Editor: Đào Tử
_____________________________
Khí tức người thanh niên này rất quen thuộc!
Bùi Diệp chốc lát đã nhận ra thân phận của nó, những người khác không có, bao quát Tề Thiên Thạc.
"Đi chết đi, đồ khốn chết tiệt!"
Hắn xanh mặt, có bao nhiêu âm hiểm thì ra tay bấy nhiêu âm hiểm.
Ai có thể lý giải tâm tình của hắn khi buổi sáng tới đưa bữa sáng cho bạn gái lại nhìn thấy một tên thanh niên trần nhộng nằm dưới giường bạn gái?
Thiên đoàn "Ngày Zombie" có hai chiếc xe buýt, cha mẹ Liễu Diệp Tiên, hai thanh niên đặc công đội cảnh khuyển và con gái đội trưởng ở không gian linh tuyền sinh hoạt, thời điểm ba bữa cơm mới ra bên ngoài hít thở không khí, thành viên khác thì qua đêm tại xe buýt cải tiến.
Xe buýt trải qua cải tiến có hai tầng, trần xe cũng có thể mắc lều võng.
Đưa ra mọi loại cân nhắc, Tề Thiên Thạc, Tuân Minh Viễn, Sài Phương với dị thú có đặc điểm nam giới nhân loại khác ở cùng một chiếc xe buýt, Bùi Diệp, Hướng Thụy Quân, Liễu Diệp Tiên và dị thú đặc điểm nữ tính nhân loại rõ ràng một chiếc xe buýt, dị thú còn lại thì tùy tiện phân phối.
Mỗi sáng sớm Tề Thiên Thạc đều sẽ chuẩn bị bữa sáng ấm bụng cho bạn gái.
Tình cảm hai người ổn định, Tề Thiên Thạc quá nửa có thể chiếm được cái thơm ngọt ngào của bạn gái.
Hôm nay vốn nên cũng như thế, ai ngờ...
Tề Thiên Thạc nổi giận!
(- "- phẫn nộ)
Cảm giác tồn tại của hắn thấp, nhưng thiên phú dị năng phong hệ không hề thấp, chỉ là từng người từng người đồng đội quá phát rồ mới đè hào quang của hắn xuống.
Lúc này dưới phẫn nộ gia trì thi triển dị năng, uy lực bạo tăng.
Liễu Diệp Tiên được Hướng Thụy Quân bảo hộ sau lưng, sắc mặt người sau có chút âm trầm.
Tầng hai chỉ có Liễu Diệp Tiên và một đống dị thú tính tình ôn hòa, khi nào thêm một người đàn ông như thế?
Cô đang đắn đo có nên chộp đao giải phẫu cắt bỏ thận tên thanh niên này không, cô em Đao vừa rời giường hơi cáu kỉnh lao ra từ đám dị thú.
Nó lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, chân trước mang theo bạo âm chói tai, một móng vuốt đập vào mông thanh niên.
Chát một tiếng.
Thanh niên tay chân vận dụng chưa phối hợp bị cô em Đao muội tử đánh úp một cái, cả người tức khắc ngã vào phế tích.
Một bên mông lưu lại dấu chân cô em Đao, lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy sưng đỏ lên.
"Thanh Long thối, mới sáng sớm nổi điên cái gì?"
Đám người: "? ? ?"
Cái gì?
Ai?
Tay Tề Thiên Thạc triệu hoán dị năng dừng lại, dị năng suýt nữa gây ra rủi ro, đám người thì một mặt gặp quỷ nhìn thanh niên đỡ hông ngồi dậy.
"Em nói nó là ai?"
Thanh Long?
Đám người ngắm nhìn bốn phía, cũng không tìm thấy cái đầu cẩu to lớn quen thuộc.
Cuối cùng, đám người chỉ có thể phóng ánh mắt tới trên thân thanh niên vẻ mặt ủy khuất ngồi xổm dưới đất.
Tư thế nó ngồi rất giống cẩu cẩu.
Cẩu cẩu Thanh Long người ta trời sinh mang bộ lông nặng nề, tuyệt không nhìn thấy hình tượng cay con mắt không nên thấy.
Con hàng này ——
Tư thế ngồi cực kì phách lối lộ ra tất cả đồ vật có thể lộ ra.
Tuy rằng cẩu cẩu căn bản không có cái thứ gọi là lòng xấu hổ, nhưng nhân loại có, còn có mấy vị nữ sĩ chưa lập gia đình!
"Chị thừa nhận em rất có vốn liếng, nhưng chị hi vọng em có thể mặc quần áo vào, ít nhất phải mặc một bộ đồ lót." Bùi Diệp tiến lên sờ đầu thanh niên, tóc mềm mại giống đầu cẩu to lớn của Thanh Long như đúc, trấn an một phen, "Sao đột nhiên em biến thành hình người rồi?"
Sói trắng Sài Phương hóa hình người rất bình thường, bản thân hắn chính là người, chỉ là đồng hóa gen dị thú sói, lại phát sinh đột biến không rõ.
Trong khoảng thời gian này Sài Phương khôi phục ký ức ngày càng nhiều.
Chắc hẳn trước khi đến căn cứ thành phố B, hắn có thể triệt để khôi phục thành lính đặc chủng Sài Phương.
Dị thú kết hợp khác mặc dù có đặc thù nhân loại, nhưng cũng có đặc điểm thú rất rõ ràng.
Mặc kệ bọn nó cố gắng thế nào đều không thể biến thành người hoàn toàn, cũng vô pháp khôi phục thành thú hoàn toàn.
Vốn cho rằng vấn đề này còn phải giữ một hồi, không ngờ Thanh Long xảy ra vấn đề trước.
Tình huống của nó không giống Sài Phương và dị thú kết hợp.
Thanh Long là dị thú căn chính miêu hồng, chịu ảnh hưởng dị năng của Bùi Diệp mà phi tốc tiến hóa, bản thân không bị khối xương chân trái kia ảnh hưởng, cũng chưa từng thôn phệ đồng loại, càng không có thôn phệ tinh hạch Zombie, nguồn năng lượng nó tiến hóa vô cùng đơn nhất —— Làm sao cũng hóa hình người rồi?
Dưới sự trợ giúp của bọn Tuân Minh Viễn, Thanh Long mặc một bộ quần áo thể thao sạch sẽ rộng rãi vào.
Nó không quen mặc quần áo lắm, cái mông vừa sưng lại đau, còn phải nhận em gái trách cứ.
"Sao anh có thể phản bội chúng ta?"
Đã nói cùng làm chó cùng trưởng thành, Thanh Long thối thế mà lén lút thoát ly đội ngũ!
Cô em Đao trợn mắt nhìn Thanh Long.
Thanh Long dùng ngón tay cọ xát gương mặt, chột dạ dời ánh mắt, không dám đối mặt với cô em Đao.
Nhìn thanh niên vóc người gầy cao lớn, đám người rất khó tưởng tượng bản thể của nó sẽ là đại cẩu cao tráng khôi ngô.
"Em tìm con bạch tuộc kia, nó giúp em."
Đám người: "? ? ?"
Cái này có quan hệ gì với lão huynh Bạch Tuộc?
Lão huynh Bạch Tuộc trầm mê giao lưu cùng Thái Hạo bị bắt tới giải đáp nghi vấn.
Lão huynh Bạch Tuộc mơ màng, không biết mình làm sai chuyện gì, nghe đám người mồm năm miệng mười nói mới dần hiểu ra.
Bùi Diệp đuôi mày giương lên, nhìn lão huynh Bạch Tuộc nói: "Tối hôm qua Thanh Long đột nhiên biến thành người, nó nói là ông chỉ điểm nó."
Lão huynh Bạch Tuộc rất thẳng thắn thừa nhận.
Một câu trả lời, lượng tin tức to lớn.
"Các cô nói cái này à, trước đó nhìn đứa trẻ này cố gắng cả buổi không tìm được cách, tôi bèn giúp một tay."
Bùi Diệp hỏi: "Ông có thế để dị thú trở thành người?"
"Không phải biến thành 'Nhân loại', chỉ là huyễn hóa ra hình thái 'Người' thôi, bản chất dạng gì, vẫn cái dạng ấy."
Lão huynh Bạch Tuộc còn ngại nói chưa thuyết phục, chuẩn bị tự mình làm mẫu.
Thân thể của nó dưới ánh xanh bao bọc chậm rãi thu nhỏ, hóa thành hình thái thanh niên cả người cao gần hai mét tóc xanh.
Ơn trời, nó mặc quần áo.
Kiểu dáng quần áo vẫn là áo sơ mi trắng, quần tây đen, áo khoác trắng phối hợp, rõ ràng là học từ phim xem được gần nhất.
Đám người: "..."
Lão huynh Bạch Tuộc đưa hai tay ra nói: "Tôi cũng không thích hình thái này lắm... Chỉ có hai cánh tay, rất bất lợi cho tôi khi làm thí nghiệm..."
Thông qua lời của nó, mọi người mới biết tại hành tinh mẹ lão huynh Bạch Tuộc, phần lớn dân có được thiên phú đều có thể huyễn hóa.
Nhưng tất cả mọi người cảm thấy mấy hình thái đó quá xấu, tứ chi dặt dẹo, vóc dáng lại thấp bé, công việc hiệu suất thấp, hầu như không người sẽ dùng hình thái kiểu này gặp kẻ khác.
Lão huynh Bạch Tuộc nói: "Đây là vi phạm dáng vẻ thiên tính, tôi cũng không biết vì sao mấy đứa trẻ kia hướng tới như thế..."
Thanh Long chấp nhất đả động lão huynh Bạch Tuộc, nên nó cố mà chỉ điểm một hai.
Bùi Diệp: "..."
Cô đột nhiên có loại dự cảm xấu.
"Tôi có một vấn đề muốn thỉnh giáo ông, có tiện bí mật nói chuyện không?"
Lão huynh Bạch Tuộc không rõ ràng cho lắm, nhưng Bùi Diệp nghiêm túc như vậy, nó vẫn nhẹ gật đầu.
"Ông có nhớ hay không —— Trong hộp ông cất thiết bị đầu cuối tư nhân, có một khối xương chân trái?"
Lão huynh Bạch Tuộc thần thái tự nhiên nói: "Có chứ."
Bùi Diệp truy vấn: "Khối xương chân trái kia, ông có phát hiện chỗ sai sai không?"
Lão huynh Bạch Tuộc một mặt không hiểu hỏi lại.
"Vật kia đối với chúng tôi có ý nghĩa tương tự quốc kì các cô đấy, dây chuyền sản xuất ra, có thể có cái gì sai sai được?"
Bùi Diệp: "..."