Chương 102
Edit : YuTuyTien
Hai người đi thang máy xuống, Lăng Sơ Nam chọn một nhà hàng tây tám tầng.
Mới vừa bước vào, 098 liền phát hiện kẻ địch.
"Ký chủ, là nam chính và Mục Lâm Du."
"Đúng vậy, thật trùng hợp."
Lăng Sơ Nam dời tầm mắt sang bên hông nhà hàng, ở đó có một đôi tuấn nam mỹ nữ đang ngồi.
.....Đây rõ ràng là kế hoạch của ngài.
Chưa đến một tháng, cân nặng của Lăng Sơ Nam đã giảm đi một nửa. Ngoại trừ Phó Tiện Chi, Lăng Sơ Nam và 098 đều rất vừa lòng với tay chân nhỏ nhắn như hiện tại. Lăng Sơ Nam cảm thấy linh hoạt hơn trước rất nhiều, còn thẩm mỹ của 098 vốn dĩ chính là càng gầy càng đẹp, cho nên thân hình hiện tại của Lăng Sơ Nam hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn của nó.
Bởi vì đã gầy xuống, đôi mắt vốn dĩ nhỏ xíu của nguyên chủ ban đầu đã trở nên to hơn, bề ngoài so với Mục Lâm Cẩn hôm đó có hai phần tương tự. Có điều lại không diễm lệ được như vậy, nhưng cũng là một thiếu niên tuấn tú.
Lăng Sơ Nam đánh giá bộ dạng này 80 điểm, nguyên nhân là vì không đẹp bằng bộ dạng nguyên bản của cậu.
Đang lúc Lăng Sơ Nam dời tầm mắt đi, Mục Lâm Du vừa hay nhìn về phía Lăng Sơ Nam, có điều tầm mắt của cô ta chỉ dừng trên người Lăng Sơ Nam một giây đồng hồ, sau đó liền chuyển sang trên người Phó Tiện Chi bên cạnh cậu.
Trên người Phó Tiện Chi không có những đặc điểm rõ ràng như những người máy tình yêu khác, nhìn qua không khác với con người bình thường bao nhiêu. Hơn nữa y gần như có được diện mạo hoàn mỹ, lúc đi trên đường tỷ lệ quay đầu nhìn tuyệt đối là trăm phần trăm. Ngay cả Mục Lâm Du đã nhìn quen soái ca mỹ nữ, cũng nhịn không được phải cảm thán một câu diện mạo trời ban.
"Tiểu Du, em đang nhìn gì vậy?"
Thấy Mục Lâm Du làm lơ mình, Diệp Sở Phong kiên nhẫn hỏi, đồng thời nhìn theo tầm mắt của Mục Lâm Du.
Lúc này hai người Lăng Sơ Nam đã ngồi xuống, Phó Tiện Chi đưa lưng về phía bọn họ, Diệp Sở Phong liếc mắt một cái liền nhìn thấy Lăng Sơ Nam ngồi đối diện y.
Tên nhóc đó mặc dù có bề ngoài rất đẹp, nhưng hẳn không phải là loại hình yêu thích của Mục Lâm Du, cô ta thích loại hình giống như hắn vậy.
Vừa nghĩ như thế Diệp Sở Phong liền nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
"Anh có cảm thấy thiếu niên kia rất quen mắt hay không?"
Lúc này Mục Lâm Du rốt cuộc cũng hồi phục tinh thần lại.
Diệp Sở Phong cẩn thận quan sát một lần nữa. sau đó trả lời.
"Ừ, có chút giống Mục Lâm Cẩn."
Nhắc đến Mục Lâm Cẩn, vẻ mặt của Diệp Sở Phong đen hơn một chút. Người đàn bà đó đẹp thì đẹp, nhưng trên người lại có gai, còn hắn thì thích loại hình ôn nhu.
"Được rồi, không nói nữa, đồ ăn cũng sắp nguội, chúng ta uống một chén đã."
Cho dù cảm thấy Lăng Sơ Nam có chút giống Mục Lâm Cẩn, nhưng hiển nhiên hai người không hề nhận ra cậu.
Diệp Sở Phong tạm thời không đề cập đến vấn đề này nữa, hắn đã sớm biết được từ chỗ bệnh viện, Lăng Sơ Nam rất có khả năng bị hủy dung cả đời. Mà trong ấn tượng của Mục Lâm Du, người em trai này của cô ta là một tên vừa mập lại vừa xấu.
Truyện chỉ đăng tại wattpad YuTuyTien.
098 đem đối thoại của hai người từng câu từng chữ nói lại cho Lăng Sơ Nam.
Lăng Sơ Nam cười cười: "Vừa rồi Mục Lâm Du nhìn về phía Phó Tiện Chi, nhất định cô ta có ý với y."
"Hả?"
098 hoàn toàn không hề chú ý đến điểm này có chút giật mình.
"Làm sao ngài thấy được?"
"Không tin thì chúng ta đánh cược một phen, cô ta nhất định muốn mời y khiêu vũ."
Lăng Sơ Nam hứng thú bừng bừng nói.
098: "....." Đó là người đàn ông của ngài mà, ngài không ăn giấm thì thôi đi, còn đem y ra đánh cược, như vậy thực sự ổn sao?
Có điều 098 cũng chỉ dám phun tào ở trong lòng, bề ngoài vẫn vô cùng cẩn thận từ chối yêu cầu đánh cược của Lăng Sơ Nam. Những ký chủ trước còn đỡ, nhưng đối mặt với Lăng Sơ Nam, chỉ số thông minh của nó hoàn toàn bị đè ép, cơ hội thắng gần như là không có khả năng. Chuyện này nó vẫn có thể tự hiểu được.
Sự tình phía sau không có đơn giản giống như 098 nghĩ, một tiếng sau, cả hai bàn đều sắp dùng bữa xong, không ngờ Mục Lâm Du thực sự đi về phía hai người.
"Ký chủ, dựa theo biểu hiện vừa nãy của cô ta, hẳn là không nhận ra thân phận của ngài." 098 nói.
"Có điều không biết mục đích của cô ta là gì, ngài nhất định phải cẩn thận."
Cô gái này thân là nữ phụ, bề ngoài ôn nhu nhưng sau lưng lại không hề tốt đẹp như vậy.
Ngay lúc 098 nhắc nhở Lăng Sơ Nam, Mục Lâm Du đã chạy đến trước mặt hai người, gương mặt cô ta mang theo nụ cười khéo léo.
"Không biết lát nữa hai vị có thời gian hay không? Nếu được thì đợi một chút tôi kêu ông chủ, chúng ta cùng đi uống một chén nhé?"
Mặc dù là nói với hai người, nhưng tầm mắt của cô ta vẫn luôn dừng trên người Phó Tiện Chi.
Chuyện của hai người gần như đều do Lăng Sơ Nam làm chủ, cho nên Phó Tiện Chi thực tự nhiên đem tầm mắt dò hỏi chuyển về phía Lăng Sơ Nam.
Thấy vậy, biểu tình của Mục Lâm Du liền cứng đờ. Có điều cô ta tốt xấu gì cũng đã trải qua không ít các loại xã giao, rất nhanh liền điều chỉnh tốt tâm tình.
"Không biết vị này cảm thấy thế nào?"
"Không cần, cảm ơn."
Lăng Sơ Nam mở miệng từ chối.
"Lát nữa chúng tôi còn có việc."
Phó Tiện Chi theo lời Lăng Sơ Nam gật đầu: "Xin lỗi."
"Vậy được rồi, không quấy rầy hai vị nữa."
Đại mỹ nhân của Mục gia gần như chưa từng bị từ chối miễn cưỡng nở nụ cười, trở về chỗ của Diệp Sở Phong.
Mà lúc này biểu tình của Diệp Sở Phong cũng không hề đẹp, có điều sau khi Mục Lâm Du khoác tay mình, sắc mặt của hắn cũng không còn xấu nữa.
Hai người tay trong tay rời khỏi nhà hàng, Lăng Sơ Nam cũng theo đó đứng dậy.
"Ký chủ, tại sao ngài lại từ chối lời mời của Mục Lâm Du? Không phải chúng ta vốn dĩ chuẩn bị đến Lam Quang sao?"
098 có chút khó hiểu.
"Ta nói muốn đến Lam Quang, nhưng không có nói muốn cùng cô ta đến đó."
Lăng Sơ Nam nói.
"Hơn nữa, ngươi không cảm thấy bộ dạng không vui vẻ của cô ta rất thú vị sao?"
"....."
Truyện chỉ đăng tại wattpad YuTuyTien.
"Xin mời hai vị đưa thẻ hội viên."
Nữ nhân viên xinh đẹp đứng ở cửa quán bar, cúi người nói với bọn họ.
Phó Tiện Chi gật đầu: "Không có đem, có điều cô có thể tra tên của tôi, Phó Tiện Chi."
Nữ nhân viên bị bề ngoài của Phó Tiện Chi khiến cho ngây người hai giây, sau đó dựa vào kinh nghiệm nghề nghiệp phục hồi lại tinh thần, lễ phép mỉm cười gật đầu.
"Vâng! Mong hai vị chờ một lát."
Mười giây sau, biểu tình không siểm nịnh không kiêu ngạo của nữ nhân viên trở nên vô cùng nhiệt tình, cung kính cúi người thật sâu mời hai người vào.
"Thì ra là ngài Phó, phòng của hai vị là phòng thượng hạng, xin mời đi theo tôi."
"Chúng ta cứ ngồi ở ghế dài bên ngoài là được rồi, không cần phải vào phòng."
Lăng Sơ Nam nói.
"Được, vậy căn phòng kia tôi sẽ giữ lại cho hai vị."
Nữ nhân viên mỉm cười nói.
"Nếu có yêu cầu gì hai vị cứ trực tiếp kêu nhân viên phục vụ của quán bar chúng tôi."
Sau khi dẫn hai người đến một cái ghế dài tương đối yên tĩnh, nữ nhân viên nói.
"Xin hỏi hai vị muốn dùng gì?"
Sau Khi nữ nhân viên rời đi, Lăng Sơ Nam liền nhìn về phía Phó Tiện Chi.
"Sao anh lại làm được?"
Vì để đi vào quán bar này, Lăng Sơ Nam cũng kêu 098 làm cho mình một thẻ hội viên. Có điều cũng chỉ là loại thẻ cao cấp, nhìn đãi ngộ của Phó Tiện Chi, hiển nhiên không phải chỉ là hội viên cao cấp bình thường.
"Anh xâm nhập vào hệ thống của bọn họ, sửa đổi hình thức hội viên, sau đó ghi tên của mình vào. Trong có tên của em và anh đều có cùng hiệu lực."
Phó Tiện Chi nói.
"Thật là lợi hại!" Lăng Sơ Nam khen ngợi.
Phó Tiện Chi vui vẻ hôn Lăng Sơ Nam một cái.
"Cảm ơn bảo bối."
098 nghe xong không khỏi cảm thấy xấu hổ. Sửa đổi một cái trình tự đã hoàn toàn khiến đối phương không thể tra ra. Trên thế giới này, đặc biệt là đối với công ty khoa học kỹ thuật lớn như Tập đoàn Lam Quang, dựa vào thao tác của nó, nếu muốn đạt đến hiệu quả hoàn mỹ nhất ít nhất cũng phải nửa ngày thời gian, cũng chính là 12 tiếng đồng hồ. Mà sau khi Phó Tiện Chi biết được Lăng Sơ Nam muốn đến Lam Quang, tính cho đến hiện tại cùng lắm còn chưa đến 6 tiếng đồng hồ.
Nó là một hệ thống, thế nhưng lại bị một người máy đánh bại.
Lăng Sơ Nam không để ý đến 098 đang tự oán, cậu cầm ly rượu, nhìn nam chính và Mục Lâm Du đang ở sàn nhảy. Trong quán bar này, lấy giá trị nhan sắc của bọn họ không thể nghi ngờ liền trở thành tiêu điểm của đám đông. Cho dù là Diệp Sở Phong hay là Mục Lâm Du, hiển nhiên đều rất thích kết quả như vậy. Bọn họ thích cảm giác được người khác chú ý.
"Bảo bối muốn khiêu vũ sao?"
Thấy Lăng Sơ Nam nhìn về phía sàn nhảy, Phó Tiện Chi liền hỏi.
Lúc này vừa hay thay đổi một ca khúc trữ tình, những người còn lại ở sàn nhảy đều là những cặp tình nhân.
Lăng Sơ Nam nhìn bọn họ khiêu vũ, phát hiện mặc dù điệu nhảy có chút khác biệt với thế giới nguyên bản của cậu, nhưng về cơ bản tiết tấu vẫn không khác bao nhiêu. Cho nên liền ngẩng đầu nhìn về phía Phó Tiện Chi.
"Có hứng thú nhảy một điệu không?"
Phó Tiện Chi đương nhiên sẽ không từ chối yêu cầu của Lăng Sơ Nam. Y nắm lấy tay Lăng Sơ Nam đi về phía sàn nhảy.
Truyện chỉ đăng tại wattpad YuTuyTien.
Thế giới này tương đối cởi mở, nam nam nữ nữ đều có thể trở thành người yêu, thậm chí người máy và con người cũng có thể. Trên sàn nhảy có không ít cặp đôi đồng tính, cho nên Lăng Sơ Nam và Phó Tiện Chi cũng không khiến người khác cảm thấy khác thường.
Có điều hai người vẫn hấp dẫn không ít tầm mắt của người khác. Dù sao thì bề ngoài của bọn họ thật sự rất được ông trời ưu ái, đặc biệt là Phó Tiện Chi. Gần như những người nhìn về phía y đều không thể rời tầm mắt sang chỗ khác.
Sau khi nhảy một điệu, hai người liền quay về ghế dài, đồng thời cũng nhận được không ít lời mời, đều là những người muốn có được phương thức liên lạc với bọn họ, trong đó còn có Mục Lâm Du và nam chính.
Hiển nhiên Diệp Sở Phong bị Mục Lâm Du kéo đến. Mặc dù gương mặt của hắn vẫn duy trì lễ phép, có điều đáy mắt lại hàm chứa khinh thường và định ý. Hắn không hiểu, không phải chỉ là bề ngoài nổi bật một chút thôi sao? Vậy mà thiên kim đại tiểu thư này liền bị câu mất hồn, mấu chốt chính là, hiện tại cô ta đang là bạn gái của hắn! Nghĩ đến đây, trong lòng Diệp Sở Phong liền khó chịu.
Dường như Mục Lâm Du không hề phát hiện Diệp Sở Phong đang mất kiên nhẫn, hay là nói cô ta thực ra cũng không thích Diệp Sở Phong bao nhiêu, cho nên cô ta bắt đầu chất vấn hai người.
"Không phải vừa nãy hai người nói có việc sao? Tại sao lại đến quán bar?"
Vị Mục đại tiểu thư này là khách quen của Lam Quang, những hội viên của quán bar phần lớn đều quen biết nhau, cho nên thấy hai người dường như có mâu thuẫn với Mục Lâm Du, bọn họ đều sôi nổi lén lút tản đi. Có điều lỗ tai vẫn hướng về phía bên này nghe ngóng.
Lăng Sơ Nam cũng đâu phải dễ chọc, dù sao hiện tại hai người cũng không quen biết cậu, cậu cũng lười khách khí.
"Vị tiểu thư này, tôi nhớ hình như không có quy định nào nói, đến quán bar thì không phải là có việc?"
"Anh!"
Mục Lâm Du từ nhỏ đến lớn chưa từng bị người khác nói như vậy, cô ta lập tức nổi giận đến mức gương mặt lúc đỏ lúc trắng.
"Hơn nữa, cô không hiểu cái gì gọi là uyển chuyển từ chối sao? Vừa nãy ở nhà hàng chúng tôi đã nói rõ rồi, chính là bọn tôi không có hứng thú với cô, cô cứ chất vấn như vậy sẽ thực sự bị rớt giá đấy."
Hiển nhiên Lăng Sơ Nam không muốn buông tha cô ta dễ dàng như vậy, cái chết của nguyên chủ cũng không thiếu sự hỗ trợ của cô ta đâu.
Những người bên cạnh vốn dĩ muốn xem hai người Lăng Sơ Nam tranh cãi, vừa thấy vậy liền sôi nổi cười lên. Có điều rất nhanh bọn họ liền nhớ đến thân phận của Mục Lâm Du, nhanh chóng ngậm miệng, nhưng hậu quả đương nhiên là nghẹn đến nỗi đỏ mặt.
Mục Lâm Du vừa định chửi ầm lên, nhưng thấy phản ứng của những người xung quanh liền không khỏi hít một hơi thật sâu, đem những bất mãn nuốt vào bụng. Nhưng hiện tại cô ta cũng không biết nên nói cái gì, cho nên liền xoay người trở về ghế của mình.
Nhìn thấy đám người đang vây xem, sắc mặt cô ta càng khó coi. Mặt mũi hai mươi năm nay của cô ta đều bị ném đi rồi!
Mà toàn bộ quá trình Diệp Sở Phong đều im lặng, có điều sắc mặt của hắn cũng không đẹp bao nhiêu. Cho dù là tên đàn ông nào nhìn thấy bạn gái của mình công khai làm quen với người đàn ông khác còn bị từ chối, đều sẽ không thể nào vui vẻ được.
Lúc quay về chỗ ngồi, Mục Lâm Du nghĩ tới nghĩ lui vẫn không thể nguôi giận, cô ta gắt gao nhìn chằm chằm về phía hai người Lăng Sơ Nam. Cô ta nhất định phải cho bọn họ đẹp mặt!
Mục Lâm Du đột nhiên nghĩ đến một biện pháp, khóe môi lập tức hiện lên nụ cười.
Khinh thường cô ta sao?
-----
Chương 103
Edit: YuTuyTien
Mặc dù Mục gia không có quan hệ gì với tập đoàn Lam Quang, có điều quán bar Lam Quang lại có đầu tư của bọn họ, hơn nữa cô ta còn là khách quen ở đây, cho nên dù là nhân viên hay giám đốc đều vô cùng quen thuộc với cô ta.
Mục Lâm Du vốn dĩ có gương mặt đẹp, cô ta có chuyện gì đương nhiên bề ngoài giúp đỡ rất nhiều.
Lăng Sơ Nam nhìn thấy Mục Lâm Du quay về, liền biết cô ta không có ý tốt, cho nên cậu đã sớm kêu 098 chú ý bọn họ.
"Ký chủ, Mục Lâm Du thừa dịp đi vệ sinh liền kêu người lát nữa dẫn ngài đi chỗ khác, sau đó tự mình ra trận câu dẫn Phó Tiện Chi."
098 nói.
"Hình như cô ta đem hai lần làm quen không thành công đổ lên người của ngà."
"Ta biết rồi." Lăng Sơ Nam nhìn Phó Tiện Chi, trong mắt hiện lên ý cười.
"Làm sao vậy bảo bối?"
Ánh mắt của Phó Tiện Chi có chút nghi hoặc.
"Không có gì, chit cảm thấy anh rất đẹp trai."
Lăng Sơ Nam thuận miệng đưa ra một lý do.
"Em mới là người đẹp nhất!"
Phó Tiện Chi vươn tay vuốt vuốt mái tóc của Lăng Sơ Nam, động tác vô cùng ôn nhu, khiến cô gái đang đi về phía hai người có chút cứng đờ. Có điều rất nhanh cô ta đã sửa sang lại biểu tìnhc duy trì tư thế quyến rũ ngồi xuống bên cạnh hai người.
Cô gái này trang điểm tinh xảo, dưới ánh đèn không quá sáng liền không nhìn rõ ánh mắt của cô ta, có điều giọng nói và bề ngoài của cô ta đều quyến rũ như nhau.
"Tiểu soái ca, cùng nhau nhảy một điệu đi."
"Ký chủ, người này chính là người mà Mục Lâm Du gọi đến để dẫn ngài đi." 098 báo cáo.
Lăng Sơ Nam liếc mắt nhìn kỹ người này từ trên xuống dưới một cái, chẳng những không lập tức từ chối, còn đưa cho cô ta một gương mặt tươi cười, chỉ chỉ sàn nhảy.
"Khiêu vũ à? Có đều ngay cả tên của cô tôi cũng không biết."
"Mọi người đều gọi tôi là Tô Lị, cậu cũng có thể kêu tôi như vậy."
Nụ cười của cô ta càng thêm sáng lạn.
Bình thường có không biết bao nhiêu người muốn cùng cô ta khiêu vũ, cũng không biết ông chủ tại sao lại kiên quyết kêu cô ta đến, có điều tên nhóc này có gương mặt cũng khá xinh đẹp, cô ta đành hạ mình nhảy với cậu một điều vậy.
Hiển nhiên Lăng Sơ Nam không phải là một người thích làm theo kế hoạch.
"Xin lỗi, tôi không cảm thấy hứng thú với tên của cô. Hơn nữa, hiện tại tôi không rảnh."
Sau đó cậu nhìn về phía Phó Tiện Chi.
"Em đi vệ sinh một lát."
Bị hai loại thái độ khác nhau của Lăng Sơ Nam kích thích, cô gái nọ lập tức muốn vươn tay tát về phía mặt cậu, có điều lúc này liền nhìn thấy ánh mắt chào hỏi của bartender với mình, liền không cam lòng buông tay xuống, hừ một tiếng.
"Hừ! Làm bộ cái gì mà làm bộ, không phải chỉ làm một tên tiểu tử thúi chưa đủ lông đủ cánh thôi sao? Còn không lọt nổi vào mắt của chị đây."
Nói xong liền xoay người rời đi.
Từ chối yêu cầu đi cùng của Phó Tiện Chi, Lăng Sơ Nam một mình rời đi.
Truyện chỉ đăng tại wattpad YuTuyTien.
"Ký chủ, ngài đi như vậy chẳng phải là cho Mục Lâm Du thời cơ hành động sao? Phó Tiện Chi chỉ mới tiếp xúc với thế giới nhân loại không được bao lâu, lỡ như bị cô ta lừa đi thì làm sao bây giờ?"
098 vì hạnh phúc của mình cảm thấy lo lắng.
Lăng Sơ Nam một bên rửa tay, một bên không thèm để ý trả lời.
"Phần tự tin này ta vẫn có, đừng quên thân phận của y là gì."
Nói xong cậu không đợi 098 phản bác, liền bổ sung thêm một câu.
"Không tin ngươi có thể điều tra thông tin của cô gái lúc nãy trên mạng."
Vừa rồi lúc Tô Lị bước ra 098 đã điều tra tư liệu cơ bản của cô ta, năm 20 tuổi liền bắt đầu làm việc ở Lam Quang, hiện tại đã được 8 năm, từ một tiếp viên mời rượu bình thường trở thành quản lý, bản lĩnh của cô ta đương nhiên không cần nói đến.
Có điều, chỉ đi vệ sinh một cái 098 liền nhìn thấy tư liệu hoàn toàn thay đổi, nhất thời có chút kinh ngạc.
"Này là... Vừa nãy tui không thể nào điều tra ra được tư liệu này, hơn nữa cô ta chẳng những có cuộc sống cá nhân hỗn loạn, còn bị cảm nhiễm virus MT09. Ký chủ, cũng may vừa nãy ngài không đáp ứng yêu cầu cùng nhảy một điệu với cô ta, nếu không đã bị cảm nhiễm virus rồi."
Lăng Sơ Nam đầy đồng cảm gật đầu.
Virus MT09 là một loại virus vô cùng nghiêm trọng ở thế giới này. Những người bị cảm nhiễm trong vòng 80 ngày sẽ hoàn toàn mất đi lý trí, sau đó liên tục công kích người khác, cho đến khi cơ thể thối rữa, sau đó không thể cử động được nữa mới có thể hoàn toàn chết đi. Con đường lây nhiễm không biết rõ, hơn nữa trước mắt vẫn chưa có biện pháp điều trị. Cho nên, phàm là những người cảm nhiễm hoặc là có khả năng cảm nhiễm, đều sẽ bị cưỡng chế cách ly 80 ngày.
Chuyện này đương nhiên là do Phó Tiện Chi làm, có điều tư liệu này đều là mạng lưới cá nhân mới có hoặc là những tin tức rải rác rất khó hợp lại với nhau. Nếu là do 098 làm, mặc dù không phải là làm không được, nhưng nhất định không thể trong vòng vài phút làm được hoàn mỹ đến như vậy.
"Ký chủ, tui đã điều tra qua những tin tức này, đều là sự thật, không hề làm giả. Hơn nữa không biết y làm như thế nào, tin tức này đều đã được lan truyền giống nhau, những cơ quan liên quan đã bắt đầu hành động, đại khái trong vòng 5 phút sẽ có người đến đưa cô ta đi."
Giọng nói của 098 vẫn tràn đầy kinh ngạc.
Rốt cuộc là y đã làm như thế nào? Nếu đây là do Phó Tiện Chi làm, vậy thì y cũng quá lợi hại rồi!
Hơn nữa, cũng vì vậy mà có thể thấy được, Phó Tiện Chi là một người vô cùng mang thù. Thậm chí 098 cảm thấy, bản thân ở thế giới này rất có khả năng lúc nào cũng ở trong tầm mắt giám thị của đối phương.
Nghĩ đến đây nó không khỏi cảm thấy sởn tóc gáy.
So với 098 đang chìm trong sợ hãi, hiển nhiên Lăng Sơ Nam vô cùng vừa lòng với kết quả này, cậu lau khô tay sau đó đi ra ngoài.
Kết quả thật trùng hợp đụng phải nam chính vừa định đi vào. Hai người gặp thoáng qua cũng không chào hỏi gì.
"Ký chủ, nam chính hình như có chút bất thường."
Lăng Sơ Nam quét mắt nhìn bóng dáng của nam chính.
"Ừ, bạn gái của mình hết lần này đến lần khác đi làm quen bạn trai của người khác, đương nhiên hắn sẽ không vui vẻ."
Truyện chỉ đăng tại wattpad YuTuyTien.
Quay về chỗ ngồi, không khí ồn ào náo nhiệt vẫn như cũ, Lăng Sơ Nam ngồi vào vị trí lúc nãy, hiện tại trước mặt cậu đã có không ít ly rượu.
Cậu có chút khó hiểu: "Đây là?"
"Vừa rồi có một cô gái đến đây mời anh uống rượu, sau đó bỏ thuốc vào ly rượu của anh, anh kêu cô ta đổi ly khác, cô ta liền rời đi."
Phó Tiện Chi trả lời.
"Lúc em quay về đây, cô ta hình như đi về phía toilet."
"Ký chủ, là Mục Lâm Du, cô ta đi vào nhà vệ sinh nam."
098 căn cứ vào tin tức theo dõi báo cáo lại.
"Trùng hợp vậy sao?"
Lăng Sơ Nam nhướng mày.
"Xem ra không cần chúng ta phải làm gì cả."
"Chỗ này quá phức tạp, chúng ta quay về đi."
Lăng Sơ Nam nói với Phó Tiện Chi.
"Em mệt rồi!"
"Được."
Phó Tiện Chi gật đầu, đứng dậy kéo Lăng Sơ Nam, đem cậu bảo vệ trong người, không cho bất kỳ ai chen chúc đến.
"Chúng ta về nhà thôi."
Có không ít người bởi vì bề ngoài xuất sắc của bọn họ mà nhìn chằm chằm vào, các vị khách lúc này mới phát hiện bọn họ là một đôi, lập tức lộ ra vẻ mặt thất vọng.
Hai người vừa mới ra cửa quán bar, liền nhìn thấy không ít người mặc trang phục phòng hộ từ trên xe bước xuống, bao vây xung quanh quán bar.
"Giá trị nghịch tập + 10%, hiện tại giá trị nghịch tập là 45%, mong ký chủ tiếp tục cố gắng."
Thế giới này giá trị nghịch tập của Lăng Sơ Nam gần như đều dựa vào việc viết tiểu thuyết linh tinh để tích lũy. Lúc trước khó khăn lắm mới lên được 35%, hiện tại khó có khi tăng một lúc 10%, 098 đương nhiên vô cùng vui vẻ.
"Ký chủ, vừa nãy đội chất pháp đi vào bắt Tô Lị, bọn họ liền phát hiện nam chính và Mục Lâm Du đang giao phối. Đồng thời còn có người hiểu chuyện, đăng video ngắn của bọn họ lên trên tinh võng, hiện tại toàn bộ người của Liên Bang đều biết bọn họ đang làm cái gì."
Ngữ khí của 098 mang theo vui sướng khi người gặp họa.
"Hơn nữa, hiện tại bọn họ còn bị cách ly 80 ngày. À! Đúng rồi! Ký chủ, không phải vừa nãy hai người cũng ở trong quán bar hay sao? Tại sao chuyện này lại không liên lụy đến hai người vậy?"
"Không có gì đâu, y sẽ xử lý tốt."
Lăng Sơ Nam không hề cảm thấy lo lắng.
Lấy hiểu biết của cậu với người nọ, những việc này từ trước đến nay y đều xử lý vô cùng gọn gàng, sẽ không liên lụy đến cậu.
Truyện chỉ đăng tại wattpad YuTuyTien.
Xe huyền phù tự động chạy, Lăng Sơ Nam dựa vào người Phó Tiện Chi mơ màng sắp ngủ. Mặc dù cơ thể này so với lúc mới đến tốt hơn rất nhiều, nhưng bệnh di truyền kia vẫn chưa khỏi hoàn toàn. Hiện tại giấc ngủ cần thiết của cậu gần như là gấp hai lần người bình thường, nếu không cả người sẽ không có sức, loại cảm giác này thực sự không được tốt lắm.
Cậu xoay người nói với 098.
"Ta nhớ hình như lúc trước Mục Lâm Kha học dược lý chuyên nghiệp. Nếu không thì ta đi làm nghiên cứu dược học vậy."
"Ký chủ, nguyện vọng của nguyên chủ là trở thành một đại thần tiểu thuyết chí cao vô thượng." 098 nói.
"Giữa hai người hình như cũng không có mâu thuẫn."
Lăng Sơ Nam nghĩ nghĩ.
"Có điều, nếu ngươi nói như vậy thì hôm nay chúng ta trở về liền viết tiểu thuyết, không làm vận động."
Không biết tại sao, 098 đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng.
Dự cảm không tốt của 098 rất nhanh liền ứng nghiệmm vừa về đến nhàm nó liền nhận được văn kiện từ phía trên. Trong đó viết rất rõ, bởi vì hệ thống 098 bỏ bê nhiệm vụ, chỉ dẫn sai lầm cho ký chủ, vì vậy nhận được cảnh cáo. Nếu có tái phạm, sẽ tạm thời cách chức xử lý.
Hậu trường của ký chủ quả nhiên rất mạnh! Đây là phản ứng đầu tiên của 098. Nó dám cam đoan, lần này thực sự không phải là do Lăng Sơ Nam khiếu nại. Mặc dù đôi khi Lăng Sơ Nam sẽ uy hiếp nó, nhưng bản tính vốn dĩ là một người thiện lương, hơn nữa lần này bọn họ chỉ giao lưu bình thường, Lăng Sơ Nam không hề nổi giận. Cho nên tuyệt đối không phải là do Lăng Sơ Nam làm.
Nghĩ tới nghĩ lui 098 đột nhiên nghĩ ra điều gì, nó đem ánh mắt hoài nghi nhìn về phía Phó Tiện Chi.
Lúc đó những người ở trên xe ngoại trừ Lăng Sơ Nam cũng chỉ có Phó Tiện Chi, mà cũng là sau khi Lăng Sơ Nam nói không làm vận động nó mới bắt đầu cảm thấy lạnh sống lưng. Rất rõ ràng, kiến nghị của nó đã gián tiếp làm tổn hại đến lợi ích của đối phương.
Ở những thế giới trước, nó đã sớm cảm thấy người đàn ông này có chút không thích hợp, thậm chí thỉnh thoảng nó còn cảm thấy đối phương có thể nghe được đối thoại của mình và Lăng Sơ Nam. Ban đầu nó còn nghĩ là do ảo giác của mình, nhưng hiện tại nó lại không dám khẳng định. Với loại tình huống này, nếu báo cáo lên trên chờ kết quả, từ cảnh cáo vừa nãy mà nó xem, không thể nghi ngờ là tự tìm đường chết. Còn về việc lúc ở riêng với Lăng Sơ Nam lặng lẽ nói chuyện này cho cậu biết... 098 có chút đắn đo.
Haizz, làm hệ thống thật khó mà, đặc biệt là một hệ thống tốt như nó.
"Là chuyện gì lại khiến ngươi cảm thấy như vậy?"
Lăng Sơ Nam đang nỗ lực gõ chữ đột nhiên đánh gãy suy nghĩ của 098.
"Thực xin lỗi ký chủ, tui chỉ tùy tiện cảm thán một chút thôi."
"Có điều ngươi nói không sai, ngươi thật sự là một hệ thống tốt."
Sau khi Lăng Sơ Nam dùng ngữ khí bình đạm nói ra câu này xong, liền tiếp tục gõ chữ.
Ký chủ nhà mình đột nhiên phát thẻ người tốt, 098 có chút không biết làm sao
"Ký... ký chủ, tui có chuyện này không biết có nên nói hay không. "
-----
Chương 104
Edit: YuTuyTien
"Vậy thì không cần nói."
Lăng Sơ Nam cũng không thèm ngẩng đầu lên.
098: "....." Nó vẫn không nên nói thì hơn.
Một lát sau, 098 lại cảm thấy chuyện này vẫn nên nói với Lăng Sơ Nam một tiếng, sau đó nó thấy Lăng Sơ Nam đang chuyên chú gõ chữ, lại nghẹn trở về. Nhớ đến thái độ vừa nãy của Lăng Sơ Nam, nó lại cảm thấy tốt nhất vẫn không nên nói với cậu.
Mãi cho đến khi Lăng Sơ Nam viết xong số lượng từ của hôm nay, 098 vẫn còn đang rối rắm có nên nói hay là không nên nói.
"Ngươi nói hay là không nói đây?"
Lăng Sơ Nam một bên đem bản thảo gửi lên, một bên hỏi.
"Ký chủ, tui phát hiện một chuyện rất kỳ lạ, chính là Phó Tiện Chi có thể là một nhân vật lớn. Ngài biết không, hôm nay sau khi tui nói chuyện với ngài xong, kêu ngài nỗ lực trở thành đại thần, tui đã bị khiếu nại. Cho nên tui cảm thấy y có thể nghe được cuộc trò chuyện của chúng ta, hơn nữa còn có quan hệ với phía trên."
098 một hơi nói hết mọi chuyện, sau đó mong chờ phản ứng của Lăng Sơ Nam.
Lăng Sơ Nam ung dung thong thả đóng giao diện tiểu thuyết, cậu im lặng vài giây, sau đó mới lên tiếng.
"Vừa nãy ngươi mới nói cái gì? Ngữ điệu nhanh quá, ta nghe không rõ lắm."
098: "....."
Hóa ra nó đợi lâu như vậy mà ký chủ không có phản ứng, là bởi vì ngài ấy không nghe rõ.
098 kiên nhẫn thuật lại toàn bộ lời nói vừa rồi, cuối cùng mới tổng kết.
"Cho nên tui cảm thấy y chẳng những có quan hệ với phía trên, hơn nữa còn là một nhân vật lớn."
"Đây không phải rất rõ ràng sao? Ta cho rằng ngươi đã sớm biết."
Lăng Sơ Nam có chút kinh ngạc với phản ứng của 098.
"Ở nhiệm vụ thứ hai, ta đã từng hỏi ngươi, cùng một cái linh hồn có thể xuất hiện ở những thế giới khác nhau hay không. Y hết lần này đến lần khác xuất hiện, nếu người nói y không có quan hệ với phía trên, ta cũng không tin."
"....."
"Hơn nữa 098, ngươi thật là đáng yêu!"
".....Cảm ơn ký chủ."
Lăng Sơ Nam so với 098 nhìn thấy còn hiểu biết hơn nhiều, thậm chí cậu còn ẩn ẩn suy đoán ra thân phận của người nọ, có điều trước mắt vẫn chưa xác định mà thôi.
Hơn nữa, tại sao mỗi một thế giới y đều không có ký ức, Lăng Sơ Nam cũng không tìm ra nguyên nhân.
Nhưng có một điều Lăng Sơ Nam có thể khẳng định, sau mỗi một lần cậu hoàn thành nhiệm vụ, đều có thể cảm nhận được bản thân trở nên càng thêm mạnh mẽ. Cũng không phải là do 098 lúc trước nói là do điểm năng lượng tăng lên, mà là do linh hồn có biến đổi.
Truyện chỉ đăng tại wattpad YuTuyTien.
098 bị đả kích liền không nói chuyện với Lăng Sơ Nam hai ngày kế đó, dưới thao tác của Phó Tiện Chi, không có ai tra ra được đêm hôm đó có sự hiện diện của hai người Lăng Sơ Nam. Có điều, những người ở quán bar lúc ấy bởi vì đều có khả năng bị cảm nhiễm virus MT09, mà bị đưa đến khu cách ly.
Mãi cho đến ngày thứ ba, giọng nói của 098 vẫn có chút ủ rủ.
"Giá trị ghịch tập +5%, hiện tại giá trị nghịch tập là 50%, mong ký chủ tiếp tục cố gắng."
"Ký chủ, nam chính và Mục Lâm Du đã được Mục gia bảo lãnh ra khỏi khu cách ly. Gia chủ Mục gia đã biết nam chính là con trai ruột của ông ta, có điều ông ta quan ngại về tin tức đang nổi trong phòng vệ sinh quán bar, vì không để cho mọi người nghĩ rằng người của Mục gia chẳng những lạm quyền còn loạn x, ông ta không những không nhận đứa con trai là nam chính này, còn chuyển hắn từ phòng riêng của Mục gia sang một phòng đơn đặc biệt để cách ly hắn. Mục lão gia tử bình thường rất yêu thích nam chính cũng không giúp hắn lên tiếng."
098 một năm một mười đem chuyện xảy ra ở Mục gia báo cáo cho Lăng Sơ Nam, sau đó lại trở nên im lặng.
"Được rồi, ta đã biết."
Lăng Sơ Nam nói.
"098, cảm ơn ngươi."
098 quỷ dị im lặng, nửa phút sau đó mới nhỏ giọng trả lời.
"Đừng khách khí. Đây là chuyện mà tui nên làm."
Nếu nó có một gương mặt, lúc này hẳn là đã ửng hồng.
Lăng Sơ Nam có chút bật cười, cậu phát hiện sau khi hệ thống này trở nên nhân tính hóa, tính cách càng ngày càng đáng yêu.
Đang lúc Lăng Sơ Nam định tiếp tục đùa giỡn 098 thêm hai câu, máy truyền tin đột nhiên vang lên, tên hiển thị là lý dịch.
Lăng Sơ Nam nhìn nhìn thời gian, đang là 9 giờ 50 tối, cách giờ cậu đi ngủ 10 phút.
Sau khi tiếp nhận cuộc gọi, Lăng Sơ Nam còn chưa kịp mở lời, đối phương đã liên tục nói một đống lớn.
"Thật xin lỗi Mộ Lâm, hai ngày nay tôi thật sự quá bận, chưa kịp xem thử bản thảo của cậu. Bản thảo lên giá đã viết xong chưa? Thân thể của cậu vẫn chưa tốt lắm, nếu vẫn chưa viết xong thì chúng ta có thể hoãn thêm hai ngày, cậu cũng không cần phải viết ngày viết đêm đâu, người đọc biết tình huống của cậu, bọn họ nhất định sẽ thông cảm thôi."
Đợi đối phương liên tục nói liền 8 phút xong ,Lăng Sơ Nam mới đem máy truyền tin đặt lại lên tai, sau đó mở miệng.
"Viết xong rồi."
"Vậy được rồi, tôi sẽ nói với tổ biên tập... Gì cơ? Viết xong rồi?"
Kể từ khi Lăng Sơ Nam xuất viện, sau đó báo với tổ biên tập muốn đổi tài khoản xong, mặc dù mỗi ngày đều gửi bản thảo, nhưng số lượng từ vẫn tương đối tùy hướng. So sánh với nguyên chủ mỗi ngày ổn định viết một vạn từ, thì cậu lại có không ít số lượng khác nhau, mỗi ngày đều thay đổi, chỉ là một ngày thì hai ba ngàn một ngày thì hai ba vạn. Mặc kệ người đọc có thỉnh cầu như thế nào, đều không hề thay đổi.
Mà mỗi khi biên tập hỏi đến, Lăng Sơ Nam đều lấy lý do còn đang trong quá trình hồi phục, cho nên mới phát huy không ổn định. Có điều cho dù như vậy, người đọc từ bỏ tiểu thuyết của Lăng Sơ Nam cũng cực nhỏ, thậm chí bởi vì cậu đổi mới, có không ít người liền ùa vào sôi nổi, sau đó muốn gần mà ngừng không được.
Theo cách nói của 098 thì, ai bảo ký chủ nhà nó viết quá hay làm chi.
Truyện chỉ đăng tại wattpad YuTuyTien.
Bởi vì gõ chữ bằng suy nghĩ khá lưu hành, khiến tốc độ gõ chữ của các tác giả trở nên rất nhanh, cho nên số lượng từ yêu cầu lúc lên giá cũng nhiều hơn so với thế giới hiện đại rất nhiều. Đây cũng là nguyên nhân khiến Lý Dịch cảm thấy Lăng Sơ Nam vẫn chưa viết xong. Dù sao cũng là mười vạn từ, cho dù là cơ thể khỏe mạnh cũng cần ít nhất 10 tiếng trở lên, huống chi thân thể của Lăng Sơ Nam vẫn chưa ổn, hai ngày nay còn thỉnh thoảng đổi mới, không viết xong là điều rất bình thường.
Cũng mặc kệ biên tập nhà mình nói cái gì, Lăng Sơ Nam hỏi.
"Vừa nãy anh có nói hai ngày này rất bận, là đang bận gì sao?"
"Ai, cậu đừng nhắc nữa, còn không phải là do chuyện của Thiên Hạ Du Phương hay sao? Lúc trước khi cậu ta ký hợp đồng điện ảnh trên Tinh Võng đã từng lộ mặt, kết quả hai ngày trước sự kiện ở nhà vệ sinh quán bar Lam Quang chắc cậu cũng biết đi? Có người nói, người đàn ông trong video rất giống cậu ta. Tôi cũng xem thử, trong video thật sự là cậu ta. Lãnh đạo kêu tôi nhanh chóng liên hệ với cậu ta, kết quả hai ngày nay vẫn chưa liên hệ được. Vốn dĩ tôi tưởng như vậy là xong, kết quả không biết cậu ta có quan hệ gì với thiên kim tiểu thư của lãnh đạo, hai ngày nay phía trên kêu tôi tận dụng thời gian giúp cậu ta làm sáng tỏ, rằng cậu ta không liên quan đến người bên trong video. Cũng may hôm nay cậu ta đã xuất hiện, còn giải thích tình huống, cuối cùng fans mới bình tĩnh lại."
Vừa nhắc đến Diệp Sở Phong, Lý Dịch liền vô cùng tức giận.
"Lúc trước là cậu ta chủ động đến tìm tôi, thấy thành tích của cậu ta, tôi còn tưởng mình đã đào được bảo bối, không ngờ rằng lại là một người không thể bớt lo. Nếu không phải nguyên nhân đặc thù không thể đổi biên tập, tôi còn muốn đem cậu ta chuyển cho người khác kìa. Thật đúng là bực mình!"
Lăng Sơ Nam nhìn thời gian, 9 giờ 59, cậu đánh gãy bực tức của biên tập.
"10 giờ rồi, tôi phải ngủ, đừng nóng giận, hôm nào mời anh ăn cơm."
Mà ngay lúc Lăng Sơ Nam ngắt kết nối, cửa phòng ngủ liền bị đẩy ra.
"Bảo bối, đến giờ ngủ rồi."
Lý Dịch nhìn chằm chằm máy truyền tin bị ngắt kết nối, chớp chớp mắt, đồng hồ vừa lúc nhảy đến 10 giờ.
"..... Tên nhóc này từ khi nào đúng giờ như vậy? Khoan đã! Vừa nãy có phải cậu ấy nói muốn mời mình ăn cơm hay không? Chẳng lẽ quen biết nhiều năm như vậy, cuối cùng chúng ta đã có thể gặp mặt rồi sao?"
Nghĩ như vậy, hắn liền nhấn vào thông tin liên lạc của Mộ Lâm đại thần trên máy truyền tin, sau đó liền nhanh chóng ngắt kết nối.
"Vẫn là để ngày mai hỏi lại đi."
So với bộ dạng thảnh thơi của Lăng Sơ Nam, Diệp Sở Phong gặp những chuyện không thuận lợi khó khăn hơn nhiều.
Hắn không ngờ rằng, cùng lắm chỉ ăn một miếng thịt dâng đến miệng, lại rơi xuống kết cục như bây giờ.
Hôm nay vừa ra khỏi phòng cách ly, cũng được mở chặn thông tin, Diệp Sở Phong lập tức xem thử thông tin của mình trên tinh võng. Hắn biết trên mạng nhất định không có tin tức gì tốt, có điều không ngờ rằng lại có nhiều bình luận trái chiều đến như vậy. Nhưng khiến hắn cảm thấy có chút an ủi chính là, mặc dù có người nói rằng người bên trong video ở nhà vệ sinh quán bar chính là hắn, nhưng bởi vì hình ảnh không được rõ ràng cho lắm, nên đa số mọi người chỉ cảm thấy có chút giống mà thôi. Hơn nữa Phong Vân Văn Hóa đứng ra làm sáng tỏ, còn giúp hắn ổn định người đọc, cho nên hôm nay hắn quay về mới không xảy ra chuyện gì.
Chẳng qua khiến hắn khó hiểu chính là, tại sao thái độ của Mục gia đối với hắn lại thay đổi nhiều đến như vậy?
Diệp Sở Phong có nghĩ trăm lần cũng không ra, cho dù hành động của hắn và Mục Lâm Du không đúng, nhưng người Mục gia trước kia đối với chuyện tình cảm của bọn họ đều không nói gì, cho dù biết bọn họ xảy ra chuyện, cũng không nên có phản ứng lớn như vậy mới đúng chứ?
Chẳng lẽ bởi vì tình huống không đúng, cho nên bọn họ cảm thấy hắn không tôn trọng Mục Lâm Du hay sao?
Nếu nói như vậy, đợi qua 80 ngày, hắn lại đến Mục gia nhận lỗi vậy. Lấy tài sản hiện tại của hắn, cưới Mục Lâm Du về nhà vẫn không là thành vấn đề.
Nghĩ như vậy, Diệp Sở Phong liền bình tĩnh hơn rất nhiều, ở trong phòng cách ly của Mục gia cũng không cảm thấy giày vò nữa. Hắn cảm thấy một đoạn thời gian kế tiếp có thể nhàn hạ hơn, hệ thống sắp thăng cấp, đợi đến khi <Anh Hùng Xạ Điêu> kết thúc, hắn nhất định có thể mở khóa bộ truyện mới.
Nghĩ đến đây, Diệp Sở Phong cảm thấy cả người mình đều tràn ngập nhiệt huyết.
Truyện chỉ đăng tại wattpad YuTuyTien.
"Ký chủ, tui đã quan sát nam chính vài ngày, hắn không hề muốn thoát khỏi mật thất của Mục gia, hơn nữa gần đây mỗi ngày hắn đều nỗ lực gõ chữ, thời gian còn lại đều viết kịch bản."
098 nói.
"Ngày thứ ba video bị đăng lên đã bị tập đoàn Mục thị âm thầm để tin tức khác giảm nhiệt độ xuống, hiện tại đã không còn người chú ý nữa. Gia chủ Mục gia gần đây dường như có chút thả lỏng, giống như đang có suy nghĩ muốn nhận nam chính."
Cũng bởi vì nguyên nhân này, cho nên giá trị nghịch tập vẫn chậm chạp không tăng lên. Chuyện này khiến cho 098 rất có cảm giác nguy cơ.
"Lỡ như nam chính nghịch tập thì phải làm sao bây giờ?"
"Nói rất có đạo lý!"
Lăng Sơ Nam gật đầu đồng ý với quan điểm của 098.
"Cho nên ký chủ, chúng ta cần phải làm gì đây? Có cần tui giúp gì không?"
Được ký chủ nhà mình thừa nhận, 098 có vẻ vô cùng có sức sống.
"Tạm thời nghỉ ngơi lấy sức cái đã."
"Hả?"
"Chính là không cần phải làm gì cả, án binh bất động."
Nói xong, Lăng Sơ Nam lại phá lệ bổ sung.
"Đợi khi hắn đắc ý, chúng ta lại làm chuyện lớn sau, cho nên không cần phải gấp."
"....." Đây là lý do cho một ngày xa hoa dâm dật của ngài sao?
Mặc dù trong lòng có rất nhiều câu hỏi, có điều 098 vẫn là một hệ thống ngoan ngoãn, sau khi nói xong chuyện chính, nó bắt đầu mỗi ngày báo cáo tiền lời tiểu thuyết cho Lăng Sơ Nam.
"Ký chủ, hôm nay tiền lời của ngài đứng thứ năm trên bảng xếp hạng tinh võng. Nam chính muốn vượt qua số lượng từ của ngài, cho nên hôm nay liền gõ gấp ba số lượng từ."
"Vậy hắn đã vượt qua ta sao?"
-----
Editor :
Đăng nhiều để tiếp tục lặn :3.
Cảm ơn mn đã ủng hộ tui, =3 tui sẽ chăm chỉ hơn.