Sau khi rất nhiều việc xảy ra Thành ủy cũng cần mở hội nghị thường ủy để nghiên cứu bước phát triển tiếp theo. Dư Đạo Tranh thông báo thời gian họp của Thành ủy.

Cuộc họp Thành ủy do Dư Đạo Tranh triển khai được mở ra vào đúng thời hạn. Lần này có thể nói là lần đầu tiên từ sau khi bộ máy hoạt động mới được lập ra tiến hành họp. Lập tức nhận được sự quan tâm cao độ từ các cán bộ thành phố.

Tuy rằng trong khoảng thời gian này cả thành phố Lan Phong có vẻ như rất bình yên. Tất cả các Bộ trưởng ở các tổ chức bên dưới lại một lần nữa đoán già đoán non về sự bố trí của các cục của thành phố Lan Phong. Hiểu rằng không khí yên bình này sẽ nhanh chóng bị mất đi.

Có thể thấy, tâm trạng của Dư Đạo Tranh khá tốt. Thông qua một số cấp dưới lần này cũng được xem như là có chuẩn bị trước khi đến. Hơn nữa còn được sự tán dương của Viên Hướng Vinh.

Từng việc một lần lượt được đưa ra bàn luận. Đối với việc liên quan đến khu kinh tế mới Giáp Hà, việc Lam Nhất Thiên nhận chức Chánh văn phòng hoàn toàn không có sự cản trở nào. Viên Hướng Vinh Vừa đồng ý mọi người cũng rất nể mặt. Đều biết rằng việc ở khu kinh tế mới Giáp Hà rất được Trung ương và Tỉnh coi trọng thì cũng không cần thiết phải nhúng tay vào nữa.

Thực ra, trong lúc chưa thể hạ Diệp Trạch Đào mọi người cũng không thể dễ dàng mà đặt chân vào khu kinh tế mới được. Đây cũng coi như là một nơi tạm thời bị cấm.

Khi thấy hội nghị cũng hợp được kha khá Dư Đạo Tranh liếc nhìn sang phía Viên Hướng Vinh nói:

- Lần họp này vẫn còn một số vấn đề do một số cán bộ khác nêu ra. Tôi thấy việc này cần phải đưa ra hội nghị bình luận thêm.

Các bộ phận cán bộ của thành phố Lan Phong cũng có một số thay đổi. Nhưng, dù sao thì vấn đề ở thành phố Lan Phong cũng rất nổi bật, thỉnh thoảng vẫn có cán bộ ở Ủy ban kỷ luật mời đi uống trà. Trong thời gian này quả thật là lại trống vài vị trí. Mọi người cũng không tiện lấy ý kiến của mấy nhân viên đó. Liền nói đến mấy vị trị còn đang trống.

Đây là một lần lấy ý kiến thăm dò Dư Đạo Tranh muốn dùng lực lượng này để thăm dò ý kiến của các thế lực khác nhau.

Viên Hướng Vinh gật đầu, mỉm cười nói:

- Bí thư Dư nói rất đúng. Hiện tại một số vị trí còn đang thiếu nhân sự cần phải bổ sung mới được.

Đoạn Nghĩa Hội cũng tán đồng nói:

- Tôi thấy đây là chuyện lớn. Nhất định là cần phải nhanh chóng tiến hành nếu không sẽ ảnh hưởng đến công việc trong toàn thành phố.

Thực ra, đối với những tên cậu ấm đến từ thủ đô, sau khi bọn chúng cố ý để lộ ra thân thế của mình thì cấp dưới đi theo bọn chúng cũng không ít, đặt biệt là những người đã nhằm vào một số vị trí. Bọn họ cũng cần có những cơ hội như vậy để đưa người của mình vào.

Bởi chuyện này có dính líu đến lợi ích của mọi người. Lời đề nghị này của Dư Đạo Tranh không có bất cứ một sự cản trở nào.

Diệp Trạch Đào có thể nhìn ra trong chuyện này hắn cũng không thể có được thế lực nào để ngăn cản.

Sau khi mọi người bàn luận xong, Dư Đạo Tranh nhìn sang Diệp Trạch Đào nói:

- Trạch Đào, cậu thấy thế nào?

Thực ra, Cơ bản không cần hỏi ý kiến của mọi người cơ bản đều như vậy. Dư Đạo Tranh dường như muốn mượn chuyện này để công kích Diệp Trạch Đào nên mới hỏi một câu như vậy.

Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:

- Tôi đồng ý với ý kiến của mọi người.

Sau khi nghe được sự tán đồng của Diệp Trạch Đào trên khuôn mặt của một số người cũng nở nụ cười. Cho dù là thế lực của Diệp Trạch Đào có mạnh hơn đi chăng nữa thì Thành ủy Lan Phong cũng không còn như trước kia được nữa. Diệp Trạch Đào cũng không thể điều khiển được nữa.

Lúc này Đoạn Nghĩa Hội nói:

- Bởi vì sự việc lần này có chút gấp không thể tổ chức theo đúng trình tự thủ tục chỉ có thể chờ sau khi cuộc họp kết thúc thì sẽ mời ban tổ chức đến bổ sung.

Trưởng ban tổ chức là Lâm Sử Thuận, muốn làm đúng theo trình tự thủ tục thì nhất định phải qua cửa của ông ta. Nếu phải qua cửa của ông ta, Diệp Trạch Đào hiểu rằng Đoạn Nghĩa Hội nói như vậy là để tránh được cửa của Lâm Sử Thuận.

Diệp Trạch Đào sớm đã nhìn ra chuyện này, tất nhiên là không thể bỏ qua chỗ hổng này được, nghiêm túc nói:

- Bí thư Đoạn, ông là cán bộ chủ quản. Sự phân công của Đảng ta không phải là trò đùa. Trước khi tổ chức không theo trình tự thủ tục. Bất kể sự phân công nào cũng đều là vi phạm quy định. Vốn dĩ tôi vẫn nghĩ là chuyện này đã được thông qua Ban tổ chức. Nếu đã như vậy, tôi không đồng ý với những ý kiến vừa rồi nữa. Cần phải làm theo đúng trình tự thủ tục thì hơn.

Diệp Trạch Đào nói một câu như vậy, cả hội nghị liền trở lên tĩnh lặng. Thực ra lời nói của Diệp Trạch Đào rất có lí.

Lúc này Đoạn Nghĩa Hội liếc nhìn sang phía Lâm Sử Thuận nói:

- Đương nhiên rồi, tôi cũng không thể làm ăn lộm nhộm như vậy được, những tình huống đặc biệt thì cũng cần linh hoạt xử lí. Trước hội nghị các bí thư chúng tôi cũng đã có nghiên cứu qua. Việc này tôi sẽ chủ động lên Tỉnh uỷ giải thích.

Diệp Trạch Đào lúc này cũng không đối đáp gì thêm. Đoạn Nghĩa Hội mang hội nghị công việc Bí thư ra nói, việc này chính là sự liên kết với Dư Đạo Tranh. Nếu đã như vậy thì phản đối cũng không có ích gì.

Tâm trạng của Dư Đạo Tranh cũng khá tốt. Hội nghị công việc Bí thư là do mình, Đoạn Nghĩa Hội và Viên Hướng Vinh cùng tổ chức và tham gia. Ở thành phố Lan Phong này chính là sự thể hiện quyền uy. Sau này cũng cần làm ra nhiều hơn những cuộc họp như thế này mới phải.

Hàn Ủy vẫn luôn rất kiêu ngạo. Đối với việc liên quan đến Mai gia, gã không chào đón Diệp Trạch Đào liền nói lớn:

- Nếu đã là như vậy cũng nên nghiên cứu một chút tình hình của nhân viên, không thể để một số người cầm quyền như vậy được.

Mọi người rất ngạc nhiên vì Diệp Trạch Đào không hề tức giận, ngược lại rất bình thản nói:

- Nếu đã là như vậy, tôi sẽ đưa ra một vài người để lựa chọn.

Cũng không đợi mọi người lên tiếng Diệp Trạch Đào liên tiếp đưa ra mấy người để lựa chọn đều là mấy người mà Viên Hướng Vinh đã từng nói đến, những người dưới trướng của Viên Hướng Vinh.

Trong mấy người mà Diệp Trạch Đào nói đến cơ bản là không có người trong Diệp gia. Việc này cũng làm mọi người thấy được sự liên thủ của Diệp Trạch Đào và Viên Hướng Vinh.

Trong chuyện này, mọi người cũng biết rằng kết quả không kéo được Viên Hướng Vinh thì vấn đề quả là không ít cho nên cũng không phản đối.

Viên Hướng Vinh đợi Diệp Trạch Đào nói xong, theo như lời giới thiệu của Diệp Trạch Đào cũng nhắc đến chuyện liên quan đến Mã Anh.

Khi Viên Hướng Vinh nhắc tới chuyện của Mã Anh, Lý Dương Kỳ liếc mắt nhìn về phía Diệp Trạch Đào một cái.

Lý Dương Kỳ vừa tiến triển thêm một bước quan hệ với Mã Anh. Trong lòng thầm mong nếu như có thể làm trong Ban tuyên giáo ở gần Thủy Lâu Đài thì mình cũng thuận lợi hơn rất nhiều. Ánh mắt nhìn Viên Hướng Vinh liền trở lên dịu dàng hơn nhiều.

Lúc này Lý Dương Kỳ mỉm cười nói:

- Ban tuyên giáo đúng là thiếu người thật, nếu như Chủ tịch Viên đã nói đến chuyện cử người tôi cũng cảm thấy rất tốt. Tôi đồng ý để đồng chí Mã Anh đến làm việc trong Ban tuyên giáo.

Diệp Trạch Đào nói:

- Đồng chí Mã Anh là Phó chủ tịch huyện. Sau khi lên ban tuyên giáo Thành ủy thì chức vụ đó phải tính sao?

Lý Dương Kỳ xua tay nói:

- Vậy thì đảm nhiệm chức Phó trưởng ban tuyên giáo là được rồi.

Diệp Trạch Đào cũng không nói thêm lời nào.

Dù sao thì mấy tên công tử đó cũng muốn giữ thể diện cho Lý Dương Kỳ. Đối với việc Mã Anh đến đảm nhiệm thường vụ Ban tuyên giáo cũng không có sự ngăn cản nào.

Diệp Trạch Đào nói:

- Nếu đã như vậy, trình tự nào nên bỏ thì cũng bỏ. Nói thật, chúng ta cần phải không ngừng phát triển nhân lực. Trong Thành ủy của chúng ta cũng có không ít các đồng chí ưu tú. Hoàn tòan có thể để họ giữ những chức vụ quan trọng. Tôi lấy ví dụ một đồng chí - đồng chí Giang Tiểu Dung cũng khá là xuất sắc. Tôi đề bạt lên vị trị trí Trưởng phòng phòng thư ký hai. Mọi người nhận thấy như thế nào? Đương nhiên là cũng có nhiều đồng chí khác cũng rất có tài như vậy.

Diệp Trạch Đào dường như cũng tùy hứng nói một câu như vậy, lấy một ví dụ. Không ai nghĩ rằng hắn lại nói như vậy. Mọi người rất sửng sốt.

Giang Tiểu Dung hiện đang giữ một chức vụ rất bình thường trong thành phố. Sao có thể ngồi lên phòng thư ký hai được?

Theo quy luật chung của thành phố Lan Phong Phòng thư ký Một phụ trách các hạng mục Chủ tịch thành phố. Phòng thư ký hai phụ trách công việc của Phó chủ tịch thường trực thành phố. Phòng thư ký ba là phụ trách công việc của Ủy viên thường vụ Phó chủ tịch thành phố. Để Giang Tiểu Dung ngồi vào vị trí của Phòng thư ký hai chính là việc nhằm thẳng vào việc phục vụ cho Hàn Ủy. Diệp Trạch Đào này lại dám đưa người của mình đến cho ông ta sao.

Nghĩ lại việc này quả là đáng ngờ. Giang Tiểu Dung đáng ra phải là người của Diệp Trạch Đào mới phải?

Đối với nhân viên trong chính phủ, Hàn Ủy là Phó chủ tịch thường trực thành phố, cũng đã có không ít sự nghiêm túc, đặc biệt là đối với phụ nữ đẹp. Đối với đám công tử kia mà nói lại càng có sự quan tâm.

Tình hình của Giang Tiểu Dung như thế nào Hàn Ủy hoàn toàn không rõ. Nhưng, có một việc ông ra rất rõ đó là người thiếu phụ này quả thật là rất có sức cuốn hút. Ở trong thành phố này cũng là một ngọn gió mới, mỗi ngày đều ăn mặc, chải chuốt rất đẹp.

Nghe thấy Diệp Trạch Đào nói rằng để cô ta giữ chức Trưởng ban thư ký hai chỗ mình, Hàn Ủy có chút lưỡng lự nhưng rồi cũng thấy đây là một đề nghị không tồi. Nếu có thể giảm bớt khoảng cách và tiếp xúc gần hơn với người phụ nữ này thì mình cũng có không ít cơ hội.

Thấy mọi người rất ngạc nhiên, Diệp Trạch Đào nói:

- Tôi chỉ cảm thấy đồng chí này cũng rất có năng lực, liền lấy ý kiến. Nếu mọi người cảm thấy không được thì thôi vậy. Quan trọng là ý kiến của tổ chức khi khảo sát tình hình.

Việc này thì còn nói gì nữa!

Thực ra cũng không cần đem chuyện của một Trưởng phòng ra để bàn trong hội nghị này. Đây là hội nghị thường vụ. Cấp bậc của Trưởng phòng không đến mức cao như vậy. Diệp Trạch Đào đề cập thẳng tới vấn đề đó như vậy làm cho mọi người có chút không hiểu gì cả.

Hàn Ủy cảm thấy rất cảm động với đề nghị như vậy. Để một người phụ nữ đẹp như vậy làm Trưởng phòng thư ký hai. Mình hoàn toàn có thể tăng cơ hội tiếp xúc, nhìn cũng thấy sướng mắt.

Hàn ủy lo lắng chuyện này sẽ thất bại liền mỉm cười nói:

- Ý kiến của đồng chí Diệp Trạch Đào quả là không tồi. Công việc của Chính phủ ngày càng nặng nề. Cũng rất cần có thêm được một đồng chí phụ trách được công việc ở vị trí này. Năng lực của đồng chí Giang Tiểu Dung cũng không tồi. Tôi cũng đồng ý là để cô ấy giữ chức vụ Trưởng phòng thư ký hai.

Diệp Trạch Đào vội nói:

- Chủ tịch Hàn, tôi cũng chỉ là lấy ví dụ mà thôi. Những đồng chí có năng lực quả là rất nhiều.

Lúc này Hàn Ủy ngược lại rất yên tâm nói:

- Nếu đã là đồng chí có năng lực, chúng ta cần phải tận dụng mới phải. Mọi người thấy sao?

Biết được tính công tử của Hàn Ủy mọi người liền cười. Những người không biết thì lại nghĩ không cần phải phản đối một Trưởng phòng cỏn con.

Với suy nghĩ như vậy của mọi người thì chuyện này đã được thông qua trong hội nghị.

Lần này hội nghị họp khá thành công. Việc này đối với Dư Đạo Tranh mà nói đây là một thắng lợi lớn. Dưới sự phối hợp của mọi người không ít bộ phận đều có được người của mình trong tay.

Khi tan cuộc họp, Dư Đạo Tranh khó có dịp lại chủ động bắt tay Diệp Trạch Đào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play