Trên thực tế, anh hùng bị Lãnh Chúa triệu hoán ra, trời sinh sẽ có độ trung thành và hảo cảm nhất định!
Ở góc độ khác mà nói, anh hùng còn đáng để dựa vào hơn so với bọn Lãnh Chúa, Bởi vì huynh đệ thân thích có thể phản bội ngươi, riêng anh hùng lại nguyện ý vì ngươi mà chịu chết!
Về phần Lâm Đại Ngọc và Tần Khả Khanh...... Ngô Trì cũng không phải Liễu Hạ Huệ (một nam tử hán chính trực), không động tâm là không thể nào!
Hắn là người có lòng ham chiếm hữu rất mạnh, hơn nữa cũng là một tên LSP ( người có nhiều ham muốn)!
“Nói như vậy cũng hợp lý.”
Ngô Trì cười cười.
Lâm Đại Ngọc con mắt khẽ động, ôn nhu nói: “Nếu được thì đừng để cho Khả Khanh tỷ tỷ thay đồ cưới , công tử trực tiếp cùng nàng động phòng đi.”
Nói xong, Lâm Muội Muội thở phốc, nở nụ cười, trên gương mặt tươi cười tuyệt đẹp tràn đầy vẻ chế nhạo.
Mặt Ngô Trì tối sầm, trực tiếp nhéo nhéo khuôn mặt Lâm Muội Muội, tức giận nói: “Muốn động phòng, người đầu tiên cũng phải là ngươi!”
“Xì! Đồ không có liêm chính.”
Lâm Đại Ngọc khuôn mặt đỏ lên, liền quay người muốn rời đi,
Ngô Trì vội vàng bắt được tay của nàng, nói: “Chớ đi, còn chưa mở rương”
“Đúng rồi! Nô gia suýt nữa quên mất.”
Lâm Đại Ngọc thông minh nhanh trí, tự nhiên biết Ngô Trì muốn làm gì, liền đỏ mặt dừng lại, trong mắt đẹp như có sóng nước lưu chuyển, vô tình nhìn vào Ngô Trì, chỉ thấy hắn toàn thân khô nóng!
“Đi, mới được cộng thêm điểm may mắn!”
Ngô Trì lấy trước ra mấy chục cái “ Bảo rương đánh giết hủ thi hàn sương”,
Lâm Đại Ngọc đem bảo rương mở ra, từng cái nhắc nhở bắn ra ngoài.
“Thu được: hư không kết tinh x7, hư không nguyên thạch x3.”
“Thu được: hư không kết tinh x3, trang bị 【 Áo giáp thối rữa 】.”
“Thu được: hư không kết tinh x5”
“Thu được: hư không kết tinh x1”
......
Tăng thêm 1 điểm giá trị may mắn, nhìn thì không cao, nhưng với trường hợp số lượng bảo rương lớn như vậy thì vẫn có tác dụng rõ ràng!
618 cái bảo rương, tổng cộng mở ra 2230 viên hư không kết tinh, 276 viên hư không nguyên thạch, 17 trang bị và kiến trúc lãnh địa 【 Binh doanh 】, 【 Lăng mộ 】, 【 Tiễn tháp 】.
Ngô Trì thu hồi hư không kết tinh và hư không nguyên thạch, nhìn kỹ thuộc tính trang bị một tí, có chút bất đắc dĩ.
Những trang bị này, đều tại 5-10 cấp, màu xám 12 kiện, màu trắng 5 kiện!
Thuộc tính...... Một lời khó nói hết!
Ngô Trì lựa chọn một chút, lấy 【 Bao tay thiên ti 】vừa mới quay được từ trong thanh vật phẩm, đưa cho Lâm Đại Ngọc ngồi bên cạnh.
Những món sau thì không còn khách khí, trực tiếp thu lại trang bị, bỏ vào trong “Thanh trang bị”.
Giống với Lãnh Chúa, anh hùng cũng có thanh trang bị, chỉ cần bỏ vào đó là được.
Hơn nữa, còn có thể chủ động lấy ra thu vào!
Lâm Đại Ngọc nhìn thấy 【 Bao tay thiên ti 】, bàn tay ngọc thon dài của nàng mang vào đôi bao tay vảy trắng tựa như lân phiến bạch xà, khiến người ta vừa cảm thấy quyến rũ vừa cảm thấy nguy hiểm!
Phần thưởng còn lại sau khi kết toán chiến dịch là sách kỹ năng và quyển trục chuyển chức, cấp 10 mới có thể chuyển chức, bây giờ chưa được.
Ngược lại là sách kỹ năng 《 Hàn Sương Thổ Tức 》, Ngô Trì và Lâm Đại Ngọc đều có thể sử dụng.
Hắn lấy sách kỹ năng ra cho Lâm Muội Muội nhìn thử.
Lâm Muội Muội đôi mắt đẹp khẽ nhúc nhích, lắc đầu nói: “Thứ này không hợp với ta, nhưng với thiên phú bẩm sinh của Tần Khả Khanh, ở phương diện pháp thuật chắc chắn không kém.”
“Cũng đúng!”
Ngô Trì nhớ lại bảng thuộc tính của Tần Khả Khanh, tán thành, gật đầu một cái.
Sau đó, hắn đang muốn nhìn kiến trúc lãnh địa mới mở được một chút, bên tai bỗng vang lên tiếng bước chân.
Ngô Trì ngẩng đầu lên nhìn, một thân ảnh tuyệt mỹ đi đến.
Dáng người như áng mây phiêu bồng, thướt tha mềm mại!
Tóc nàng được buộc lên bằng một cây ngọc trâm phỉ thúy, dưới mái tóc, gương mặt xinh đẹp ẩn chứa một nửa kiều diễm, một nửa yếu đuối.
Bấy giờ, nàng liền mím môi, khiếp sợ nhìn về Ngô Trì và Lâm Đại Ngọc, sóng nước lấp loáng bên trong mắt phượng, tựa hồ lúc nào cũng có thể bật khóc.
Nàng mặc một chiếc váy lụa mỏng dài màu xanh, ở trên vòng eo thon gọn có thắt một đai lưng phỉ thúy màu đỏ, lộ ra cao quý và mỹ lệ!
Dưới làn váy, hai chân thon dài khép lại, da thịt trắng nõn như ngọc, khiến ánh mắt Ngô Trì không cách nào dời đi trong khoảng thời gian dài.
“Quả thật là một đại mỹ nhân!”
Lâm Đại Ngọc kinh ngạc mở miệng, đi qua dắt Tần Khả Khanh , cười nói: “Khả Khanh tỷ tỷ, hoan nghênh ngươi.”
“Cảm tạ......”
Trong mắt Tần Khả Khanh tràn đầy rụt rè, âm thanh dễ nghe tựa như chim Hoàng Oanh đang hót, véo von không ngừng.
“Khả Khanh tỷ tỷ chớ sợ, Đại Ngọc cũng đến từ......”
Hai vị mỹ nhân nói thì thầm.
Rõ ràng, Lâm Đại Ngọc nhìn ra Tần Khả Khanh đang sợ hãi và bất an, nên đành phải trấn an nàng.
Ngô Trì cũng không muốn quấy rầy, quan sát tỉ mỉ hai vị mỹ nhân, trong lòng vừa kích động, vừa mừng rỡ.
“ Đặc tính truyền thuyết của lãnh địa thật sự là quá tốt!”
“ Xác suất mỹ nhân 100%!”
Nước mắt Ngô mỗ không tự chủ chảy xuống từ khóe miệng.
Cái gì?
Dã Trư Bội Kỳ?
Ở trong bầy lợn rừng, Bội Kỳ không phải là mỹ nhân sao?!
(PS: Dã Trư Bội Kỳ: Các vị đang ngồi còn không mau đề cử! Bằng không Dã Trư Bội Kỳ ta ủi chết các ngươi!)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT