Editor: Đào Tử

_____________________________

CV?

A Tể viết cái CV gì?

Thần kinh Bùi Diệp kéo căng, không nhịn được xích lại gần điện thoại nhìn cẩn thận.

Nhưng A Tể ngồi trước bàn sách cản trở, cô chỉ có thể điều chỉnh tầm nhìn, rồi dùng hai ngón tay phóng to màn hình.

【 A Tể phát hiện ngài đang trộm nhìn 】

【 Nó dùng tay che CV, ngài không thể nhìn thấy (. -'ω′-) 】

Bùi Diệp không có chút cảm giác xấu hổ bị bắt gặp.

"Tể, con đang viết gì vậy? Có cần giúp một tay không?"

Đối mặt với cậu nhóc hao tốn bộn tiền này, Bùi Diệp không khỏi thả nhẹ thanh âm, hàng mi nhu hòa, tựa như gió xuân hiu hiu mưa phùn lất phất.

A Tể còn chưa trả lời, Hướng Thụy Quân ngồi trên ghế sô pha uống bia bỗng nhiên ho khan.

Không bao lâu đã ho đến mặt đỏ bừng, hốc mắt chứa đầy hơi nước.

"Cậu đừng dọa tôi như vậy chứ?"

Ngày thường Bùi Diệp cái dạng gì?

Mặt lạnh kiệm lời, kiêu ngạo tự mãn, thanh tuyến lệch trung tính còn tự mang điều hoà không khí làm lạnh.

Hiện tại thế nào?

Cầm điện thoại thỉnh thoảng lộ ra nụ cười mẹ hiền đắm chìm trong thế giới bản thân, thanh âm nhu muốn nhũn thành nước.

Mị lực nhân vật 2d ngay cả loại plugin sát phạt quả đoán như Bùi Diệp đều không thể may mắn thoát khỏi.

Hướng Thụy Quân ghé vào thành ghế sô pha khục thuận khí, da mặt ngày thường trắng noãn giống như ráng chiều đỏ ửng.

"Nói chuyện thì nói chuyện đàng hoàng đi, thình lình đến như vậy, quỷ cũng có thể bị cậu hù chết."

Bùi Diệp nhướng mày, giọng nói khôi phục lãnh đạm trung tính.

"Ho khan nói chuyện nhỏ chút."

Không thấy Tể nhà cô bị hù dọa rồi?

Hướng Thụy Quân khoát khoát tay.

"Được, vậy tôi trốn xa một chút, không quấy rầy cậu và con trai 2d nhà cậu giao lưu tình cảm."

Cô hảo tâm lưu lại làm bạn cùng cẩu độc thân Bùi Diệp, ai ngờ đối phương một lòng thương nhớ nhân vật 2d.

Cái này còn có thể chơi?

Xem ra, cẩu độc thân cũng có phân loại.

Như loại cẩu độc thân thuần chủng là cô và loại cẩu độc thân trạch nữ là Bùi Diệp.

Hướng Thụy Quân trước khi đi không quên mang hai chai rượu đi, người bạc tình bạc nghĩa nào đó cũng không mở miệng giữ lại.

Cho đến bóng đèn lớn đi, Bùi Diệp mới đưa mắt trở lại.

Không nhìn không biết, nhìn rồi cô ngơ luôn.

【 A Tể nghe được tiếng bạn cùng phòng người chơi A Cha, giá trị tâm trạng -999 】

【 A Tể tự bế, phiền người chơi tạm thời đừng quấy rầy nó 】

【 A Tể yên lặng vò CV thành viên tròn 】

【 A Tể viết CV gặp trở ngại 】

【 A Tể tinh chuẩn ném viên giấy vào thùng rác góc gian phòng 】

Bùi Diệp nhìn A Tể trong màn hình trò chơi.

Vỏ trứng vẫn là vỏ trứng kia, quần áo cũng là bộ quần áo kia, trứng mang mũ lệch một bên, trông hết thảy cute phô mai que.

Nhưng không biết là do【 Hệ thống ghi chép 】 hay A Tể thật sự có biến hóa, giữa biển đáng yêu mang theo chút xíu hung hung.

Tức giận?

Vì cái gì?

Bùi Diệp lần đầu gặp loại tình huống này.

Lần duy nhất giá trị tâm trạng A Tể giảm 999 là phó bản trò chơi trước, cô khen gấu trúc con đáng yêu muốn nuôi một con, A Tể liền ghen.

Giá trị tâm trạng một lần duy nhất trừ 999 không nói, còn vác cái xẻng đập nát mấy cái trò chơi cô download dời vào nhà.

Lần này...

Lại là lý do gì?

"Tể, là tiếng Thụy Quân ho khan quá lớn hù đến con à?"

Đặt mình vào hoàn cảnh người khác ngẫm lại, nếu Bùi Diệp là A Tể, nghiêm túc viết CV đấy, thình lình nghe được tiếng ho khan sặc sụa... mmmm... Cũng sẽ giật mình. A Tể là bởi vì cái này giận? Bùi Diệp tự nhận tìm tới chân tướng, muốn dùng bánh kẹo đại pháp hối lộ Tể.

Túi trò chơi thiếu cái gì, chứ không thiếu các loại bánh kẹo đồ ăn vặt.

Bùi Diệp lột một viên kẹo cầu vồng bảy màu, nhấp cho A Tể ăn.

"Tiếng Thụy Quân hù đến con à? Ăn một viên kẹo áp kinh hách có được không?"

【 A Tể còn đang tức giận 】

【 Nhưng bánh kẹo là cha tự tay đút ăn, A Tể suy nghĩ một chút vẫn ăn 】

【 A Tể giá trị tâm trạng +300 】

Chỉ một lần đã thêm 300 rồi?

Bùi Diệp nhìn quá quen cái này buồn cười.

Cho A Tể ăn đồ ăn vặt ăn cơm sẽ thêm giá trị tâm trạng, nhưng giá trị mỗi lần cũng khác nhau, ít thì hai ba mươi, nhiều thì một hai trăm.

Một que kẹo đã cho thêm 300...

Quả nhiên, A Tể vừa rồi là giả tức giận ư?

Bùi Diệp tính cho A Tể cho ăn thêm ba cây kẹo, chuẩn bị tăng giá trị tình cảm lên chín trăm.

Kết quả...

【 A Tể giá trị tâm trạng +200 】

【 A Tể giá trị tâm trạng +100 】

【 A Tể giá trị tâm trạng +50 】

Bùi Diệp vừa định chuẩn bị cho A Tể ăn thêm hai cây, bị A Tể cự tuyệt.

【 Hai má A Tể chất đầy kẹo que đường căng phồng 】

Hệ thống cũng phát hai thẻ vàng cho Bùi Diệp.

【 Mong người chơi nuôi nấng A Tể một cách khoa học 】

【 Mong người chơi sau chín giờ tối đừng cho A Tể ăn bánh kẹo, dễ sâu răng 】

A Tể hồi phục tâm tình tiếp tục viết CV, nửa giờ sau, mấy que kẹo cũng tan hết, nó đứng dậy đi phòng tắm đánh răng chuẩn bị đi ngủ.

Bùi Diệp nhìn thấy A Tể không có cất CV, không nhịn được len lén liếc một chút.

【 Tên 】: A Tể

【 Ngày sinh 】: Ngày 28 tháng 10

Cột chiều cao bị làm mờ.

Cột tuổi cũng bị làm mờ.

【 Hướng công việc mong muốn 】: Toàn năng, cái gì cũng có thể làm.

【 Hoàn cảnh công tác 】: Hi vọng có thể dễ kiếm nguyên liệu nấu ăn một chút.

【 Yêu cầu tiền lương 】: Tiền lương cao hơn? ? ? Càng cao càng tốt, không sợ mệt.

【 Kinh nghiệm làm việc 】: Bạn muốn kinh nghiệm làm việc gì tôi đều có.

Cột kinh nghiệm làm việc này A Tể bôi bôi viết viết, còn có không ít chỗ bị làm mờ, nó còn rất chân thành bổ sung một ghi chú.

(Không bao gồm các loại hình nội dung hưởng thụ sự hòa hợp giữa tình yêu và sinh mệnh, thai nghén hậu đại)

Cột nền tảng giáo dục lại bị làm mờ.

Cô còn muốn nhìn xuống, bên tai nghe được một tiếng vặn chốt cửa rất nhỏ.

A Tể từ phòng tắm ra.

Bùi Diệp giả bộ như không việc gì dời mắt.

CV của A Tể...

Thật sự là chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy...

Dạng CV gần như không có trứng gì dùng có thể cầm tới cái offer gì?

A Tể không cảm thấy như vậy.

Nó nghiêm túc đem CV của mình cất vào phong bì bỏ vào hòm thư, tiếp đó chờ đợi câu trả lời là tốt.

Nhìn Tể trên màn hình leo lên trên giường ngủ, Bùi Diệp thao tác đắp chăn mền cho nó.

"Đã đến lúc nói lời ngủ ngon, A Tể."

Gần đây A Tể rõ ràng thanh nhàn đi nhiều.

Dĩ vãng 72 giờ không trở lại ngủ hai giờ, hiện tại mỗi ngày đều có thể tan việc đúng giờ, ngủ sáu bảy tiếng.

Không biết tiền lương công việc nó bây giờ đến tột cùng cao bao nhiêu, món quà mỗi lần A Tể mang về lần sau đều đắt đỏ hơn lần trước.

Bùi Diệp có loại cảm giác vui mừng được tiểu bối nhớ tới.

Dù sao cũng là tấm lòng thành của A Tể, Bùi Diệp không tiện nói với nó tiêu xài tiết kiệm một chút.

Xài hết cũng không sao, cô có tiền mà.

Đừng nói một con Tể, mười con trăm con đều nuôi nổi.

Đêm nay giấc mộng đặc biệt tươi đẹp.

Bùi Diệp nằm mơ thấy một trăm con Tể nhảy ra từ màn hình điện thoại, ngồi từng hàng quanh chân cô, dùng giọng non nớt giọng cô là cha.

Cô còn không có cười đã, quản gia người máy thuê lương cao đột nhiên gọi điện thoại cho cô.

"Chủ nhân, không xong!"

"Sao không xong?"

Trong mộng Bùi Diệp còn đang xoa vỏ trứng A Tể, xúc cảm vỏ trứng mềm nhẵn khiến cô yêu thích không buông tay.

Quản gia nói: "Kim khố bị ăn sạch!"

Bùi Diệp nói: "Không có việc gì, ta có một trăm cái kim khố!"

"Một trăm cái kim khố đều bị ăn sạch!"

Cái gì? ? ?

Bùi Diệp bị dọa tỉnh lại.

Nhìn nắng sớm ngoài cửa sổ, Bùi Diệp ngửa về đằng sau nằm ngủ lại.

"Thật là một cái ác mộng..."

Cô quên Tể nhà mình có bao nhiêu ăn tiền.

Một trăm con?

Nuôi không nổi _(:з)∠)_

Cô còn lo lắng A Tể thích ăn dấm sẽ đem 99 con A Tể khác toàn bộ đánh nát cầm trứng đi luộc nấu canh.

______________________

Đào: Halloween vui vẻ ♡\( ̄▽ ̄)/♡

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play