Sau khi nói chuyện điện thoại với Cố Vũ Sâm, Diệp Trạch Đào càng nghĩ càng cảm thấy mình nên giấu đi một chiêu mới phải, Mai Hải kia không phải là một người cần sĩ diện, nói không chừng sẽ không để ý đến chuyện ỷ lớn hiếp nhỏ mà còn giúp thêm một tay nhằm nhắm vào chuyện của Tô Đại Xương, đây không thể không phòng bị.

Hiện nay Diệp Trạch Đào cũng có chút kinh nghiệm về chính trị, bất cứ chuyện gì cũng không nên sơ suất, thông thường chuyện mình nghĩ rằng đã nắm chắc nhất chính là sơ hở nhất, hắn nghĩ tốt nhất vẫn là nên giấu đi một chút thủ đoạn.

Nghĩ đến đây Diệp Trạch Đào liền gọi điện cho Trịnh Tiểu Nhu.

Lúc này Trịnh Tiểu Nhu vẫn chưa rời khỏi thủ đô, sau khi nhận được điện thoại của Diệp Trạch Đào và nghe Diệp Trạch Đào nói về chuyện của Tô Thiến Ảnh, liền cười nói:

- Anh đúng là quá quan tâm đến vợ bé quá nha, sao lại không quan tâm đến em một chút chứ?

Diệp Trạch Đào nói:

- Nói chuyện nghiêm túc, trong chuyện này anh thấy nên đề phòng một chút thì tốt hơn, anh đã suy nghĩ rồi, đứa con của Mai Hải chắc chắn có một số vấn đề còn tồn đọng, sau khi tìm được nhược điểm, có thể có lợi trong thời điểm mấu chốt.

Thấy Diệp Trạch Đào nói chuyện rất nghiêm túc, Trịnh Tiểu Nhu cũng không nói giỡn, nghiêm túc nói:

- Em thấy anh suy nghĩ rất chu đáo trong chuyện này, Mai Hải kia là một nhân vật trong thủ đô không ai dám trêu chọc, mấu chốt chính là không có ai dẫn đầu trong việc đối phó với ông ta, nếu có người dẫn đầu dựa vào những người ông ta đã từng đắc tội, chắc chắn có không ít người hận ông ta, tìm được nhược điểm cũng là một chủ ý tốt, anh yên tâm việc này em sẽ thương lượng với mẹ, có thể bà cũng sẽ có nhiều phương pháp giải quyết.

Lúc này Diệp Trạch Đào mới gật đầu nói:

- Đúng vậy, phòng bị và không phòng bị là hai chuyện khác nhau, vẫn phải chú ý một chút mới được.

Sau khi nói chuyện điện thoại với Trịnh Tiểu Nhu xong, Diệp Trạch Đào suy nghĩ một chút liền gọi điện cho Lưu Phàm, nhờ anh ta chú ý người nhà của Mai Hải.

Chuyện Mai Hải và Diệp Trạch Đào tranh chấp sớm đã được truyền khắp thành phố, bọn Lưu Phàm cũng đã biết chuyện này, nghe thấy Diệp Trạch Đào giải thích chuyện này, Lưu Phàm lớn tiếng nói:

- Anh Diệp, người Lưu gia của chúng ta không dễ bị bắt nạt vậy đâu, cho dù anh không nói chúng tôi cũng đã biết chuyện ông Mai tìm anh để kiếm chuyện. Chúng tôi đang quan tâm đến chuyện này, anh yên tâm đứa con lớn của ông Mai có không ít vấn đề, chỉ là do có ông Mai bao che, không khó lắm để có được tài liệu của gã, để cho vài người âm thầm đi điều tra chuyện này, tôi không cần phải nhọc tâm rồi.

Diệp Trạch Đào nghe được Lưu Phàm nói thế thì biết được toàn bộ thế lực Lưu gia đang ủng hộ mình, chuyện này khiến cho Diệp Trạch Đào cảm thấy rất vui.

Có hai chiêu này Diệp Trạch Đào mới cảm thấy yên tâm chút.

Mặc kệ chuyện của Tô Đại Xương phát triển tới đâu, Diệp Trạch Đào cũng đã không còn muốn nghĩ đến việc đưa Tô Đại Xương đến thành phố Lan Phong.

Đúng lúc này, cục chính trị ở thành phố Lan Phong cũng có thay đổi, trong lúc bộ máy Tỉnh uỷ vẫn còn chưa đúng chỗ thì Đậu Bính Phú kia có gì học nấy, nhân cơ hội chủ trì công tác rất nhanh có thể triệu tập Hội nghị thường vụ, tiến hành điều chỉnh các cấp dưới của bộ máy. Điều mọi người thật sự không ngờ chính là tốc độ xảy ra rất nhanh.

- Trạch Đào, Tỉnh uỷ thông báo họp Hội nghị.

Nghe giọng nói của Ngũ Giải có vẻ không được tốt.

- Được, tôi lập tức đến thành phố.

- Không cần, trực tiếp đến Tỉnh uỷ luôn!

Ngũ Giải luôn luôn tranh thủ vị trí Chủ tịch thành phố, Diệp Trạch Đào cảm nhận được tâm trạng của Ngũ Giải không được tốt.

Sau khi về Giáp Hà Diệp Trạch Đào không có quan tâm đến các vấn đề bên ngoài. Tập trung toàn lực thu xếp công tác ở Giáp Hà, làm như thế mới có thể đảm bảo khi bí thư Hạo Vũ đến thì khu kinh tế mới Giáp Hà hoàn toàn có một hình tượng mới, hắn cũng biết sáng nay Tỉnh uỷ tổ chức Hội nghị.

- Chắc là Tỉnh uỷ sẽ điều chỉnh kế hoạch!

Nghĩ đến tình huống mình cùng Ngũ Giải phân chia các khâu trong thành phố, hiện tại Bí thư Thành uỷ mới kia cũng không thể làm được gì mình và Ngũ Giải.

Vừa mới ngồi vào xe, Diệp Trạch Đào nhận được điện thoại của Phó trưởng ban thư ký Thành uỷ Cố Minh Trung đã chuyển công tác.

- Chủ tịch thành phố Diệp tôi nhận được tin, lần này Bí thư Ngũ Giải không thể đạt được vị trí Chủ tịch thành phố, nói rằng chức Chủ tịch thành phố sẽ do một người trong thành phố đảm nhiệm.

Diệp Trạch Đào cũng biết Đậu Bính Phú kia cũng đang hành động, nghe được chuyện này, đoán rằng chức Chủ tịch thành phố hẳn là người của Đậu Bính Phú.

Nếu Chủ tịch thành phố là người của Đậu Bính Phú, đối với mình thật sự chuyện này rất tốt.

Có Cố Minh Trung ở Thành uỷ, Diệp Trạch Đào cũng có thể hiểu biết thêm về tình hình trong thành phố.

Nói chuyện điện thoại xong, khi Diệp Trạch Đào đang cẩn thận ngồi suy nghĩ sự tình trong xe, Trần Đại Tường cũng gọi tới.

Trần Đại Tường hiểu tình hình nhiều hơn, cười ha hả nói:

- Trạch Đào, bộ máy Thành uỷ của các anh đã được định, có lợi cũng có hại, anh không biết tuy rằng lần này có Bí thư Đậu triển khai hoạt động nên khó khăn cũng sẽ rất lớn, lần này vẻn vẹn chỉ có ba người được thăng chức nên sẽ có nhiều biến hoá lớn, cẩn thận đấy!

Trần Đại Tường cũng không có nhiều lời, nói xong những lời này liền cúp điện thoại.

Lúc xe của Diệp Trạch Đào đến Tỉnh uỷ thì thấy xe của Ngũ Giải đã ngừng trong sân.

Hướng đi vào bên trong, rất nhanh đã tới chỗ của Ban tổ chức Tỉnh uỷ.

Khi đi vào một con đường nhỏ dẫn tới phòng họp của Ban tổ chức thì thấy Ngũ Giải, Nhạc Hưng và Mã Văn Diệu đã ngồi bên trong.

Nhạc Hưng nhìn Diệp Trạch Đào gật gật đầu.

Ngũ Giải thấy Diệp Trạch Đào bước vào liền cười lớn tiếng.

Lúc Diệp Trạch Đào nhìn Ngũ Giải thì cảm thấy khí sắc của Ngũ Giải rất không tốt, nụ cười kia cũng chỉ là gượng cười lớn mà thôi.

Qua một hồi thì thấy Đậu Bính Phú ở phía trước, một Phó trưởng ban Ban tổ chức Tỉnh uỷ theo sau, cả hai đều bước nhanh đến.

Mọi người thấy vài người đang đi theo ông ta, trong đó có Dư Đạo Tranh.

Sau khi nhìn sắc mặt của mọi người, Đậu Bính Phú khẽ gật đầu nói:

- Ngồi xuống đi, hôm nay gọi mọi người đến chính là muốn tiến hành nói chuyện cùng mọi người.

Mới mở đầu đã nói một câu dứt khoát như thế.

Lúc Diệp Trạch Đào nhìn lại Đậu Bính Phú, cũng không có nhìn thấy bộ dạng rất vui vẻ gì, ngược lại thấy dường như Đậu Bính Phú cũng đang có chút tâm sự.

Sau khi mọi người ngồi xuống, lúc này Đậu Bính Phú mới nghiêm túc nói:

- Không chỉ Tỉnh uỷ coi trọng bộ máy của thành phố Lan Phong, Trung ương cũng rất coi trọng, hiện tại bộ máy ở thành phố Lan Phong chỉ vẻn vẹn còn lại bốn người các anh, rất bất lợi cho công tác triển khai, để tốt hơn cho việc triển khai công tác, không ít lãnh đạo Trung ương đã hỏi đến tình hình bộ máy ở thành phố Lan Phong, lại kiếm ba người ở hàng không đến nhậm chức ở bộ máy của các anh, có thể thấy được Trung ương đang rất coi trọng, sáng hôm nay khi Tỉnh uỷ tổ chức Hội nghị, đã tiến hành nghiên cứu vấn đề điều chỉnh bộ máy của các anh, xác định phải bổ sung và điều chỉnh kết cấu nhân viên, hiện tại chờ đợi Ban tổ chức tuyên bố mới được.

Những lời nói này khiến cho mọi người giật mình, những lời nói này đã ẩn giấu mấy nội dung quan trọng, đầu tiên chính là bộ máy nhân viên của thành phố Lan Phong, có ba người được Trung ương trực tiếp chỉ định đến, cũng không phải do Tỉnh uỷ xác định nên độ mạnh yếu rất lớn, ít nhất ba người này cũng không phải là người của nhóm nào, thứ hai chính là tiến hành điều chỉnh các thành viên trong bộ máy thành phố Lan Phong, đây cũng là kết quả được Tỉnh uỷ coi trọng.

Mọi người đều nhìn qua phía Phó Trưởng ban ban tổ chức.

Có ý nghĩa nhất vẫn là sau khi Trưởng ban tổ chức Tỉnh uỷ xảy ra chuyện đã mất rồi, Phó trưởng ban thường trực lại lui xuống, xem ra bây giờ chỉ có Phó trưởng ban trung gian ra tuyên bố.

Lúc Diệp Trạch Đào nhìn Phó trưởng ban này, nghĩ đến trong lời nói của Hạo Vũ có ý tuyên bố không phản đối, lần này bàn bạc chính là Tỉnh uỷ đã định sẵn người rồi, thành phố Lan Phong không chấp hành cũng phải chấp hành rồi.

Phó Trưởng ban tổ chức gọi là Phòng Thiên Nam, sớm đã trở thành người của Đậu Bính Phú, rõ ràng tâm trạng của anh ta không tồi.

Nhìn nhìn mọi người rồi nhìn về phía Đậu Bính Phú, sau khi thấy Đậu Bính Phú hơi hơi gật đầu Phòng Thiên Nam mới lên tiếng nói:

- Hội nghị thường vụ Tỉnh uỷ đã nghiên cứu và quyết định, do đồng chí Dư Đạo Tranh đảm nhiệm chức Bí thư Thành uỷ thành phố Lan Phong, do đồng chí Viên Hướng Vinh đảm nhiệm chức Uỷ viên thường vụ Thành uỷ làm Phó Bí thư thành phố Lan Phong, còn có một Phó Bí thư thành phố Lan Phong do đồng chí Đoạn Nghĩa Hội đảm nhiệm Uỷ viên thường vụ Thành uỷ, còn đồng chí Hàn Uỷ đảm nhiệm chức Uỷ viên Thành uỷ làm Phó Chủ tịch thường trực thành phố, đồng chí Diệp Trạch Đào đảm nhiệm Uỷ viên thường vụ thành uỷ thành phố Lan Phong, Bí thư khu kinh tế mới Giáp Hà kiêm chức Chủ nhiệm, đồng chí Mã Văn Diệu đảm nhiệm Uỷ viên thường vụ Thành uỷ, Chủ nhiệm Uỷ ban kỷ luật, đồng chí Triệu Nghiệp Tuyền đảm nhiệm Uỷ viên thường vụ Thành uỷ là Trưởng ban Thư ký Thành uỷ, đồng chí Lâm Sử Thuận đảm nhiệm Uỷ viên thường vụ Thành uỷ là Trưởng ban tổ chức, đồng chí Lý Dương Kỳ đảm nhiệm Uỷ viên Thường vụ Thành uỷ là Trưởng ban tuyên giáo, đồng chí Ông Như Trinh đảm nhiệm Uỷ viên thường vụ Thành uỷ là Bí thư Đảng uỷ công an, đồng chí Nhạc Hưng đảm nhiệm Uỷ viên thường vụ Thành uỷ…

Rất nhanh đã đọc xong Diệp Trạch Đào sửng sốt, không ngờ Ngũ Giải không được bổ nhiệm, tại sao lại như thế!

Khi trộm nhìn thoáng qua Ngũ Giải, Diệp Trạch Đào phát hiện sắc mặt của Ngũ Giải càng không ổn.

Lúc này Phòng Thiên Nam nhìn Ngũ Giải nói:

- Thông qua cuộc nghiên cứu của Tỉnh uỷ, đồng chí Ngũ Giải được điều đi đảm nhiệm chức Chủ tịch thành phố Dương Minh.

Hoá ra Ngũ Giải bị điều đi khỏi Lan Phong!

Độ mạnh yếu này đúng là quá lớn!

Đậu Bính Phú ho nhẹ một cái lên tiếng nói:

- Lần này đúng là đã điều chỉnh rất nhiều về bộ máy ở thành phố Lan Phong, xét về vị thế đặc thù của khu kinh tế mới Giáp Hà, xếp hạng trong bộ máy thì đồng chí Diệp Trạch Đào xếp thứ năm.

Thốt ra lời này mọi người sẽ biết, đứng nhất nhất định là Bí thư, hai là Chủ tịch thành phố, ba là Phó Bí thư, bốn là Phó Chủ nhiệm thường trực thành phố, Diệp Trạch Đào đứng sau Phó Chủ tịch thường trực thành phố, điều này cho thấy địa vị của Diệp Trạch Đào ở trong Thành uỷ.

Ngoại trừ Mã Văn Diệu và Nhạc Hưng, tất cả mọi người đều là người mới!

Nghe được lần điều chỉnh nhân sự lần này, Diệp Trạch Đào nhíu mày, hoá ra muốn cùng Ngũ Giải liên kết để chống lại Dư Đạo Tranh, hiện giờ đã làm mất đi toàn cục diện liên thủ này rồi.

Khi ngẩng đầu Diệp Trạch Đào thấy khuôn mặt của Dư Đạo Tranh có vẻ rất tự đắc.

Xem ra thằng nhóc này cũng không nhàn rỗi đây!

Trước vẻ mặt thay đổi của Dư Đạo Tranh, Diệp Trạch Đào hiểu được Dư Đạo Tranh chắc chắn đã thấy được sự thay đổi trong thành phố, đã có tác động lên cấp trên rồi.

Không tệ, Dư Đạo Tranh này cũng không phải là ngu ngốc, dùng thủ đoạn này để phá vỡ mối liên kết giữa mình và Ngũ Giải, nên nghĩ ra một biện pháp khác thôi!

Tuy rằng cục diện này bị phá giải, Diệp Trạch Đào cũng không quá lo lắng, Đậu Bính Phú không thể nào không an bài người của ông ta đến đây, đến lúc đó mình chỉ cần liên kết với người của Đậu Bính Phú là được.

Những người này đều rất xa lạ, rốt cuộc có lai lịch gì?

Diệp Trạch Đào biết rằng bước tiếp theo mình cần phải thăm dò hoàn cảnh của những người này mới được.

Thành phố Lan Phong lại phức tạp rồi đây!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play