Tần Hương Cúc nói: "Con đừng xem đó là việc to tát, con vẫn là tiểu tử vắt mũi chưa sạch mà, mẹ có thể không hiểu sao? Lúc trước cha con cũng từng là tiểu tử vắt mũi chưa sạch, đừng vì để bản thân mình vui vẻ liền. . .”
Tiêu Vũ chặn lời bà lại: "Con biết rõ rồi, con đi tắm." Sau đó vội vàng nhanh chân rời đi. Anh đã 22 tuổi, mẹ anh lại nói với anh chuyện này. . . Trong ngày thường, anh là người không làm theo một khuôn mẫu nào cả, hiện tại từ lỗ tai cho đến trên mặt đều đỏ lên.
Lâm Y Y tắm xong nằm ở trên giường, giường này là ngày đó cô té xỉu từng ngủ qua, khoảng chừng một mét năm, đối với cô mà nói thì đây là giường rất lớn, dưới giường là tấm ván gỗ, trên tấm ván gỗ trải chiếu, là loại dùng nhánh cỏ dẻo dai bện mà thành. Lâm Y Y nhớ tới lúc xem truyền hình, người cổ đại sẽ dùng loại này để chắn gió. Và hiện tại, So với các loại chiếu tinh xảo mà nói, loại chiếu này vô cùng tiết kiệm, quanh thân chiếu dùng vải lẻ bao lại, cái này cũng là quần áo mà người dân không cần hoặc đã hư hại không để mặc nữa cắt ra. Thậm chí những quần áo bị rách không thể mặc nữa cũng hữu dụng làm cây lau nhà, có thể nói là dùng vật đến tận cùng, một chút lãng phí đều không nỡ lòng bỏ.
Vào lúc này khí trời nóng bức, mặc dù là tháng 9 nhưng buổi tối ngủ không cần chăn, cho nên trên giường không có chăn. Lâm Y Y ăn mặc quần sooc và áo lót nằm ở trên giường, quần soóc là cô tự mình cắt khi ở nhà họ Lâm, cắt ngắn quần đến vị trí đầu gối, làm quần ngủ. Áo lót là áo cộc tay, áo lót tương tự như T-shirt không có tay ở hiện đại, cũng dùng bông, khác nhau ở chỗ được dệt len pháp, có điều cũng không được dệt cẩn thận như thời hiện đại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT