Nhận được cuộc gọi của Tô Thiến Ảnh Diệp Trạch Đào hơi sửng sốt, nhưng vẫn cười, anh ta làm sao không biết chiêu tiểu hoa của Vương Hổ Kiệt, không ngờ có thể lừa được Tô Đại Xương đến!

- Anh Diệp, bỗng nhiên sao huyện có sự thay đổi lớn như thế?

Ít nhiều Tô Thiến Ảnh có chút ngượng ngùng, ở huyện người ta muốn đề bạt chú đấy, không ngờ lại hiểu lầm!

Thật ra Diệp Trạch Đào định sau khi gọi điện với Tô Thiến Ảnh xong thì sẽ gọi điện cho Bí thư Tỉnh uỷ của Tô Đại Xương để nói về chuyện này.

Bí thư Tỉnh uỷ kia tên gọi là Cố Vũ Sâm, được coi là người thuộc hệ của Điền Lâm Hỉ, lần trước có gặp qua ở nhà Điền Lâm Hỉ, Diệp Trạch Đào chỉ có thể nói một câu chào hỏi, thật ra Cố Vũ Sâm vẫn luôn chú ý đến chuyện của Tô Đại Xương, chỉ có điều Tô Đại Xương là một người không có sai sót gì trong công việc, người có chức vị kém một chút nên trong lòng suy nghĩ có thể tận lực giữ gìn tốt, lần này lại nhận được cuộc gọi của Diệp Trạch Đào nói rằng Tô Đại Xương sắp rời khỏi Tỉnh, Cố Vũ Sâm có chút giật mình, chẳng lẽ chiếu cố của mình đối với anh ta đã khiến cho Diệp Trạch Đào không hài lòng, trong lúc không hiểu tình hình cụ thể, Cố Vũ Sâm chỉ có thể gọi điện cho Bí thư Thành uỷ Nhâm Tiền Đông để hỏi thăm về hoàn cảnh của Tô Đại Xương.

Lúc đầu Nhâm Tiền Đông không có quá để ý, dù sao mình cũng là Bí thư Thành uỷ, rất nhiều người khiến cho mình quan tâm rồi, hơn nữa Tô Đại Xương này ông ta đã âm thầm điều tra y một chút, cảm thấy thế lực phía sau cũng không có quá mạnh, cho là Cố Vũ Sâm được uỷ thác để trả ân tình nên nói chuyện có chút tuỳ ý, không ngờ lần này lại hỏi ý kiến.

Toàn bộ sự phát triển này hoàn toàn ngoài dự kiến của mọi người, lần này muốn xách Tô Đại Xương xuống đây!

Chuyện này khiến cho cấp trên đến cấp dưới đều không thể bình tĩnh.

Khi Diệp Trạch Đào nhận được cuộc gọi của Tô Thiến Ảnh, nghĩ lại lúc mọi người trong Tỉnh đều có tâm lý phân tích một lần.

Sau khi hiểu được một số chuyện, Diệp Trạch Đào có cách nhìn về năng lực của Tô Đại Xương, cảm thấy người này thực sự là một người làm công tác, cũng không thích hợp đảm nhiệm chức lãnh đạo.

Gọi điện thoại xong Diệp Trạch Đào ngồi đó trầm tư một hồi, đối với chuyện Tô Đại Xương được điều đến thành phố Lan Phong cũng có chút phai nhạt, một người như thế cho dù mình có đỡ anh ta lên cũng không thể chơi lại trong chốn quan trường, làm không tốt còn có thể gặp chuyện không may.

Không bằng để cho họ ở trong Tỉnh vậy!

Diệp Trạch Đào đã có quyết định.

Diệp Trạch Đào đã suy nghĩ chuyện này, nếu đề bạt lên, có thể mang lại cho mình một số phiền toái không cần thiết hay không?

Cần phải cẩn thận suy nghĩ chuyện này một chút mới được.

Khi nghĩ đến tính cách của Tô Đại Xương chắc chắn sẽ đắc tội với một số người, người khác sẽ nhắm vào chuyện này để gây sự, Diệp Trạch Đào quyết định nói chuyện điện thoại đơn độc với Tô Đại Xương, để có thể hiểu được tình hình cục diện chính trị ở huyện rồi mới đưa ra quyết định.

Nếu như lưu lại ở Tỉnh, làm sao ở lại Tỉnh mà không bị người khác nắm đuôi, cần tìm tòi nghiên cứu chuyện này rồi!

Lúc Diệp Trạch Đào đang suy nghĩ chuyện này và trong lòng có một số suy nghĩ.

Trước tiên không nên động, tin rằng Cố Vũ Sâm sẽ biết tình hình này!

Khi Diệp Trạch Đào nhận cuộc gọi của Tô Thiến Ảnh mà không có động tĩnh nào, nhưng chuyện của Tô Đại Xương kia thì có phần hơi phức tạp.

Sau khi Tô Đại Xương bị Vương Hổ Kiệt lừa dối, Vương Hổ Kiệt tiễn Tô Đại Xương liền gọi điện cho Chiếu Tài.

- Chủ tịch thành phố Chiếu, vừa rồi đồng chí Tô Đại Xương có tới, tôi trấn an một chút, vừa mới tiễn y đi.

Vương Hổ Kiệt hoàn toàn không rõ tình hình hiện giờ, căn bản anh ta nghĩ mãi cũng không hiểu con đường của Tô Đại Xương là như thế nào.

Sau khi nói xong tình hình, Vương Hổ Kiệt cầm điện thoại khẩn trương chờ Chiếu Tài nói chuyện.

Không cần nói Vương Hổ Kiệt không rõ tình hình, thì ra Chiếu Tài cũng không hiểu rõ tình hình, Tô Đại Xương này là người được Bí thư Tỉnh uỷ Cố quan tâm tới, vẫn là tình huống rất được coi trọng, rốt cuộc chuyện này là như thế nào đây?

Không thấy Chiếu Tài nói chuyện, Vương Hổ Kiệt có chút bận tâm, nhỏ giọng nói:

- Chủ tịch thành phố Chiếu, tôi nói với Tô Đại Xương, lần này Huyện uỷ phân công y làm Phó Chủ tịch Huyện, anh thấy thế nào?

Đúng là ở Huyện cũng phải báo danh tên một Phó chủ tịch Huyện, những người tranh giành chuyện này quá nhiều, đến giờ vẫn còn chưa quyết định, Vương Hổ Kiệt cũng chỉ là ý muốn thử.

Trong lòng Chiếu Tài vừa động, nếu như có thể xử lý như thế thì không phải là không có biện pháp nào.

- Tôi biết rồi, đang đợi Thành uỷ thông báo.

Trong chuyện này Chiếu Tài vẫn là muốn thương lượng một chút với Nhâm Tiền Đông.

Khi Vương Hổ Kiệt nghe được Chiếu Tài không còn tiếp tục phê bình, lúc này mới thở dài một hơi.

Chiếu Tài suy nghĩ một hồi rồi cầm điện thoại lên gọi cho người đứng sau là Phó bí thư Tỉnh uỷ Khương Tổ Thành.

Chiếu Tài càng nghĩ càng thấy có nội tình bên trong, trong chuyện này anh ta cũng muốn nghe ý kiến của Khương Tổ Thành.

Sau khi Khương Tổ Thành nhận được cuộc gọi, trong lòng có chút nghi hoặc nên hỏi:

- Tô Đại Xương kia có hoàn cảnh gia đình như thế nào, anh nói một chút xem.

Khương Tổ Thành biết Cố Vũ Sâm kia không thể nào lại quan tâm đến một nhân vật không được chú ý, chắc chắn có nội tình bên trong.

Chiếu Tài cũng có một số hiểu biết về hoàn cảnh gia đình của Tô Đại Xương, nói:

- Tôi cũng biết rõ hoàn cảnh của Tô Đại Xương, gia đình của y rất đơn giản không có gì đặc biệt, tôi cảm thấy vấn đề duy nhất chính là y có một đứa cháu gái ở thủ đô, cháu gái gọi là Tô Thiến Ảnh, là một diễn viên.

- Tô Thiến Ảnh?

Khương Tổ Thành biết chuyện của Tô Thiến Ảnh, trong lòng cũng có chút hiểu được.

Khương Tổ Thành cũng là một người có thế lực chống lưng, anh ta vốn là tâm phúc của Bí thư lãnh đạo Trung ương Mai Hải, mấy bữa trước mới từ thủ đô trở về, Mai Hải lại bị Diệp Trạch Đào chọc tức nên phải vào bệnh viện, trong lúc giao lưu với Mai gia thì biết Diệp Trạch Đào là con nuôi của Hô Diên Ngạo Bác, Hô Diên Ngạo Bác còn có một đứa con gái nuôi là Tô Thiến Ảnh.

Hoá ra là như thế!

Khương Tổ Thành khe khẽ đập vào mặt bàn, suy nghĩ một số tình hình mình đã biết, Hô Diên Ngạo Bác là người sắp sửa lui ra, Mai Hải rất hận Diệp Trạch Đào, chuyện này có thể làm thành bài văn không?

- Các anh dự định làm chuyện này như thế nào?

Khương Tổ Thành hỏi một câu.

Chiếu Tài nói:

- Mọi người ở trong huyện có chút lo lắng, Bí thư Huyện uỷ Vương Hổ Kiệt đề cử Tô Đại Xương làm Phó chủ tịch Huyện, anh thấy thế nào?

Khương Tổ Thành khẽ gật đầu, việc này cũng là một sự lựa chọn tốt cho huyện, có thể lợi dụng chuyện này để hoá giải cơn tức giận của Cố Vũ Sâm, tuy nhiên cứ như thế mà làm bình ổn chuyện này, vậy là không hợp với suy nghĩ của Khương Tổ Thành rồi.

- Tôi biết rồi.

Nhất thời Khương Tổ Thành cũng chưa nghĩ ra câu trả lời, chỉ có thể nói một câu như thế.

Chiếu Tài chau mày, chuyện này cũng có chút không tốt lắm.

Suy nghĩ một hồi, Chiếu Tài vẫn là gọi điện thoại cho Nhâm Tiền Đông, nói một chút về chuyện Vương Hổ Kiệt đề cử Tô Đại Xương đảm nhiệm chức Phó chủ tịch huyện.

Nhâm Tiền Đông vừa nghĩ đã có một biện pháp giải quyết nên nói:

- Tôi thấy như vậy không tệ, Tô Đại Xương kia là người có năng lực đấy.

Chiếu Tài có chút do dự, Khương Tổ Thành cũng không có nói gì về chuyện này, bước tiếp theo mình nên làm gì cho tốt đây?

Trong lúc suy nghĩ về mặt thành phố, Khương Tổ Thành đã bấm số điện thoại của Mai Hải.

Điện thoại vừa thông Khương Tổ Thành liền cung kính nói:

- Lão lãnh đạo ông vẫn khoẻ chứ?

Đối với thuộc hạ này của mình, Mai Hải đúng là ưa thích đấy nên ha hả cười nói:

- Tôi rất khoẻ, cũng không có chuyện gì lớn, bây giờ có thể dùng cơm được rồi.

- Sức khoẻ của ông có liên quan đến cục diện chính trị ở Trung Quốc đó, nhất định phải bảo trọng mới được.

Lời này đúng là Mai Hải rất thích nghe ha hả cười nói:

- Được rồi, anh cũng đừng vuốt mông ngựa nữa, có chuyện gì?

Khương Tổ Thành nói:

- Chỗ của chúng tôi đã xảy ra một số chuyện, tôi nói cho ông nghe thử.

Khi nói chuyện, Khương Tổ Thành nói chuyện của Tô Đại Xương một lần, sau đó đặc biệt nói về chuyện Tô Thiến Ảnh là con gái nuôi của Hô Diên Ngạo Bác.

Lúc bắt đầu Mai Hải cũng không quan tâm mấy, khi nghe nói Tô Thiến Ảnh là con gái nuôi của Hô Diên Ngạo Bác thì Mai Hải liền suy nghĩ.

Dường như có thể làm thành bài văn trong chuyện này đây!

- Tiểu Khương, một số cán bộ của chúng ta rất thích mưu lợi, lấy quyền đè người, tiếp tục thế này tác phong đảng sẽ không tốt!

Mai Hải đã nói một câu như thế.

Khương Tổ Thành nói:

- Ông lãnh đạo nói đúng, cán bộ chúng ta chính là như thế, không đặt Đảng lên vị trí hàng đầu.

Mai Hải nói:

- Đảng của chúng ta là vì nhân dân phục vụ, bất kể ra sao cũng không được lấy quyền đè người, không được thiên vị, dù cho lãnh đạo cấp cao hơn nữa cũng không thể phá điều này, chẳng trách sợ hãi một ai đó sẽ làm thay đổi ý chí của đối phương? Đây không phải là một sự nghi ngờ!

Đã nhiều năm làm thư ký, Khương Tổ Thành biết suy nghĩ của ông lãnh đạo, trong chuyện này nhất định phải làm văn kiện và phải làm lớn bài văn này, lớn đến chỗ của Trung ương.

Việc này đúng là có chút khó khăn, phải làm sao đây?

Khương Tổ Thành đúng là có chút hối hận rồi, sớm biết đã không nói chuyện này cho Mai Hải, xem ra Mai Hải rất hận khi Diệp Trạch Đào rời khỏi Hô Diên Ngạo Bác.

- Lão lãnh đạo, đây là chuyện ở Huyện!

Khương Tổ Thành có chút khó xử nói.

Mai Hải hừ một tiếng nói:

- Nếu những người khác muốn đỡ Tô Đại Xương lên chiếc ghế Phó chủ tịch Huyện, vậy thì đỡ đi!

- Tôi hiểu rồi!

Khương Tổ Thành hiểu được ý nghĩ của Mai Hải, trước tiên nên để cho Cố Vũ Sâm đồng ý chuyện này, sau đó lại mượn chuyện này phát động công kích.

Tuy nhiên cứ như vậy, Vương Hổ Thành kia chắc chắn sẽ trở thành vật hi sinh rồi!

Tuỳ theo cách nghĩ chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi, trở thành vật hi sinh thì trở thành vật hi sinh, sự việc cũng không đến nỗi lớn.

Đang gọi điện ở đây, Nhâm Tiền Đông ở bên kia cũng bấm số điện thoại của Cố Vũ Sâm, đem toàn bộ tình huống nói một lần cho Cố Vũ Sâm nghe.

Giờ đây Cố Vũ Sâm mới hiểu được còn có chuyện như thế, cũng may Vương Hổ Kiệt bọn họ còn có thể đảm nhiệm một bài báo khác, nếu không cũng không biết làm sao giao phó với Diệp Trạch Đào đây.

Sau khi Cố Vũ Sâm biết chuyện này đã suy nghĩ, hoá ra bên trong việc Tô Đại Xương bị điều đi lại có uẩn tình như thế, chẳng trách Diệp Trạch Đào lại gọi điện thoại qua đây, người ta Tô Thiến Ảnh là con gái nuôi của Hô Diên Ngạo Bác, việc này có khiến cho Hô Diên Ngạo Bác không vui không?

Cố Vũ Sâm đúng là không có nắm chắc bọn Diệp Trạch Đào có cách nghĩ gì, suy nghĩ một chút nói:

- Anh chờ điện thoại của tôi là được!

Cố Vũ Sâm nghĩ nên gọi điện thoại cho Diệp Trạch Đào trước để xem cách nghĩ của Diệp Trạch Đào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play