Ánh mắt lướt qua mặt Ngũ Giải và Diệp Trạch Đào, Đậu Bính Phú nói:

- Hai người có thể chủ động ra quân, nhanh chóng sắp xếp lại công tác trong thành phố. Đây là chuyện tốt. Làm việc thì phải như vậy!

Toàn bộ báo cáo đều do Ngũ Giải thực hiện. Đậu Bính Phú chăm chú nghe xong liền tán thành.

Có được sự biểu dương của Đậu Bính Phú, khuôn mặt của Ngũ Giải sớm đã lộ ra vẻ cười, nói:

- Có được sự ủng hộ của Chủ tịch tỉnh, công tác của chúng tôi cũng dễ tiến hành.

- Đồng chí Ngũ Giải, lần này vấn đề của thành phố Lan Phong không nhỏ, cán bộ liên quan khá nhiều, công tác nhất định sẽ xảy ra chuyện. Anh tạm thời chủ trì công tác của thành phố Lan Phong. Có thể chủ động gánh vác công tác chỉnh đốn lại, việc này cũng rất tốt.

- Xin Chủ tịch tỉnh Đậu yên tâm, công tác của thành phố Lan Phong quyết sẽ không rời rạc!

Ngũ Giải cũng bày tỏ thái độ. Có được sự tán thành, tâm trạng của ông ta vô cùng tốt.

Đậu Bính Phú liền khẽ gật đầu, nói:

- Rất tốt, tôi đã xem báo cáo điều chỉnh cán bộ lần này của các anh. Đã do tập thể Thành ủy thảo luận thì tỉnh chắc chắn phải ra sức hủng hộ. Các anh cứ việc triển khai công tác.

Ngũ Giải nói:

- Dù sao chỉ còn lại bốn Ủy viên thường vụ. Trong thời kỳ đặc biệt này, do sự cần thiết của công việc, chỉ có thể như vậy!

Đậu Bính Phú liền nhìn về phía Diệp Trạch Đào, nói:

- Tôi thấy, không ít đồng chí trong này là đồng chí của khu kinh tế mới Giáp Hà. Nếu điều họ đến những vị trí khác trong thành phố, có ảnh hưởng đến công tác của Giáp Hà không.

Là người một phe với Bí thư Hạo Vũ, đương nhiên hắn hiểu rõ suy nghĩ của Bí thư Hạo Vũ. Điều mà Bí thư Hạo Vũ quan tâm nhất chính là sự phát triển của khu kinh tế mới Giáp Hà.

Diệp Trạch Đào nói:

- Từ trước tới nay khu kinh tế mới Giáp Hà vẫn đi trên con đường quản người, quản việc theo quy định. Bất cứ công việc gì cũng đều tiến hành theo quy chế, quyết sẽ không vì một hoặc vài người nào đó rời đi mà có sự thay đổi. Mọi người đã quen với cách làm việc này rồi!

Đậu Bính Phú vui vẻ nói:

- Như vậy thì quá tốt rồi. Bất cứ công việc nào của chúng ta cũng nên như vậy. Nước ta là quốc gia pháp chế, tất cả đều làm theo pháp luật, trong công việc cần thực hiện quản người quản việc theo quy chế. Các anh có thể quản lý theo cách này để đưa tỉnh tiến lên phía trước, kinh nghiệm này đáng để phổ biến trong toàn tỉnh.

Điều này ít nhiều cũng có ý bảo vệ Diệp Trạch Đào. Thực ra, quy định của Trung Quốc cũng rất nhiều. Đứng trước quyền lực, có mấy ai để ý đến quy định.

Tuy Ngũ Giải và Diệp Trạch Đào đang thương lượng việc điều chỉnh cán bộ trong thành phố. Thực ra, trong lòng họ cũng không vừa ý lắm. Dù sao cũng có vài vị trí ông ta nhắm vào đã rơi vào tay Diệp Trạch Đào. Mượn chuyện Hạo Vũ hỏi thăm, Ngũ Giải nói:

- Đúng vậy, lần này bỗng nhiên khu kinh tế mới Giáp Hà điều nhiều cán bộ đi như vậy, tôi cũng rất lo lắng cho công tác của khu kinh tế mới Giáp Hà.

Đậu Bính Phú khẽ nhíu mày, nói:

- Bí thư Hạo Vũ sẽ đến khu kinh tế mới Giáp Hà khảo sát công tác. Đây là một việc lớn trong hoạt động chính trị của toàn tỉnh. Khu kinh tế mới Giáp Hà của các anh tuyệt đối không thể dậm chân tại chỗ!

Diệp Trạch Đào biết điều mà Đậu Bính Phú đang lo lắng, mỉm cười nói:

- Xin Chủ tịch tỉnh Đậu yên tâm, tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến công tác của Giáp Hà.

Lúc này Đậu Bính Phú mới gật đầu, nói:

- Các anh đã có kinh nghiệm trong việc lấy quy chế làm đầu, tôi cũng muốn xem việc thực hiện của các anh có tồn tại vấn đề hay không. Như vậy đi, sau khi rút cán bộ đi, tôi đến khu kinh tế mới Giáp Hà xem sao. Nếu quả thật như những gì cậu nói, tỉnh hẳn sẽ tiến hành phổ biến kinh nghiệm này.

Ngũ Giải nhìn Đậu Bính Phú, cảm thấy Đậu Bính Phú ra sức ủng hộ Diệp Trạch Đào, lại nghĩ đến bản thân Đậu Bính Phú là người một phe của Bí thư Hạo Vũ, ông ta cũng không dám nhiều lời nữa.

Khó khăn lắm mới kéo được Diệp Trạch Đào về phía mình, Ngũ Giải quả thật là rất coi trọng mối quan hệ đồng minh với Diệp Trạch Đào.

Nhân cơ hội này, Diệp Trạch Đào cũng muốn tranh giành một vài thứ, liền nói:

- Chủ tịch tỉnh Đậu, từ tình hình của thành phố Lan Phong có thể thấy, cần phải củng cố tư tưởng của các cán bộ ở đây. Một vài cán bộ cứ ở lại địa bàn của mình không muốn tiến thủ. Điều này không có lợi cho sự phát triển của toàn thành phố. Tôi cho rằng nên dẫn dắt những nhân tài trong phạm vị rộng hơn từ bên ngoài vào. Chỉ cần mở mang tầm mắt của các cán bộ, công tác bước tiếp theo của chúng ta cũng dễ dàng hơn!

Ba người ở đây đều là cán bộ từ nơi khác đến. Thực ra lời của Diệp Trạch Đào cũng nói được ý trong lòng của mọi người. Bản thân Đậu Bính Phú đến là có nhiệm vụ, chính là phá vỡ tình trạng lấy thế lực địa phương chiếm thượng phong. Nghe Diệp Trạch Đào nói như vậy, trong lòng khẽ động. Nhân lúc này điều chỉnh trong phạm vi lớn, cũng có thể thay đổi tình hình của tỉnh Cam Ninh.

- Ừ, khu kinh tế mới Giáp Hà của các cậu là khu kinh tế mới mà Trung ương ra sức ủng hộ phát triển. Rất nhiều chính sách đều nghiêng lệch, việc sử dụng nhân tài cũng có quy định. Các anh cứ mạnh dạn thăm dò phương diện này!

Diệp Trạch Đào nói:

- Lần này cán bộ của thành phố Lan Phong xảy ra vấn đề, chúng tôi đưa một vài cán bộ của khu kinh tế mới Giáp Hà vào thành phố, cũng chính là muốn thăm dò công tác giao lưu cán bộ xem sao. Sở dĩ bây giờ khu kinh tế mới Giáp Hà có thể phát triển như vậy, những cán bộ đó cũng có tác dụng rất quan trọng. Tôi có một suy nghĩ, bước tiếp theo có thể dẫn dắt thêm nhân tài từ bên ngoài vào.

Về chuyện này, Đậu Bính Phú vui mừng. Giáp Hà đưa vào một lượng lớn cán bộ, bước tiếp theo phá vỡ cục diện nhất gia độc chiếm của cán bộ ở thành phố Lan Phong cũng có cái hay. Ông ta sớm đã muốn làm chuyện này, tuy Diệp Trạch Đào nói là cán bộ của Giáp Hà, chỉ cần Giáp Hà làm chuyện này thì toàn tỉnh cũng có thể làm theo.

- Rất tốt, tỉnh Cam Ninh chúng ta muốn phát triển thì phải dẫn dắt nhân tài không theo khuôn mẫu nào vào. Các anh mạnh dạn làm thì tỉnh cũng ra sức ủng hộ.

Đây là thái độ của Đậu Bính Phú. Thực ra Ngũ Giải cũng là cán bộ từ nơi khác tới, biết chuyện này là chuyện tốt cho những cán bộ từ nơi khác tới, mỉm cười, nói:

- Suy nghĩ này của đồng chí Trạch Đào rất hay. Chúng ta vẫn có thể tiến hành một vài cơ chế hợp tác, đưa những cán bộ của chúng ta ra ngoài tỉnh học hỏi, bồi dưỡng, dẫn dắt những cán bộ tỉnh khác vào.

Đậu Bính Phú gật đầu nói:

- Điều này rất hay. Các anh cứ đi triển khai công tác, tôi ủng hộ các anh.

Việc báo cáo với Đậu Bính Phú đã thành công. Cách điều chỉnh cán bộ kia của một vài người Thành ủy làm cũng có được sự tán thành của Đậu Bính Phú.

Thực ra, tình hình của tỉnh Cam Ninh bây giờ quả thật là đặc biệt. Cơ cấu của Tỉnh ủy giống thành phố Lan Phong, đều thiếu thốn nghiêm trọng. Chỉ cần có được sự ủng hộ của Đậu Bính Phú, việc này coi như đã thành công rồi.

Tuy Đậu Bính Phú vẫn chưa lên Bí thư, nhưng ai cũng không thể đối đầu với Đậu Bính Phú vào thời điểm nhạy cảm này được.

Từ văn phòng của Đậu Bính Phú đi ra, Ngũ Giải và Diệp Trạch Đào nhìn nhau, sau đó nhìn về phía văn phòng của Dư Đạo Tranh, nhỏ giọng nói:

- Công tác của thành phố Lan Phong không được kéo dài, lập tức tiến hành!

Diệp Trạch Đào cũng cảm thấy buồn cười. Ông Ngũ Giải này thật là gấp gáp.

- Chuyện này tôi nghe theo Bí thư Ngũ.

Ngũ Giải liền mỉm cười, nói:

- Có được sự ủng hộ của Diệp Trạch Đào, công tác này cũng dễ triển khai rồi.

Lúc hai người bắt tay rời đi ở hầm để xe dưới lầu, trong văn phòng trên lầu, Dư Đạo Tranh đứng trước cửa sổ nhìn hai người ở dưới lầu, sắc mặt có chút khó coi.

Buổi sáng, mấy Ủy viên thường vụ thành phố Lan Phong họp nghiên cứu việc điều chỉnh cán bộ vừa kết thúc, tin tức này liền truyền đến chỗ Dư Đạo Tranh.

Đương nhiên Dư Đạo Tranh biết rõ suy nghĩ của đám Ngũ Giải, chính là nhân lúc mình chưa đến, nắm lấy những vị trí trong thành phố.

Tuy biết chuyện này, cũng biết bước tiếp theo mình sẽ thành Bí thư thành phố Lan Phong, Dư Đạo Tranh lại không có cách gì cả. Dù sao bây giờ mình ngay cả Ủy viên thường trực cũng không phải, vị trí Bí thư thành phố Lan Phong cũng chưa ngồi vào. Bây giờ căn bản không thể ảnh hưởng đến việc của đám người Ngũ Giải.

Làm sao bây giờ?

Buổi trưa có một bữa tiệc. Ăn cơm xong muốn đến chỗ Đậu Bính Phú nói chuyện này, không ngờ Ngũ Giải và Diệp Trạch Đão đã đến từ lâu.

Bây giờ thấy tình hình này của hai người, Dư Đạo Tranh biết chắc chắn họ đã có được sự tán thành của Đậu Bính Phú.

Nghĩ một lúc, Dư Đạo Tranh vẫn đi về phía văn phòng của Đậu Bính Phú.

Thấy Dư Đạo tranh bước vào, trong lòng Đậu Bính Phú đã rõ.

Ông ta đã nghe Dư Đạo Tranh này công khai phê bình Diệp Trạch Đào, biết tên tiểu tử này thuộc thành phần đầu cơ, muốn mượn việc phê bình Diệp Trạch Đào để có được sự ủng hộ của một vài người trong thủ đô. Từ một vài ý nghĩa nào đó mà nói, tên tiểu tử này đã thành công. Hôm nay thành phố Lan Phong bỗng nhiên báo cáo việc điều chỉnh cán bộ, Đậu Bính Phú biết là hành vi phản kích của người trong thành phố đối với việc đến nhận chức của Dư Đạo Tranh. Đây cũng là việc mà ông muốn thấy.

- Đồng chí Đạo Tranh, có việc sao?

Đậu Bính Phú giả vờ hỏi.

- Chủ tịch tỉnh Đậu, tôi nghe các đồng chí thành phố Lan Phong phản ánh một việc, liền muốn đến báo cáo với ông.

- Anh nói đi.

- Là như thế này. Nghe nói hôm nay thành phố Lan Phong mở một cuộc họp các Ủy viên thường vụ. Mới chỉ có bốn Ủy viên thường vụ đã vội vội vàng vàng quyết định điều chỉnh một vài cán bộ. Điều này rất không thích hợp! Bốn người quyết định sự miễn nhiệm và bổ nhiệm cán bộ của một thành phố. Thật là một trò đùa!

Đậu Bính Phú nghiêm nét mặt, nói:

- Đồng chí Đạo Tranh, anh cũng biết tình hình của thành phố Lan Phong rồi đó, xảy ra nhiều chuyện như vậy, cả thành phố xuất hiện trạng thái tê liệt. Gần đây Bí thư Hạo Vũ lại có ý đến thành phố Lan Phong xem xét, chẳng lẽ chúng ta muốn để cho Trung ương nhìn thấy một Thành ủy Lan Phong thiếu trước hụt sau? Tôi thấy trong thời kỳ chủ trì công tác đồng chí Ngũ Giải luôn hết mình vì công việc, nhanh chóng tiến hành điều chỉnh cơ cấu. Biểu hiện này cho thấy tính chủ động trong công việc của họ. Vừa nãy họ báo cáo công việc với tôi, tôi đã chấp nhận việc đoàn kết cơ cấu của họ!

Vừa mới lên đã tán thành việc này của thành phố Lan Phong, khiến cho Dư Đạo Tranh chỉ có thể nuốt những lời định nói lại.

Đậu Bính Phú lại nói:

- Thông qua báo cáo của họ, tôi cũng rất xúc động. Xem ra trong công việc chúng ta vẫn còn hơi bị động. Tỉnh ủy cũng sẽ nhanh chóng mở cuộc họp, bàn bạc công tác trong toàn tỉnh. Chúng ta dùng sự nhiệt tình và diện mạo hoàn toàn mới để đón tiếp Bí thư Hạo Vũ cùng các lãnh đạo của Trung ương. Đồng chí Đạo Tranh à, đối với những đồng chí nghiêm túc với công việc đó, các lãnh đạo tỉnh của chúng ta cần phải quan tâm hơn mới đúng, đừng nghe người ta nói sao thì tin vậy!

Đậu Bính Phú là Chủ tịch tỉnh, lại là lãnh đạo Tỉnh ủy chủ trì công tác bây giờ, lại là Bí thư sắp tới, Dư Đạo Tranh căn bản không dám nói nhiều. Mở miệng ra, cuối cùng chỉ nói:

- Vẫn là Bí thư nhìn xa trông rộng. Xem ra các đồng chí ở Lan Phong làm rất tốt.

Nhìn về phía Đậu Bính Phú, Dư Đạo Tranh còn biết, Đậu Bính Phú cũng học theo, muốn động thủ với các cán bộ trong toàn tỉnh. Có lẽ thành phố Lan Phong còn có rất nhiều biến cố. Bây giờ mình không phải là Ủy viên thường trực, không có tư cách đi họp.

Ôi!

Dư Đạo Tranh buồn bực vô cùng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play