Diệp Trạch Đào ngồi dựa vào ghế hút thuốc, việc này hắn ta phải suy nghĩ thật kỹ.

Mạc Lâm Tường cũng không nói gì, ngồi đối diện nhìn Diệp Trạch Đào, trong lòng của anh ta đối với Diệp Trạch Đào cũng rất ngạc nhiên. Từ chỗ anh trai của mình nghe được không ít điều, anh trai nói vô cùng rõ ràng. Đối với chính mình đây là một cơ hội lớn, có thể đạt được sự tín nhiệm của Diệp Trạch Đào, vậy là chắc chắn đã nắm trong tay tiền đồ to lớn phía trước rồi, bất luận như thế nào cũng phải nắm bắt được cơ hội này.

Một lúc sau, trên mặt của Diệp Trạch Đào lộ ra nụ cười nói:

- Rất nhiều việc còn phải dựa vào tầng cấp cơ sở của các cậu, cấp trên cũng chỉ là ủng hộ các chính sách. Tình hình chung bây giờ ở huyện Lục Thương đó chính là công tác trị an, đòi hỏi các cậu làm không ít công việc đấy!

Nói tới đây, Diệp Trạch Đào đứng dậy bắt tay của Mạc Lâm Tường nói:

- Những việc mà cậu nói tôi biết rồi.

Sau khi Diệp Trạch Đào nói xong liền đi ra hướng bên ngoài.

Mạc Lâm Tường sửng sốt, mình đem chuyện này nói cho Diệp Trạch Đào nghe, chính là muốn nghe ý kiến của Diệp Trạch Đào, kết quả Diệp Trạch Đào không cho bất kì ý kiến gì mà đi rồi.

Đương nhiên, Mạc Lâm Tường cũng không thể nào hỏi nhiều nữa, chỉ có thể đầy ý nghĩa không hiểu trong đầu mà đưa Diệp Trạch Đào đến một con phố yên tĩnh.

Nhìn thấy Diệp Trạch Đào quay lưng từ từ rời khỏi, Mạc Lâm Tường cũng chỉ có thể nhanh chóng lái xe rời khỏi.

Càng nghĩ càng không thể hiểu được suy nghĩ của Diệp Trạch Đào, Mạc Lâm Tường liền điện thoại cho anh trai Mạc Lâm Hổ của mình.

Đem toàn bộ quá trình nói một lần, Mạc Lâm Tường nói:

- Anh hai, việc này em không hiểu cho lắm, bí thư Diệp nghe xong sự việc như thế này. Rõ ràng là đối với hắn ta là rất có lợi, chỉ cần lật đổ được Liễu Khâm Trí, thì hắn ta có thể đạt được lợi ích lớn, tại sao lại không có biểu hiện của một sự ủng hộ nào cả thế?

Mạc Lâm hổ vừa nghe liền cười lên nói:

- Em à, em cũng không thử suy nghĩ, bí thư huyện uỷ có thể sai khiến em đi làm được việc gì sao?

Mạc Lâm Tường cũng cười lên nói:

- Điều này anh nói thật sự cũng có lý, nếu việc này bị truyền ra ngoài, đối với hắn ta sẽ dẫn đến sự ảnh hưởng không tốt lắm.

Mạc Lâm Hổ nói:

- Lâm Tường, bất kể như thế nào em cũng phải để tâm đến việc này mới được, không chứng tỏ được tài năng của em, bí thư Diệp sẽ không thể nào sử dụng em. Đây là một cơ hội, không phải em nói Liễu Khâm Trí đó đã rời khỏi Lục Thương rồi sao? Anh đoán chừng hẳn là ông ta chạy đến một bệnh viện nào đó để kiểm tra, trong sự việc này nếu người chết và ông ta có quan hệ, thì khó mà đảm bảo là ông ta không bị nhiễm bệnh. Nếu cậu có thể có được chứng cứ của ông ta về phương diện này, triển khai hoạt động một chút, nếu để việc này bại lộ ra ngoài, cậu thử nghĩ xem, Liễu Khâm Trí còn có thể không gục ngã sao?

- Anh hai, anh không biết đâu, ở trong huyện người có thế lực lớn nhất thật sự là Cảnh Quốc Ninh. Nếu Liễu Khâm Trí ngã xuống rồi, điều mà em lo lắng đó chính là thế lực của Cảnh Quốc Ninh sẽ càng mạnh thêm, bí thư Diệp không nhất định sẽ đấu lại bọn họ đâu.

Mạc Lâm Hổ trầm tư một chút nói:

- Bí thư Diệp ở một nơi mới, điều quan trọng nhất đó là vẫn chưa có người trong tay, việc này em cũng không thể nhúng tay vào được. Anh tin tưởng rằng dựa vào bản lĩnh của bí thư Diệp, hẳn là sớm đã có sự tìm hiểu rồi, em chỉ cần thiết làm tốt việc của mình. Đem việc này làm lớn lan rộng ra, chỉ có càng làm lớn, thì không gian triển khai hoạt động của bí thư Diệp mới có thể càng rộng. Về phần việc Cảnh Quốc Ninh bọn họ sẽ thu được lợi ích, em cũng đừng quan tâm, hãy trông chờ vào những thủ đoạn của bí thư Diệp đi!

- Anh hai, sao anh lại tin tưởng vào bản lĩnh của bí thư Diệp như vậy?

Mạc Lâm Hổ cười nói:

- Nhớ Thảo Hải ngày trước cũng phức tạp biết bao, cuối cùng bí thư Diệp không phải cũng đã thu dọn thành một cái chảo gang đoàn kết đó sao?

Mạc Lâm Tường cuối cùng cũng hạ quyết tâm nói:

- Anh hai, em nghe theo lời anh, nhiều năm như thế này, em cũng có không ít người có thể sử dụng được.

Mạc Lâm Hổ cười nói:

- Tin tưởng anh hai đi anh không có hại em đâu, lần này cơ hội của em đến rồi!

Lúc này Diệp Trạch Đào vừa đi vừa trầm tư suy nghĩ, lần này án mạng đã xảy ra, bất luận là mình hoặc là Cảnh Quốc Ninh cũng đều không thể bỏ qua cơ hội này. Cảnh Quốc Ninh càng không có khả năng bỏ qua, vào thời diểm như thế này, chỉ cần triển khai hoạt động một chút. Đạt được lợi ích lớn nhất chắc chắn là Cảnh Quốc Ninh, mình phải làm như thế nào mới tốt đây?

Bất luận như thế nào cũng phải kéo người của Cảnh hệ đi xuống mới được, chỉ có khiến cho người của Cảnh hệ cũng bị kéo vào bên trong đám hỗn loạn này, chính mình mới có thể thật sự đạt được thắng lợi trong sự hỗn loạn đó.

Ánh mắt sáng lên, tình hình bây giờ là người của Liễu hệ xảy ra vấn đề, dường như mọi thứ cũng đều hạn chế cho Liễu hệ. Nếu người của Cảnh Quốc Ninh cũng xảy ra chuyện, quyền phát ngôn của Cảnh Quốc Ninh liền ít đi. Đến lúc này, dưới sự liên kết của mình và Lôi Diên Tùng, cũng có thể đạt được một chút ít lợi ích to lớn.

Nghĩ đến đây, Diệp Trạch Đào liền gọi điện cho Lôi Diên Tùng, muốn có được thành tựu ở trong huyện này, lực lượng của chủ tịch huyện Lôi Diên Tùng này không thể nào không mượn!

Bây giờ tâm trạng của Lôi Diên Tùng không ổn định, sau khi nhận được điện thoại của Diệp Trạch Đào, lập tức hiểu được suy nghĩ của Diệp Trạch Đào.

Nói câu nói thật lòng, Lôi Diên Tùng đối với tình hình trong huyện trước mắt cũng không vừa ý lắm, sớm đã nghĩ sẽ cùng Diệp Trạch Đào thảo luận việc này. Bây giờ nhận được thiện ý của Diệp Trạch Đào, trong lòng của ông ta thật sự rất vui, lập tức nổi lên ý nghĩa đi ra gặp mặt Diệp Trạch Đào.

Diệp Trạch Đào nhìn thấy phía trước có một căn nhà cũng không phải là một phòng trà tốt lắm, liền nói địa điểm.

Cũng không biết Lôi Diên Tùng áp dụng phương pháp gì, rất nhanh cũng một mình đi đến.

Hai người vừa gặp mặt nhau liền mỉm cười, bắt tay nhau, hai người cùng tiến vào phòng trà.

Bây giờ ở trong huyện đã là một mảnh hỗn loạn, các lãnh đạo vì sự việc không biết chính mình có bị nhiễm bệnh hay không trong lòng cũng rất lo âu, ai cũng không ngờ được rằng một bí thư huyện uỷ và một chủ tịch huyện lại âm thầm chạy đến một phòng trà nhỏ bình thường ở bên trong cùng nhau thảo luận công việc.

Sau khi đi vào trong, hai người vừa nhìn, hoàn cảnh ở bên trong nơi này quả nhiên rất bình thường, đoán chừng đây là một nơi do tư nhân mở để chơi mạt chược, kinh doanh cũng không được tốt lắm.

Chọn một căn phòng, sáu mươi tệ một bình trà đưa cho nhân viên phục vụ, cũng là con gái của bà chủ, rồi bảo cô ta ra ngoài.

Đóng cửa lại, Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:

- Ở huyện Lục Thương tôi không quen thuộc lắm, tìm không được một nơi tốt!

Lôi Diên Tùng cũng cười nói:

- Tôi cũng như vậy, tuy rằng làm việc ở trong thành phố, đối với hoàn cảnh ở trong huyện cũng không quen thuộc lắm.

Diệp Trạch Đào gật gật đầu nói:

- Công việc chủ yếu ở huyện Lục Thương vẫn là vấn đề phát triển, nhưng mà, cục diện như bây giờ cũng không có lợi cho sự phát triển, chủ tịch huyện Lôi thấy việc này thế nào?

Lôi Diện Tùng cũng không biết suy nghĩ thật sự của Diệp Trạch Đào, cũng là một lão xảo nguyệt đã lăn lộn trong thời gian dài của bộ máy quan trọng, lưu loát nói:

- Có bí thư Diệp cầm lái, công việc của chúng ta rất nhanh sẽ đi vào quỹ đạo.

Diệp Trạch Đào lấy ra một điếu thuốc mới Lôi Diên Tùng nói:

- Đã xảy ra một vụ án mạng, gia đình thân quyến của người chết yêu cầu chính phủ phải đưa ra một lời giải thích thỏa đáng, kẻ giết người là chồng của người chết, một mực chắc chắn việc này có liên quan đến đồng chí Liễu Khâm Trí!

Lôi Tùng Diên đương nhiên cũng có nguồn tin tức của ông ta, ánh mắt liền sáng lên, biết được mục đích Diệp Trạch Đào đến tìm mình. Nếu có thể mượn việc này mà đánh nhốt một người trong huyện, việc này đối với Lôi Diên Tùng đương nhiên là một việc tốt. Lúc nghĩ đến Diệp Trạch Đào cũng không có người của chính hắn ta, Lôi Diên Tùng cảm thấy nếu hợp tác cùng Diệp Trạch Đào, cơ hội mình thu được lợi ích càng lớn.

Lời nói cũng đã nói đến như thế rồi, Lôi Diên Tùng biết mình cũng nên biểu hiện một chút, liền nói:

- Cấp trên điều chúng ta đến huyện Lục Thương, chính là hi vọng chúng ta làm tốt công việc, tôi cũng nói câu nói cũ, công việc ở trong huyện có bí thư Diệp cầm lái, chúng tôi rất yên tâm.

Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu nói:

- Sự việc cũng đã làm thành như thế này rồi, xem ra hai chúng ta phải đến thành phố báo cáo vấn đề chính một chút, tranh thủ đạt được sự ủng hộ trong thành phố. Tôi có một ý tưởng, có thể mời thành phố tăng cường cán bộ cho huyện chúng ta không? Đương nhiên, ở trong huyện chúng ta cũng có thể tiến hành một lần cạnh tranh ở diện rộng, thông qua việc cạnh tranh, về mặt ảnh hưởng cũng có thể đè đến mức thấp nhất.

Ánh mắt của Lôi Diên Tùng càng sáng hơn, cán bộ ở trong thành phố thì chính mình quá quen thuộc rồi. Nếu như thế này, chính mình có thể đem càng nhiều người của mình đến huyện, đến lúc đó rất nhanh sẽ hình thành một luồng lực lượng mãnh liệt, việc tốt đấy!

- Bí thư Diệp, tôi cũng cho rằng nên như vậy!

Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:

- Như vậy thì tốt, tôi xem ngày mai hai chúng ta đến thành phố tiến hành báo cáo vấn đề chính là được rồi.

Lôi Diên Tùng gật gật đầu.

Hai người nói chuyện với nhau một hồi rồi mới giải tán.

Lúc từ từ đi về chỗ ở, Diệp Trạch Đào nhìn thấy trong phòng vẫn còn đang bật đèn sáng, biết được rằng hai cô gái đó vẫn đang đợi mình.

Lúc vừa nghĩ đến việc Cảnh Quốc Ninh đem hai cô gái như thế này đặt ở bên cạnh mình, Diệp Trạch Đào liền nhíu mày. Thật sự Cảnh Quốc Ninh đó mới là người cần thiết nhanh chóng phải lật ngã, người này đã nắm giữ huyện Lục Thương trong thời gian dài như vậy, làm cho huyện Lục Thương căn bản là không có cách nào phát triển lên được, nếu muốn phát triển, nhất định phải làm cho thế lực như thế này của bọn họ tan rã mới được.

- Bí thư Diệp, ngài đã về?

Tiểu Cầm sớm đã đi ra đón tiếp.

Ngô Diễm Diễm cũng vội vàng theo sau cô ta, hai cô đều khoát trên người bộ trang phục làm việc màu đỏ bó sát người để có thể làm lộ ra những đường cong trên người. Tuy là trang phục làm việc, nhưng thật sự loại trang phục này là loại trang phục lẳng lơ dành cho các cô gái thời thượng trí thức ở thành phố, xem ra hai cô gái này cũng vô cùng làm cho người ta rung động.

Nhìn thấy cách ăn mặc của hai cô gái, Diệp Trạch Đào thầm than nữ giám đốc ở đây cũng bỏ không ít công sức vào các nhân viên phục vụ.

Trên mặt mang theo nụ cười, Diệp Trạch Đào một bên đi vào trong, một bên nói:

- Đến thành phố đi dạo một chút, bên trong thị trấn rất tồi tàn!

Tiểu Cầm nói:

- Bí thư Diệp, ngài muốn ăn cái gì, chúng tôi sẽ đi làm ạ!

Khoát khoát tay, Diệp Trạch Đào nói:

- Các cô cũng đã vất vả rồi, đi ngủ sớm chút đi, đừng quan tâm đến tôi.

Nói xong liền đi lên trên lầu.

Tiểu Cầm cũng không có rời khỏi, mà theo Diệp Trạch Đào đi lên lầu, pha một ly nước trà cho Diệp Trạch Đào, rồi mới đi xuống lầu.

Không thể không nói, trong cuộc sống có một thư ký chăm sóc như thế này, cũng rất thuận tiện.

Diệp Trạch Đào đối với cách sống của các lãnh đạo trong huyện cũng rất xúc động.

Ngồi trên sô pha tự suy nghĩ một hồi, Diệp Trạch Đào nghĩ đến việc bằng bất cứ giá nào cũng phải kéo người của Cảnh Quốc Ninh xuống.

Tuy nhiên, bây giờ đã có sự ủng hộ của Lôi Diên Tùng, lật ngã Cảnh Quốc Ninh cũng không cần gấp. Bước tiếp theo phát triển của Lôi Diên Tùng sẽ nhanh một chút, có ông ta và Cảnh Quốc Ninh đánh nhau, đối với mình mà nói đó là một việc tốt!

Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện trong đầu, Diệp Trạch Đào cũng rất nhanh gạt bỏ nó, nếu làm thành như vậy, thì có vẻ có chút yếu kém rồi. Bất luận như thế nào, trong lần đổ ngã của Liễu Khâm Trí mình nhất định phải sắp xếp một nhóm người vào trong đó mới được.

Trong tay mình không có người!

Đây là điều khiến cho Diệp Trạch Đào đau đầu nhất, mới đến một nơi mới, trong tay căn bản là không có mấy người có thể sử dụng được. Cho dù là có vị trí do chính mình sắp xếp vào, cũng không có người nào ra tay cả!

Lần này lấy được một số tư liệu từ thuộc hạ của Trần Hỉ Toàn, nhìn nhìn xem, ánh mắt của Diệp Trạch Đào liền sáng lên. Trong huyện có mấy phê lãnh đạo, mỗi lần bọn họ đến đây cũng đều là những người có một chút ít đề bạt, sau này bọn họ không phải là bị đổ ngã, thì là bị điều đi. Một chút ít người mà bọn họ đề bạt lên đại đa số đều trở thành nhân viên nghiên cứu điều tra, đây là một đám nhân viên để không!

Diệp Trạch Đào liền chú ý lên nhóm người đó, dùng đám người đó so với không có người sử dụng thì tốt hơn rất nhiều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play