Cô thể ngừng hy vọng, người đàn ông đó sẽ mang lại bất ngờ gì cho cô? Hắn sẽ luôn bảo vệ cô sao? Sẽ khiến bản thân được người khác coi trọng sao?

Dương Tiêu bốn giờ chiều liền tan ca; sau khi tan ca hắn lập tức đến gặp Lý Minh Hiên.

Lý Minh Hiên cung kính hỏi: “Điện hạ, có cần tiếp tục trừng trị tên Đường Hạo không?”

Dương Tiêu vẫy tay nói: “Tạm thời tha cho tên đó đi!”

Dù sao Đường Hạo cũng đã xin lỗi trước mặt mọi người, nễ tình Đường Mộc Tuyết, Dương Tiêu cũng không thể tiếp tục truy cứu.

Dương Tiêu biết nếu còn tiếp tục truy cứu, chỉ e rằng Đường lão thái bà sẽ lại tiếp tục giở trò, đến lúc đó chắc chắn không có lợi gì đối với địa vị của Đường Mộc Tuyết.

Hắn không muốn vì một phút sảng khoái mà không suy xét đến hậu quả; điều mà Dương Tiêu mong muốn chính là Đường Mộc Tuyết có thể vui vẻ, bình yên và hạnh phúc. Như vậy là đã đủ lắm rồi.2084035_2_25,60

Sau đó, Lý Minh Hiên đưa ra một tấm thẻ ngân hàng nói: “Điện hạ, trong đây có hai tỷ. Ngài tạm dùng trước, nếu không đủ tôi sẽ nói với phụ thân!”

*Có lòng rồi!” Dương Tiêu không từ chối nói.

Toàn bộ Đông Hải Lý Gia đều do chính tay hắn nâng đỡ, sự phát triển của Lý Gia, Dương Tiêu cũng đầu tư không ít, nhận lấy hai tỷ Dương Tiêu cũng không cảm thấy có gì không đúng.

Hơn nữa, hiện tại Dương Tiêu cũng rất cần sử dụng tiền, nhưng thân phận bản thân quá đặc biệt, không cần dùng tới thì không nên sử dụng, tránh cho những rắc rối không cần thiết.

Sau khi tạm biệt Lý Minh Hiên, Dương Tiêu liền xuất phát đến hãng xe, hắn muốn thỏa mãn lời mong ước của Đường Mộc Tuyết, tặng cho cô một chiếc xe Maserati.

Hãng xe Thần Phong, chính là hãng xe lớn nhất thành phố Trung Nguyên.

Nhìn thấy Dương Tiêu mặc đồ bảo vệ tiến vào, một đám nhân viên hướng dẫn trong mắt lóe lên sự kỳ thị khinh bỉ.

“Thật là xui xẻo, tại sao loại người này lại đến đây? Các người xem, còn mặc trang phục bảo vệ, thật là cười chết mát. Loại người này nhất định chỉ đến xem, không có đủ khả năng mua, đợi lát nữa tôi sẽ không đi tiếp đón đâu.

“Đúng vậy, đúng vậy! Tiếp đoán loại người này chỉ làm tốn thời gian của chúng ta mà thôi. Bảo vệ đâu? Một tháng hai ngàn để làm gì? Loại bao cỏ này lấy đâu ra can đảm để bước vào đây vậy? Lát nữa tôi sẽ không tiếp đón đâu!”

Trong một giây, cả đám nhân viên hướng dẫn trong mắt đều bộc lộ ra ánh mắt khinh thường, giống như Dương Tiêu chỉ là một trò cười, không đáng nhắc đến.

Cuối cùng Dương Tiêu dừng lại trước chiếc xe Maserati phiên bản giới hạn, lướt mắt nhìn cảm thấy vô cùng hài lòng.

Nhìn lướt qua giá cả, một triệu chín trăm bốn mươi ngàn, không tính là mắc; hơn nữa kiểu dáng thời trang, nữ tính hóa, vô cùng phù hợp với khí chất của Đường Mộc Tuyết.

“Ha ha ha ha! Đầu tên này chứa cặn bã sao? Vậy mà lại chọn Maserati phiên bản giới hạn; thật là nực cười!” cả đám nhân viên hướng dẫn không nhịn được cười nói.

Dương Tiêu lướt mắt nhìn xung quanh, lướt mắt thấy cả đám nhân viên mặt mặt cười cọt liền nói: “Xin chào! Có ai có thể đến đây hỗ trợ không, tôi muốn mua chiếc xe này!”

Cái gì? Muốn mua chiếc xe này?

Sau khi nghe câu nói này của Dương Tiêu, cả đám nhân viên không nhịn được bật cười, giống như bản thân đã nghe được câu chuyện cười hay nhất trên Thế Giới; ôm bụng cười lớn, thậm chí còn có cả người cười chảy cả nước mắt.

Một nhân viên mặc âu phục bước đến, khoanh tay trước ngực nhìn Dương Tiêu nói: “Tên nhóc này cậu nói gì vậy? Cậu muốn mua chiếc xe này? Cậu có biết chiếc xe này giá bao nhiêu tiền không? Cậu mua nổi không?”

“Nhìn cậu từ trên xuống dưới, một tháng chỉ khoảng hai ngàn thôi đúng không? Tôi thấy cậu nên nhanh chóng trở về nhà nuôi heo, tốt nhất đừng ở đây khiến bản thân mắt mặt nữa!”

“Tên nghèo kiết xác!”

Dút lời, người nhân viên đó lập tức phun một bãi nước bọt lên trên sàn nhà, vẻ mặt kiêu căng, trên mặt không hề che dấu sự khinh thường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play