Chương 51
Edit : YuTuyTien
Lăng Sơ Nam thở hổn hển đẩy cự long ra, không quan tâm đến thần sắc ủy khuất của đối phương, thanh giọng nói với Blue phía bên ngoài.
"Về học viện."
"Vâng."
Hiện tại là thời gian khai giảng, Tam hoàng tử nghỉ học ba tháng, đã bỏ lỡ kỳ thi cuối kỳ của học viện, vì vậy việc đầu tiên Lăng Sơ Nam làm chính là đến chỗ giáo viên cố vấn xin kiểm tra lại, có điều chuyện này lại bị trì hoãn mất một tuần.
Một tuần sau, Lăng Sơ Nam dùng chân đá cự long chỉ hận không thể dính lên người cậu ra chỗ khác, sau đó ra lệnh cho y không được chạy theo mình, mới rời đi.
Nơi Lăng Sơ Nam ở là một nơi ít người qua lại, xung quanh không có bao nhiêu nhà cửa. Có điều may mắn chính là, khi Lăng Sơ Nam gặp giáo viên xong, trên đường trở về lại đụng phải nam chính.
Vị trí hiện tại của Lăng Sơ Nam khá xa nam chính, vừa hay có thể nhìn thấy rõ ràng biểu tình của hắn. Nhưng vì vấn đề góc độ, nam chính lại không nhìn thấy cậu. Lăng Sơ Nam liếc nhìn nam chính một cái, sau đó nói với 098.
"Hắn ta hồi phục rồi?"
"Nhìn qua có vẻ là như vậy."
098 cũng có chút kinh ngạc, tên hề này đúng là trâu bò.
"Không hổ là nam chính."
Lăng Sơ Nam nói.
"Lần sau phải đánh vào nơi trọng yếu."
"......." Mặc dù không biết ký chủ đang muốn đánh chủ ý gì, nhưng hiện tại nó đã bắt đầu cảm thấy đồng tình với nam chính rồi.
Rhodes trước khi xuyên qua đã từng đọc rất nhiều tiểu thuyết, trong đó phần lớn là viết về nam chính sau khi xuyên đại sát tứ phương, mỹ nhân xếp hàng, sau đó trở thành bá chủ một phương. Trên thực tế, hắn cũng giống như vậy. Kể từ khi xuyên đến đây, thiên phú, gia thế, mỹ nhân, cơ duyên đều có rất nhiều. Hắn hoàn toàn chính là người đứng đầu nhân sinh.
Còn Tam hoàng tử kia à, lần đó khi cậu một lần nữa xuất hiện trước mặt hắn, mặc dù hắn không hề cảm thấy sợ hãi gì, nhưng hiện tại hắn không thể không đem cậu vào vị trí trọng điểm cần chú ý.
Mặc dù không có chứng cứ, nhưng Rhodes vẫn luôn cảm thấy sự kiện hắn bị đánh có liên quan đến Lăng Sơ Nam. Cho nên sau khi quay lại học viện, hắn liền liên lạc với Nhị hoàng tử.
"Bọn họ đang nói gì vậy?"
Mặc dù quan sát được tình hình của nam chính, nhưng rừng cây gió lớn, Lăng Sơ Nam không thể nghe được phía bên kia đang nói cái gì.
"Thưa ký chủ, nam chính nhắc nhở Nhị hoàng tử đề phòng ngài."
098 đáp, tiện thể nổi giận.
"Tên nam chính này đúng là đê tiện. Hắn vu khống ngài và gia tộc Currus đang cấu kết với nhau, nói ngài muốn chiếm lấy hoàng vị."
Ngay khi 098 tường thuật lại cuộc trò chuyện của họ, hai người phía bên kia đã kết thúc.
Lăng Sơ Nam nhìn hai người họ lần lượt rời đi, chậm rãi thả cước bộ quay về, có điều vừa mới đi được vài bước, đã bị người nào đó ôm lấy từ phía sau. Hiện tại, cấp bậc ma pháp của cậu đã sắp đạt đến cấp mười một, có thể nói toàn bộ đế quốc này, số lượng ma pháp sư vượt qua cấp mười chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa còn đều là mấy lão già. Cho nên người có thể không thanh không thức tiếp cận được cậu, đương nhiên không cần đoán cũng biết. Cảm giác được thứ nào đó ở phía dưới đang cọ cọ vào người, Lăng Sơ Nam lập tức đen mặt.
"Buông ra."
Vẻ mặt cự long tràn đầy ủy khuất.
"Bảo bối, ta không có cố ý chạy ra đâu. Ngươi đi lâu như vậy, ta rất nhớ ngươi."
Thời gian cậu đến gặp giáo viên không tính là lâu, ước chừng cũng chỉ trên dưới hai tiếng đồng hồ. Nghe được y nói câu này, Lăng Sơ Nam suýt chút nữa giận đến cười.
"Hóa ra là đang trách tôi."
"Không trách ngươi, là do ta thiếu kiên nhẫn thôi. Bảo bối đừng giận mà."
Cự long vội vàng nhận sai, sau đó tính xấu không đổi lại nhào lên, có điều bị Lăng Sơ Nam tát một phát. Hiện tại cậu không có hứng thú dã chiến trong rừng đâu.
---ONLY ON WATTPAD YUTUYTIEN
Một tuần tiếp theo đó, Lăng Sơ Nam đem toàn bộ bài kiểm tra mình đã bỏ lỡ bổ sung hết một lượt, hết thảy đều sóng yên gió lặng, ngay cả 098 cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.
"Ký chủ, hình như nam chính không hề gây phiền phức cho ngài."
"Sao vậy? Ngươi mong hắn đến gây chuyện với ta lắm sao?"
Lăng Sơ Nam thoải mái hưởng thụ cự long mát xa, hỏi.
".....Cái này không phù hợp với giả thiết nha. Dựa theo tính cách được đặt ra cho nam chính, hắn quay lại học viện lâu vậy rồi, đáng ra phải vội vàng đến gây phiền phức cho ngài chứ."
098 phân tích.
"Không chừng hắn đang âm mưu gì đó nữa. Ký chủ nhất định phải cẩn thận đấy."
"Ngươi đã quên lúc trước hắn đến tìm Nhị hoàng tử sao?"
Lăng Sơ Nam hỏi.
"Lần sau người gây phiền toái cho ta sẽ không phải nam chính."
Đột nhiên 098 nhớ đến tin tức nghe được ở rừng cây nhỏ, bởi vì sau đó cự long đến ngắt mạch suy nghĩ cho nên nó cũng quên mất. Nghĩ đến việc nam chính và Nhị hoàng tử hợp tác với nhau, 098 có chút hoảng loạn, có điều nhìn thấy vẻ mặt không nóng không lạnh của ký chủ nhà mình, nó đột nhiên lại có cảm giác, hoàng thượng chưa lo thái giám đã lo.
"Ký chủ, ngài định làm thế nào?"
"Nếu Nhị hoàng tử đến gây chuyện với ta, vậy ta sẽ tự mình đánh tên nam chính kia một trận."
"......"
Nhưng trên thực tế, một tháng sau đó, Lăng Sơ Nam đều trải qua vô cùng nhàn nhã. Có điều, kế tiếp, Lăng Sơ Nam vừa mới tan học, đã thấy đội trưởng đội hộ vệ hoàng gia đứng đợi.
Nhìn thấy Lăng Sơ Nam, Andre quỳ một gối xuống đấy, thần sắc vô cùng cung kính.
"Tam hoàng tử, bệ hạ muốn ngài quay về hoàng cung một chuyến."
098:"Ký chủ nhất định phải cẩn thận, rất có thể có bẫy rập gì đó."
Lăng Sơ Nam không trả lời 098, gật đầu với Andre.
"Đợi một lát, ta quay lại ký túc xá lấy đồ đã."
Sau đó, Lăng Sơ Nam không nhanh không chậm trở về ký túc xá, nhìn cự long vui vẻ ra cửa đón.
"Tôi phải về hoàng cung một chuyến, ở đây đợi tôi."
"Bảo bối không đưa ta đi cùng sao?"
Tâm tình vui vẻ bởi vì Lăng Sơ Nam trở về của cự long lập tức trở nên bí xị.
"Đi bao lâu?"
"Ba ngày."
Lăng Sơ Nam lấy một bộ quần áo ra khỏi tủ.
"Không được."
Cự long giữ chặt tay Lăng Sơ Nam.
"Ta muốn đi với ngươi."
Lăng Sơ Nam liếc nhìn y từ trên xuống dưới một lượt.
"Bây giờ vẫn chưa là thời điểm thích hợp để mẫu hậu và phụ vương biết đến sự tồn tại của ngài."
Đối với việc Lăng Sở Nam không muốn để người nhà của cậu biết đến hắn, cự long đương nhiên cảm thấy thất vọng, thần sắc trở nên uể oải. Có điều, nghĩ đến có thể bọn họ không chấp nhận việc hai người đàn ông yêu nhau, cự long cũng tự lý giải, nói.
"Ta có thể thu nhỏ lại, ngồi trong túi áo của ngươi."
Nói xong cự long lập tức biến hình, hóa thành một con rồng mini chỉ nhỏ bằng nắm tay, nhảy nhót uốn éo trước mặt Lăng Sơ Nam. :)))
Nhìn con rồng nhỏ không hề có uy nghiêm trước mắt.
Lăng Sơ Nam :"........"
098 :"........."
Đối với cự long, mấy việc nhỏ nhặt này thì tính là gì. Hắn từng nghe nói, hoàng cung của nhân loại vô cùng loạn, ngươi lừa ta gạt không ngừng, bảo bối nhà y còn phải đến nơi đó ở lại ba ngày. Ba ngày đó, đâu phải ba tiếng đâu, cũng chẳng phải ba phút, lỡ như bảo bối chịu ủy khuất, không có y bên cạnh thì phải làm sao?
Cự long hoàn toàn không nghĩ đến việc Lăng Sơ Nam hiện tại đã là ma pháp sư cấp mười hiếm hoi trong toàn nhân loại, chỉ mãi lo lắng sốt ruột.
Cuối cùng Lăng Sơ Nam vẫn mang theo rồng mini quay về hoàng cung với mình.
---ONLY ON WATTPAD YUTUYTIEN
Quốc vương là một lão trung niên hơi béo, lúc cười lên trông vô cùng hiền lành. Vương hậu ung dung mỹ lệ, đối với đứa con trai thứ ba mấy tháng không gặp này, gương mặt đều mang theo hòa ái hiền từ.
"Hoàng nhi bái kiến phụ vương mẫu hậu."
Lăng Sơ Nam khom người hành lễ.
"Con trai không cần đa lễ."
Gương mặt quốc vương mang theo tươi cười xán lạn, tự mình đỡ Lăng Sơ Nam đứng lên.
Vương hậu cũng nở nụ cười đầy hòa ái, giọng nói còn xen lẫn tia trách cứ.
"Rèn luyện xong cũng không trở lại gặp mẫu hậu và phụ vương con."
"Là hoàng nhi không đúng."
Lăng Sơ Nam nghiêm túc nhận sai.
"Không biết lần này phụ vương kêu con về là có chuyện gì?"
"Đã lâu không gặp được con, cho nên ta nhớ con thôi."
Quốc vương cười nói.
"Hôm nay mẫu hậu con nghe tin con trở về, cố ý xuống bếp làm vài món, con cứ về phòng nghỉ ngơi chút đi, lát nữa ta kêu người hầu đến gọi con dùng cơm."
"Vâng."
Nhìn hai người họ vẫn luôn duy trì nụ cười vô cùng hòa ái không chút thay đổi, Lăng Sơ Nam không khỏi cảm thán.
"Nếu ta vẫn chưa đọc cốt truyện, có lẽ sẽ bị kỹ thuật diễn của bọn họ lừa gạt. Cái này gọi là núi cao còn có núi khác cao hơn."
098 vô cùng đồng ý.
"Đúng vậy ký chủ, ngài vẫn nên đề phòng một chút."
Trong cốt truyện, khoảng thời gian này đang truyền ra tin tức Tam hoàng tử đã chết, ngoài mặt quốc vương và mẫu hậu muốn nghiêm trị người đã hãm hại Tam hoàng tử, nhưng sau khi tra được người phía sau là Cranna, họ lại im hơi lặng tiếng bỏ qua, thậm chí còn chẳng trách móc hay chất vấn lấy một tiếng nào.
Giống như Tam hoàng tử chưa bao giờ tồn tại trên đời.
"Ta cảm thấy, Tam hoàng tử rất có thể không phải là con ruột của bọn họ."
Lăng Sơ Nam nói.
"Có khả năng."
098 trả lời.
"Tui nhớ trong cốt truyện có một đoạn miêu tả lại cảnh quốc vương kế vị. Trong đó có nói, vương vị của đế quốc Rand đáng ra là truyền lại cho Đại hoàng tử lúc bấy giờ, cũng chính là truyền lại cho anh trai của quốc vương hiện tại. Có điều trước khi thượng vị, Đại hoàng tử lại đột ngột qua đời, cho nên quốc vương hiện tại mới nối ngôi."
"Rất thú vị."
---ONLY ON WATTPAD YUTUYTIEN
Lăng Sơ Nam một bên nghe 098 nói, một bên đi theo người hầu trở về phòng.
Đám người hầu thấy Lăng Sơ Nam đều sôi nổi hành lễ, có điều Lăng Sơ Nam dễ dàng nhìn ra ý tứ khinh rẽ sâu trong ánh mắt bọn họ. Vốn dĩ Tam hoàng tử ngoài mặt lạnh lùng nghiêm túc, nhưng từ trong xương cốt lại vô cùng cao ngạo, đương nhiên khinh thường quan sát vẻ mặt của người hầu, cho nên từ trước đến nay không hề phát hiện dị thường của bọn họ. Nhưng Lăng Sơ Nam lại không giống vậy, càng quan trọng hơn là, kỹ thuật diễn của đám người này kém xa quốc vương và vương hậu.
Trở về phòng, Lăng Sơ Nam xách con rồng nhỏ vẫn luôn nhảy tới nhảy lui trong túi áo mình ra ngoài. Vừa mới được thả tự do, cự long đã nhịn không nổi tức giận bừng bừng muốn xông ra ngoài, có điều đã bị Lăng Sơ Nam kéo tay lại.
"Bảo bối, đám người đó khi dễ ngươi, để ta đi giáo huấn bọn họ."
Cự long nói.
Là một Long tộc, Monasius chắc chắn không thể đoán được tâm tư ẩn giấu phía sau biểu tình của con người, nhưng y vẫn dễ dàng phát hiện đối phương có mang ác ý hay không. Kể từ khi Lăng Sơ Nam trở về hoàng cung, ngoại trừ cái người đội trưởng đội hộ vệ tên Andre gặp được lúc đầu ra, những người còn lại đều không có ai tốt đẹp.
Bao gồm cả hai người cha mẹ bảo bối.
"Ngài muốn giáo huấn ai?"
Lăng Sơ Nam hỏi.
"Những người ngươi gặp khi nãy."
Cự long trả lời.
Lăng Sơ Nam cũng không buông y ra, tiếp tục hỏi.
"Bọn họ có bất kính với tôi không? Có thương tổn đến tôi không?"
"...."
Cự long có chút ngẩn ra. Long tộc bọn họ chỉ cần khó chịu ai liền ra tay xử đẹp luôn, rảnh đâu mà băn khoăn cái này cái kia.
"Hơn nữa, nếu như ngài muốn đánh họ cũng không nên tự tự tiện tiện như vậy. Hiện tại có không ít người biết ngài là người bên cạnh tôi."
Lăng Sơ Nam lại nói tiếp.
"Ngài như vậy tôi sẽ rất khó xử."
Bảo bối là đang ghét bỏ y vướng tay vướng chân sao? Cự long có chút ủy khuất.
Cuối cùng ký chủ cũng quyết định đuổi con rồng ngu này đi rồi sao? 098 rất chờ mong.
"Vì vậy lần sau nếu muốn đánh người, nhất định phải để tôi đi cùng."
"Được!"
Nháy mắt nét mặt của cự long trở nên sáng bừng.
098 bị bắn một phát xuyên tim, âm thầm thở dài. Quả nhiên nó không nên hy vọng quá nhiều.
Mỗi ngày đều phải nhìn ký chủ tú ân tú ái, mệt mỏi quá.
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên giọng nói của Cranna, cô dường như đang rất sốt ruột.
"Tam ca, ca có ở đây không?"
---
Chương 52
Edit : YuTuyTien
"Ký chủ, là tiểu công chúa."
098 nói.
"Ta biết rồi."
Giọng nói của Cranna rất đặc biệt, trí nhớ Lăng Sơ Nam lại tốt, kể từ khi gặp lại nhau ở trấn trước Rừng Ma Thú, Cranna không còn đến tìm Lăng Sơ Nam nữa, mà Lăng Sơ Nam đương nhiên cũng không đến tìm cô.
Cự long hiển nhiên cũng nhớ rõ tiểu công chúa này, y đang định đến mở cửa, đã bị ánh mắt của Lăng Sơ Nam lướt qua, có chút ngẩn người, mới chợt nhận ra hiện tại mình đang ở đâu, không tình nguyện hôn lên mặt Lăng Sơ Nam một cái, sau đó lại hóa thành rồng ngu nhỏ, chui vào túi áo Lăng Sơ Nam.
Lăng Sơ Nam thân mật sờ sờ đầu rồng ngu nhỏ, vuốt phẳng hết nếp nhăn trên quần áo, mới đến mở cửa ra.
"Tam... Tam ca."
Gương mặt Cranna vẫn mang theo nét hổ thẹn, cúi đầu nhìn mũi chân, giọng nói ấp a ấp úng.
"Thực xin lỗi Tam ca, lần trước đưa cho ca tin tức giả."
"Không sao cả, ngươi đến đây có chuyện gì không?"
Cranna nhìn thoáng qua phía sau, có chút do dự.
"Ta có thể vào trong nói không."
Lăng Sơ Nam nghiêng người nhường đường, Cranna nhẹ nhàng thở ra.
"Cảm ơn."
Lăng Sơ Nam rót cho Cranna một cốc trà, sau đó ngồi đối diện với cô.
"Nói đi."
Cranna uống một miếng nước, biểu tình có chút thả lỏng.
"Hôm qua ta và Rhodes cùng nhau hồi cung, hắn là được Nhị ca mời tới đây. Sau đó, mẫu hậu và phụ vương biết hắn là song tu ma kiếm sĩ, liền muốn gả ta cho hắn."
"Ngươi không muốn?"
Ngữ khí của Lăng Sơ Nam có chút nghi hoặc.
"Thực xin lỗi."
Cranna ôm chặt chiếc cốc trong tay.
"Ta biết điều này rất buồn cười, nhưng hiện tại ta không muốn gả cho hắn nữa."
Nói đến đây, cô dừng đề tài này lại, chuyển sang chuyện khác.
"Tam ca, lần này ta lén trốn ra ngoài. Nhị ca nói với phụ vương là ca muốn tạo phản, hơn nữa còn lấy ra chứng cứ ca và gia tộc Currus cấu kết với nhau. Mặc dù phụ vương còn có chút không tin tưởng, nhưng ca vẫn nên cẩn thận một chút."
Sau khi nhắc nhở Lăng Sơ Nam đề phòng cẩn thận, Cranna liền rời đi.
---ONLY ON WATTPAD YUTUYTIEN
Gần đây, gia tộc Currus quả thực muốn tìm Lăng Sơ Nam, có điều là bởi vì đứa bé Auer kia nhớ 'mẹ' rồi.
098:"Ký chủ, tui đã kiểm tra qua, lúc ngài gặp được Auer không hề có người của Nhị hoàng tử hoặc nam chính."
"Là người của gia tộc Currus."
Lăng Sơ Nam không chút hoang mang.
"Ý của ký chủ là gia tộc Currus có người phản bội?"
098 ngây người. Trong cốt truyện, người của gia tộc Currus nổi tiếng trung thành tận tâm, sao có thể làm ra chuyện phản bội được?
Lăng Sơ Nam không tiếp tục nói về đề tài này nữa, mà xách rồng ngu nhỏ trong túi ra ngoài.
"Tôi dẫn ngài đến hoa viên hoàng cung xem thử."
Rồng ngu nhỏ cọ co ngón tay Lăng Sơ Nam, sau đó biến trở về hình người, cúi đầu hôn lấy Lăng Sơ Nam.
"Bảo bối, ta càng muốn xem ngươi hơn."
Ngay khi hai người chuẩn bị lau súng cướp cò, bên ngoài đột nhiên vang lên một trận âm thanh ồn ào, sau đó là tiếng đập cửa.
Thấy cửa đã mở, đám người hầu vốn đang ngăn cản trở nên khủng hoảng.
"Tam hoàng tử, Nhị hoàng tử nhất quyết muốn vào gặp ngài."
Lăng Sơ Nam phất tay đuổi đám người hầu đi, nhìn về phía Nhị hoàng tử đang trưng ra vẻ mặt tươi cười, gật gật đầu.
"Nhị ca, đã lâu không gặp."
"Tam đệ lâu như vậy mới về, mà lại không đến hỏi thăm Nhị ca một tiếng, đúng là khiến cho Nhị ca thương tâm."
So với gương mặt tinh xảo của Tam hoàng tử, bề ngoài của Nhị hoàng tử rõ ràng bình thường hơn rất nhiều, có điều do được di truyền từ quốc vương, cho nên nhìn qua có vẻ ôn hòa nho nhã, làm ra vẻ mặt thương tâm cũng có thể xem như giống.
"Nhị ca cứ đùa."
Đối với việc ăn nói, Lăng Sơ Nam đương nhiên có kinh nghiệm.
"Đệ đã từng kêu người hầu đến hỏi thăm hộ vệ của Nhị ca vài lần, hắn nói Nhị ca vô cùng bận rộn, cho nên đệ không tiện đến quấy rầy."
Biểu tình của Nhị hoàng tử trở nên có chút xấu hổ, hắn đích xác đã từng dặn dò người hầu, nếu người của Tam hoàng tử đến hỏi, phải nói với họ là hắn có rất nhiều việc bận. Có điều, rất nhanh hắn đã phản ứng lại, cười nói.
"Đợi khi nào Tam đệ đến tìm ta, đương nhiên ta sẽ có thời gian."
Lăng Sơ Nam không có ý định mời nhị hoàng tử vào trong, mà Nhị hoàng tử hiển nhiên cũng không phải cố tình đến đây ôn chuyện với Lăng Sơ Nam. Chưa nói được vài câu hắn đã chuyển hướng sang gia tộc Currus.
"Tam đệ, nghe nói gần đây đệ và tướng quân Currus rất thân thiết, phụ vương hình như có chút tức giận. Đêm nay đệ phải cẩn thận một chút, đừng ăn nói linh tinh."
Lăng Sơ Nam nhíu nhíu mà, sau đó gật đầu với Nhị hoàng tử.
"Cảm ơn Nhị ca đã nhắc nhở."
Thấy bộ dáng lo lắng của Lăng Sơ Nam, ánh mắt Nhị hoàng tử lóe lên tia đắc ý, có điều rất nhanh đã biến mắt, trở thành dáng vẻ sầu lo, nói tạm biệt với Lăng Sơ Nam.
Vì để thể hiện bản thân đang lo lắng, một tiếng sau đó, Lăng Sơ Nam không đi bất kì nơi nào.
---ONLY ON WATTPAD YUTUYTIEN
Bởi vì đây là tiệc gia đình, bữa tối được dọn ở phía sau cung điện, lúc Lăng Sơ Nam đến, trên bàn ăn ngoại trừ quốc vương và vương hậu, những người khác đều đã đến đông đủ, mỗi người một chỗ ngồi quanh bàn dài. Đại hoàng tử ra ngoài rèn luyện hai tháng, cho đến nay vẫn chưa trở về, vì vậy chỗ ngồi bên trái theo thứ tự là Nhị hoàng tử, ghế trống, Cranna - phía bên phải là nam chính Rhodes.
Lăng Sơ Nam đi đến chiếc ghế trống ngồi xuống, mắt nhìn thẳng, yên lặng chờ đợi quốc vương và vương hậu đến.
Ban đầu, nam chính còn mong chờ vẻ mặt hoảng sợ của Lăng Sơ Nam khi nhìn thấy hắn, có điều lại bị cậu hoàn toàn ngó lơ, gương mặt phút chốc cứng đờ, còn muốn nói cái gì đó, có điều quốc vương đã cầm tay vương hậu vào nhà ăn.
Sau khi bữa tiệc bắt đầu, các thị nữ ăn mặc đoan trang thướt tha, bưng khay thức ăn lả lướt đi vào nhà ăn. Ánh mắt của Rhodes nháy mắt bị gương mặt xinh đẹp và dáng người thon thả của bọn họ hấp dẫn.
Nhìn vẻ mặt đáng khinh của nam chính, trong lòng Cranna khong ngừng phỉ nhổ bản thân. Trước đây hai mắt của cô có bao nhiêu mù, mới coi trọng một tên nam nhân như vậy chứ?
Lăng Sơ Nam đem tầm mắt từ trên người Cranna thu hồi lại, chuyên tâm nghe quốc vương và vương hậu nói chuyện.
Quốc vương dường như vô cùng ưu ái nam chính, ngoại trừ ban đầu vài lần đặt sự chú ý lên người Lăng Sơ Nam, trên cơ bản thời gian khác đều trò chuyện với nam chính, Nhị hoàng tử ở bên cạnh phụ họa, còn vương hậu lại mỉm cười thân thiết nhìn bọn họ.
Một bữa cơm, rất nhanh đã ăn xong dưới sự ấm áp hòa thuận, Lăng Sơ Nam cảm thán một câu.
"Tay nghề của vương hậu khá tốt a."
098 thấp thỏm lo âu cả một đêm, cuối cùng cũng nhận ra bản thân chỉ đang lo lắng thừa thãi mà thôi, ký chủ làm gì có chút nôn nóng nào?
Có điều không thể không nói, kể từ khi tiến đến thế giới này, Lăng Sơ Nam càng ngày càng dễ tiếp thu thức ăn bình thường, thời gian phát bệnh cũng dần kéo dài ra. Nếu không phải 098 vẫn thường xuyên nhìn thấy Lăng Sơ Nam cầm tay cự long gặm gặm, nó còn tưởng ký chủ nhà mình đã hoàn toàn trở lại bình thường.
Thấy bữa tiệc sắp kết thúc, tầm mắt của vương hậu liền dời lên người Lăng Sơ Nam, ánh mắt bà ta tràn đầy từ ái.
"Carl, lúc nãy ta thấy con ăn không được nhiều lắm, là do thức ăn không hợp khẩu vị à?"
Carl là nickname của Cransi.
Lăng Sơ Nam lắc lắc đầu.
"Không có, tay nghề của mẫu hậu vẫn tốt như trước, con rất thích. Nhưng hôm nay con không cảm thấy đói bụng lắm, nên mới ăn không nhiều."
098 liếc mắt nhìn phần đồ ăn còn dư trên đĩa của ký chủ, sau đó lại nhìn chiếc đĩa trống không của những người khác, lúc này mới chợt nhận ra, ngày ký chủ nhà nó khôi phục bình thường vẫn còn rất xa vời.
"Được, đã dùng cơm xong, mọi người trở về nghỉ ngơi đi, Cransi theo ta đến thư phòng một chút."
Quốc vương để mọi người lui xuống.
Dưới ánh mắt vui sướng khi người gặp họa của nam chính, Lăng Sơ Nam theo chân quốc vương đi vào thư phòng.
"Con có biết tại sao ta lại gọi con vào thư phòng không?"
Quốc vương nghiêm mặt, ngồi xuống chiếc ghế trung tâm, khí thế uy nghiêm bắt đầu tỏa ra.
"Nhi thần không biết."
Lăng Sơ Nam đè lại rồng ngu nhọ đang muốn vọt ra ngoài trong túi lại.
"Mong phụ hoàng giải đáp."
"Gần đây con đã làm cái gì, con thực sự không biết sao?"
Lăng Sơ Nam lắc đầu, ánh mắt chứa đầy ngây thơ.
"Gần đây nhi thần đều ở học viện học tập, không hề làm ra chuyện gì khác người, mong phụ hoàng minh xét."
"Nếu con không làm bất cứ thứ gì, vậy tại sao lại có người nói với ta, con đang cấu kết với người khác ý đồ tạo phản?"
Quốc vương quan sát Lăng Sơ Nam một lát, lại không nhận ra bất kì dị thường nào trên gương mặt cậu, cho nên liền nói rõ ra.
"Sao lại có thể?"
Thần sắc Lăng Sơ Nam trở nên chấn kinh.
"Phụ vương, người đừng nghe người khác hồ ngôn loạn ngữ, nhi thần chưa từng có ý định muốn làm quốc vương. Nếu như việc người nói chính là về gia tộc Currus, bọn họ kết giao với nhi tử là bởi vì lúc trước con vô tình gặp được tiểu thiếu gia của nhà bọn họ nên mang về, vì vậy mới có chút thân thiết với bọn họ. Ngoại trừ Auer, con không hề có bất kì giao lưu gì với người nhà tướng quân Currus cả. Nếu như người không tin, có thể kêu thuộc hạ đến gia tộc Currus kiểm chứng, hơn nữa con và Auer Currus gặp mặt đều là ở tại trường học, có cả đá ký ức làm chứng. Mong phụ vương làm rõ chuyện này."
Lăng Sơ Nam làm ra bộ dáng khiếp sợ khi bị phụ vương của mình nghi ngờ, hơn nữa lời nói có chút lộn xộn, quốc vương không khỏi cau mày, dường như đang tự hỏi liệu cậu có đang nói thật hay không. Vốn dĩ, kế hoạch là trực tiếp giáng tội sau đó bắt giam cậu, cho nên hiện tại vẻ mặt quốc vương không hề đẹp.
"Con lui xuống trước đi, chuyện này ta sẽ sai người kiểm chứng."
"Vâng, tạ phụ vương."
Lăng Sơ Nam nửa cúi đầu, dường như bị sự nghi ngờ của quốc vương khiến cho thương tâm, có điều lễ tiết vẫn không quên, hành lễ với ông ta xong mới rời đi.
Đơn giản như vậy đã giải quyết được? 098 có chút hoảng hốt. Dựa theo kịch bản không phải là quốc vương không phân biệt trắng đen trái phải giáng tội, sau đó đem ký chủ nhốt vào nhà lao tối tắm bẩn thỉu vài ngày, kế đó thông cáo với cả đế quốc, cuối cùng là đem ký chủ trước bàn dân thiên hạ xử tội hay sao?
"098, sức tưởng tượng của ngươi đúng là phong phú."
Giọng nói của Lăng Sơ Nam vang lên.
098 cả kinh.
"Ký chủ, sao ngài có thể biết tui đang nghĩ gì?"
"Ngươi tự nói ra."
"......"
Sau khi Lăng Sơ Nam ra ngoài thư phòng, vừa liếc mắt liền nhìn thấy một góc áo biến mất ở phía cuối con đường.
"Ký chủ, người đó là người của Nhị hoàng tử." 098 nói.
---ONLY ON WATTPAD YUTUYTIEN
"Cái gì?"
Nghe thuộc hạ báo cáo lại, Rhodes đang ở chỗ Nhị hoảng tử đứng bật dậy.
"Không thể nào! Lúc trước quốc vương rõ ràng đã nói sẽ nghiêm trị cậu ta."
Vẻ mặt của Nhị hoàng tử cũng không mấy vui vẻ, dựa theo tính cách của Tam hoàng tử, chắc chắn sẽ khinh thường biện hộ, làm sao cậu ta có thể tránh khỏi truy vấn của phụ vương được?
Hai người nghĩ tới nghĩ lui cũng không tìm ra được đáp án hợp lý, mãi một lúc sau, Nhị hoàng tử mới nói.
"Có thể là do phụ hoảng cảm thấy đá ký ức do chúng ta cung cấp không đủ để chứng minh mọi chuyện, cần phải xác thực lại một chút."
Nói tới đây hắn cười cười.
"Lần này là do nó may mắn, lần sau chúng ta phải cẩn thận bàn lại. Hai tháng sau là thời gian thi đấu của học viên, ngươi phải chuẩn bị thật tốt, lúc đó ta sẽ an bài cho ngươi và nó cùng một tổ."
Nói xong Nhị hoàng tử cúi người, thì thầm gì đó vào tai Rhodes, sau khi đã thống nhất mọi chuyện, trên môi hai người đều lộ ra nụ cười đắc ý. Rhodes vội cắp tay với Nhị hoàng tử.
"Nhị hoàng tử anh minh."