Lâm Y Y nhìn kỹ một lần nữa, tiếp theo đôi mắt sáng lên: "Là tôm hùm." Lâm Y Y biết một ít lịch sử tôm hùm, lúc trước khi ăn tôm hùm, trong quán tôm hùm có sách tuyên truyền liên quan đến tôm hùm, lúc cô đợi tôm hùm lên bàn ăn từng đọc qua. Tôm hùm tiến vào nước tôi trong thời kỳ kháng chiến, sau đó qua nhiều lần sinh sôi nảy nở, cho nên số lượng vô cùng đông đảo. Nhưng trên thành phố có vài tin đồn về tôm hùm là giả, tôm hùm cũng không thích sống trong một cái cống hôi như vậy, nhưng khả năng sinh tồn của tôm hùm khá mạnh mẽ, ở nơi cống rãnh hôi thối cũng có thể sống. Đổi lại mà nói, khi nước vẫn còn sạch sẽ, tôm hùm đã sống ngay đây.
Bây giờ, rất nhiều nơi cũng không biết tôm hùm, dù cho là nông thôn hay là thị trấn, hơn nữa mùi vị của tôm hùm có hơi tanh, cặp càng cũng tương đối lợi hại, cho nên tất cả mọi người chưa từng đánh chủ ý lên nó, tựa như người phía sau không thích ăn cua vậy.
Nhưng mà, Lâm Y Y biết thịt tôm hùm vô cùng rắn chắc.
Lại nhìn suối đầu nguồn, đoán là mực nước giảm xuống, cho nên nước đầu nguồn không chảy tới, mà con tôm hùm này chắc chắn là từ phía trên xuống, cho nên… Tôm hùm ở phía trên dám chắc càng nhiều.
"Đại Quân… Nhị quân, hai em biết làm cần câu cá không?"
Lâm Đại Quân: "… Trong nhà có cần câu cá, chị đã quên rồi sao? Khi cha còn sống vì câu cá cho chúng ta ăn nên làm cần câu, trước kia chúng ta còn đi theo cha câu cá nữa." Cá trong sông hồ không phải tài sản của đại đội, tuy rằng là của quốc gia, nhưng cho phép tự câu ăn, cũng cho phép mọi người mua bán, chỉ cần cẩn thận một chút là được. Mà cấm đầu cơ trục lợi, từ năm 63 bắt đầu xác định rõ. Bởi vì năm 62 thị trường tự do mua bán mở ra, xuất hiện nhiều vấn đề đầu cơ trục lợi, cho nên ở năm 63, quốc gia ban hành pháp luật riêng biệt liệt kê từng mục đầu cơ trục lợi, định vị rõ ràng đầu cơ trục lợi chính là hoạt động trái pháp luật.
Trải qua những lời Lâm Đại Quân vừa nói, Lâm Y Y cũng muốn đi bắt, trước kia lúc trong nhà không có thịt ăn, cha Lâm sẽ dẫn các con đi câu cá, câu cá ăn được để ăn, cũng có bắt lấy rồi đi bán ở chợ đêm.
Lâm Y Y nói: "Đại Quân Nhị Quân, các em về nhà lấy cần câu cá, chúng ta đi câu. Tam Quân Tứ Quân, các em đi đào giun."
Lâm Đại Quân: "Chị, thứ này thực sự không có thể ăn."
Lâm Y Y: "Có thể ăn, hôm trước lúc chị đi bán máu, nhìn thấy có bác sĩ đang ăn, ngửi cũng thơm, bác sĩ có thể ăn, chẳng lẽ chúng ta không có thể ăn?"
Lâm Đại Quân có chút hoài nghi: "Thật sự có thể?"
Lâm Y Y: "Nếu em không tin thì đợi bọn chị câu xong em không cần ăn là được, bây giờ đi lấy cần câu cá đi."
Lâm Đại Quân: "Được rồi." Cậu ta và Lâm Nhị Quân chạy về nhà.
Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân cũng bắt đầu đào giun. Lâm Y Y chuyển gùi đến chỗ râm mát, dự định tựa vào cây ngồi xuống, chẳng qua, ồ? Cô mở to hai mắt, cô nhìn thấy trong đống cỏ khô bên cạnh cái cây… Trứng gà rừng. Lâm Y Y vẫn nhận biết được trứng gà, cho dù là từ năm 2020 đến, lại là người "Cao quý", cũng không thể không biết trứng gà. Nhưng ở một vùng trồng trọt xuất hiện trứng gà, đống cỏ khô bên cạnh lại có hơi giống cái ổ, cho nên chắc chắn không phải gà nuôi trong nhà, như vậy chỉ có thể là gà rừng. Lâm Y Y không phân biệt được sự khác nhau giữa trứng gà nuôi trong nhà và trứng gà rừng, cô chỉ dựa vào phán đoán, hơn nữa trong tiểu thuyết có miêu tả, cho nên mới cho rằng là trứng gà rừng.
Ở nơi này nhìn thấy trứng gà rừng, Lâm Y Y cảm thấy vận may của mình tốt quá. Chẳng qua, tuy rằng trong tiểu thuyết Lâm Đại Nha là diễn viên nữ, nhưng trong tiểu thuyết diễn viên nữ này không có vận may, bộ tiểu thuyết hoặc là phim truyền hình《 Chị cả như mẹ》, là một bộ phim đau khổ.
Sao mình lại có vận may tốt như vậy, nhìn thấy một ổ trứng gà rừng?
Lâm Y Y nói với Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân đang ở một bên đào giun: "Tam Quân, Tứ Quân, các em lại đây, đây là trứng gà rừng hả?" Muốn ăn mảnh là không có khả năng, cô không thể tự mình trộm chạy ra bên ngoài luộc, nếu luộc ở nhà họ Lâm, chắc chắn sẽ bị mấy đứa em nhà họ Lâm phát hiện. Tuy rằng mấy cậu em là sói mắt trứng, nhưng giai đoạn trước mắt, Lâm Y Y cũng không thể xé rách mặt với bọn họ. Bản thân mình chờ gả đi, mấy em trai còn nhỏ, nếu mình và bọn họ xé rách mặt, người khác chỉ biết nói mình không tốt, còn em trai chính là trẻ con không hiểu chuyện, cứ như vậy, không chiếm được lý lẽ chính là cô.
Lâm Y Y không muốn phá hỏng thanh danh của mình, cho nên trước mắt, ít nhất là trước khi mấy cậu em lớn lên, cô không thể xé rách mặt, chờ khi mấy em trai không thể dùng câu trẻ con không hiểu chuyện để nói nữa, muốn xé rách mặt thì cứ xé, còn có thể cắt đứt quan hệ với bọn họ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT