Thấy cô vào anh liền đẩy cô xuống sofa bên cạnh, thân anh đè lên phả hơi nóng vào mặt cô gằn giọng nói:
" Có chồng còn dám nɠɵạı ŧìиɦ "
" Tôi không làm chuyện bậy bạ đó, buông tôi ra " tay cô đang đau vì bị anh siết quá mạnh.
Sau đó anh nhìn khuôn mặt cô mà kiềm lòng không được, anh liền hôn lấy đôi môi đào chúm chím ấy, mút lấy mút để, anh dùng lưỡi tách miệng của cô ra đưa lưỡi anh vào bên trong khoang miệng cô. Vì bị hôn bất ngờ nên cô chưa kịp phản ứng, nụ hôn mạnh bạo này làm cô khó thở, cô muốn thoát khỏi cũng không được. Vì sức phụ nữ và đàn ông quá chênh lệch.
Hôn một hồi thì Minh Uy cũng rời môi cô, môi cô giờ đã sưng húp lên, chưa dừng lại ở đó anh bế cô đi vào phòng nghỉ của anh và ném cô xuống giường. Bàn tay hư thò vào áo của An Nhiên, tự tiện xoa nắn nhũ hoa của cô. Từ lúc cưới tới bây giờ đây là lần đầu tiên hai người tiếp xúc thân thể với nhau.
" Anh dừng lại đi, anh bị cái gì vậy " cô dùng sức đẩy anh ra và nói thều thào
" Hôm qua ngủ với đàn ông giờ sợ tôi đụng vào sao "
" Anh đừng nói bậy bạ "
" Chính miệng Bắc Dạ Liên nói cô ôm hắn ta ngủ " Minh Uy hét vào mặt cô.
" Hôm qua tôi ngủ em gái anh ấy "
" Cô có ngủ cùng hay không thì làm sao tôi biết được "
Anh dùng ánh mắt chán ghét nhìn cô rồi đưa tay ra khỏi người cô đứng phắt dậy rời khỏi phòng. An Nhiên vừa khóc vừa chỉnh lại quần áo.
Bước ra ngoài, Minh Uy nói:
" Hôm trước tôi đã nói cô sẽ thay thế công việc của Bạch Tiêu Tiêu, vậy nên cô đến chỗ cô ấy làm đi "
" Cô ấy làm bộ phận gì "
" Người mẫu "
" Được, tôi xin phép đi trước "
Khi cô rời đi, tim của anh bỗng nhiên đập mạnh.
" Tại sao khi tiếp xúc cô ấy mình cảm thấy dễ chịu như vậy, không, người mình yêu là Mộc Tuyết " anh tự nhủ Mộc Tuyết mới là người anh yêu.
An Nhiên đi đến chỗ làm của Bạch Tiêu Tiêu. Thấy có nhiều người cô tiến đến chào hỏi:
" Xin chào, tôi là người mới, mong mọi người giúp đỡ "
Nhân viên đang loay hoay làm việc nghe cô nói thì xoay qua đáp lại:
" Chào cô, nghe nói cô sẽ thế chỗ Bạch Tiêu Tiêu "
" Đúng vậy " cô gật đầu nhẹ
" À, cô tới đúng lúc có vài phần của Tiêu Tiêu chưa chụp xong, cô lại xem chủ đề rồi bắt đầu nhé " nhiếp ảnh lên tiếng.
" Được "
Cô cầm tài liệu lên xem rồi makeup, thay trang phục của nhà thiết kế nổi tiếng và chuẩn bị chụp hình.
Sau vài tiếng thì cũng chụp xong, nhiếp ảnh khen lấy khen để:
" Cô làm tốt lắm, cứ như vậy mà phát triển, cô có khuôn mặt rất xinh đẹp, dáng lại rất chuẩn, tốt lắm "
" Cảm ơn anh đã khen "
" Tôi sẽ gửi những bức ảnh này cho chủ tịch kiểm duyệt nếu tốt chắc chủ tịch sẽ chọn cô trình diễn cho buổi diễn thời trang cho tháng sau đấy "
" Dạ "
Xong việc cũng đã xế chiều, cô về nhà với tâm trạng khá vui vẻ, người làm thấy cô thì làm ngơ riêng Mộng Hoa thì chạy ra đón cô.
" Thiếu phu nhân đã về "
" Ừm, nay các cô nấu gì thế "
" Sườn xào chua ngọt "
" Đúng món tôi thích " cô cười tươi với Mộng Hoa.
Cô đi vào phòng bếp lấy chén bới khoảng nửa chén cơm rồi gắp vài miếng thịt vào chén rồi ăn.
" Này tôi nấu cho cậu chủ "
" Thì sao, tôi là vợ anh ấy tôi cũng được ăn "
" Nhưng thân phận cô là người ở "
" Nực cười, không ai nói tôi, sao chỉ cô chỉ trỏ tôi, sao cô yêu thầm cậu chủ sao "
Bị nói trúng tim đen cô ta phản bác, đúng thật từ khi cô trở thành vợ hắn, có rất nhiều người làm không ưa cô, duy chỉ có ả này nói cô nhiều nhất, vì cô ta có tơ tưởng trở thành Nhậm phu nhân.
" Cô nói kiểu gì thế, đừng ăn nói xằng bậy "
" Tôi nói không đúng sao "
" Cô…cô "
" Dù anh ấy không yêu tôi, nhưng tôi cũng là vợ anh ấy, cô đừng ôm cái tơ tưởng mà cô suy nghĩ "
Cô như đi guốc trong bụng ả, khiến ả đỏ mặt tức giận.
Ăn xong cô lên phòng tắm rửa vì cả ngày hôm nay cô đã mệt, đứng chụp mấy tiếng đồng hồ cũng đã mỏi cả chân rồi.
" A, thoải mái quá "
Cô ngồi xuống bàn trang điểm rồi cười tủm tỉm một mình. Dù không phải công việc này là của cô nhưng cũng cảm ơn Bạch Tiêu Tiêu đã làm cho cô có cơ hội để làm việc mà cô yêu thích.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT