Editor: Tuyết Hạ Bình Chi

Linh Quỳnh bằng bản lĩnh đào hố ...... Kể chuyện tạo giấc mơ, vẽ một  cái bánh nướng cho Việt Ảnh giải trí, thành công lừa gạt Việt  Ảnh giải trí đi chuộc thân thay Lục Văn Từ .

Đương nhiên chủ yếu vẫn là bản thân Lục Văn Từ  có điều kiện không tệ.

 Việt Ảnh giải trí dù tài đại khí thô, cũng không thể nào thật sự để cho người ta lừa gạt tiền.

......

Lục Văn Từ  thật không nghĩ tới mình có thể nghe được thông tin hủy hợp đồng qua điện thoại.

Lục Văn Từ cúp điện thoại, sửng sốt rất lâu mới đón xe đến công ty.

Mai tỷ đang ở trong phòng họp chờ hắn, thấy hắn đi vào, lập tức mở ra hình thức trào phúng.

Không ngoài mấy câu là trào phúng hắn leo lên được cành cây cao, nói chuyện có chút khó nghe.

Lục Văn Từ một mực không nói chuyện, Mai tỷ liền được đà lấn tới, còn thiếu chỉ vào cái mũi hắn mắng thôi.

Cũng may cửa phòng họp rất nhanh liền được người đẩy ra, mấy người đồng thời đi từ bên ngoài vào.

Sau khi những này người đi vào Mai tỷ liền không nói nữa .

Mãi đến lúc ký xong hợp đồng, Lục Văn Từ mới biết được là Việt Ảnh giải trí thay mình hủy hợp đồng.

Cái công ty như Việt Ảnh giải trí đã muốn người, công ty của hắn nào dám dùng kỹ xảo gì.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn Lục Văn Từ bị Việt Ảnh giải trí mang đi.

Điều kiện hợp đồng của Việt Ảnh giải trí không phải đặc biệt tốt, nhưng mà tương đối công bằng. Dù sao hắn còn chưa kiếm được tiền cho công ty, mà công ty đã phải bỏ ra nhiều tiền như thế, Lục Văn Từ có thể chấp nhận.

Sau khi Việt Ảnh giải trí khảo sát và đánh giá năng lực mọi mặt của Lục Văn Từ .

"Ông chủ cũ của cậu ngu xuẩn vậy sao?" Khi khảo sát kết thúc, người đại diện Trần Phương Xuyên vừa tiếp nhận Lục Văn Từ rất không khách khí mắng công ty cũ của hắn.

Từ dung mạo Lục Văn Từ mà nói.

Trong vòng giải trí đã không được mấy người.

Kỹ thuật diễn cũng rất tốt, rất có linh tính.

Cái này mẹ nó chính là một cái bảo tàng.

Kết quả bị công ty kia dẫm đạp thành cái dạng này.

Hành vi ngu xuẩn như thế, Trần Phương Xuyên thật sự là nhịn không được.

Lục Văn Từ: "......"

"Tướng mạo này của cậu có chút quá không thực rồi......" Trần Phương Xuyên sờ sờ cằm, "Đúng, cậu cùng vị kia của Tô gia có quan hệ thế nào?"

Thiên kim Tô gia lại tự mình chạy đến công ty bọn họ giới thiệu người.

Phong ba khi nàng và vị kia của Thẩm gia từ hôn còn chưa qua mấy ngày......

"...... Bạn." Lục Văn Từ cũng không biết bọn hắn có được tính là bạn hay không .

Dù sao thời gian bọn họ quen nhau không hề dài.

"Bạn?" Trần Phương Xuyên hồ nghi "Bạn bè ở phương diện nào? Cậu đừng trách anh nói chuyện không dễ nghe, sau này anh sẽ là người đại diện của cậu, chuyện của cậu, anh đều phải biết."

Lục Văn Từ hiểu ý Trần Phương Xuyên "Chỉ là bạn bè đơn thuần."

"Được rồi." Trần Phương Xuyên gật đầu, "Bất quá nếu quan hệ này biến chất, nhớ nói với anh sớm."

Lục Văn Từ: "......"

Muốn biến chất như thế nào?

Chờ hắn và Việt Ảnh giải trí ký xong hợp đồng, lại chỉ còn vấn đề của nhân vật nam hai  .

《 Thịnh Thế Thiên Hạ 》 là một bộ phim lịch sử  mưu quyền, rất hot ở trên website nào đó.

Mà bộ này đã từng cải biên thành Anime,  mười phần thành công.

Cho nên khi bộ phim này truyền ra tin quay phim truyền hình, các vai diễn quan trọng đều rất quý hiếm.

Việt Ảnh giải trí cũng rất chú ý đến bộ phim này, bất quá các nghệ sĩ trong công ty đều có lịch trình bận rộn.

Họ cũng muốn lấy một vai phụ cho các nghệ sĩ còn lại, đáng tiếc đều thử vai không qua.

Việt Ảnh giải trí cân nhắc được mất, cảm thấy nghệ sĩ kia vào đoàn phim cũng không có lợi lắm, cho nên coi như xong.

Bây giờ Lục Văn Từ lại có cơ hội diễn nam nhị, Việt Ảnh giải trí  quyết định, nhất thiết phải đào !

Không có tài nguyên nào bọn hắn không đào được!

Việt Ảnh giải trí ra tay, Lục Văn Từ rất nhanh liền cầm được hợp đồng vai nam hai .

Lục Văn Từ không có nhiều thời gian, phải nhanh chóng vào đoàn làm phim.

Hắn về nhà lại, chỉ thấy Linh Quỳnh nằm trên ghế sa lon.

Bộ đồ kia của cô được cắt may tinh xảo, váy nhỏ màu sắc tươi đẹp, tạo thành sự đối lập rõ ràng với cái ghế sô pha cũ nát xám trắng kia.

Lúc hắn ra ngoài, hình như cô mặc bộ đồ khác mà, sao lại thay rồi?

Ánh mắt Linh Quỳnh quét sang  từ màn hình điện thoại di động "Về rồi sao."

"Ừm." Lục Văn Từ thấp giọng trả lời: "Tôi lập tức phải vào đoàn làm phim, về nhà lấy ít đồ."

"Cố lên a."

Lục Văn Từ hơi chần chờ, đi đến đối diện Linh Quỳnh ngồi xuống "Cô...... Tại sao giúp tôi như vậy?"

Cưu hắn ra từ khách sạn, giúp hắn ra mặt, còn giúp hắn tìm công ty......

"Cảm ơn anh cho tôi ở nhờ nha."

Lục Văn Từ quét mắt một vòng nơi ở nhỏ hẹp này của hắn "Chỉ từng đó căn bản không đủ , lúc cô ở khách sạn đã giúp tôi, không thể so sánh."

Linh Quỳnh ngồi xuống, sửa sang lại cái váy hơi nhăn nheo.

"Anh xem này, ngay cả một cái thẻ căn cước tôi cũng không có, nếu anh không thu lưu tôi, tôi liền phải lưu lạc đầu đường xó chợ."

"Lưu lạc đầu đường liền sẽ có khả năng gặp phải người xấu, một cô gái đáng thương như tôi, tuyệt đối sẽ bị bắt nạt, bị làm bẩn, bị lừa bán, cuối cùng nói không chừng còn phải xuống hoàng tuyền."

"Anh đây là cứu mạng tôi, đặt ở thời cổ đại chính là ân nhân cứu mạng, vậy tôi giúp lại anh không phải chuyện đương nhiên sao ?"

Lục Văn Từ: "???"

Có khoa trương như vậy không?

Hơn nữa...... Những thứ cô nói căn bản chưa có phát sinh mà?

Lục Văn Từ cuối cùng cũng không có được đáp án, ngược lại bị Linh Quỳnh tẩy não một lần.

Mơ mơ hồ hồ đi thu thập hành lý.

......

Thời gian Lục Văn Từ quay phim không sai biệt lắm là 3 tháng, hắn vừa đi, Linh Quỳnh đã cảm thấy nơi này có chút nhàm chán.

Cái trò chơi này chủ yếu là quay chung quanh mục tiêu nhân vật, thuận tiện để cho nhân vật này của cô HE.

Nhưng người ta đi quay phim, cô cũng không thể đi cùng a?

...... Vì cái gì không thể, cô có thể đi xem nha!

Linh Quỳnh lạch cạch lạch cạch xuống lầu, vừa xuống đền nơi đã thấy một chiếc xe màu đen đậu bên cạnh chiếc xe huênh hoang của cô.

Xa hoa mà không quá nổi bật, là kiểu xe cực kì sang trọng

Linh Quỳnh nhìn nhìn xe của mình, lại nhìn chiếc xe kia, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Ngay lúc cô đứng bất động, cửa xe màu đen bị người mở ra.

Thẩm Tần Xuyên từ trong xe đi ra, đuôi lông mày khóe mắt đều viết đầy sự ghét bỏ đối với nơi này.

"Cô ở đây sao?" Ánh mắt chứa đầy áp bức của Thẩm Tần Xuyên quét về phía Linh Quỳnh.

"Lại là anh." Cô đã nói chỗ này có thổ hào từ đâu tới, có thể mua loại xe cao cấp này .

"Thẩm tiên sinh, anh muốn làm gì? Còn bám theo tôi tới đây, lúc trước chúng ta nói chuyện chưa rõ ràng sao? Về sau đường còn dài mỗi người đi một hướng."

Đừng đến mang tai họa cho tôi được không?

Tôi sợ!!

"Cô cho rằng tôi muốn đến sao?" Thẩm Tần Xuyên đè nén lửa giận, "Bà nội muốn gặp cô."

Bà nội Thẩm Tần Xuyên ...... Vị này là nguyên nhân mấu chốt làm Tô Miểu Miểu và Thẩm Tần Xuyên có thể thành công đính hôn.

Trước đó Thẩm gia hình như thiếu Tô gia một cái nhân tình rất lớn, cho nên mới có chuyện đính hôn này.

Nhưng mà Thẩm lão thái thái, giống như thật sự rất thích nguyên chủ -- người con gái riêng này.

Bây giờ vị Thẩm gia lão thái thái này, muốn gặp cô?

Làm gì?

Thẩm Tần Xuyên: "Lên xe."

Linh Quỳnh cười một chút, thoáng qua khóe môi đã bình thường trở lại, vô tình cự tuyệt: "Không đi."

Thẩm Tần Xuyên mặt lạnh, "Tô Miểu Miểu, tôi không có thời gian nói nhảm với cô, lên xe!"

......

Biệt thự Thẩm gia.

Thẩm lão thái thái chỉ ở một mình bên này, không muốn ở chung cùng những người khác.

Ở đây bình thường lãnh lãnh thanh thanh, chỉ có một vài người hầu, không có hơi người sống.

Cái xe phô trương của Linh Quỳnh đỗ vào trong nội viện, làm cho nó không khỏi có thêm vài phần sức sống.

Thẩm Tần Xuyên từ trong xe hắn xuống, khuôn mặt sắp đen thành đáy nồi, nửa cảnh cáo, nửa uy hiếp: "Tô Miểu Miểu, cơ thể của bà nội không tốt, cô tốt nhất nên nói chuyện cẩn thận, chớ chọc bà nội tức giận."

"Thẩm tiên sinh yên tâm, tôi có đạo đức nghề nghiệp." Cất 100 vạn còn nóng hổi, Linh Quỳnh cười vừa chân thành vừa nhu thuận.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play