạch Đào sửng sốt nói:

- Làm sao vậy?

Lưu Phàm là con trai cả của Lưu Đống Vũ, công tác ở huyện Hổ Khâu, vừa thông qua sự nỗ lực của nhà họ Lưu mà làm chủ tịch huyện, làm sao lại xảy ra chuyện được? Diệp Trạch Đào trong lòng ít nhiều có chút khó hiểu.

Lưu Đống Vũ tốn rất nhiều công sức cho con trai ông ta, toàn bộ gia tài nhà họ Lưu đều đầu tư vào chỗ Lưu Phàm, tiến hành không ít giao dịch cho chuyện của Lưu Phàm. Vừa mới đề lên làm Chủ tịch huyện, thế nào lại xảy ra chuyện được?

Lưu Mộng Y cười khổ một tiếng nói:

- Ai biết là chuyện gì! Anh ta vốn công tác ở huyện Hổ Khâu, vì để được đưa lên thành chủ tịch huyện, mà điều đến huyện Thanh Thủy. Nghe nói địa phương này tính bài xích người ngoài cao lắm, cũng không khác huyện Lục Thương là mấy. Một lần không chú ý, anh ta đã làm chuyện ấy với một cô gái trong xe và bị bạn bè quay clip và tung lên mạng. Ngay lập tức đã trở thành một chuyện trọng đại ở địa phương này, làm cho tất cả mọi người đều biết.

Diệp Trạch Đào lắc đầu, thật sự không muốn quản chuyện nhà họ Lưu.

Lưu Mộng Y nói:

- Mẹ gọi điện thoại tới nói là chú hai đang nghĩ cách!

- Chuyện của họ em không quản được đâu, đừng quản nữa!

Tuy rằng nói như vậy, Diệp Trạch Đào vẫn gọi điện thoại cho Lưu Đống Lưu.

Nhận được điện thoại của Diệp Trạch Đào, Lưu Đống Lưu hít một hơi nói:

- Con muốn hỏi về chuyện của Lưu Phàm?

- Bây giờ thế nào rồi?

Diệp Trạch Đào cũng chỉ tiện hỏi một câu.

- Tình hình không tốt, lần này chắc là do bí thư huyện Thanh Thủy làm ra. Nghe đây sau khi Lưu Phàm tới địa phương này bèn bày ra chiêu bài của nhà họ Lưu, hy vọng có thể điều chỉnh lại lực lượng huyện Thanh Thủy. Hành vi lấy thế ép người này của nó đã gây ra sự phản đối của nhiều người, đặc biệt nó muốn ra tay với tay Bí thư huyện ủy kia!

Diệp Trạch Đào lắc đầu, việc của Lưu Phàm đúng là quá gấp gáp rồi!

Nếu là như vậy, thiết nghĩ Lưu Phàm chắc sẽ không tùy tiện vạch áo cho người xem lưng, cho người ta dễ dàng mà nắm lấy nhược điểm của mình chứ!

- Ba, chuyện trên mạng thế nào rồi?

Diệp Trạch Đào hỏi.

- Theo Lưu Phàm nói, đó là cán bộ nữ mới được nó đề bạt lên thành phố đi họp, cũng không biết thế nào, hai người về huyện lại ngồi chúng một xe, nhất thời hồ đồ liền xảy ra quan hệ. Vừa lúc có một chiếc xe đi ngang qua, mấy người đã xuống xe quay lại chuyện của nó, những người này quay xong liền nhanh chóng rời đi.

Diệp Trạch Đào nghe xong đã hiểu được, chuyện này hẳn là có người có ý muốn phá, lần này Lưu Phàm nhất định là xong rồi, ít nhất con đường làm quan cũng đã chặt đứt rồi.

Nhìn thấy Diệp Trạch Đào gọi điện thoại xong trầm tư, Lưu Mộng Y nói:

- Việc này rõ ràng là có người đang chơi Lưu Phàm.

Diệp Trạch Đào mở to mắt nói:

- Cho dù là có người muốn gây chuyện, thì cậu ta có thể làm thế nào?

Chốn quan trường là một nơi vô cùng nguy hiểm, chỉ cần một nước cờ sai là sẽ thua cả ván cờ. Lưu Phàm đã hơi nóng vội, anh ta vốn không ngờ các thế lực của huyện Thanh Thủy vô cùng hùng mạnh, bị người ta chỉnh đốn là tất nhiên, không giết anh ta đã là điều may mắn lắm rồi!

Hiểu được chuyện này, Diệp Trạch Đào cũng cẩn thận một chút, nghĩ mình hiện tại mặc dù thắng lớn những cũng phải cẩn thận hơn mới được.

Đang nói chuyện chợt nghe tiếng gọi cửa, Lưu Mộng Y mở cửa, Mạc Lâm Tường đã đi vào.

Nhìn thấy Mạc Lâm Tường, Diệp Trạch Đào liền nở nụ cười, mình đến huyện Lục Thương nhanh chóng mở ra được cục diện mới như vậy, không thể thiếu công lao của Mạc Lâm Tường.

- Lâm Tường, mau ngồi đi.

Diệp Trạch Đào đứng dậy, bắt tay hỏi thăm Mạc Lâm Tường.

Lưu Mộng Y quan tâm hỏi:

- Lâm Tường, vết thương của anh đã đỡ chưa?

- Không sao, sức khỏe tôi tốt rồi.

Mạc Lâm Tường tâm trạng cũng không tồi.

Kêu Mạc Lâm Tường ngồi xuống, Diệp Trạch Đào nói:

- Xét thấy tình hình đặc thù ở huyện, huyện ủy đã báo lên với Thành phố, cậu sẽ đảm nhiệm chức Trưởng phòng Công an huyện, thông báo bổ nhiệm sẽ nhanh chóng xuống thôi. Cậu đến thì tốt rồi, tôi phải dặn dò cho cậu một chút, vấn đề trị an huyện Lục Thương bao năm nay đã tới lúc giải quyết rồi, hy vọng cậu sẽ tiến hành chỉnh đốn mạnh mẽ lực lượng Công an. Phải nhanh chóng xây dựng một đội ngũ công an trong sạch, có thể tiến hành phân chuyển công tác, những đồng chí nào nếu không thích hợp có thể phân tới bộ phận, ban nghành khác, một đội ngũ không có sức chiến đấu là một đội ngũ vô dụng!

Ánh mắt Mạc Lâm Tường sáng lên, mình quả nhiên trở thành Trưởng phòng Công an rồi.

- Bí thư Diệp, cậu yên tâm, bộ máy Phòng Công an huyện có niềm tin sẽ có đội ngũ trong sạch.

Diệp Trạch Đào gật đầu nói:

- Có cục diện đoàn kết yên ổn thế này, có thể trợ giúp cho phát triển của toàn bộ huyện. Trong các dự án công tác, áp lực của chúng ta có thể lớn nhưng đối với mọi người đó là thử nghiệm.

Mạc Lâm Tường đương nhiên hiểu được lời nói của Diệp Trạch Đào, đã đem mình đặt ở vị trí Trưởng phòng Công an, có thể trở thành người tin cậy của Diệp Trạch Đào hay không còn phải xem biểu hiện của mình.

- Bí thư Diệp, lần này tôi đến là muốn báo với cậu một chút về tình hình hiện tại của Phòng công an. Hiện tại tình hình bên trong Phòng công an không tốt, Tiêu Hùng Lâm đảm nhiệm chức Trưởng Phòng công an không ít năm, ở giữa còn có đến 70% cán bộ là do anh ta đề bạt lên. Lần này chúng ta điều tra đến vấn đề của Tiêu Lâm Hùng, đã tra ra không ít người có vấn đề, lập tức liền để trống ra nhiều vị trí.

Diệp Trạch Đào gật đầu, chuyện này hắn biết. Bên trong Phòng công an phần lớn là người của họ Cảnh, đương nhiên cũng có một ít bộ máy số lượng nhỏ người nhà họ Liễu như Mạc Lâm Tường. Lần này Liễu Khâm Trí và Cảnh Quốc Ninh gặp chuyện không may, liên lụy không ít người, lại bắt không ít người có quyền lực quan trọng, Phòng công an lập tức bị trống ra nhiều vị trí.

Đối mặt với những vị trí này không ít người đều có cái nhìn chằm chằm.

Nhìn Mạc Lâm Tường một hồi, Diệp Trạch Đào nói:

- Chuyện này cậu thương lượng với bí thư Khải là được, tôi sẽ không hỏi đến. Huyện ủy đối với các cậu chỉ có một yêu cầu, phải làm tốt công tác ổn định ở huyện Lục Thương. Phải vì sự an toàn của nhân dân huyện Lục Thương.

Mạc Lâm Tường nói:

- Bí thư Diệp yên tâm.

Hàn huyên một hồi, Diệp Trạch Đào tiễn Mạc Lâm Tường ra cửa.

Trở về Lưu Mộng Y đã mở tivi.

- Trạch Đào, mục đích của Lâm Tường là muốn lấy được thượng phương bảo kiếm ở chỗ anh, anh ta hoàn toàn nhét người của anh ta vào!

Lưu Mộng Y lập tức nhìn ra ý đồ của Mạc Lâm Tường, nghe thấy Diệp Trạch Đào bảo Mạc Lâm Tường đi thương lượng với Lưu Định Khải, cô có phần không được hiểu cho lắm.

Diệp Trạch Đào ngồi xuống nói:

- Bộ máy lãnh đạo ở một địa phương không cần ôm quá chặt, Tiêu Lâm Hùng ở huyện đúng là một tay che trời, nhiều vấn đề đều bị anh ta che lấp.

- Ý của anh có phải là trong Phòng công an không hòa đồng?

Lưu Mộng Y hỏi.

- Đồng chí Lưu Định Khải cũng có thể tin tưởng.

Diệp Trạch Đào liền nói.

Lưu Mộng Y liền cười nói:

- Anh càng ngày càng giống chính khách.

Diệp Trạch Đào cười nói:

- Giám sát nhau hẳn là không thể thiếu, nếu bọn họ đến cả chuyện này cũng không hiểu thì chỉ có thể đến đây thôi.

Lưu Mộng Y biết Diệp Trạch Đào có sắp xếp của mình nên cũng không nghĩ nhiều.

Nhìn về phía tivi, Lưu Mộng Y chỉ vào diễn viên trong tivi nói:

- Trạch Đào, anh xem Tô Thiến Ảnh, bây giờ nổi tiếng, nói thật diễn xuất của cô ấy không tồi. Gần đây em đều xem phim này mỗi ngày, một đứa con gái nuôi giữa đám con cháu của nhà quyền quý, rất cảm động, cô ấy diễn rất xuất sắc, em xem mà rơi lệ.

Diệp Trạch Đào nhìn về phía màn hình thấy Tô Thiến Ảnh ăn mặc thời thượng, cả người cao nhã, từng cử động đều lộ ra một khí chất khiến người ta động lòng.

Nghĩ đến bộ phim mà mẹ nuôi bảo mình xem, Diệp Trạch Đào cũng vừa hút thuốc vừa xem một đoạn.

Xem một hồi, Diệp Trạch Đào đã bị diễn xuất Tô Thiến Ảnh hấp dẫn, thật sự không ngờ Tô Thiến Ảnh xinh đẹp lại diễn tốt như vậy.

Lại xem một hồi, nghĩ lại Tô Thiến Ảnh là con gái nuôi của Lưu Vĩ Giang. Lưu Vũ Giang chết rồi liền có một thời gian khá khó khăn, sau này lại nhận làm con nuôi của Triệu Hương Lăng, dưới sự chiếu cố của Triệu Hương Lăng đã phát triển lên. Ở phương diện này cô ta có thể biết được, bộ phim này là do cô dung nhập vào bằng cảm xúc của mình.

Nhìn Tô Thiến Ảnh trên tivi, Diệp Trạch Đào thở dài một tiếng, diễn viên nhìn bên ngoài phong quang nhưng thực ra áp lực bên trong không phải người ngoài có thể hiểu được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play