Ly Diên trời sinh có tinh thần mạo hiểm, có thể lập tức thay hình đổi dạng thành một tiểu nha hoàn đi theo Linh Vận, trở lại Tứ Phương Thịnh Viên lần hai.
Tuy trải qua họa rắn vừa rồi đã khiến hội trường lớn nhất Tứ Phương Thịnh Viên đã phá hủy, nhưng viện tử rộng lớn như vậy làm sao cũng có một nơi dùng được.
Sau năm ngày sửa sang, thịnh hội bốn nước cuối cùng cũng đã khởi động lại. Tuy rằng trước đó có ảnh hưởng đến tâm trạng của mọi người nhưng dù sao đây cũng là giao lưu giữa bốn nước, liên quan vấn đề thể diện các nước, không ai dám xem thường.
Nếu đã không thể dò xét trong kinh thành, vậy chỉ có thể dò hỏi tin tức hữu ích giữa các quan lại quyền quý và nhân vật nổi tiếng của các nước mà thôi.
May mà các mối quan hệ của Linh Vận rất tốt, những nữ nhân xung quanh nàng đều chút địa vị ở các nước. Cho dù là quan trường hay thương trường, dù nhiều hay ít đều có tiếp xúc một chút.
Mặc dù tầm mắt nữ nhân tương đối hẹp nhưng bọn họ cũng có nơi để thể hiện giá trị.
Ví dụ như châu báu ngọc ngà, xiêm y quần áo, trang sức, son phấn bột nước, món ngon, v.v., không thể thiếu sự tâng bốc của bọn họ.
Khi mới bắt đầu Linh Vận còn chưa dung nhập được với những nữ nhân này. Nhưng chung quy nàng cũng không phải là những tiểu thư khuê các chỉ biết cầm kỳ thư họa kia. Dưới sự dẫn dắt thỉnh thoảng của Ly Diên, dần dần nàng cũng biết được một số cách.
Đặc biệt là những năm gần đây nàng đã bắt đầu giúp Linh Dực học tập quản lý việc vặt của Linh gia trang, tất nhiên cũng có chút hiểu biết về cửa hàng của nhà mình. Trò chuyện không ít lần, lại thực sự có được rất nhiều ý tưởng từ đó.
Tính tình của Linh Vận khá dễ ở chung, lại không hề kiêu ngạo. Tuy nói là giang hồ nhân sĩ nhưng nữ tử được gia tộc mang theo đến Tứ Phương Thịnh Viên, ai lại không có mục đích chứ?
Thân là ái nữ của phụ thân mình đương nhiên xuất phát từ lợi ích của gia tộc, có thể thu hoạch chút lợi ích trong lúc tán gẫu là điều mà mọi quý nữ đều mong muốn. Đương nhiên, không có cái gọi là "coi thường", ngay cả khi không thích thì ít ra sẽ không biểu hiện ra ngoài như quận chúa Ngụy vương phủ.
Dù không hiểu vì sao huynh muội Linh gia trang đã đi lại quay lại, nhưng có thể quay lại, kỳ thật mấy quý nữ này vẫn vô cùng hưng phấn.
Bởi vì chỉ cần có Linh Vận, bọn họ có thể thỉnh thoảng nhìn Linh Dực một chút. Thiếu trang chủ của thiên hạ đệ nhất trang trên giang hồ có thanh danh hiển hách, lại thêm khuôn mặt tuấn tú khiến người ta đấm ngực dậm chân kia. Danh tiếng của người này cũng không thua kém gì mấy người Vệ Giới, Ngọc Ngân.
"Bảng xếp hạng mỹ nam gì? Các ngươi đang nói gì thế?"
Hàng ngày vào sáng sớm luôn có thể thấy tốp năm tốp ba các nữ nhân vây quanh sân tập, sân thi đấu, nơi mà các nam nhân tập luyện, ríu rít thảo luận không ngớt.
Nếu là thịnh hội bốn nước, là nơi giao lưu, thi đấu thì đương nhiên sẽ không có quá nhiều lễ nghi quy củ, chỉ cần không khác người, có nguyên tắc, bình thường sẽ không ảnh hưởng gì.
Đừng thấy những nữ nhân này suốt ngày chỉ biết nói chuyện, mê trai, nhưng không thể nói tin tức mà họ biết còn nhiều hơn các nàng tưởng tượng rất nhiều. Chẳng hạn như “bảng xếp hạng mỹ nam của bốn nước” gì đó trước mắt, hai người họ chưa bao giờ nghe nói đến.
Mấy ngày gần đây Linh Vận đi theo Ly Diên không làm chính sự gì, suốt ngày đi dạo trong vườn. Nhìn như không ăn không ngồi rồi, nhưng thực ra là đang thu thập thông tin mà nàng cần.
Giữa nữ nhân với nữ nhân, chỉ cần không có quá nhiều dính dáng, chỉ cần không phải quá chán ghét, cơ bản là có thể nói chuyện cùng nhau.
Linh Vận sinh ra đã có khuôn mặt lương thiện, tính cách ôn hòa dễ chịu, hiển nhiên rất được chào đón. Đương nhiên là nếu bỏ qua nha hoàn trông vô cùng mập mạp bên cạnh nàng.
"Hóa ra là Linh cô nương, nhanh, tới đây, vị trí này đẹp lắm."
Vừa nhìn thấy Linh Vận, lập tức có tiểu thư nhường chỗ cho nàng. Ly Diên là nha hoàn chỉ có thể đứng ở phía sau. May mà nơi bọn họ đứng khá cao, chỗ rộng, không đến nỗi không nhìn được tình hình bên dưới.
Linh Vận cũng không thể tỏ ra quá chú ý đến Ly Diên, chỉ có thể cho nàng một vẻ mặt rồi tò mò nghiêng đầu hỏi vị tiểu thư nhà quan không biết là của nước nào kia: “Vừa rồi các ngươi đang nói cái gì vậy?"
Nữ nhân nhà quan Giáp cũng không ưỡn ẹo, thoải mái nhìn về phía mấy nam tử mặc quần áo luyện công, đang đổ mồ hôi như mưa so tài kia, yếu ớt nói: “Ta đang thấy tiếc đó. Vì sao mấy người anh tuấn, ưu tú, nổi tiếng lại không một ai xuất hiện vậy? Từ trước tới nay bổn tiểu thư chưa bao giờ dậy sớm như vậy. Haiz, lại một lần đi uổng công rồi."
"Đúng vậy đúng vậy. Lần này ta chỉ thấy được ba bốn vị trên bảng xếp hạng mười người, còn lại cũng không gặp được ai. Ngươi nói xem viện tử này lớn như vậy, sao không gặp được bọn họ chứ!" Nữ A của thương gia cũng đầy tiếc nuối nói theo.
Nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của Linh Vận, nữ tử giang hồ một, lập tức tốt bụng giải thích: "Nhìn dáng vẻ này của Linh cô nương, chắc chắn rất ít khi đi lại trên giang hồ nhỉ?"
Linh Vận xấu hổ cười cười: "Đúng vậy, tuổi còn nhỏ, người trong nhà quản rất nghiêm. Thịnh hội bốn nước lần này do ta quấy rầy đòi hòi, cứng rắn kêu ca ca đưa ta đến đây. Ngày thường đâu có cơ hội tiếp xúc nhiều tỷ muội như vậy, cho nên ta rất hung phấn đó!"
Nữ giang hồ vừa nghe xong không khỏi cười khúc khích, nhân cơ hội lộ ra vẻ yêu thích và ngưỡng mộ: “Thật sự là hâm hộ Linh cô nương, có một vị ca ca anh tuấn lại thương yêu mình như vậy. Haiz, trưởng nữ của gia tộc như ta không có phúc phận đó."
"Ôi, các ngươi nói tới nói lui mà không chuyển chủ đề tới bên này. Linh cô nương hiếu kỳ đúng không? Vậy ta hỏi ngươi, ngươi có vị ca ca đẹp đến mức nữ nhân phải ghen tị như vậy, chẳng lẽ không biết ca ca nhà mình cũng rất nổi tiếng trên bảng xếp hạng mỹ nam sao?"
Nữ Ất nhà quan tiếp lời, cười hì hì hỏi.
Linh Vận lắc đầu tiếc nuối: "Xưa giờ ca ca chưa bao giờ chủ động trò chuyện với ta. Ta thật sự không biết chuyện này." Nói đến đây, ánh mắt nàng chợt sáng lên, nhìn nữ Ất nhà quan hỏi: "Vậy ca của ta xếp thứ mấy?"
Nữ Ất nhà quan che khăn mím môi cười một tiếng: "Xem ra ca ca của ngươi đã bảo vệ ngươi rất tốt. Thiếu trang chủ Linh gia xếp hạng rất cao trong bảng xếp hạng của bốn nước chúng ta đó."
Linh Vân lập tức ghé đầu qua, hưng phấn hỏi: "Gần đứng nhất? Vậy là thứ mấy?"
Nữ Giáp nhà quan cười xòe ra bốn ngón tay, khuôn mặt nhỏ nhắn hưng phấn của Linh Vận lập tức sụp đổ: "Tại sao lại là thứ tư chứ? Vậy cũng coi như gần đứng đầu sao"
Nữ giang hồ B trợn tròn mắt, vẻ mặt cạn lời nhìn Linh Vận: "Linh cô nương, đừng coi thường bảng xếp hạng của bốn nước. Đây chính là bình chọn của ngàn vạn thiếu nữ, thiếu phụ, bác gái, nữ nhân ở mọi độ tuổi bỏ phiếu. Kết quả cực kỳ uy tín. Thứ tư thật sự đã là rất cao rồi!"
Ngàn vạn? Nói vậy xem ra đúng là không ít người. Chỉ là ai lại tổ chức cái này, còn sắp xếp ra một bảng xếp hạng như vậy nữa?
Ngay sau đó có người giải đáp nghi hoặc của nàng, "Đây là kết quả của cuộc bỏ phiếu trực tiếp trong thịnh hội bốn nước lần trước."
"Chỉ đáng tiếc là, đa số người trong đó chưa từng xuất hiện. Sau bốn năm thay đổi, một số người đã bị loại khỏi danh sách vì những người đến sau. Mười hạng dầu hôm này vừa được bọn ta chọn ra đấy.”
Linh Vận ngẩn người, “Vừa mới chọn?” Sao nàng không biết chuyện này? Mấy ngày này, nàng và Ly Diên đi vòng quanh đều công cốc hết à?
"Đúng vậy, bốn nước lần này chắc chắn sẽ có nhiều loại bảng xếp hạng xuất hiện. Bảng xếp hạng mỹ nam này, lần này nhất định phải dựa theo vị trí trong suy nghĩ của chúng ta mới được. Linh cô nương, đến lúc đó ngươi cũng nhớ bình chọn đấy."
"Vậy… danh sách đầy đủ của mười người này là...?"
Ly Diên không biết nên khóc hay cười. Nàng không ngờ lại có người rơi ra khỏi danh sách này. Chậc chậc, xem ra lòng dạ của nữ nhân thật khó lường. Chuyện này đúng là không khác gì theo đuổi ngôi sao, gần như mỗi ngày đều đổi thần tượng. Hôm nay nàng cũng muốn nghe thử xem ai còn có thể lợi hại hơn ca ca của nàng.
Thảo luận về mỹ nam, những nữ nhân này phấn khích như chim nhỏ, ríu ra ríu rít tham gia.
"Đứng đầu chính là vực chủ vẫn luôn thần bí của Minh vực, thành chủ của thành Tử Vong trong truyền thuyết, Kỳ Minh, Kỳ đại nhân."
Kỳ Minh?
Trên trán Linh Vận và Ly Diên đồng thời xuất hiện ba dấu chấm hỏi. Trầm mặc hồi lâu mới nhớ ra cuối cùng cái vị trong truyền thuyết này là ai.
Thành Tử Vong. Người ta nói rằng thành này nằm trong sa mạc rộng lớn ở cực tây của Tư U. Tạo ra một tổ chức ở nơi mà không một ngọn cỏ, không có nước, không có sự sống, hơn nữa nguy cơ trùng trùng lại tạo ra một tổ chức như vậy không phải là điều mà người bình thường có thể làm được.
Sở dĩ nó được gọi là thành Tử Vong là vì mỗi năm thành này sẽ biến mất ít nhất nửa năm trong sa mạc thay đổi thất thường, nửa năm sau sẽ từ từ lộ ra theo cát rút. Về phần tổ chức này tồn tại thế nào, đến nay vẫn là một bí ẩn.
Vậy nên hiển nhiên không có ai biết thân phận thật hay tướng mạo gì đó của Kỳ Minh này. Vậy vị trí thứ nhất trong bảng mỹ nam này cuối cùng đến từ đâu?
Khi Linh Vận hỏi câu này, những nữ nhân khác nhìn nàng như một đứa ngốc.
"Ngươi không cảm thấy, nam nhân có thể che giấu bản thân kỹ như vậy rất đẹp trai hay sao?"
"Ngươi không cảm thấy, sau khi nghe truyền thuyết của hắn, tâm trí sẽ bị mê hoặc, hưng phấn sùng bái sao? Đây chính là mị lực của hắn đấy. Một nam nhân chỉ cần nghe tên không gặp mặt có thể khiến chúng ta hưng phấn đó!"
"Đúng, đúng. Mặc kệ nam nhân này tròn hay dẹt, cao hay gầy, già hay trẻ, chỉ dựa vào cái danh thành chủ của thành Tử Vong này thì vị trí đứng đầu chắc chắn là của hắn rồi."
"Ngươi không biết à? Kỳ Minh đã đứng đầu danh sách hai nhiệm kỳ liên tiếp. Lợi hại đúng không?"
Linh Vận và Ly Diên liếc nhìn nhau, đột nhiên cảm thấy trên đầu họ có một con quạ, im lặng bay ngang qua từng chút một.
Mẹ nó, vậy cũng được hả?
Chẳng lẽ nữ nhân đều thích ảo tưởng? Không thấy cũng không sờ được thì thôi đi, chỉ nghe truyền thuyết thôi cũng có thể khiến bọn họ phát cuồng đến mức này?
Trong lòng có suy đoán lung tung. Thảo nào đám nam nhân rảnh rỗi đều thích giả vờ lạnh lùng. Mịa nó, thật sự là rất có giá mà!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT