Sau khi Diệp Trạch Đào trở lại Giáp Hà đã kiểm tra lại các hạng mục công việc, lúc này mới triệu tập Hội nghị Bộ máy ở Giáp Hà, nhằm thông báo chuyện Bí thư Hạo Vũ đến đây.

Khi mọi người chuẩn bị làm công tác thì có nghe qua sẽ có người bên lãnh đạo Trung ương đến, nhưng không ngờ đó là Bí thư Hạo Vũ, khi Diệp Trạch Đào nói ra chuyện này đã khiến cho mọi người cảm thấy khẩn trương, hiện nay Ôn Phương mới biết được trách nhiệm giảng giải của mình sẽ phải đối mặt với Bí thư Hạo Vũ bọn họ, cũng cảm thấy rất khẩn trương.

Dù sao ở đây đa số đều là người của hệ Diệp, các hạng mục chuẩn bị ở giai đoạn trước cũng rất đầy đủ, sau khi nghe mọi người báo cáo Diệp Trạch Đào rất yên tâm.

Buổi chiều ngày hôm sau, sau khi Bí thư Hạo Vũ nghe được báo cáo về công tác Tỉnh uỷ, lúc này mới ngồi ô tô đến thành phố Lan Phong.

Căn bản cũng không có dừng lại ở thành phố Lan Phong, Bí thư Hạo Vũ yêu cầu tài xế trực tiếp đến khu kinh tế mới Giáp Hà.

Nói thật tuy rằng Bí thư Hạo Vũ đã nhiều lần nghe báo cáo của khu kinh tế mới Giáp Hà, trong lòng ông vẫn muốn xem xem khu kinh tế mới Giáp Hà đã trở nên thế nào.

Lúc này các hạng mục ở khu kinh tế mới Giáp Hà đã được chuẩn bị xong, đa số đều tiến hành theo kế hoạch.

- Quá trình triển khai công tác ở khu kinh tế mới Giáp Hà của chúng ta chính là quan tâm đến mọi mặt, kết hợp cao thấp, quan trọng là phát triển ý tưởng của dân, suy nghĩ chút tình hình ở thành phố Lan Phong, chúng ta mới vừa đưa ra một sản nghiệp vườn , sản nghiệp vườn này có sự đầu tư không lớn, cũng có thể khiến cho quần chúng thoát khỏi cảnh bần cùng phát triển giàu có.

Hôm nay Ôn Phương rất hưng phấn, đối mặt với Bí thư Hạo Vũ – người cầm đầu một đoàn lãnh đạo Trung ương Tỉnh uỷ, chậm rãi nói cũng không có lo sợ quá nhiều.

Diệp Trạch Đào đứng bên cạnh Bí thư Hạo Vũ, vẫn luôn duy trì sự tươi cười.

Thấy được biểu hiện xuất sắc của Ôn Phương, Diệp Trạch Đào nghĩ thầm, người phụ nữ này đúng là có chút điên, thật đúng là không tệ, đối mặt với lãnh đạo Trung ương mà vẫn có thể bình tĩnh để triển khai.

Rõ ràng Bí thư Hạo Vũ rất là chú ý tới khu công nghiệp Huệ Dân này, nói với Diệp Trạch Đào:

- Các hạng mục này các anh có nắm chắc không?

Trưởng ban tổ chức Trung ương Vương Tích Lâm cũng quan tâm nói:

- Tỉnh Cam Ninh là một khu vực còn chưa phát triển nên trình độ và cuộc sống của quần chúng nhân dân không cao, Trung ương vẫn đang có nhiều giải pháp ở phương diện này, nếu như có thể chân chính vì dân thì đây cũng là một phương hướng rồi!

Diệp Trạch Đào nói:

- Chúng tôi suy tính như vậy, một số hạng mục lớn thực sự có thể vì quốc gia và Tỉnh tạo ra một số tiền lời lớn, nhưng đối với đa số người dân nghèo khó cũng không thể trực tiếp có được lợi ích, cho dù Quốc gia không ngừng trao tiền giúp đỡ người nghèo cũng không thể giải quyết được vấn đề cơ bản, khu công nghiệp phát triển là một đầu tàu, mục đích để dẫn đường cho một phương phát triển, khi chúng ta làm hạng mục dự án này, vì sao không lợi dụng ưu thế của chúng ta để dẫn đường đưa quần chúng thoát khỏi nghèo đói? Sau khi chúng tôi có ý nghĩ như thế liền căn cứ vào hiện trạng và tài nguyên ở tỉnh Cam Ninh để thúc đầy và dẫn dắt sản nghiệp phát triển.

Diệp Trạch Đào nói tới đây, Bí thư Hạo Vũ đã gật gật đầu nói:

- Ý nghĩ rất đúng trả thù lao không bằng truyền kỹ năng, nếu quần chúng có sự nghiệp của mình có thể tay làm hàm nhai, tin rằng quần chúng sẽ dễ dàng thoát khỏi nghèo khó hơn!

Diệp Trạch Đào nói:

- Mời các vị lãnh đạo xem đây là ba dự án của chúng tôi, một là dự án sản nghiệp cây nho, một là dự án sản nghiệp cây lựu, còn một cái là dự án dược liệu gia công, thu nhập của cả ba dự án này có vẻ nhỏ hơn nhiều so với hạng mục dạng lớn, nhưng mức ảnh hưởng này rất xa, ví dụ như dự án sản nghiệp cây nho, xây dựng một trang trại rượu nho ở khu công nghiệp của chúng ta, xí nghiệp rượu này chiếm hơn một ngàn mét vuông, đã có tám công ty hợp tác xây dựng xí nghiệp rượu này, mục đích để tạo ra quy mô hoá cho việc gieo trồng, sản xuất chuyên môn hoá, sản nghiệp xí nghiệp rượu tiêu thụ thương hiệu rượu nho, tỉnh Cam Ninh của chúng ta rất thích hợp cho việc gieo trồng cây nho, từ việc chế tạo rượu nho trước tiên dân chúng có thể làm giàu từ việc gieo trồng cây nho, tiếp theo hạng mục này thúc đẩy hậu cần, du lịch văn hoá, ẩm thực và sản nghiệp cũng sẽ xuất hiện, cứ như thế rất nhiều nông dân có thể có được rất nhiều tiền lời từ hạng mục này, thật ra có thể khiến họ không ngừng tạo ra nhiều công hiệu!

Thấy vẻ mặt hào hứng của Diệp Trạch Đào Bí thư Hạo Vũ gật đầu nói:

- Đây không phải là một dự án nhỏ rồi, nếu thật sự có thể hình thành sẽ tạo ra rất nhiều công ăn việc làm cho nông dân, dự án này rất tốt!

Vương Tích Lâm cũng đồng ý nói:

- Xem ra sản nghiệp cây lựu và sản nghiệp dược liệu cũng có đạo lý như thế rồi? Ba hạng mục này chính là ba dự án có thể mang lại lợi ích thực tế nhất cho dân chúng, tôi cho rằng phương hướng này rất không tệ.

Một chuyên gia nói:

- Suy nghĩ này không tệ, xí nghiệp nhỏ không quan trọng, nếu có thể tập hợp nhiều xí nghiệp nhỏ hợp tác tiến hành, như vậy có thể tập trung tài chính để phát triển, cũng giống như các sản nghiệp lớn, rất nhiều xí nghiệp của chúng ta chỉ biết kinh doanh độc lập như thế rất bất lợi cho sự phát triển, lĩnh vực phục vụ khu kinh tế mới của các anh lại có một đổi mới, rất tốt!

Có được sự đồng ý của mọi người đương nhiên Diệp Trạch Đào cảm thấy rất vui nói:

- Điểm xuất phát chính của Trung ương chính là muốn phát triển khu vực Tây Bộ này, mục đích làm sản nghiệp của chúng ta mặc dù là vì kiếm tiền, nhưng trong quá trình kiếm tiền càng phải vì dân chúng, để cho dân chúng khai thác ở Tây Bộ, để cho nhân dân có được lợi ích thực tế trong việc khai thác, tôi nghĩ đây mới chân chính là ý nghĩa của việc khai thác Tây Bộ!

Bí thư Hạo Vũ khẽ gật đầu nói:

- Xem ra phương pháp của chúng ta có chút lệch lạc, trước mặt thì theo đuổi hiệu quả và lợi ích kinh tế, chỉ coi trọng các xí nghiệp lớn không quan tâm đến các xí nghiệp trung và nhỏ, kết quả là không để mắt tới lợi ích chung của quần chúng nhân dân nên rất ít người có thể giàu có, điều quan trọng nhất chính là tầng lớp nhân dân nghèo khó trong Quốc gia không có được lợi ích trong sự phát triển, đây là điều muốn mà không được đấy!

Lúc này Đậu Bính Phú rất cao hứng, sự phát triển khu kinh tế mới Giáp Hà được Bí thư Hạo Vũ thừa nhận, mặt mũi của y cũng sáng rọi nên nói:

- Bí thư, sau khi đưa ra những hạng mục này, không chỉ là cục diện cho thành phố Lan Phong mà còn lan rộng đến toàn bộ tỉnh Cam Ninh.

Bí thư Hạo Vũ chân thành nói:

- Rất có ý nghĩa, làm lên chuyện liền có phương hướng, quần chúng nhân dân ủng hộ điều gì, điểm xuất phát của công tác này chính là muốn khiến cho dân chúng thấy được hiệu quả thực tế, ở phương diện này khu kinh tế mới Giáp Hà đã có một con đường mới!

Ôn Phương chỉ tay ra trước mặt nói:

- Mời các lãnh đạo xem, đây chính là khu đất của một số sản nghiệp, quặng tài nguyên ở tỉnh Cam Ninh, tài nguyên nông sản, tài nguyên dược liệu, tài nguyên vật liệu đá đều vô cùng phong phú, xây dựng nơi này trở thành một khu vực giao dịch lớn, bước tiếp theo sẽ xây dựng tụ tập công năng nhiều loại hình giao dịch để trở thành khu vực giao dịch của cả nước, theo bình đài này được xây dựng, sẽ có rất nhiều người được lợi bên trong quá trình giao dịch.

Ôn Phương giới thiệu tình huống phát triển tiếp theo, nghe Ôn Phương nói tiếng phổ thông rất giỏi giới thiệu, nhìn thấy tình hình tiến bộ của khu công nghiệp hiện nay, rõ ràng Bí thư Hạo Vũ rất hài lòng.

Đúng lúc này, một lãnh đạo Uỷ ban Trung ương đột nhiên nói:

- Chúng ta có rất nhiều khu kinh tế mới lúc bắt đầu đều hô hào thật lớn, cuối cùng cũng trở thành hạng mục mục nát, rất nhiều khu kinh tế mới không thể không trở thành khu dân cư buôn bán, ở phương diện này Giáp Hà cũng nên lấy đó mà làm gương mới phải, có ý tưởng rất tốt nhưng chỉ là chặng đường đầu tiên!

Lời nói này khiến cho tất cả mọi người sửng sốt.

Thấy ông cụ rất chuyên môn Diệp Trạch Đào cũng biết, nói thì rất hay mấu chốt chính là phải áp dụng vào thực tế mới được.

Lúc này Bí thư Hạo Vũ cũng nhìn về phía Diệp Trạch Đào nói:

- Nói rất đúng, tuy rằng ý tưởng của mọi người rất hay, quan trọng là phải thấy được hiệu quả thực tế mới được, tôi thấy hạng mục cây lựu và cây nho cũng rất tốt, tuy nhiên dự án này cũng cần có người đến đầu tư, ở phương diện này mọi người đã triển khai thế nào?

Lời nói này đã chạm đến thực tế, nếu như không triển khai hết thảy chỉ là nói suông.

Diệp Trạch Đào nghĩ thầm xem ra sự chuẩn bị của mình là rất đúng, lần này phải rõ ràng chút để có thể đẩy nhanh hạng mục.

- Tổng Bí thư, các vị lãnh đạo, khu kinh tế mới Giáp Hà là trọng điểm khai thác của Trung ương Tây Bộ. Trước nay chưa có các chính sách nào, sau khi xây dựng khu kinh tế mới Giáp Hà đã có ngày càng nhiều nhà xí nghiệp nhìn trúng triển vọng và chính sách của Giáp Hà chúng ta, ý muốn đến đầu tư rất cao, hôm nay đã có không ít xí nghiệp đi thành một nhóm đến khu kinh tế mới Giáp Hà của chúng ta.

Bí thư Hạo Vũ biểu hiện ra rất là cao hứng nói:

- Đây là chuyện tốt, họ đến trợ giúp phát triển đấy, nhất định phải tiếp đãi tốt!

Ôn Phương mỉm cười nói:

- Họ đang tiến hành đến thăm khu công nghiệp.

Bí thư Hạo Vũ suy nghĩ rồi nói với Diệp Trạch Đào:

- Như vậy đi, mọi người sắp xếp chút, tôi muốn gặp họ.

Chuyện này vốn là sự tình Diệp Trạch Đào hi vọng nhìn thấy, mỉm cười nói:

- Lần này các nhà xí nghiệp đã tổ chức thành từng đoàn đến, họ vẫn còn chút nghi vấn đối với chính sách khai thác ở Tây Bộ, nếu có Tổng Bí thư và các vị lãnh đạo trợ giúp chúng ta giải thích, có lẽ lần thu hút đầu tư này sẽ có hiệu quả rất lớn!

Bí thư Hạo Vũ liền cười ha ha nói với Vương Tích Lâm:

- Thấy không, vậy là muốn bắt lính rồi, chúng ta còn đi trợ giúp việc thu hút đầu tư ở khu kinh tế mới Giáp Hà?

Bí thư Hạo Vũ và Vương Tích Lâm rất có thâm ý nhìn Diệp Trạch Đào, với trí tuệ của họ làm sao mà không biết đây là chuyện Diệp Trạch Đào cố ý sắp xếp, chỉ cần nói vài câu thì đa số các hạng mục đều được đặt ở khu kinh tế mới Giáp Hà, đây đúng thật sự là một chuyện rất tốt đối với danh vọng của Bí thư Hạo Vũ, đương nhiên phải làm một chút.

Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:

- Dù sao khu công nghiệp bên kia cách không xa, tôi qua đó mời họ đến là được.

Đậu Bính Phú không biết Diệp Trạch Đào còn chơi chiêu thức này, tuy nhiên thấy Tổng Bí thư đã đến, lại có một số nhà xí nghiệp đã đến, Đậu Bính Phú cũng cho rằng đây là chuyện tốt, nếu làm được nhất định rất có lợi đối với sự phát triển khu kinh tế mới Giáp Hà.

Thấy tình huống Diệp Trạch Đào nhanh chóng rời đi, Đậu Bính Phú phát hiện mình đã có chiến tích ở tỉnh Cam Ninh này, phải tiến thêm một bước quan hệ tốt với Diệp Trạch Đào.

Dư Đạo Tranh vẫn luôn theo ở phía sau, mặc dù là Bí thư Thành uỷ, trong trường hợp tốt này lại không có tiếng nói của ông ta, khi thấy Diệp Trạch Đào đang ở đó lớn tiếng triển khai, tuy rằng biểu hiện trên mặt của Dư Đạo Tranh là tươi cười nhưng trong lòng rất là buồn bực, nếu tiếp tục như thế thì uy danh của Diệp Trạch Đào ở tỉnh Cam Ninh càng lớn, đối với bước tiếp theo mình ở thành phố Lan Phong sẽ càng có lực cản rất lớn!

Tuy rằng rất lo lắng, Dư Đạo Tranh cũng không dám phá trong hoàn cảnh tốt như thế, chỉ có thể ở phía sau Diệp Trạch Đào nghĩ đối sách.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play