Editor: Tuyết Hạ Bình Chi
Loại y phục có thể tự động phòng ngự, tự giặt sạch không phải là tiêu chuẩn thấp nhất của thế giới này sao?
Vì sao y phục cô mặc chỉ là loại thông thường?
Là vị tổ tông như cô không xứng sao?!
"...... Tổ tông, có thì có, thế nhưng...... Người thay y phục một ngày ba lần, chúng con không có nhiều như vậy."
Ban đầu bọn hắn chuẩn bị cả mấy bộ pháp y.
Nhưng mà bọn họ rất nhanh liền phát hiện vị tổ tông này rất chăm thay y phục, lại không thích mặc lại đồ từng mặc qua.
Bọn họ đào đâu ra nhiều y phục như thế chứ?
Cuối cùng cũng chỉ có thể lấy loại y phục thông thường......
"Không có thì tự mình làm ra."
"Tổ tông, muốn làm pháp y cần trận pháp, nhưng bây giờ trận pháp sư còn rất ít......"
Trận pháp sư trên đại lục là hàng bán chạy, được các tông môn cúng bái mâm cao cỗ đầy, có thể làm rất nhiều việc, ai lại rảnh rỗi đem nhân tài ra làm mấy thứ vặt vãnh, làm quần áo cho người a!!
Đừng nhìn bọn họ chỉ có thể lấy ra mấy bộ, trên thực tế đã tiêu tốn cả núi tiền.
"......"
Linh Quỳnh nhớ tới chuyện linh khí thiếu thốn, thiết lập bối cảnh rất nhiều thứ đã thất truyền.
Ai.
Tổ tông như cô, cũng quá đáng thương.
Linh Quỳnh uống nước, lại hỏi: "Đằng sau Thiên Thanh tông có một ngọn núi, trong núi có gì?"
Giáng Canh không hiểu "Cái núi nào?"
Linh Quỳnh chấm mực, vẽ hai nét lên bàn "Giống như thế này nè, hình như trong đó còn có một tòa tháp."
"......"
Ngài tùy tiện đi xung quanh, mà đến cả cấm địa của người ta?
"Tổ tông, người đi đến đó rồi?"
"Đúng."
"Có người nhìn thấy chưa?"
"...... Hẳn là chưa ." Linh Quỳnh nghĩ nghĩ, lại chắc chắn gật đầu, "Đúng, không có ai thấy."
Giáng Canh thở phào, "Vậy là tốt rồi, nơi đó là cấm địa của Thiên Thanh tông, không thể muốn đến là có thể đến, tuyệt đối người đừng nói mình đã từng đi!"
Linh Quỳnh nháy mắt, ngoẹo đầu hỏi: "Làm sao ngươi biết đó là cấm địa của người ta?"
"......"
Nhạc Lộc sơn trang chuyên thu thập tình báo từ các môn phái, cho nên biết cũng không kỳ quái.
Hơn nữa cấm địa của Thiên Thanh tông kỳ thực cũng không phải bí mật gì.
Người trên đại lục đều biết.
"Trấn Yêu Tháp của Thiên Thanh tông nằm ở đó, bên trong đó đâu đâu cũng là yêu ma." Giáng Canh phổ cập khoa học cho Linh Quỳnh.
Giáng lúa vẫn không yên tâm, "Tổ tông, lúc người đi đến đó, thật sự không bị ai nhìn thấy sao?"
Linh Quỳnh nhún nhún vai "Không có nha."
Giáng Canh thở phào.
Dù sao đây Thiên Thanh tông, nếu như bị người ta thấy tổ tông chạy đến cấm địa, lỡ như bị người ta nói có mưu đồ gì đó, vậy thì phiền phức quá rồi.
......
Vào đêm.
Toàn bộ dãy núi đều chìm trong bóng tối tựa như mãnh thú chờ đợi con mồi ban đêm.
Vậy mà lúc này một ngọn núi vẫn có đèn đuốc sáng trưng, tiếng người huyên náo, hình như đã xảy ra chuyện gì rất nghiêm trọng.
Âm thanh dần dần to ra, những tòa núi xung quanh cũng lần lượt thắp đèn lên.
"Tổ tông, tổ tông......"
Giáng Canh gõ cửa, đánh thức Linh Quỳnh ra khỏi mộng đẹp.
Linh Quỳnh bị đánh thức hơi tức giận, mặt mũi tràn đầy khó chịu "Làm gì?"
"Tổ tông, xảy ra chuyện rồi."
Linh Quỳnh ngáp một cái, "Cũng không phải là ta xảy ra chuyện, ngươi kêu ta làm gì." Vừa nói vừa muốn ngủ lại.
Giáng Canh: "Có người chết."
Linh Quỳnh giật mình một cái, cơ thể đang nghiêng ngả ngồi bật dậy, "Người nào chết?"
"Người còn nhớ Trình Thính Hàm hôm qua vừa gặp không?"
Linh Quỳnh vẫn nhớ rõ, hơi kinh ngạc "Cô ta chết rồi?"
"Vâng." Giáng Canh gật đầu: "Sư huynh của cô ấy phát hiện không thấy người đâu, kết quả lúc tìm được đã...... Chết."
Linh Quỳnh để cho Giáng Canh lấy y phục cho cô, biểu cảm không thể nói là hưng phấn hay là bát quái, "Đi xem một chút, đi mau."
Giáng Canh: "......"
Xin người chững chạc một chút được không?
Người là tổ tông của chúng con mà!
......
Thi thể Trình Thính Hàm lúc này được đặt trên quảng trường.
Bởi vì ngày mai mới là tang lễ chính thức , cho nên người ở lại Thiên Thanh tông cũng đặc biệt nhiều.
Lúc này những người nghe thấy tiếng gió, chạy tới quảng trường cũng càng ngày càng nhiều.
"Giáng Canh công tử tới!"
Giáng Canh soi đèn chiếu đường cho Linh Quỳnh, khi hắn vừa xuất hiện, người xung quanh nhao nhao nhường đường cho bọn họ.
"Đó chính là thiếu trang chủ vừa tìm về à?"
"Nhìn thái độ đó của Giáng Canh công tử, hẳn là vậy......"
"Xinh đẹp như thế sao?"
Trong đám người mơ hồ truyền đến vài tiếng nghị luận.
Đám người chủ động nhường đường nên Linh Quỳnh rất nhẹ nhàng đi được vào bên trong, trông thấy thi thể Trình Thính Hàm.
Toàn thân Trình Thính Hàm đẫm máu, nhưng thân thể của cô ta nhìn qua khô quắt đến không ra hình người, ở trong hoàn cảnh này, càng thêm kỳ quái dọa người.
Linh Quỳnh dừng lại, không bước tiếp nữa.
Một người đứng bên cạnh xác Trình Thính Hàm gọi "Giáng Canh công tử, có thể làm phiền huynh tới xem một chút được không"
"Thiếu trang chủ, ta đi qua xem một chút."
Vì tránh phiền phức, trước mặt người khác Giáng Canh sẽ gọi Linh Quỳnh là thiếu trang chủ.
Giáng Canh nổi danh không chỉ bởi vì hắn là người có mối quan hệ rông nhất Nhạc Lộc sơn trang, mà còn bởi vì y thuật cao minh —— Lúc này cũng có thể sử dụng để khám nghiệm tử thi.
Bề ngoài thi thể Trình Thính Hàm cũng không có quá nhiều vết thương, nhưng trên thân loang lổ vết máu, giống như người ta cố ý bôi vào.
Giáng Canh còn tìm thêm được hai cái dấu răng ở cần cổ Trình Thính Hàm.
Trình Thính Hàm là bị hút khô máu cùng linh lực đến cạn kiệt mà chết, còn có dấu hiệu trúng độc.
"Trúng độc? Làm sao lại trúng độc, độc gì?"
Một thanh niên bên cạnh Trình Thính Hàm truy vấn.
Linh Quỳnh đối với người này có chút ấn tượng, lúc trước đi theo phía sau Trình Thính Hàm, hình như là sư huynh của Trình Thính Hàm.
Giáng Canh nhíu mày, không lên tiếng.
Trình sư huynh lo lắng truy vấn: "Giáng Canh công tử, ngài biết là độc gì có phải hay không? Sư muội ta bị ai hại chết?"
Trình Thính Hàm là theo chân hắn tới, hắn chỉ mới nhất thời lơ là một chút, đã xảy ra chuyện như vậy.
Chuyện này bảo hắn làm sao có thể tha thứ cho chính mình.
Làm sao còn mặt mũi gặp sư phụ?
Sư phụ chỉ có một đứa con duy nhất mà bây giờ......
Rốt cuộc là ai làm hại sư muội!!
"Giáng Canh công tử, có gì con cứ nói thẳng." Tông chủ Thiên thanh tông đại diện Tam trưởng lão lên tiếng, để Giáng Canh không cần sợ gì.
Tam trưởng lão lại cất giọng trấn an đám người xôn xao "Nếu xảy ra chuyện ở Thiên Thanh tông chúng ta, nhất định sẽ tra ra được manh mối."
Có Tam trưởng lão lên tiếng, Giáng Canh thở dài, nhìn về hướng đám người.
Người bị ánh mắt Giáng Canh quét đến, có mờ mịt, có nghi ngờ, cũng có người lùi về phía sau.
Ánh mắt Giáng Canh sau đó rất nhanh rơi vào trên thân một nữ tử.
"Điệp cô nương, độc này cô hẳn là rất quen thuộc."
Linh Quỳnh quay đầu nhìn về phía vị Điệp cô nương kia, chính là người lúc trước ở cổng môn phái xảy ra xung đột với Trình Thính Hàm.
"Hai người này có cãi nhau, lúc trước ta còn trông thấy hai người này ầm ĩ một trận."
"Oa...... Sẽ không tâm ngoan thủ lạt như thế chứ, động thủ giết người ở ngay chỗ này a?"
"Có mâu thuẫn gì cũng không đến nỗi ác như vậy đâu......" Giết thì giết đi, sao còn làm cho người ta thành cái dạng này? Nếu vậy thật thì phải hận nhau đến mức nào chứ?
Điệp cô nương lắc mông, lượn lờ duyên dáng từ trong đám người đi ra, không chút hốt hoảng.
"Độc là của ta."
Lúc ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của mọi người đổ dồn vào Điệp cô nương, cô ta hào phóng thừa nhận.
"Bất quá độc kia cũng không nguy hiểm đến tính mạng, Giáng Canh công tử có thể nhìn ra mà."
Giáng Canh đối mặt với ánh mắt nghi nhờ của mọi người, gật gật đầu, "Quả đúng là không nguy hiểm đến tính mạng."
Nguyên nhân cái chết của Trình Thính Hàm là bị hút cạn máu mà chết.
"Vì sao cô lại hạ độc sư muội?" Trình sư huynh cũng không bình tĩnh nổi, liên tiếp chất vấn: "Cái chết của sư muội có quan hệ gì với ngươi!"
Đầu ngón tay Điệp cô nương vòng quanh tóc rũ xuống trước người "Chỉ là cho cô ta một bài học nhỏ."
Hai người đi vào Thiên Thanh Tông cùng lúc nên được sắp xếp chỗ ở gần nhau.
Trực tiếp đụng phải.
Trình Thính Hàm đã đánh cô rồi, chẳng lẽ cô còn không thể đánh lại sao?
Trên đại lục không có cái luật đó đâu!
****
Nhắc lại lần nữa với mấy bạn đang đọc truyện trên web lậu:
Truyện chỉ được đăng chính thức trên wattpad của tuyethabinhchi!!!!
Link cho ai cần: https://www.wattpad.com/story/285132749-quy%E1%BB%83n-1-edit-10-v%E1%BA%A1n-l%C3%BD-do-ph%E1%BA%A3i-kh%E1%BA%AFc-kim
Tự nhiên bữa nay rảnh rỗi đi đọc comment trên web lậu, nhói lòng thật (┬┬﹏┬┬).
Cứ khen truyện hay, ủng hộ ad và đọc truyện trên web lậu?? 😑😑
Không hiểu là các nàng không biết thật hay cố tình lơ ta vậy nhỉ?
Bộ đọc truyện trên wattpad là khó lắm hay sao?
Haha, ta nói cho các nàng biết, vị diện đầu edit dở dở đã sửa lại rồi nhá! Web lậu thì không bao giờ có đâu.
Tuy là không có nhiều người đọc, có người chắc lại bảo ta làm màu, nhưng mà không thể để web lậu tồn tại được, một lượt đọc cũng không cho thì mới chấm dứt được chứ!!
Tự suy nghĩ đi các nàng, làm người như vậy không ổn đâu.
Cảm ơn tất cả các độc giả đồng hành cùng ta trong thời gian qua.
Tiếp tục ủng hộ ta và đón đọc những chương tiếp theo nhé!! 😘