Editor: Đào Tử
_____________________________
Liễu Diệp Tiên không nghe hiểu lão huynh Bạch Tuộc.
Nhưng cái này không trở ngại cô bị động tác bất thình lình của lão huynh Bạch Tuộc hù dọa.
Nếu không nhờ tố chất nội tâm cô đủ cường đại, cứng rắn đem tiếng thét trong cổ nuốt ngược về, lúc này đã sớm thành giọng nữ cao.
"Ông ấy nói cái gì?"
Lão huynh Bạch Tuộc là hư ảnh, nhưng kỹ thuật hư ảnh người ngoài hành tinh quá đỉnh, quá chân thực.
Hư ảnh của nó hoàn toàn khớp với hoàn cảnh hiện thực, căn bản không thể dùng mắt thường phân biệt thật giả.
Thậm chí Liễu Diệp Tiên có thể thấy rõ ngoài thân lão huynh Bạch Tuộc phủ một lớp nhầy ẩm trong suốt.
Hiệu ứng ánh sáng bling bling, tựa như trạng thái mới từ trong nước leo ra, da thịt ngâm trong nước cấp đủ ẩm căng mọng.
Lão huynh Bạch Tuộc thấy cánh môi Liễu Diệp Tiên mở ra hợp lại, phát ra ngôn ngữ lạ lẫm, nó hơi khó xử nghiêng đầu bạch tuộc to lớn.
"Ngôn ngữ không thông thật là chướng ngại khiến người ta phát sầu."
Nó chỉ có thể xin Bùi Diệp giúp đỡ.
Bùi Diệp rảnh rỗi nên làm phiên dịch tạm thời cho hai người.
Liễu Diệp Tiên nghe Bùi Diệp thuật lại, nhạy cảm bắt được ít chỗ không đúng.
"Ông nói năng lực của tôi là thiên phú không gian?"
Nói bóng gió, quê quán lão huynh Bạch Tuộc người ngoài hành tinh cũng có loại dị năng này?
Lão huynh Bạch Tuộc dường như cười.
Nhưng nó không phải nhân loại, Liễu Diệp Tiên không cách nào dùng tư duy logic và biểu lộ nhân loại phán đoán tâm tình của đối phương.
Duy nhất có thể xác định là lão huynh Bạch Tuộc hoàn toàn không có ác ý.
"Đúng, khả năng thiên phú của cô chính là 'Không gian' ." Lão huynh Bạch Tuộc vòng quanh cô một vòng, dùng ánh mắt chuyên nghiệp dò xét xem kỹ Liễu Diệp Tiên, chắc chắn nói, "Tôi nghĩ cô ngoại trừ thiên phú không gian, chắc còn có một loại thiên phú khác? Thật sự quá kinh ngạc, song thiên phú! ! !"
Liễu Diệp Tiên nghe mà không hiểu ra sao.
Lão huynh Bạch Tuộc lại để lộ ra một cái tin tức khác.
Tại hành tinh quê quán của nó, thiên phú dị năng có vẻ không tràn lan, có được song hệ dị năng càng hiếm hoi?
Liễu Diệp Tiên gật đầu nói: "Đúng, tôi có hai cái dị năng, một cái là không gian một cái là trị liệu."
Không gian linh tuyền hoàn toàn trói định với cô, theo một góc độ nào đó cũng coi là một loại dị năng, nói là song dị năng không tính sai.
Làn da xanh thẳm của lão huynh Bạch Tuộc chậm rãi chuyển thành màu hồng nhạt đáng yêu.
Chẳng biết có phải là ảo giác của Liễu Diệp Tiên hay không, cô dường như ngửi được xíu mùi rượu nhàn nhạt trên người lão huynh Bạch Tuộc.
"Thiên phú trị liệu? Tôi nghĩ cô chắc hẳn là một cô bé tâm địa vô cùng thiện lương, loại thiên phú này là số ít bên trong số ít đấy." Tám cái xúc tu lão huynh Bạch Tuộc hơi mất khống chế động loạn, cho người ta một loại cảm giác kích động đến nói năng lộn xộn, tay chân luống cuống, "Cô gái à, nhìn thiên phú cô không tồi, sau này có muốn cân nhắc đến sở nghiên cứu tinh tế làm trợ lý cho tôi không? Tôi sẽ xin cho cô phúc lợi tốt nhất."
Liễu Diệp Tiên: "..."
Đám người: "..."
Mối nguy Zombie trái đất còn chưa giải quyết, Liễu Diệp Tiên thậm chí đã tìm xong công việc tại liên minh trí tuệ vũ trụ.
Mặc dù không biết địa vị sở nghiên cứu tinh tế tại quê quán lão huynh Bạch Tuộc, nhưng nghe tên đã biết đó là công việc tốt lương cao.
Liễu Diệp Tiên cười nhẹ.
"Nói những cái này còn sớm, về sau nếu có cơ hội, tôi sẽ cân nhắc."
Chưa hề nói đầy, nhưng cũng không có nói chết.
Quan trọng nhất là ——
Hiện tại vị lão huynh Bạch Tuộc này là hư ảnh thiết bị đầu cuối tạo thành không phải bản thể, trời mới biết bản thể người ngoài hành tinh sống hay chết?
Lão huynh Bạch Tuộc dáng dấp giống bạch tuộc như vậy, lúc phi thuyền rơi xuống trái đất bị vớt lên, bản thể có bị người ta xem như người ngoài hành tinh kéo đến sở nghiên cứu bí mật rút máu cắt miếng nghiên cứu, hay đội trục vớt không biết xem như bạch tuộc, vớt lên liền làm thành món ăn bưng lên bàn?
Nếu như là cái trước, bản thể lão huynh Bạch Tuộc còn có một chút khả năng còn sống.
Nếu như là cái sau...
Thi thể lão huynh Bạch Tuộc sớm ở trong thân thể thực khách hoàn thành sứ mệnh cuối cùng, trở thành một hạt cát trong vòng luân hồi.
Liễu Diệp Tiên nói rõ ràng như vậy, lão huynh Bạch Tuộc lại lý giải sai lệch.
Nó cố gắng Amway chào hàng, sợ Liễu Diệp Tiên không biết đãi ngộ trợ lý phó sở trưởng sở nghiên cứu tốt cỡ nào, tiền lương cao nhường nào.
Nhìn gương mặt lão huynh Bạch Tuộc nhiều, Liễu Diệp Tiên cũng dần nhìn quen.
Cô hỏi: "Bên chỗ các ông rất khuyết thiếu thiên phú trị liệu?"
Lão huynh Bạch Tuộc nói: "Cũng không phải rất thiếu, chỉ là thiên phú trị liệu và thiên phú bình thường không giống nhau lắm."
"Không giống?"
Lão huynh Bạch Tuộc có hảo cảm với thiên phú Liễu Diệp Tiên, dù sao cũng là trợ lý nhỏ tương lai nha, kiếm chút độ thiện cảm.
"Tôi nói cho cô một chút về thiên phú trước, thiên phú là năng lực mỗi sinh vật có thể sở hữu, có được thiên phú mang ý nghĩa thân thể sinh vật có thể thích ứng hoàn cảnh sinh tồn ác liệt hơn, thậm chí có thể sử dụng thiên phú đi cải tạo hoàn cảnh. Đây là năng lực thần cho vạn vật sinh linh!" Lão huynh Bạch Tuộc nói, " Bộ tộc có trí tuệ khác nhau, tỉ lệ thức tỉnh thiên phú khác nhau, chủng loại thiên phú mỗi sinh vật cũng khác biệt. Căn cứ chúng tôi nhiều năm nghiên cứu, thiên phú có quan hệ với các nhân tố tính cách, hoàn cảnh sinh tồn, tố chất tâm lí và nhiều phương diện khác. Thiên phú trị liệu được công nhận là thiên phú thân thiện ôn hòa. Tựa như là cô, thời điểm nhìn thấy cô tôi đã biết, cô là nhóc đáng yêu thiên phú cực cao."
Lão huynh Bạch Tuộc dùng xúc tu điểm không trung, không trung xuất hiện một màn hình lập thể đa góc nhìn.
Nó thuần thục điều ra một đống số liệu.
Văn tự quê quán lão huynh Bạch Tuộc những người khác không xem hiểu, chỉ có Bùi Diệp nhìn say sưa ngon lành.
"Tại thời kì rất xa xôi, toàn bộ thiên phú đều dựa vào tự nhiên thức tỉnh, tỉ lệ không đủ một phần mười. Bởi vì không có hệ thống phương pháp học tập, thiên phú tăng trưởng tất cả nhờ vận khí. Mặc dù là hiện tại, tự nhiên thức tỉnh thiên phú lại thêm thủ đoạn ngoại lực thúc đẩy sinh trưởng, tỉ lệ cũng mới một phần hai."
Lão huynh Bạch Tuộc dùng ánh mắt nhìn đại bảo bối nhìn Liễu Diệp Tiên.
"... Thuộc tính thiên phú giống không có nghĩa là tiềm lực cũng giống. Thuộc tính thiên phú giống nhau, nhưng sinh vật tiềm lực tốt tiến bộ cực nhanh, sinh vật tiềm lực thấp gần như cả đời dậm chân tại chỗ. Thiên phú trị liệu vô cùng hiếm có, tăng lên càng chậm chạp, cho nên cô rất trân quý..."
Một chút nghiên cứu sinh vật rất cần người thiên phú trị liệu gia nhập.
Nếu Liễu Diệp Tiên nguyện ý đón lấy offer sở nghiên cứu tinh tế đưa ra, mọi người sẽ xem cô như đại bảo bối.
Mọi người nhìn lão huynh Bạch Tuộc rơi vào trầm tư.
Lão huynh Bạch Tuộc: "..."
Sao rồi?
Liễu Diệp Tiên nói quanh co: "Tôi có lẽ không tốt như ngài nói đâu, tại trái đất chúng tôi, người có thiên phú trị liệu cũng không ít."
Lão huynh Bạch Tuộc: "? ? ?"
Nó không tin! ! !
Bùi Diệp nói: "Virus Zombie, cũng chính là virus X trong lời ông hoành hành tại trái đất, ước chừng một phần ba người thành Zombie, một phần ba người không có phản ứng vẫn là người bình thường, nhưng còn lại một phần ba là thức tỉnh thiên phú như ông nói. Quan phương vì ứng đối hoàn cảnh tận thế ngày càng nghiêm trọng, nghiên cứu một loại sổ tay, tu luyện sổ tay có thể để người bình thường tăng cường thể chất, tinh thần, thức tỉnh thiên phú. Xem từ tỉ lệ hiện tại, không đến hai năm, trái đất sẽ trở thành tinh cầu toàn dân đều 'Thức tỉnh thiên phú'..."
Lão huynh Bạch Tuộc sững sờ ngay tại chỗ.
Nó không nhúc nhích, đám người coi là nó lag.
Cô em Đao âm thầm tiến lên muốn dùng móng vuốt đâm một chút, kết quả móng vuốt xuyên qua xúc tu lão huynh Bạch Tuộc.
Rất rất lâu, lão huynh Bạch Tuộc dùng tám xúc tu ôm đầu trụi lủi bóng loáng, hò hét.
"Thần linh ơi, tôi thật sự gây nghiệt gì thế này! ! !"