“Đờ mò! Thật… thật sự là một điểm! Đây…”

“Oh my god! Một điểm? Vậy mà thằng nhóc này lại có thể đoán đúng? Kỳ tích, đây nhất định là một kỳ tích!”

Nhìn chằm chằm ba viên xúc xắc nối liền cùng, những người vừa nãy chế giễu Dương Tiêu đều kinh ngạc đến đỏ mặt.

Đường Mộc Tuyết sững sờ, cô biết Chu Văn Cường rất mạnh, nhưng cô không ngờ Chu Văn Cường lại mạnh như vậy.

Đương nhiên, dưới sức mạnh mạnh mẽ của Chu Văn Cường, Dương Tiêu có thể đoán được chính xác số điểm trong chuông xúc xắc càng làm Đường Mộc Tuyết chắn động hơn.

“Này… này…” Triệu Cầm lập tức sững sờ.

Vừa nãy bà ta cho rằng Dương Tiêu mù mờ, nhưng không ngờ Dương Tiêu lại đoán trúng.

Dương Tiêu nhìn Chu Văn Cường cười nhẹ: “Ngại quá, xem ra vận may của tôi rất tốt!”

“Nhóc con, đừng vội đắc ý, đến lượt cậu!” Chu Văn Cường nhìn chằm chằm Dương Tiêu, trong mắt hiện lên một tia hung ác nham hiểm.

Lúc này, Chu Văn Cường nhìn Dương Tiêu tràn đây kiêng ky.

Sau khi chơi xúc xắc nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên ông ta thực sự gặp phải đối thủ của mình.

Kỹ thuật lắc xúc xắc của ông ta vừa nãy là điều mà một thánh bạc bình thường có thể không làm được. Một thánh bạc bình thường có thể không đoán được điểm bên trong của chuông xúc xắc, mà điều khiến Chu Văn Cường khiếp sợ là một thằng nhóc vô danh tiểu tốt lại nhìn thấu chiến lược của ông ta.

Dương Tiêu gật đầu: “Đúng, đến lượt tôi!”

Nhìn thấy nụ cười nhàn nhạt trên mặt Dương Tiêu, trong lòng Chu Văn Cường tràn ngập một dự cảm không rõ.

Cọc cạch!

Trong giây tiếp theo, Dương Tiêu cầm chuông xúc xắc che ba viên xúc xắc lại, lắc lư điên cuồng.

Kỹ thuật, tốc độ và nhịp va chạm của viên xúc xắc trong chuông xúc xắc đều giống hệt Chu Văn Cường vừa nãy.

“Cái gì?” Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Chu Văn Cường sửng sốt, dựng tóc gáy, nổi da gà.

Triệu Cầm đã sững sờ càng sững sờ hơn, bà ta lẫm bẩm: “Giống y hệt?”

“Trời ạ! Tất cả đều giống nhau hết, sao thằng nhóc này làm được vậy?” Mọi người có mặt tại hiện trường đều ngắn ra.

Nhìn chằm chằm Dương Tiêu, trong lòng mọi người nổi lên sóng gió, không ai ngờ Dương Tiêu lại có thể lắc theo quỹ đạo rung chuyển như của Chu Văn Cường lúc nãy.

“Rốt cuộc thằng nhóc này muốn làm gì? Nếu cứ tiếp tục như vậy thì chắc chắn bên trong chuông xúc xắc là một điểm, cậu ta điên rồi hả?”

“Đúng thế! Vừa nãy anh Cường lắc là một điểm, không lẽ thằng nhóc này cũng muốn lắc được một điểm?”

Đám người ngắn ra, đầu óc như hồ dán, không biết trong hồ lô của Dương Tiêu bán thuốc gì.

Gương mặt xinh đẹp của Đường Mộc Tuyết tràn đầy kinh ngạc, cô biết rất rõ, chắc chắn thực lực của Chu Văn Cường rất mạnh.

Người bình thường khó có thể bắt chước quỹ đạo lắc viên xúc xắc như của Chu Văn Cường, nhưng Dương Tiêu có thể dễ dàng bắt chước, điều này đủ chứng minh sức mạnh của Dương Tiêu rất đáng kinh ngạc.

Dương Tiêu chỉ cười, không giải thích nhiều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play