Vừa mới nằm xuống, thì Đường Mộc Tuyết gọi điện thoại đến.

“Mộc Tuyết, thế nào rồi?” Dương Tiêu hỏi.

Đường Mộc: Tuyết trực tiếp nói: “Dương Tiêu, một lát nữa anh mang cái váy trắng mà lần trước anh mua đến cho em, còn nữa, trước khi đến đây anh cũng sửa soạn lại vẻ ngoài một chút, tối này anh cùng em tham dự cuộc họp thường niên của công ty.”

“Được!” Dương Tiêu cười nhẹ.

Vào thời điểm này hàng năm, nhà họ Đường đều sẽ mở cuộc họp tổng kết hàng năm.

Dương Tiêu nheo mắt một cái, rồi mới cẩn thận gấp chiếc váy trăng mà lân trước mua cho Đường Mộc Tuyết lại.

Trong nội bộ Tập đoàn Y Dược Đường Nhân, Đường Hạo không tiếc tiền đã bỏ ra một số tiền lớn mua được một chai rượu vang Chateau Lafite-Rothschild 1982, vẻ mặt hết sức đắc ý.

“Dĩnh Dĩnh, đợi một lát nữa tìm đến một nữ phục vụ biết nói tiếng Pháp, tối nay anh phải hung hăng làm nhục Đường Mộc Tuyết một phen, anh phải khiến cô ta không thể ngóc đầu lên nổi trước mặt tất cả mọi người nhà họ Đường!” Đường Hạo đưa chai rượu vang Chateau Lafite- Rothschild 1982 đã được đóng gói cần thận cho Đường Dĩnh.

Đường Dĩnh nhận lấy chai rượu vang Chateau Lafite- Rothschild 1982, nghĩ đến Đường Mộc Tuyết, trên mặt Đường Dĩnh tràn đầy vẻ quỷ dị: ‘Không vấn đề, anh, tất cả chuyện này đều sẽ do em lo liệu! Không biết tên khốn Dương Tiêu kia có tham dự tiệc thường niên không, nếu tên khốn này dám đến tham dự, thì xử lý luôn cả hắn!”

Đường Mộc Tuyết và Dương Tiêu hoàn toàn không hề hay biết, rằng một âm mưu lớn chống lại họ đang được tiến hành.

Chỉ trong chốc lát, bốn bề sóng dữ, gió bão sẽ ập đến!

Chương 426 Khi nhìn thấy Dương Tiêu, Đường Mộc Tuyết không biết nên khóc hay cười nói: ““Anh như thế nào lại mặc quần áo cũ đến đây chứ?”

Dương Tiêu cười nhạt nói: “Hoa hồng tuy rằng xinh đẹp, nhưng cũng cần có lá xanh phối hợp, hôm nay anh chính là lá xanh, tô điểm cho sắc đẹp của eml”

“Bớt ăn nói ba hoa lại đi, em xem anh chính là lười biếng không muốn sửa soạn!” Đường Mộc Tuyết yêu kiều hừ lạnh một tiếng, nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp không thôi.

Dương Tiêu sờ mũi mình, sau đó đưa chiếc váy trắng cho Đường Mộc Tuyết, không phải Dương Tiêu không muốn thay quần áo, mà đúng như những gì Đường Mộc Tuyết nói, anh thật sự chính là lười không muốn ra ngoài mua quần áo.

Đại đa số đàn ông chân chính đều có một truyền thống vô cùng tốt đẹp, chính là bản thân đều không ưa thích mua quần áo cho mình, rất nhiều quần áo đều do chính tay vợ của mình mua.

Hơn nữa, quần áo của Dương Tiêu đều có lai lịch lớn, đừng nhìn vẻ ngoài có vẻ cũ nát, nhưng giá trị mỗi bộ quần áo đều có giá trị bất phàm, đây cũng là do một nhà thiết kế Italy có tên tuổi tại Châu Âu thiết kế cho hắn.

Đường Mộc Tuyết cười dịu dàng nói: “Lần này em được thưởng tiền thưởng cuối năm, đợi một hai ngày sau có thời gian nghỉ ngơi, em nhát định sẽ mua quần áo giống vậy cho anh!”

*Ò? Được phát tiền thưởng cuối năm? Bao nhiêu tiền?”

Dương Tiêu kinh ngạc nói.

Đường Mộc Tuyết làm việc nhiều năm ở Tập đoàn Y Dược Đường Nhân, nhưng không có năm nào được phát tiền thưởng tổng kết cả năm, đối với chuyện này Dương Tiêu vô cùng rõ ràng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play