Đối với việc sửa sang văn phòng Triệu Nghiệp Tuyền quan tâm hơn ai hết. Gã cảm thấy rằng mình cần phát triển thì phòng làm việc này phải được sắp xếp phong thủy hết sức tốt mới được. Dưới sự cổ vũ của gã thì mấy gã công tử ở thành phố cũng quan tâm hơn chuyện này rất nhiều. Sau khi mọi người hợp tác liền tranh nhau nói với Dư Đạo Tranh về chuyện này.

Dư Đạo Tranh vẫn luôn nghĩ về sự hợp tác này với mấy công tử. Hiện tại, Dư Đạo Tranh cũng đã nhận ra, thế lực đứng sau mình cũng rất bình thường. Nếu có thể hợp tác với mấy tên công tử này đối với sự phát triển của gã chắc chắn sẽ có lợi.

Hai bên đều có ý, Dư Đạo Tranh và mấy công tử thuộc tập đoàn kia càng ngày càng thắt chặt quan hệ.

Chỉ là sửa sang một tầng mà thôi, Dư Đạo Tranh rất nhanh chóng đã đồng ý chuyện này.

Hai ngày nay Diệp Trạch Đào cơ bản là dẫn Phương Mai Anh đi xem xét tinh hình ở thành phố Lan Phong. Phương Mai Anh đến có nhiệm vụ là điều tra tình hình của tỉnh Cam Ninh. Trong đó, thành phố Lan Phong là một nơi quan trọng. Bà ta cũng đã phải dành cả hai ngày để kiểm tra.

Đương nhiên là mọi việc phát sinh ở trên tỉnh đều có Cố Minh Trung và Tôn Dân Phú không ngừng báo cáo cho hắn. Đối với việc xem phong thủy cũng không khỏi làm hắn ta kinh ngạc. Có thể thấy, mấy tên công tử đó cũng khá coi trọng chuyện này.

Đúng trong lúc này, Dư Đạo Tranh lại tổ chức họp hội nghị thường ủy.

Nhận được thông báo Diệp Trạch Đào liền tới phòng họp của Thành ủy.

Sau khi đi vào, Diệp Trạch Đào cũng có thể cảm nhận được mấy tên công tử kia ôm rất chặt, mọi người đều có tư thế cùng tiến, lùi. Lại nghĩ tới việc Dư Đạo Tranh cũng thuộc đường dây bọn chúng thì Diệp Trạch Đào hiểu rằng phải làm cho công tác phân hóa nhanh hơn. Nếu quả thật là liên kết với Dư Đạo Tranh thì còn có khả năng thay đổi. Bước phát triển tiếp theo của công việc sẽ càng khó khăn hơn.

Diệp Trạch Đào quả thật là chưa từng gặp phải tình huống nào như thế này. Đều là công tử, sau lưng đều là những kẻ có người đỡ đầu cả, muốn đánh tan được những người này độ khó quả là không nhỏ.

Nhìn lại Viên Hướng Vinh cũng đã đến rất nhiều ngày nhưng vẫn chưa thấy có động tĩnh gì. Xem ra cũng không có mấy mánh khóe, tình hình này càng ngày càng bất lợi hơn rồi.

Sau khi Dư Đạo Tranh đọc hết nội duy thảo luận của hội nghị, Dư Đạo Tranh nhìn sang phía Triệu Nghiệp Tuyền nói:

- Bộ máy làm việc mới, không khí mới. Sau khi bộ máy hoạt động của thành phố Lan Phong chúng ta được thành lập. Tỉnh ủy hết sức coi trọng hoạt động của bộ máy hoạt động này. Chúng cần thổi vào Tỉnh ủy một luồng không khí mới. Hy vọng các đồng chí đoàn kết lại. Nỗ lực nhiều hơn vì sự phát triển của thành phố Lan Phong. Hiện nay, cấp dưới có một số lời đồn nói rằng bên trên chúng ta có vấn đề, quả là những lời nói vô căn cứ. Về vấn đề này mọi người cần chú ý một chút. Cần phải chú ý tới công việc nhiều hơn. Đừng có tung tin đồn nhảm.

Nói đến đây, Dư Đạo Tranh nhìn một số Ủy viên thường vụ ngồi ở đó, lại nói tiếp:

- Đương nhiên là, trong lòng mọi người vẫn tồn tại một chút hy vọng, có thể tòa nhà làm việc của chúng ta qua cũ nát rồi, hy vọng phòng làm việc có một diện mạo mới! Đồng chí Triệu Nghiệp Tuyền cũng đã nói đến vấn đề diện mạo mới. Đây là một vấn đề lớn.

Mọi người sau khi nghe Dư Đạo Tranh nói về chuyện phòng làm việc, trong lòng đều rất rõ việc cảo tạo phòng làm việc lần này cũng là một việc rất lớn. Mọi người cũng hy vọng rằng sẽ được trang hoàng lại hoành tráng một chút.

- Các đồng chí, theo sự phát triển của khu kinh tế mới Giáp Hà, thành phố Lan Phong trở thành một chiêu bài. Bỏ ra ít tiền trang hoàng lại tôi thấy là rất cần thiết còn mọi người thì nghĩ sao?

Vốn dĩ là mọi chuyện đã quyết định hôm nay đưa ra bàn luận. Mục đích của Dư Đạo Tranh là để mọi người gánh vác một chút.

Viên Hướng Vinh cau mày nói:

- Việc này không cần thiết. Tài chính của tỉnh giờ cũng không tốt lắm, giờ lại còn tồn tại cả những thế lực đen tối.

Đoạn Nghĩa Hội nói:

- Việc này không cần lo lắng kinh phí. Chúng tôi có thể giải quyết. Tôi có thể bỏ ra một hai trăm. Nói chung là tài khoản cần phải rõ ràng. Lấy ở chỗ nào cũng không có vấn đề gì.

Triệu Nghiệp Tuyền nói:

- Mấy chục vạn không phải là lớn. Mọi người bỏ ra một chút tiền không mấy chốc sẽ hoàn thành. Đến lúc đó, một diện mạo mới sẽ xuất hiện trước mặt mọi người. Cho dù là thu hút đầu tư thì cũng sẽ không coi thường thành phố Lan Phong của chúng ta.

Hàn Ủy nói:

- Tôi cho rằng phòng làm việc là bộ mặt của công trình cần phải làm thật tốt. Mọi người xem những thành phố khác Thành ủy và Chính Phủ đều là những tòa lầu lớn, tách biệt nhau. Chúng ta vẫn còn xây dựng cùng nhau. Nói ra thật là mất mặt. Bước tiếp theo cần phải tạo ra ngân sách để xây dựng hai tòa nhà đó thì hơn.

Lý Kỳ Dương nói:

- Không phải là chuyện gì lớn cả, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Cần sửa sang thì sửa sang. Việc này không cần bàn luận nhiều. Tôi thấy mọi người cũng sẽ không phản đối đúng không?

Lúc này như có một luồng ánh sáng chiếu vào người Diệp Trạch Đào.

Diệp Trạch Đào cười nói:

- Công việc của tôi chủ yếu ở khu kinh tế mới Giáp Hà. Thời gian đến phòng làm việc trên thành phố không nhiều. Tôi thấy phòng làm việc đó cũng không tồi. Không cần chỉnh sửa gì nữa. Đối với chuyện này tôi không có ý kiến, tất cả đều nghe theo sự sắp xếp của Thành ủy.

Lời nói này!

Trong lòng mọi người không thoải mái lắm. Xem ra, Diệp Trạch Đào này không đồng ý tới.

Dư Đạo Tranh tỏ ra không vui nói:

- Việc sửa sang lại phòng làm việc là một hành động tổng thể. Sao có thể bỏ lại phòng nào được. Nếu làm thì sẽ làm tất. Việc này sẽ do Hội nghị tập thể Thành ủy quyết định.

Đoạn Nghĩa Hội nhìn sang phía Diệp Trạch Đào nói:

- Mọi người đều phải đóng góp ý kiến vào tập thể.

Hôm nay là do Đoạn Nghĩa Hội và Dư Đạo Tranh cùng đứng về một phía. Muốn mượn chuyện này giết Diệp Trạch Đào một chút. Nếu Diệp Trạch Đào đồng ý chuyện này thì sẽ là một biểu tượng. Lực lượng của Đoạn Nghĩa Hội và Dư Đạo Tranh đều vượt qua Diệp Trạch Đào.

Diệp Trạch Đào cũng nhìn rất rõ chuyện này liền cười nói:

- Vừa rồi tôi đã nói, tôi từ bỏ quyền của mình, tùy sự quyết định của Thành ủy. Với tư cách là Đảng viên tôi phục tùng.

Lúc này Nhạc Hưng cũng cười nói:

- Trong tầng lầu này không có phòng làm việc của tôi. Tôi sẽ không tham gia biểu quyết nữa.

Mã Văn Diệu là người của Diệp Trạch Đào, lúc này cũng nói:

- Phòng Ủy ban kỷ luật của chúng tôi cũng ở nơi khác. Tôi xin phép không tham gia.

Thấy Diệp Trạch Đào không đưa ra ý kiến, Triệu Nghiệp Tuyền nói:

- Lần này tiến hành sửa sang lại một lần nữa. Phòng làm việc chúng ta sẽ tiến hành sửa sang lại. Mọi người đồng ý rồi mới nói tiếp. Có yêu cầu sửa sang như thế nào xin cứ nói ra.

Dư Đạo Tranh nói:

- Thế này đi, đầu tiên hãy phân tích tình hình của các tầng trước. Đợi đến khi sửa sang cũng dễ dàng. Trong thời gian sửa sang mọi người có thể mượn tạm nơi cư trú của các bộ phận khác. Đồng chí Nghiệp Tuyền sẽ sắp sếp.

Dư Đạo Tranh vừa nói ngắt lời, Diệp Trạch Đào nhìn sang Dư Đạo Tranh. Lão già này quả là lợi hại, chiêu này thật hung tàn, làm cho mọi người sẽ xuống những phòng làm việc phía dưới, sau đó sẽ dần dần thâu tóm những bộ phận này.

Không thể không thừa nhận đây là một chiêu rất lợi hại. Ngồi ở tầng làm việc của Thành ủy cũng có chút ngoài tầm với. Hiện giờ trực tiếp đến cục. Bọn họ vừa đến cục thì đã trở thành một cánh tay. Cục trưởng sẽ trở thành cánh tay thứ hai. Làm như vậy, việc phân công công việc sẽ dễ hơn rất nhiều, lại có thể dùng cơ hội này để sắp xếp cho những người của bọn họ, làm mất đi quyền lực của lãnh đạo.

Thấy ánh mắt liếc nhìn qua bên cạnh của Mã Văn Diệu, Diệp Trạch Đào của mỉm cười mà không hề nhiều lời.

Vốn dĩ Dư Đạo Tranh còn tưởng Diệp Trạch Đào sẽ nói gì đó kết quả Diệp Trạch Đào không hề nói gì cả.

- Rất tốt, hiện giờ đại đa số mọi người đều đồng ý sửa sang vậy thì thiểu số sẽ phục tùng đa số. Việc này coi như đã được định. Đồng chí Nghiệp Tuyền làm một biên bản hội nghị để mọi người ký tên vào. Đừng có làm thành một bản án!

Mọi người đều gật đầu. Việc này nếu là vấn đề của tập thể thì vấn đề không lớn lắm.

Triệu Nghiệp Tuyền nhìn sang phía mọi người nói:

- Thế này, cho mọi người thời gian năm ngày nghĩ ra những yêu cầu về việc sửa sang, đến lúc đó sẽ không có thay đổi gì cả.

Sau khi tan họp Mã Văn Diệu do phải tới chỗ Phương Mai Anh nên vội vàng đi luôn.

Đối với Mã Văn Diệu mà nói, lần này có thể quen biết được Phương Mai Anh là một cơ hội lớn của cô ta. Đương nhiên là sẽ không thể bỏ qua được cơ hội này. Hầu như cả ngày cô ta đều ở chỗ của Phương Mai Anh.

Sau khi Diệp Trạch Đào quay lại phòng làm việc, Tôn Dân Phú bước vào nói:

- Chủ tịch Diệp, có cần sửa sang luôn không?

Việc này hiện giờ cũng không còn là bí mật nữa, Diệp Trạch Đào nói:

- Vừa rồi trong hội nghị đã được quyết định rồi.

- Chủ tịch Diệp, Trưởng ban thư ký Triệu đã mời tới một thầy phong thủy phương nam. Phó bí thư Đoạn cũng đã mời về được thầy phong thủy. Mấy người này sẽ ở tách biệt mỗi người một khách sạn trong thành phố.

Diệp Trạch Đào cười lên, Tôn Dân Phú điều tra việc này, thật là một cánh tay tốt. Trong thời gian ngắn như thế có thể giải quyết được việc.

- Đây là danh thiếp của một số nhà phong thủy. Tôn Dân Phú móc ra mấy tờ danh thiếp.

Diệp Trạch Đào cười đáp:

- Đúng vậy, trong thời gian tôi không ở đây nếu bọn họ muốn tôi nhận phòng làm việc cậu cứ tùy ý nhận giúp tôi là được.

- Như thế sao được tôi nghe nói phong thủy của phòng làm việc rất quan trọng.

Diệp Trạch Đào cười lắc đầu nói:

- Đừng tin những thứ đó.

Nhìn sang Tôn Dân Phú, Diệp Trạch Đào lại nói:

- Cũng đừng nên tìm mấy thầy phong thủy làm gì.

Tôn Dân Phú tuy rằng gật đầu đống ý nhưng trong lòng thì lại nghĩ bất luận thế nào cũng cần phải giành lấy một gian phòng kha khá cho Chủ tịch Diệp.

Nhìn Tôn Dân Phú dời đi, ánh mắt Diệp Trạch Đào chăm chú nhìn phòng làm việc.

Thực ra Diệp Trạch Đào cũng rất tin vào phong thủy của phòng làm việc. Chỉ là hắn so với những người khác, có càng nhiều cảm ngộ về phong thủy phòng làm việc.

Từ sau khu Ngũ Cầm Hí tăng lên một bậc. Diệp Trạch Đào ngồi vào vị trí khác trong phòng làm việc cũng có cảm giác không giống. Có những nơi cảm thây rất thoải mái, có những nơi ngồi xuống lại cảm thấy không thoải mái chút nào.

Nhũng lúc có cảm giác mẫn cảm như vậy Diệp Trạch Đào rất tin tưởng vào cảm giác của mình. Hắn cho rằng phong thủy chính là khi mình ngồi vào một vị trí mà mình cho là thoải mái là được, còn đối với phòng làm việc nào cũng không quan trọng.

Hiện tại Diệp Trạch Đào ngồi tại vị trí này cảm thấy rất thoải mái hợp với bản thân. Toàn thân rất có tinh thần làm việc.

Nhìn cái cổng của phòng làm việc khép lại Diệp Trạch Đào gọi điện thoại cho Trần Hỉ Toàn.

Nếu đã là thầy phong thủy đến từ phương nam thì hẳn là Trần Hỉ Toàn cũng biết, cần phải làm một bài viết về phong thủy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play