Nhìn thấy Dương Tiêu đã bước xuống xe, Tôn Bằng nhanh như tên bắn lao về phía chiếc xe Maserati, sau đó khinh thường nói: “Phế vật chính là phế vật, chửi mắng anh hai câu thì thật sự liền bước xuống xe, đúng là thứ vô dụng!”

Tôn Phú Quý cùng Triệu Liên nhìn thấy Dương Tiêu thật sự bước xuống xe, cả hai đều cười lạnh không ngừng.

“Con trai, mẹ muốn ngồi siêu xe!” Triệu Liên lập tức bước lên ngồi trên ghế lái phụ, vội vàng liên tục chụp vài tắm hình gửi vào vòng bạn bè.

Dương Tiêu càng cạn lời, người nhà Triệu Gia như thế nào lại có đức tính này?

Trước đây Triệu Cầm cũng như vậy, chỉ cần gặp phải đồ đạc quý giá chuyện đầu tiên làm chính là đăng vào vòng bạn bè, chuyện này có cần phải ham hư vinh đến vậy không!

Tôn Phú Quý cũng muốn ngồi vào ghé lái phụ, nhưng ông ta sợ Triệu Cầm hung dữ với mình, chỉ đành thành thật ngồi vào băng ghé sau.

Lần mò trong túi áo, Tôn Phú Quý lấy ra một bao thuốc lá Hồng Kỳ Cừ chỉ có năm đồng bắt đầu châm thuốc hút, phun thuốc phì phèo.

Dương Tiêu nhíu mày nói: “Dượng này, trong xe hạn chế đừng nên hút thuốc!”

Đường Mộc Tuyết không thích ngửi phải mùi thuốc, Dương Tiêu mỗi lần hút thuốc đều đứng hút bên ngoài, sau khi về nhà liền đánh răng, tránh cho mùi thuốc làm ảnh hưởng đến cô.

Người đàn ông Tôn Phú Quý này ở trong xe hút thuốc, nếu như để Đường Mộc Tuyết ngửi thấy mùi thuốc lá, cô nhất định sẽ cảm thấy phản cảm.

Cùng Đường Mộc Tuyết ở bên nhau năm năm, Dương Tiêu vô cùng rõ ràng Đường Mộc Tuyết bị dị ứng với khói thuốc lá.

*“Phì! Muốn kiếm chuyện đúng không? Cậu có tư cách nói chuyện ở đây sao?” Tôn Phú Quý tức giận nói với Dương Tiêu.

Triệu Liên cười lạnh một tiếng: “Làm như đây là xe của cậu vậy, lo nhiều chuyện chết càng sớm, có biết hay không?”

Dương Tiêu triệt để cạn lời, người một nhà bọn họ thật sự không phải là kiêu căng hồng hách bình thường!

Mặc dù người từ xa đến là khách, Dương Tiêu cũng không muốn bọn họ quá khó coi, hắn liếc mắt nhìn Tôn Bằng cùng Triệu Liên một ánh mắt nhắc nhở, sau đó nói: “Trước khi lái xe các người vui lòng thắt dây an toàn!”

“Ngậm miệng lại cho tôi tên phế vật kia, tôi mẹ nó còn cần cậu nhắc nhở hay sao? Ông đây không thắt dây an toàn thì như thế nào? Tôi hôm nay không thắt dây an toàn ai có thể làm được gì tôi?” Tôn Bằng khi nghe thấy giọng nói của Dương Tiêu, vô cùng phẫn nộ, tức giận hét lên.

Triệu Liên cũng phẫn nộ nói: “Phế vật, cậu hiện tại tốt nhất ngoan ngoãn ngậm miệng lại cho tôi, còn phí lời bà đây tát anh nát mặt!”

Hoảng loạn! Dương Tiêu thật sự hoảng loạn!

Không uỗng là người cùng một gia tộc với Triệu Cầm, bản chất cùng tính cách thật sự giống nhau như đúc.

Tục ngữ nói đúng, không phải là người một nhà, không vào chung cửa, câu nói này quả thật không sail Tôn Bằng vô cùng kích động, đạp mạnh vào chân ga sau đó phóng đi, Triệu Liên cảm thán nói: “Siêu xe chính là ngồi thoải mái như vậy!”

Cả nhà ba người không ngừng bình luận về chiếc xe Maserati này có bao nhiêu tốt, càng nói càng hài lòng, giống như chiếc xe này thật sự là của nhà bọn họ vậy.

Dương Tiêu trong suốt quá trình không nói chuyện, mặc kệ nhà bọn họ bình luận bàn tán.

“Không tốt, phía trước có cảnh sát!” sắc mặt Tôn Bằng đột nhiên thay đổi.

Sắc mặt Triệu Liên cũng thay đổi, vội vàng nói: “Nhanh, mau thắt dây an toàn!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play