Editor: Tuyết Hạ Bình Chi
"A, hắn à." Nữ sinh bĩu môi, không chút nào để ý, "Tôi đánh a."
Lục Văn Từ bởi vì không xác định được mình lúc ấy nhìn thấy có phải thật hay không, lúc này mới hỏi Linh Quỳnh cho ra lẽ.
Bây giờ đã chắc chắn ......
Đáy lòng Lục Văn Từ cũng có chút hoảng.
"Cái kia....Vương tổng có thể sẽ gây phiền phức cho cô, là bởi vì tôi liên lụy......"
"Hắn không nhìn thấy là tôi làm, làm sao gây phiền phức cho tôi?" Lúc đó cô là đập từ phía sau.
Lục Văn Từ trầm mặc một lúc, nói: "Khách sạn có giám sát."
"Đúng vậy a......" Linh Quỳnh gật đầu, khóe môi lại cong cong, tựa hồ nghĩ đến chuyện gì đó rất thú vị.
"Cô...... cô không lo lắng sao?" Cô gái này làm sao nhìn qua vẫn rất thoải mái?
"Tôi có quay lại một số thứ." Linh Quỳnh chỉ huy hắn, "Đem điện thoại di động của anh ra đây."
Lục Văn Từ đối với chuyện Linh Quỳnh mượn điện thoại di động của hắn có chút ấn tượng.
Hắn trở về phòng ngủ tìm điện thoại, mở hai lần không có phản ứng, lúc này mới phát hiện điện thoại hết pin.
Lục Văn Từ liền đem điện thoại sạc pin, điện thoại mở máy một cái, đủ loại tin nhắn cùng cuộc gọi nhỡ liên tiếp ting ting.
Tất cả đều là đến từ người đại diện của hắn—— Mai tỷ.
Vương tổng chắc chắn sẽ tỉnh, Mai tỷ bây giờ cực kỳ tức giận điên cuồng truy hỏi hắn đang ở đâu.
Lục Văn Từ vốn định trả lời Mai tỷ, nhưng người bên ngoài gọi hắn, Lục Văn Từ không thể làm gì khác hơn là đi ra ngoài trước.
Linh Quỳnh cầm điện thoại di động lướt đến một video ngắn, đưa cho Lục Văn Từ nhìn.
Lục Văn Từ: "......"
Linh Quỳnh vui rạo rực hỏi: "Kỹ thuật của tôi như thế nào? Có phải hay không rất tuyệt? Tôi thật ra đã có chứng nhận chụp ảnh chuyên nghiệp."
Lục Văn Từ chật vật nuốt nước miếng, video ngắn kia rõ ràng là video hạn chế cấp cá nhân của Vương tổng, loại mà trẻ em không thể xem ấy.
......
Ong ong ong ——
Âm thanh của điện thoại kêu lên, đem Lục Văn Từ từ trong khiếp sợ kéo trở về.
Trên màn hình hiện lên hai chữ 'Mai tỷ', giống như là một quả bom vừa mới ném ra, không có nổ tung, lại càng khiến người ta hãi hùng khiếp vía.
Linh Quỳnh nhìn Lục Văn Từ giống như là bị người giữ lại tại chỗ không nghe điện thoại, tò mò hỏi: "Ai?"
"Người...... Người đại diện của tôi."
Lúc này gọi điện thoại tới, Lục Văn Từ không cần nghe cũng đại khái đoán được đối phương muốn nói gì.
Chuyện ngày hôm qua hắn căn bản không biết, người đại diện chỉ nói cho hắn biết là có buổi thử vai mà thôi.
Thử vai tại khách sạn cũng đã từng có, làm hắn không suy nghĩ nhiều.
Ai biết......
Điện thoại di động trong tay Lục Văn Từ bị Linh Quỳnh rút đi, ấn nút nghe.
Điện thoại kết nối, một giọng nữ sắc bén từ đầu bên kia truyền đến: "Lục Văn Từ, anh ở chỗ nào? Anh điên rồi có phải hay không? Cho rằng mình là cái thá gì? Đã bước vào cái vòng tròn này, thì phải tuân theo quy củ, lần này thật vất vả tôi mới an bài cho anh một cơ hội tốt, anh còn dám làm như vậy, ai cho anh lá gan đó? Anh có còn muốn lăn lộn trong cái giới này hay không!"
"Tôi không phải là Lục Văn Từ."
Thanh âm xa lạ thành công làm cho Mai tỷ đang giận dữ mắng mỏ dừng lại.
Một giây sau, Mai tỷ lại cao giọng hơn: " Vậy ai đang nghe điện thoại, Lục Văn Từ đâu?"
Linh Quỳnh thuận miệng đáp một câu: "Tôi là mẹ nó."
"......"
Không đợi Mai tỷ bên kia phản ứng, Linh Quỳnh lanh lẹ cúp điện thoại.
Lục Văn Từ cũng bị câu 'Tôi là mẹ nó' gây kinh hãi.
Nàng nói cái gì đó?
"Anh cũng không muốn nhận điện thoại cô ta a?" Linh Quỳnh nhìn biểu tình Lục Văn Từ như vậy, giảng giải một câu, "Như vậy cô ta cũng sẽ không quát nữa."
Lục Văn Từ: "......"
Đúng, nhưng mà cô ta sẽ tìm tới cửa.
Ý nghĩ này Lục Văn Từ vừa đến một chút, hắn đã nghe thấy tiếng đập cửa, trái tim cũng theo đó đập mạnh hai cái.
Nhanh như vậy đã đến ?
Cộc cộc cộc——
Tiếng gõ cửa cực lớn, có thể tưởng tượng được lửa giận của người bên ngoài to lớn nhường nào.
Cửa phòng cũng đang run rẩy, phảng phất như lúc nào cũng có thể sẽ ngã xuống, kết thúc sứ mạng của nó.
"Lục Văn Từ, mở cửa!"
Giọng của người phụ nữ xuyên qua cửa, trực tiếp truyền vào, mang theo lửa giận vô biên.
"Người đại diện của tôi tới." Lục Văn Từ có chút hốt hoảng, ánh mắt đảo qua gian phòng, "Cô...... Cô trước tiên tìm một nơi trốn đi."
Đầu ngón tay Linh Quỳnh móc cái vương miện nhỏ trên bàn, cầm lên đeo vào.
"Cô vào phòng ngủ đi." Lục Văn Từ chỉ vào phòng ngủ.
Nhưng mà, Linh Quỳnh cũng không có nghe theo sắp xếp của hắn, ngược lại vượt qua hắn, trực tiếp mở cửa.
Tốc độ Linh Quỳnh quá nhanh, Lục Văn Từ cũng không ngờ tới nàng sẽ đi mở cửa, không kịp ngăn cản.
......
Cửa vừa mở ra, Mai tỷ cũng không nhìn kỹ là ai, trực tiếp mắng: "Lục Văn Từ anh giỏi ? Anh cho rằng mình là cái thá gì, lại còn dám......"
Sau chữ dám Mai tỷ cũng không nói thêm gì nữa.
Cô nhìn thấy người trước mặt lạ lẫm lại xinh đẹp, mặc trang phục lộng lẫy của con gái, biểu tình trên mặt cứng đờ.
Mình gõ nhầm cửa?
Mai tỷ mặc dù không thường tới đây, thế nhưng xác định mình sẽ không gõ sai cửa.
Vừa rồi nghe điện thoại chính là một người nữ ......
Cô gái mở cửa có ngũ quan đoan chính xinh đẹp, ở trong vòng giải trí cũng khó gặp mỹ nhân đẹp được như vậy.
Nàng mặc một bộ váy cưới trắng noãn, váy vừa vặn dài dưới đầu gối một chút, lộ ra đường cong bắp chân duyên dáng.
Trên đầu còn đội một cái vương miện công chúa màu bạc trắng, làm cô gái càng nhìn càng giống tiểu công chúa bước ra từ trong thế giới truyện cổ tích.
Mai tỷ cảm thấy người này khá quen.
Nhưng mà trong lúc nhất thời lại nghĩ không ra từng gặp qua ở đâu......
"Lại còn dám cái gì?" Linh Quỳnh nhíu mày hỏi.
Mai tỷ hoàn hồn, ánh mắt hồ nghi nhìn vào bên trong, "Lục Văn Từ đâu? Mới vừa rồi là cô nghe điện thoại sao?"
Tuổi còn nhỏ mà dám giả làm mẹ người ta, giọng nói đó trẻ tuổi như vậy, cô nghe không hiểu sao?
Hơn nữa mẹ Lục Văn Từ từ đâu tới?
"Mai tỷ."
Lục Văn Từ xuất hiện ở đằng sau Linh Quỳnh.
Nhìn thấy chính chủ, Mai tỷ lập tức thay đổi vị trí ánh mắt, âm điệu cũng cất cao: "Lục Văn Từ, anh giỏi lắm!!"
Mai tỷ sáng sớm hôm nay mới nhận được tin tức, Vương tổng bị đánh ngất xỉu tại khách sạn.
Khi cô nghe thấy tin tức này liền bị dọa cho hồn bay phách lạc.
Điện thoại Lục Văn Từ cũng không gọi được.
Lục Văn Từ không muốn nói chuyện trên hành lang, kéo Linh Quỳnh lại, "Vào trong nói."
Mai tỷ vừa vào cửa liền bắt đầu quở mắng: "Anh biết mình đang làm gì không? Vương tổng là ai? Anh cũng dám đắc tội? Tô thấy anh không muốn lăn lộn trong cái giới này nữa phải không? Bây giờ lập tức đi xin lỗi Vương tổng với tôi."
"Mai tỷ." Sắc mặt Lục Văn Từ ẩn nhẫn lửa giận cùng khó xử, "Tôi không phải là đồ chơi, tôi đã nói với chị, loại chuyện này tôi sẽ không bao giờ làm."
Mai tỷ đầu tiên là sững sờ, sau đó trực tiếp cười rộ lên.
"Cái vòng này là như vậy, ngươi thanh cao, ngươi không muốn, thì cũng có người nguyện ý, ngươi thì sao? Ngươi cũng chỉ có thể bị người giẫm ở dưới chân, ngươi có khuôn mặt đẹp như thế có ích lợi gì?"
"Trước đây ta thực sự là mắt bị mù, mới ký với ngươi, những năm này ngươi đem lại lợi ích gì cho công ty rồi?"
"Ngươi thật sự cho rằng công ty là cơ quan từ thiện, cho ngươi dưỡng lão?"
Mai tỷ nói thêm câu nào, sắc mặt Lục Văn Từ cũng theo đó kém hơn mấy phần, đến cuối cùng trắng bệch cả mặt.
"Hôm nay ngươi phải đi xin lỗi Vương tổng." Mai tỷ cuối cùng lại vòng trở về.
"Hắn không đi thì sao?"
"Không đi? Hắn có tư cách gì không đi? Trừ phi hắn không phải nghệ sĩ của công ty !"
Mai tỷ nói xong mới phản ứng được, lời này không phải Lục Văn Từ nói.
Mai tỷ nhíu mày nhìn về phía tiểu cô nương bên cạnh.
"Vậy thì hủy hợp đồng nha." Tiểu cô nương ngữ khí nhẹ nhàng, nói đến mười phần nhẹ nhõm.
Mai tỷ: "......"
Mai tỷ bị làm cho tức cười, ánh mắt phảng phất mang theo dao, rơi vào trên thân Linh Quỳnh, thanh âm the thé chanh chua, "Hủy hợp đồng? Hắn có tiền giao phí bồi thường vi phạm hợp đồng sao?"
*
Cảm tạ các vị thần tiên xinh đẹp khen thưởng truyện (cúi đầu chín mươi độ )
Thương thương.