Ngay khi lời này vừa dứt, nó không kém gì một tiếng sắm kinh hoàng từ trên trời rơi xuống, khiến mọi người ở hiện trường kinh ngạc.

Một nhóm thực khách lần lượt đến gần, bọn họ kinh ngạc nhìn Ngôi sao Đông Phương trên ngón tay mảnh khảnh của Đường Mộc Tuyết.

“Đây… đây là Ngôi sao Đông Phương? Ôi mẹ ơi! Đây là Ngôi sao Đông Phương trị giá ít nhất sáu nghìn vạn?”

“Chủ tịch Bạch Du Tĩnh đích thân mở miệng chẳng lẽ còn có thể là giả? Trước đó chúng tôi đã dự đoán, giá khởi điểm của Ngôi sao Đông Phương là sáu nghìn vạn, thậm chí giá giao dịch cuối cùng có thể lên tới ít nhất ba trăm triệu tệ. Ngôi sao Đông Phương này hiện tại đã bán đi, hai trăm triệu tệ cũng không thành vấn đè!”

“Đúng, đúng! Kim cương hồng đề quốc rất hiếm, đặc biệt là kim cương hồng đề quốc lớn như vậy!”

“Ngôi… sao Đông Phương? Đây là Ngôi sao Đông Phương? Có nhằm lẫn gì không?” Nghe vậy, Triệu Vô Cực như bị năm tiếng sét đánh tới, cả người sững sờ đến cực độ.

Triệu Vô Cực biết rất rõ về Ngôi sao Đông Phương, khi đó Triệu Vô Cực định chỉ ba trăm triệu tệ để có được Ngôi sao Đông Phương tặng cho Đường Mộc Tuyết.

Điều khiến Triệu Vô Cực chán nản là Ngôi sao Đông Phương đã bị một người đàn ông trẻ tuổi bí ẩn lấy đi, Bạch Du Tĩnh của tập đoàn trang sức Bạch Thức đã tặng nó miễn phí.

Vào thời điểm đó, vô số người suy đoán về vị thần thánh phương nào đã lấy miễn phí Ngôi sao Đông Phương, điều khiến Triệu Vô Cực muốn hộc máu là bây giờ có vẻ như phế vật Dương Tiêu này đã có được nó!

Triệu Vô Cực chết lặng, anh ta thực sự chết lặng.

Anh ta thật sự không hiểu nổi, một tên phế vật không có tài cán gì mà lại có thể khiến Bạch Du Tĩnh tặng miễn phí Ngôi sao Đông Phương vô giá.

Hơn nữa, viên kim cương hồng hoàng đề trên Ngôi sao Đông Phương nặng 22,39 carat, là vô giá, viên kim cương hồng hoàng đề 10 carat trong tay anh ta chỉ là một cái rắm trước Ngôi sao Đông Phương, không hề sáng chói chút nào.

Triệu Cầm cũng ngắn ra, bà ta từng nghe nói Ngôi sao Đông Phương ít nhất cũng phải trị giá mấy trăm triệu tệ.

Điều khiến Triệu Cầm kinh ngạc là thứ mà con gái bà ta đang đeo thực sự là Ngôi sao Đông Phương.

Đường Kiến Quốc nhìn Dương Tiêu với ánh mắt khác, một nhóm thực khách tại hiện trường cũng nhìn Dương Tiêu với ánh mắt khác.

Bạch Du Tĩnh lạnh lùng nói: “Do đích thân tôi chứng thực còn có thể là giả?”

Lần này Bạch Du Tĩnh dùng giọng điệu chắc chắn, sắc mặt Triệu Vô Cực trở nên tái nhọt hơn.

Anh ta biết lần này mình rất xáu hồ, thân thể hoàn toàn bị Dương Tiêu hành hạ.

Vốn anh ta muốn khoe khoang cuộc sống tốt đẹp, ai ngờ không khoe thành công mà còn rất mất mặt.

Mình đường đường là cậu chủ nhà họ Triệu mà còn không bằng phế vật, Triệu Vô Cực khó chịu nổi cáu, không cam lòng nhìn Dương Tiêu mắng: “Cho dù đây là Ngôi sao Đông Phương thì như thế nào? Chẳng phải anh còn lái xe Maserati hỏng sao? Có gì mà đắc ý?”

“Anh Dương, chìa khóa Lamborghini Poison của anh!”

Ngay khi Triệu Vô Cực vừa dứt lời, một thanh niên mặc vest và đi giày da đã lấy một chiếc chìa khóa Lamborghini Poison ra đưa tới trước mặt Dương Tiêu.

Àm!!

Gương mặt già của Triệu Vô Cực đông cứng ngay tại chỗ.

Lamborghini Poison?

Con mẹ nó!

Trò đùa quốc tê gì đây!

“Làm phiên!” Dương Tiêu nhẹ giọng nói.

Người thanh niên cung kính nói: “Có thể phục vụ anh Dương đó là vinh hạnh suốt cuộc đời tôi!”

Như mọi người đã biết, vừa rồi nhìn thấy Triệu Vô Cực lái chiếc Lamborghini trước mặt mình, Dương Tiêu không khỏi nghĩ đến Lamborghini Poison mà Kim Đại Chung đưa cho anh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play