Lúc Ly Diên muốn đột phá vòng vây của bọn họ, đột nhiên Ly Hồng Đào cắn răng, cho bóng lưng của nàng một liều thuốc mạnh: "Nếu ngươi rời khỏi chỗ này, bổn vương sẽ xem như chưa từng sinh ra đứa con gái này, ngay cả mộ của di nương ngươi cũng sẽ bị san bằng hoàn toàn. Đến lúc đó đừng nói mộ phần, nói không chừng cả thi thể cũng không còn. Ngươi có chắc muốn đi như thế không?"

Ly Diên nghe xong lời ấy, dưới chân như đeo chì, cuối cùng không nhấc lên nổi. Nàng từ từ xoay người, nhìn gương mặt tuấn tú trông uy vũ bất phàm của ông ta, trong lòng sinh ra chán ghét. Di nương? Ha ha, Đông di nương vô dụng nên muốn lấy mẹ đẻ nàng ra uy hiếp? Ông ta đúng là cực kỳ vô dụng nhỉ?

Hiện tại nàng đang tò mò, cuối cùng mình còn giá trị gì mà khiến ông ta ép buộc nàng trở về như vậy?

Bỏ mặc bảy năm, đột nhiên gặp lại, nửa đêm tập kích. Mọi chuyện khiến Ly Diên sinh ra dự cảm không lành. Nàng nhìn ông ta chằm chằm, giọng điệu vẫn mang theo đùa cợt: "Ông muốn ta trở về làm gì? Nói thật, không nói thật, cho dù ông ép ta về, ta cũng có cách quậy cho nhà ông không yên. Ta bảy năm trước và ta hiện tại, chắc hẳn ông cũng nhận ra sự khác biệt. Ta sẽ không mặc người chém giết giống như trước kia nữa. Cho ta một lý do, có lẽ, ta còn có thể suy nghĩ một chút!"

Ly Hồng Đào thật không ngờ Ly Diên dứt khoát như vậy. Sau khi ông ta cẩn thận cân nhắc lời nàng thì nhìn thẳng vào nàng nói: "Tứ tỷ của ngươi được định thân, không vừa ý, cho nên..."

"Để ta gả thay?" Ly Diên cười lạnh: "Chung quy vẫn là quận chúa con vợ cả, đãi ngộ đúng là khác biệt, không vừa ý thì có thể tìm người gả thay. Vậy ta xin hỏi, tại sao nàng ta không vừa ý? Hôn sự này, há có thể tùy tiện ứng phó? Có phải ông cho là gương mặt này của ta còn chưa đủ buồn nôn không? Ông có nhiều con gái như vậy, tại sao cố tình lại chọn ta?"

Ly Hồng Đào khó lường nhìn nàng một cái: "Hôn sự này là do hoàng thượng hạ chỉ, chưa xác định là đứa con gái nào của vương phủ. Đối tượng gả là một vương gia của nước Tư U, nghe nói... hắn ta có bệnh không tiện nói, vì vậy..."

Ly Diên cười càng xán lạn: "Bệnh không tiện nói? Vậy xin hỏi, đó là vị vương gia nào của nước Tư U? Hơn nữa, hôn kỳ là lúc nào?"

Ly Hồng Đào cho rằng Ly Diên đã nhận lời, lập tức đáp: "Tháng năm năm sau, là thất vương gia của nước Tư U."

Thất vương gia?

Vẻ mặt Ly Diên đột nhiên có chút cứng ngắc, bàn tay trong tay áo cũng run một cái. Lúc nhìn Ly Hồng Đào thì ánh mắt thoáng cái sắc bén.

Bệnh không tiện nói? Ha ha, hóa ra ông cha hờ này của nàng đến giờ còn coi nàng như kẻ ngốc mà lừa gạt ư?

Nếu nàng nhớ không lầm, thất vương gia nước Tư U, đó là Chiến vương Vệ Giới thanh danh vang dội trong bốn nước, thậm chí là ở Long đế quốc xa xôi!

Vệ Giới là ai?

Đó chính là vị tuyệt sát chi vương tàn bạo và khát máu nhất nước Tư U. A, nhân vật như vậy, sao lại có bệnh không tiện nói? Ông ta thật sự coi nàng vẫn là đứa trẻ ba tuổi không hiểu gì năm đó hả?

Sắc mặt Ly Diên thoáng cái khó coi. Nàng ngước mắt nhìn ông ta, trong mắt hiện lên ba thước băng mỏng: "Xem ra phụ thân thật sự muốn ta chết!"

Vệ Giới thanh danh hiển hách, sao lại cưới một quận chúa của Khang thân vương nho nhỏ? Danh môn quý nữ nước mình không muốn, chạy tới nước Mị xa xôi này, còn cố tình bỏ qua công chúa mà chọn quận chúa. Hành động như vậy không phải đang nói rõ với nàng, trong chuyện này có vấn đề sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play