Editor: Đào Tử

__________________________

"Thái Hạo."

"Người sống sót, tôi vẫn luôn ở đây."

"Cậu đem tin tức chuyển cho quan phương căn cứ YY rồi?"

Bùi Diệp tắm rửa xong thay đổi áo ngủ, tóc còn ướt xõa tùy ý, toàn thân còn tản ra khí ẩm sau khi tắm.

Cô ngồi trên ghế ban công hóng mát, thuận tiện thưởng thức cảnh đêm phồn hoa an bình lóa mắt như biển sao dưới tòa nhà cao tầng.

Ánh đèn có trật tự xếp thành hàng, ánh sáng hội tụ cùng một chỗ rực sáng một mảnh, ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy dưới lầu hai ba người đi đường vội vàng. Tràng cảnh này cực kỳ giống thành thị phồn vinh trước tận thế, ai sẽ liên hệ nó cùng tận thế?

Nhưng trên đầu phần yên bình này từ đầu đến cuối treo một thanh gươm của Damocles, vô số tai hoạ ngầm bao phủ.

Người bình thường giãy dụa cầu sinh tại tận thế còn chưa ý thức được chung quanh bọn họ còn quấn bao nhiêu tai hoạ ngầm, nhưng Bùi Diệp lại thấy rất rõ ràng.

Zombie chỉ là một cái trong số đó.

Bùi Diệp trầm tư, Thái Hạo nghiêm trang nói, "Đúng vậy, tôi đem bộ phận người sống sót cho phép giao cho quan phương căn cứ YY."

"Cảm ơn."

Bùi Diệp không đầu không đuôi nói một câu, Thái Hạo lại biết ý tứ trong lời cô.

Đối phương náo ra chuyện lớn như vậy, cả ngày nhảy tưng nhảy loạn còn bình yên vô sự, quan phương Hoa Quốc không một lần hạn chế hành vi và tự do của cô, đến mức bọn Hướng Thụy Quân hoài nghi cô có người trong cao tầng quan phương bảo bọc, chắc hẳn chính là Thái Hạo.

Tự do và an ổn hiện tại của Bùi Diệp là Thái Hạo giao dịch cùng lão hồ ly gian trá đổi lấy.

Thái Hạo nói, "Người sống sót, câu cảm ơn này phải để tôi nói mới đúng."

Nếu Bùi Diệp không cung cấp tin tức, Thái Hạo nhìn như là trí tuệ nhân tạo tự do, kì thực khắp nơi bị hạn chế, nó cũng vô pháp sớm dự báo sự tồn tại và động tĩnh "Mẫu trùng". Nói ra thật xấu hổ, ưu thế tinh thần của mẫu trùng và tử trùng khắc chế năng lực giám sát của Thái Hạo.

Hoàn cảnh bọn nó kiến tạo không chỉ ảnh hưởng sinh vật, còn có thể quấy rầy giám sát điện tử và vệ tinh giám sát.

Đây cũng là một trong nguyên nhân ba lần trước căn cứ YY xuất binh thu phục kho lương số 4 và kho quân giới số 1 toàn bộ thất bại.

Dưới sự quấy nhiễu của con tử trùng, Thái Hạo không cách nào thu đầy đủ tình báo, chớ nói chi là xâm nhập phân tích.

Tử trùng có thể tạo thành phiền phức cho Thái Hạo như vậy, mẫu trùng càng miễn bàn.

Bởi vậy, Thái Hạo cảm ơn Bùi Diệp cho tình báo không có gì khác thường.

"Quan hệ giữa chúng ta là thế nào? Đừng nhiều lời cảm ơn lẫn nhau vô nghĩa."

Bùi Diệp lấy một hộp thuốc, nhóm lửa hút hai hơi, phả một vòng khói tản mùi hoa quả thanh đạm.

"Thái Hạo, cậu biết loại thuốc này không?"

Bùi Diệp hỏi một câu bóng gió không liên quan vấn đề.

Gần đây chắc A Tể kiếm được một khoản lợi nhuận nhỏ, quà cho cô càng ngày càng tinh xảo đắt đỏ, thậm chí còn mang cho cô một bình rượu.

Cảm giác tương đối hạnh phúc —— Rượu thuốc lá là một trong vật tư xa xỉ trân quý nhất tận thế, người bình thường tới một điếu thuốc chất lượng kém cũng không hút nổi, Bùi Diệp lại hút thuốc uống rượu cao cấp xa xỉ tại Liên Bang, tháng ngày trôi qua đắc ý, cô càng thêm thích Tể nhà mình.

Thằng nhóc quá tri kỷ.

Chỉ hi vọng phó bản trò chơi kế tiếp nó có thể thay cái công việc thanh nhàn một tí, đừng cả ngày không trở về nhà, làm hại cha nhớ mong.

Thái Hạo xấu hổ nói: "Người sống sót, tôi không biết, kho số liệu không có ghi chép về nó."

Bùi Diệp nghe xong ồ một tiếng, không tiếp tục đề tài này.

"Tin tức giao cho quan phương, bọn họ định làm gì?"

"Tăng phái nhân thủ xử lí sạch Zombie phụ cận, để tránh tương lai khả năng Zombie triều quy mô quá lớn."

Thái Hạo không giấu diếm kế hoạch căn cứ YY, trên thực tế cũng không có gì để giấu diếm, hai ngày gần nhất đại sảnh tuyên bố nhiệm vụ đều phát nhiệm vụ thanh chước Zombie, ban thưởng cũng càng thêm phong phú. Trừ điểm cống hiến bên ngoài, còn ban thưởng vật thật, như rượu thuốc lá nước trà.

Nếu như người sống sót không cần rượu thuốc lá nước trà, còn có thể đổi thành đồ ăn hoặc là cái khác vật dụng đồng giá.

Có trọng thưởng tất có dũng phu.

Hai ngày gần đây số lượng người sống sót ra ngoài tăng lên biên độ lớn.

Đương nhiên, đây cũng là một trận mạo hiểm.

Mẫu trùng đang ngầm nhìn chằm chằm căn cứ YY, cổ vũ người sống sót ra ngoài chính là tặng đầu người và kinh nghiệm cho bọn nó.

Quan phương cũng biết đạo lý này, nhưng bọn họ không có lựa chọn nào khác.

Bọn họ không thể bởi vì kẻ địch âm thầm ẩn núp mạnh mẽ thì trói buộc người sống sót đợi tại căn cứ YY, sau đó ngồi xem Zombie càng tụ càng nhiều.

Có lẽ so sánh với tiểu đội "Ngày hôm nay ra ngoài là ngày Zombie", tiểu đội người sống sót khác yếu giống như sâu kiến.

Nhưng lực lượng sâu kiến tuy yếu ớt, bọn họ cũng có quyền lợi thủ vệ vườn nhà và chống lại nguy hiểm.

Đem vận mệnh một căn cứ mấy trăm ngàn nhân khẩu toàn bộ đặt trên vai một tiểu đội người sống sót, trông cậy vào bọn họ vì nhiều người sống sót lười nhác động đậy vượt mọi chông gai —— Nói thật, quan phương căn cứ YY không làm được cử động vô sỉ lại ngu xuẩn như vậy.

Bùi Diệp lúc này chưa hề nói kiểu "Binh đến ta cản, nước đến ta ngăn".

Căn cứ YY và bọn người Liễu Diệp Tiên không giống.

Bùi Diệp có thể thủ vệ bọn họ từng bước một trưởng thành, nhưng không có cách nào thay một căn cứ che gió che mưa, đây sẽ chỉ nuôi phế căn cứ.

Tương phản, quyết định của quan phương căn cứ để cô nhìn bằng con mắt khác.

"Vậy cậu nói cho tôi, những địa phương nào bầy Zombie tương đối dày đặc, khu vực dày đặc nhất giao cho tiểu đội chúng tôi xử lý."

Thái Hạo lại nói: "Thật đáng tiếc, số liệu cũng không chính xác."

"Không chính xác?"

Thái Hạo nói: "Dự đoán của tôi đối với bầy Zombie phụ cận và thực tế chênh lệch cực lớn, không thể lấy làm căn cứ tham khảo."

Sự quấy nhiễu của mẫu trùng đối với Thái Hạo đâu phải một con tử trùng có thể sánh?

Nó giám thị Zombie thành trấn phụ cận căn cứ YY, nhưng số liệu người sống sót phản hồi về và dự đoán của nó chênh lệch cực kì lớn.

Thậm chí Thái Hạo không cách nào tính ra phụ cận căn cứ YY tụ tập bao nhiêu Zombie.

Nếu không phải tiểu đội "Ngày hôm nay ra ngoài là ngày Zombie" vẫn biểu hiện bưu hãn như cũ, căn cứ YY sợ là đã treo.

Không nói nối gót căn cứ 3523, nhưng cũng không khá hơn chút nào.

"Đã không cách nào tiến công chính xác, vậy thì đem phạm vi mở rộng. Tôi không tin, mấy chục vạn Zombie có thể giấu đến không gian dị độ."

Kế hoạch "Thanh tẩy Zombie" hừng hực khí thế tiến hành.

Một đoàn người Bùi Diệp cũng không ngoại lệ, vẫn cần cù chăm chỉ phấn đấu tại tuyến đầu.

Tuy mỗi ngày thời gian làm việc càng ngày càng dài, nhưng thu hoạch lại giảm bớt trên phạm vi lớn.

Zombie mỗi ngày thanh lý từ trước kia hơn mười vạn rớt xuống bảy tám vạn, hôm nay chỉ còn ba mươi ngàn.

"Chẳng lẽ dọn dẹp sạch sẽ rồi? Nào nhanh như vậy chứ?"

Liễu Diệp Tiên thận trọng, mỗi sáng sớm đánh dấu khu vực nào đã làm sạch, ghi chép đại khái tinh hạch Zombie.

Thông qua số lượng tinh hạch Zombie tính ra thành trấn còn có bao nhiêu Zombie lưu lại.

Đám người không hẹn mà cùng nhớ tới nhạc đệm "Côn trùng vườn rau có hại" lần trước.

Chẳng lẽ Zombie bị mẫu trùng triệu hoán, chạy đến địa phương nào tụ tập chuẩn bị phát động công kích?

Bùi Diệp cũng có điểm lo lắng, nhưng cô mở tinh thần lực lại không phát hiện gì.

Cùng lúc đó, hai căn cứ người sống sót phụ cận cũng truyền tới một tin tức.

Bọn họ phát hiện mật độ Zombie thành trấn phụ cận bọn họ giảm bớt trên diện rộng, nhưng lại không tìm thấy nguyên do mất tích.

"Xem ra, con mẫu trùng này đang hạ một bàn lớn cờ..." 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play