Rõ ràng là lò luyện đan, có cần nhất thiết phải nói là phường luyện khí không?
Trong lòng Ngô Trì cảm thán không biết nói gì.
Nhưng suy nghĩ kỹ một chút thì phường luyện khí cũng không tệ, ít nhất tốt hơn phường rèn đúc phổ thông nhiều.
Hắn mở giao diện “Luyện khí” nhìn một chút.
Chủ yếu có hai công năng, một là chế tạo pháp khí, cần bản thảo và hư không kết tinh, hai là luyện hóa trang bị thành pháp khí, cần hư không kết tinh!
“Đáng tiếc, nếu như trước kia có phường rèn đúc, trường kiếm của ta cũng sẽ không bị gãy. ”
Giới thiệu: Súng ngắm của bạn đã trưởng thành, tự học được cách ám sát kẻ thù.
......
“Trang bị Hi Hữu! Hơn nữa đẳng cấp trang bị cũng tăng lên cấp 10!”
Ngô Trì nghịch trường súng trong tay, vẻ mặt kích động.
Đáng tiếc, đợt quái vật xâm lấn hôm nay đã kết thúc, bằng không thì có thể thử xem uy lực của món vũ khí này.
Muốn biết một kiện trang bị có cường đại hay không, một xem xét đẳng cấp, hai nhìn phẩm chất.
Đẳng cấp càng cao, trang bị tất nhiên cũng càng mạnh mẽ, nhưng các trang bị đẳng cấp cao nhất định sẽ có điểm hạn chế và yêu cầu.
Ví như các loại thần khí trong truyền thuyết, người sử dụng có thực lực thấp, đoán chừng dùng một lần đã bị hút khô sinh mệnh.
Hay như pháp bảo trong truyền thuyết, một khi đã tự chọn chủ thì những người không phải chủ nó sẽ không thể sử dụng.
Còn có phổ thông một chút, tỉ như một kiện áo giáp cao cấp, thể chất không cao hơn con số cố định thì không thể mặc được.
Cái này rất hợp lý, làm cái so sánh, một kiện áo giáp hợp kim, nặng đến mấy ngàn cân, người không đủ thể chất, làm sao mặc?
Còn nếu gắng gượng mặc vào, trên đường chắc chắn không tài nào chạy được!
Trước mắt chỉ là một pháp khí cấp 10, có lẽ là liên quan đến【 Phường luyện khí 】nên trang bị không có yêu cầu gì cả!
“Cũng không tệ lắm, ta có thể ở bên trong rào chắn công kích kẻ địch rồi!”
Ngô Trì thỏa mãn gật gật đầu, há miệng, súng bắn tỉa hóa thành một điểm sáng rồi bị hắn nuốt vào trong bụng.
......
Ngày thứ năm!
Buổi sáng 6:30!
Có tường gỗ bao quanh lãnh địa, công thêm tháp phòng ngự mới, cùng với tiểu đội lợn rừng, sự an toàn của lãnh địa vẫn có thể bảo đảm.
Vừa sáng sớm, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến tiếng nổ!
Oanh ——!!!
Ngô Trì đột nhiên giật mình tỉnh giấc, vừa quay đầu, Lâm Đại Ngọc cũng mở mắt ra, trong con ngươi mang theo một chút sương khói mông lung.
“Công tử, hình như là quái vật xâm lấn?”
Thân hình mỹ nhân ngồi dậy, kéo mái tóc dài sắp tán vào bả vai, lại từ bên gối cầm lên ngọc trâm, đem đầu tóc thúc trụ.
Hai sợi tóc xõa xuống bên tai, mái tóc đen nhánh càng làm lộ ra nước da trắng như ngọc, cái lỗ tai nhỏ xinh xắn hiện lên một nét đáng yêu.
“Hẳn vậy!”
Ngô Trì bẻ bẻ cổ, hé miệng, một điểm sáng bay ra, sau đó đón gió mà lớn dần, hóa thành một cây súng bắn tỉa rơi vào tay hắn!
“Đi! Hôm nay là đợt thứ năm, nhất định sẽ có biến hóa!”
Ngô Trì nói một câu, vội vàng đứng dậy đi ra khỏi căn phòng nhỏ.
Hai người mặc quần áo mà ngủ cho nên sẽ không mất nhiều thời gian.
Lâm Đại Ngọc ngồi ở bên giường, đem hai cái chân trần nhỏ trắng nõn bỏ vào trong vớ rồi mặc giày, chạy theo sau.
Lãnh địa, bên ngoài tường gỗ!
Bốn phương tám hướng, từng cái bóng đen từ trong sương mù đi ra, thân thể cứng ngắc đung đa đung đưa, giống như cái xác không hồn.
Số lượng rất nhiều! Ngô Trì chỉ là nhìn sơ một chút, liền phát hiện bốn phương tám hướng đều có quái vật, giống như là thuỷ triều vọt tới, ít nhất là mấy trăm con!
“Độ khó gia tăng.”
Da mặt Ngô Trì nhăn lên, lấy ra 【 Chân Tri Kính Phiến 】, dùng liền mấy lần giám định thuật.