Lại nói tới Tô Đại Xương kia. Sau khi về huyện, vừa xuống xe thì Phó chánh văn phòng của ông ta là Quế Tiểu Nhâm liền nghênh đón.

- Sếp, xong rồi, vừa nãy Ủy viên thường vụ Huyện ủy đã mở cuộc họp, Trưởng phòng xây dựng do Phạm Bảo La đảm nhận, nói là muốn bố trí anh tới Mặt trận Tổ quốc công tác.

Phạm Bảo La là thân tín của Vương Hổ Kiệt. Đây rõ ràng là muốn thân thích của ông ta ngoi lên vị trí của mình mà. Sắc mặt của Tô Đại Xương có chút biến đổi.

Quế Tiểu Nhâm là thân tín cốt cán nhất của Tô Đại Xương. Lần này tiến hành điều chỉnh cơ cấu của Phòng xây dựng, Tô Đại Xương xong đời rồi, anh ta cũng sắp tiêu. Thực ra anh ta còn lo lắng hơn cả Tô Đại Xương.

Anh ta biết Tô Đại Xương đến thủ đô để chạy chọt, chỉ nói với người ngoài là Tô Đại Xương lên tỉnh khám bệnh.

Ánh mắt nhìn lên khuôn mặt Tô Đại Xương, Quế Tiểu Nhâm cũng muốn xem rốt cuộc Tô Đại Xương có chạy chọt được không.

Hừ một tiếng, Tô Đại Xương nói:

- Tôi muốn đi hỏi Vương Hổ Kiệt xem. Ông ta dựa vào cái gì chứ?

Ánh mắt Quế Tiểu Nhâm chợt sáng. Ông sếp này của mình luôn thật thà, chưa bao giờ dám chống lại lãnh đạo. Lần này sao vậy, lên thủ đô một chuyến, quay về lại trở nên vênh váo.

- Sếp, sáng nay vừa mới mở cuộc họp thường vụ rồi, về cơ bản là chuyện này đã được quyết định!

Bây giờ Tô Đại Xương đã đủ sức mạnh, lần này lên thủ đô thấy tình hình ăn ở của Tô Thiến Ảnh, lại nhìn thấy Tô Thiến Ảnh mặc quân phục. Tuy Tô Thiến Ảnh không nói tình hình cụ thể, nhưng ông ta biết, bây giờ Tô Thiến Ảnh đã đổi đời. Dù sao thì mình cũng có đường lui, căn bản không phải phải sợ gì cả.

Nhìn về phía Quế Tiểu Nhâm, Tô Đại Xương nói:

- Tiểu Nhâm, không có chuyện gì to tát cả. Nếu huyện không được thì theo tôi đến nơi khác!

Quế Tiểu Nhâm đang lo lắng cho tiền đồ của mình, nghe nói vậy thực sự cũng yên tâm. Xem ra sếp quả nhiên đã có đường lui.

Tô Đại Xương cũng không về nhà, đi thẳng tới Ủy ban huyện.

Bây giờ tâm trạng của Bí thư Huyện ủy Vương Hổ Kiệt rất tốt. Đấu tranh với cựu bí thứ hai năm, cuối cũng đã hạ được đối thủ. Sau khi mình lên chức thì quyền lợi này cũng tăng lên.

Nhấp một ngụm trà, đang nghĩ đến cuộc họp thường vụ vừa xong, tâm trạng của Vương Hổ Kiệt rất tốt. Đây là quá trình thay máu. Lần này một vài thân tín của cựu bí thư đều bị đuổi sạch. Bước tiếp theo mình sẽ vững vàng nắm hết mọi thứ trong huyện này!

- Thông báo, lập tức ban hành văn bản điều chỉnh cán bộ lần này!

Nói với Chánh văn phòng Huyện ủy một câu, Vương Hổ Kiệt dựa vào chiếc ghế, lắc lư.

- Bí thư, tôi nghe được một tin, nói là lần này Tô Đại Xương mượn cớ lên tỉnh khám bệnh, thực chất là chạy lên thủ đô!

Đến thủ đô?

Vương Hổ Kiệt sửng sốt, liền nhìn về phía Chánh văn phòng.

- Ông ta có quan hệ với người trong thủ đô? Sao tôi không nghe nói?

- Đúng vậy, tình hình gia đình họ, chúng ta đều biết. Cùng lắm cũng chỉ có một đứa cháu gái ở thủ đô mà thôi. Chẳng lẽ ông ta vẫn còn mối quan hệ khác?

- Bí thư, tình hình của ông ta có chút mờ ám. Năm ngoái đột nhiên ông Chu ra sức ủng hộ ông ta đảm nhận chức Trưởng phòng xây dựng, sự việc mà lúc đó ai cũng không nghĩ tới!

Vừa nghe cựu bí thư ra sức ủng hộ, Vương Hổ Kiệt liền có chút do dự. Nhìn danh sách ở trên bàn, dừng lại rất lâu ở cái tên Tô Đại Xương.

- Ông nói xem có phải ông ta thực sự có bối cảnh lớn?

- Rất khó nói.

Vương Hổ Kiệt liền khẽ gật đầu, nói:

- Trong cuộc họp hôm nay không bố trí công tác của ông ta ngay, mà có phân công khác. Cái này còn phải xem bản lĩnh của ông ta!

- Đúng vậy, nghe nói hôm nay ông ấy về.

Vương Hổ Kiệt đang ở đây suy nghĩ sự việc, điện thoại trên bàn bỗng reo lên. Liếc nhìn, không ngờ lại là điện thoại của Bí thư Thành ủy.

Vừa mới cầm lên, liền nghe thấy giọng nói giận dữ truyền ra từ trong ống nghe.

- Vương Hổ Kiệt, làm ăn bừa bãi!

Bộp một tiếng, ống nói dập xuống.

Vương Hổ Kiệt không phải là người của Bí thư Thành ủy, là người một phe với Chủ tịch thành phố. Lúc nhận được cuộc điện thoại này có chút lờ mờ. Hoàn toàn không hiểu vì cớ gì mà Bí thư Thành ủy lại mắng mình một câu như thế.

Đừng coi thường những lời này, Vương Hổ Kiệt hoảng hồn, mồ hôi trán túa ra.

Ngồi đó, Vương Hổ Kiệt hơi sững sờ.

Trấn định tinh thần, Vương Hổ Kiệt liền gọi điện cho Chủ tịch thành phố Chiếu Tài.

Không ngờ gọi liên tục cũng không làm sao gọi được, điện thoại của đối phương đang bận.

Lúc này Vương Hổ Kiệt càng lúc càng lo lắng, nhìn về phía Chánh văn phòng đang đứng ở đó, hỏi:

- Trong huyện không xảy ra chuyện gì lớn?

Chánh văn phòng lắc đầu, nói:

- Không có chuyện gì lớn. Nếu nói chuyện lớn thì hẳn là cuộc họp thường vụ Huyện ủy ngày hôm nay. Đây là chuyện đại sự mà cả huyện quan tâm.

Vương Hổ Kiệt vừa nghe những lời này, tinh thần hơi đờ đẫn, nói:

- Chẳng lẽ là chuyện cuộc họp thường vụ?

Nói xong những lời này, Vương Hổ Kiệt liền nhíu mày suy tư chuyện xảy ra trong cuộc họp.

Một lúc lâu sau, Vương Hổ Kiệt lại một lần nữa gọi điện cho Chiếu Tài. Cuối cùng cũng gọi được.

- Chủ tịch thành phố Chiếu, Tiểu Vương, Vương Hổ Kiệt đây!

Điều bất ngờ là khi nhận được điện thoại, Chiếu Tài liền trầm giọng nói:

- Vương Hổ Kiệt, rất tốt, rất tốt!

Những lời này khiến cho tim Vương Hổ Kiệt như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, hoàn toàn không hiểu đã xảy ra chuyện gì.

- Chủ tịch thành phố Chiếu, tôi có điều gì không phải xin chỉ rõ, tôi nhất định sửa chữa!

Chiếu Tài trầm mặc một lúc, lúc này mới hỏi:

- Tô Đại Xương là thế nào?

Đột nhiên chỉ ra Tô Đại Xương, điều này khiến tâm trạng của Vương Hổ Kiệt trở nên rối rắm. Con người Chiếu Tài này bình thường không nhiều lời, ít nói. Nhưng, mọi người biết, Chiếu Tài này vô cùng khôn khéo. Bỗng nhiên ông ta hỏi đến Trưởng phòng xây dựng, chuyện này quả thật là khiến Vương Hổ Kiệt lo lắng.

Chẳng lẽ Tô Đại Xương có người đứng sau thật?

Thực ra, hôm nay Chiếu Tài và Bí thư Nhâm Tiền Đông đều cảm thấy có chút lo lắng. Tối hôm qua, Bí thư Tỉnh ủy đột nhiên gọi điện tới hỏi han tình hình Trưởng phòng xây dựng ở huyện. Tuy không nói tình hình cụ thể, nhưng lại hỏi tại sao lại điều Trưởng phòng xây dựng kia đi.

Người nhận điện thoại là Nhâm Tiền Đông.

Là người một phe với Bí thư Tỉnh ủy, Nhâm Tiền Đông quan tâm đến cuộc điện thoại này của Bí thư Tỉnh ủy. Lần trước Bí thư Tỉnh ủy ám chỉ trọng dụng Tô Đại Xương, lúc này mới gọi điện gợi ý. Người biết chuyện này không nhiều. Thực ra trong lòng Nhâm Tiền Đông hiểu, Tô Đại Xương này nhất định có hậu đài rất lớn mạnh, chí ít cũng có thể ảnh hưởng đến người của Bí thư Tỉnh ủy.

Vốn dĩ chuyện này cũng chỉ có Nhâm Tiền Đông biết, ông ta lại nghe được một vài lời đồn đại, ở huyện muốn điều chỉnh một vài cán bộ, đã chuẩn bị tinh thần xem kịch hay. Mục đích là muốn xem sau khi hất cẳng Tô Đại Xương đi rồi sẽ giải quyết như thế nào. Dù sao Vương Hổ Kiệt kia cũng là người của Chiếu Tài.

Nhưng, tối qua sau một cuộc điện thoại của Bí thư Tỉnh ủy gọi tới khiến cho suy nghĩ muốn xem kịch của Nhâm Tiền Đông biến mất. Huyện ép Tô Đại Xương kia đi. Đây lại không phải là chuyện nhỏ. Có thể thấy Bí thư Tỉnh ủy đã không vui rồi.

Nếu nói lần trước Bí thư Tỉnh ủy tùy tiện gọi điện thoại tới bảo quan tâm thì lần này lại gọi điện tới. Như vậy là vấn đề đã rất rõ ràng rồi.

Vốn dĩ Nhâm Tiền Đông định hôm nay tới hỏi thăm chuyện của Tô Đại Xương, hoàn toàn không nghĩ cuộc họp thường ủy sáng nay ở huyện lại hất cẳng Trưởng phòng xây dựng Tô Đại Xương, còn truyền tin nói là muốn điều đến Mặt trận Tổ quốc để dưỡng già.

Tô Đại Xương người ta mới hơn bốn mươi tuổi, dưỡng già cái gì chứ!

Lại nghĩ đến việc Bí thư Tỉnh ủy hỏi thăm chuyện tại sao điều Tô Đại Xương đi, Nhâm Tiền Đông đã không thể nào bình tĩnh được nữa rồi. Chuyện này không hề nhỏ, nếu không xử lý ổn thỏa, đừng nói là lực lượng phía sau Tô Đại Xương mà riêng cửa ải ở chỗ Bí thư Tỉnh ủy kia cũng không qua được.

Nhâm Tiền Đông cảm thấy Bí thư Tỉnh ủy cũng là có người nhờ vả, kêu ông ta quan tâm tới Tô Đại Xương kia một chút. Bây giờ Tô Đại Xương lại bị người ta hất cẳng. Chuyện này rõ ràng là không nể mặt Bí thư Tỉnh ủy mà!

Khó chịu nhất vẫn là chuyện này lại xảy ra trong thành phố của mình. Như vậy là mình không nể mặt Bí thư Tỉnh ủy rồi.

Cứ nghĩ tới đây, trong lòng Nhâm Tiền Đông lại nổi giận. Một cuộc điện thoại gọi đi, chính là muốn chửi Vương Hổ Kiệt, cuối cùng vẫn nhịn được.

Xảy ra chuyện như thế này, mình chỉ có thể nhanh chóng hóa giải, nếu không xẽ xảy ra chuyện lớn thật.

Nhâm Tiền Đông cũng không muốn giấu diếm. Gọi điện thoại cho Chiếu Tài. Đây là chuyện gấp, không thể chần chừ. Không ai biết trong lòng Bí thư Tỉnh ủy nghĩ gì, không giải quyết chuyện này thì khó mà ăn nói. Đừng nói là bản thân mình, Chiếu Tài kia cũng rơi vào chỗ khó. Bây giờ là lúc đồng tâm hiệp lực lại rồi.

Chiếu Tài nhận được điện thoại của Nhâm Tiền Đồng, nghe Nhâm Tiền Đông giới thiệu Tô Đại Xương kia là người mà Bí thư Tỉnh ủy quan tâm, suy nghĩ chút liền hiểu Nhâm Tiền Đông muốn mượn chuyện này để giở trò với mình. Bây giờ thấy chuyện này liên quan tới sự quan tâm của Bí thư Tỉnh ủy, lúc này mới tìm mình bàn bạc cách giải quyết.

Tô Đại Xương là người mà Bí thư Tỉnh ủy quan tâm. Bây giờ thì hay rồi, huyện vừa mới mở cuộc họp thường vụ hất cẳng ông ta. Chuyện này làm sao mà ăn nói đây!

Hậu quả sau khi Bí thư Tỉnh ủy nổi giận thì hai người đều biết. Đây tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ. Làm không tốt thì chỉnh đốn cả Thành ủy lại một lượt cũng có thể.

Điều khiến hai người lo lắng nhất còn có một chuyện, đó chính là không ai hiểu rốt cuộc Tô Đại Xương là người của ai. Lỡ đâu giải quyết không ổn thỏa, người đứng sau Tô Đại Xương đột nhiên phát uy thì thật là chuyện tày trời.

Gọi điện xong, lúc Chiếu Tài đang định qua bàn bạc với Nhâm Tiền Đông thì điện thoại của Vương Hổ Kiệt gọi tới. Bây giờ Chiếu Tài đã nổi giận, nghĩ đến chuyện này là do Vương Hổ Kiệt gây ra thì cơn giận trong lòng lại bốc lên.

Vương Hổ Kiệt đâu biết bên trong có nhiều chuyện như vậy. Nghe thấy Chiếu Tài hỏi thăm chuyện của Tô Đại Xương, đành nói:

- Tô Đại Xương vẫn luôn theo Chu Thường Sơn. Lần này muốn để ông ta đến Mặt trận Tổ quốc công tác.

Thực ra chuyện này ông ta đã nói với Chiếu Tài từ lâu rồi.

- Anh nghe đây, chuyện của Tô Đại Xương, các anh nhất định phải làm dịu đi, đợi thông báo trong thành phố!

Chiếu Tài không có thời gian nghe chuyện này nữa, trực tiếp hạ lệnh.

Gọi xong cuộc điện thoại này, Vương Hổ Kiệt hơi đờ đẫn, nhìn về phía Chánh văn phòng, nói:

- Chẳng lẽ Tô Đại Xương có bối cảnh thật sao?

Chánh văn phòng đang nói thì nghe tiếng kêu la bên ngoài.

- Tôi muốn hỏi Vương Hổ Kiệt ông ta xem, dựa vào cái gì mà điều tôi đến Mặt trận Tổ quốc?

Giọng của Tô Đại Xương rất lớn, đã truyền vào bên trong.

Chỉ mặt gọi tên. Đây không phải là tác phong từ trước tới nay của Tô Đại Xương!

Sắc mặt của Vương Hổ Kiệt có chút khó coi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play