Hôm nay Mạc An Nhiên mở tiệc chúc mừng Hân Linh mang thai, mọi người có mặt đông đủ.

Nhậm lão gia, ba của Mạc An Nhiên, Minh Uy, Hân Linh, Bắc Dạ Liên và những người làm trong nhà Minh Uy.

Bữa tiệc diễn ra vui vẻ, náo nhiệt, còn bàn chuyện sinh đứa bé ra đặt tên như thế nào rồi kết thông gia với nhau, nếu Hân Linh sinh con trai sẽ nên duyên với Nhậm Lý Nguyệt Thiền, còn nếu sinh con gái sẽ nên duyên với Nhậm Thần Duệ.

Kết thúc bữa tiệc, ai về nhà nấy lên phòng Mạc An Nhiên vỗ cho hai bé con ngủ, nằm trên giường, Mạc An Nhiên bên phải, Minh Uy bên trái chính giữa là hai bé con, Minh Uy thắc mắc:

- Vợ, em đặt tên cho Nguyệt Thiền thì đặt là Nhậm Nguyệt Thiền được rồi sao thêm chữ Lý?

Mạc An Nhiên mỉm cười dịu dàng trả lời:

- Lý là họ của mẹ em, em muốn có gì đó liên quan đến mẹ, anh xem thêm chữ Lý vào mới hợp với tên Nguyệt Thiền.

Cô nói cũng có lý, có chữ Lý nghe có vần hơn là không có, anh bẹo má cô rồi nhắm mắt lại ngủ.

Sáng hôm sau, Nhậm Thần Duệ tỉnh giấc thấy chị gái và ba mẹ còn ngủ, thằng bé xoay qua Minh Uy mà quậy phá làm mất giấc ngủ của anh, người ta nói con hư tại mẹ mà giờ thành con hư tại cha, vì bị con trai làm thức giấc anh đành kêu heo mẹ heo con cùng thức.

Mạc An Nhiên dắt hai bé con cùng Minh Uy đi mua sắm, cô mua những vật dụng cần thiết nhìn ba bố con nọ thì cô ngao ngán, nhà chứa đồ chơi cất đống đầy trong kho, giờ còn mua cho nữa, Mạc An Nhiên nổi xung thiên:

- NHẬM-MINH-UY

Nghe cô gọi tên mình bằng giọng như muốn ăn tươi nuốt sống, anh nuốt nước bọt một cái, gượng cười nhìn cô, lắc đầu chối bỏ:

- Anh không mua, là hai bé con mình mua



- Anh không cho mua hai đứa nó cũng không sẽ không mua.

Thế là cô dừng việc mua sắm tại đây, về đến nhà cô quăng bàn phím máy tính xuống đất, hất cằm về phía bàn phím, Minh Uy ủy khuất quỳ xuống hai tay nắm lỗ tai, uất ức trả lời:

- Anh có làm gì đâu

Mạc An Nhiên đánh vào vai anh một cái kể tội:

- Không làm gì hả, mỗi lần đi mua sắm là ai mua đồ chơi cho con, mỗi lần ra vườn chăm sóc cây cỏ là ai cho hai đứa nó dộc nước bới cát, là ai mỗi lần em la mắng là bênh dù tụi nó sai, là ai hả

Minh Uy mếu, anh thừa nhận anh rất thích chiều con, tụi nó còn nhỏ nên cần sự yêu thương, nhưng cách anh yêu thương bọn chúng thì say này chúng sẽ sinh nạnh, ỷ vào anh mà lười biếng, quậy phá.

Minh Uy cũng nhận ra anh hứa với lòng mình sẽ nghiêm khắc với bọn chúng nhưng được ba giây thì anh lại mềm lòng vì tính làm nũng của hai bé con, ai mà chịu nổi sự đáng yêu này cơ chứ.

Kể ra anh đúng là một người cha, một người chồng đúng mực. Anh không gái gú, anh có hút thuốc nhưng từ khi cô mang thai anh đã sẵn sàng cai, lúc Mạc An Nhiên sinh con anh tận tịu chăm sóc hai đứa bé và một đứa bé trưởng thành, dù anh là lần đầu làm ba nhưng rất chu đáo và am hiểu. Mỗi lần bé con mà ị anh là người chùi đít, thay tã, Mạc An Nhiên chỉ cần cho hai bé bú sữa mẹ, ăn uống đầy đủ cho có sữa như thế là đủ.

Nhậm Lý Nguyệt Thiền và Nhậm Thần Duệ đã cai sữa nhưng ngực cô sữa vẫn chưa cắt, tối đó Minh Uy nài nỉ cô cho anh xin miếng sữa mẹ vì anh thấy hai bé con lúc chưa cai sữa bú ngon lành quá.

Mạc An Nhiên mỉm cười vạch áo lên, thấy vợ đồng ý anh khom xuống ngậm lấy đầu ngực mà mút, một dòng sữa mẹ chảy vô miệng anh, Minh Uy nhăn mặt nếm lại thử, mùi vị hơi ngọt thanh nhưng có một chút tanh tanh, anh nhất thời nhăn mặt rồi rơi khỏi ngực cô. Anh cũng tìm hiểu tùy cơ địa mà sữa mẹ sẽ có mùi vị khác nhau.

Mạc An Nhiên được cái là sữa cô cũng không khó nuốt nhưng hơi tanh thôi. Cô trêu chọc:

- Sao ngon không, thử nữa không, lại đây

Cứ tưởng anh sẽ chê nhưng không, cô mời gọi anh xà xuống ngậm mút thêm một lần nữa, mọi thứ trên người cô đều là của anh kể cả sữa của hai đứa con, anh đã bị hai bé con giành ngực cô gần một năm rồi, bây giờ đừng mơ anh cho gớ tới.





Hân Linh bước qua tháng thứ ba của thai kì, hiện tượng thai nghén đã đỡ hơn ban đầu, giờ cô cũng đã dễ ăn hơn, hửi thịt cá không còn nghén nữa điều này cô cảm thấy vui vẻ hơn.

Bắc Dạ Liên dẫn cô đến lớp tiền sản, hai người cũng như vợ chồng Mạc An Nhiên cũng được nhiều người chú ý.

Kết thúc buổi học cô cũng có kha khá kinh nghiệm.

Bắc Dạ Liên dẫn cô đi khám thai, khám xong bước ra khỏi bệnh viện vô tình đụng trúng một cô gái, Hân Linh ríu rít xin lỗi, người đó ngước lên Hân Linh liền nhận ra ngay, Hiểu Hiểu cô bạn cấp ba của cô.

Ba người ngồi trong quán cà phê, Hân Linh thấy cô bạn mình có vẻ tiều tụy lại bước ra từ phòng khám thai nhưng lại không có người đàn ông nào bên cạnh:

- Hiểu Hiểu sao cậu lại ở phòng khám thai

Hiểu Hiểu lúc này bật khóc, đem sự việc kể Hân Linh nghe.

- Tớ quen một người bạn trai, quen được một năm hắn gạ gẫm tớ tớ ngu muội đồng ý, rồi một tháng trước tớ biết mình mang thai, vui vẻ nói lại cho hắn nhưng hắn chối bỏ trách nhiệm và trốn đi nơi khác rồi, tớ bây giờ làm mẹ đơn thân.

Nghe Hiểu Hiểu kể Hân Linh vừa tức vừa thương cô bạn mình, cô ấy rất tốt không vì thế mà bỏ đứa con, vẫn còn lý trí còn tình thương mà giữ đứa bé lại.

Cô vỗ vai an ủi bạn mình và nhờ Bắc Dạ Liên giúp đỡ Hiểu Hiểu, cô ấy cảm ơn Hân Linh, không có cô Hiểu Hiểu cũng không biết làm sao, đồng lương ít ỏi không đủ lo cho con nhưng cô ấy vẫn cố gắng làm việc, giờ Hiểu Hiểu không cần phải lo tiền nhà nữa, Hân Linh sẽ trả thay cho cô ấy.

Trò chuyện xong Hiểu Hiểu cũng về chung cư cũ của mình, Hân Linh nhìn bóng lưng gầy của Hiểu Hiểu mà thấy thương, bởi vậy khi yêu ai cũng bị những lời ngon ngọt có cánh của bạn trai mà dụ dỗ nhưng trước khi muốn trao thứ quan trọng cho ai đó, cô gái phải tìm hiểu thật kĩ bạn trai mình, xem anh ta có thật lòng với mình không.

Hân Linh cùng Bắc Dạ Liên về biệt thự, Bắc Dạ Liên muốn chiều lòng vợ chưa cưới của mình, cho người điều tra tên bạn trai tra nam của Hiểu Hiểu xử lý mấy tên căn bã, giúp thế giới bớt đi những tên dụ dỗ những cô gái ngây thơ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play