Tiêu Vũ tiến lên, từ trên người Tần Hương Cúc lôi Lâm Y Y lại đây: "Về nhà." Để mặt của cô chôn vào trong lồng ngực của mình, bởi vì. . . anh biết cô không có khóc. Người khác có thể nghe không hiểu, nhưng Tiêu Vũ nghe ra được là khóc thật hay khóc giả. Hơn nữa, cô vợ nhỏ rất cơ trí, làm sao yếu ớt như vậy? Chỉ bởi vìchuyện này mà khóc? Không thể. Có điều, vợ đau lòng chính mình, anh đương nhiên sẽ không vạch trần cô, anh lo lắng cô không giả bộ được cho nên trước tiên chỉ có thể mang cô về nhà.

Tần Hương Cúc cười cười nói: "Ai, con dâu này của tôi tuổi còn nhỏ thích nói thật, mọi người bỏ qua cho nó. Có điều lời này của nó cũng không có nói sai, phụ nữ chỉ có thể sai phái chồng của mình thôi, sai phái chồng của người khác làm sao được chứ?”

Có người nói: "Lá gan của cô con dâu này của bà cũng nhỏ quá đó chứ?”

"Đúng vậy, mọi người chỉ đùa một chút, đã sợ hãi đến khóc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play