*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bạch Du Tĩnh kinh ngạc nhìn khuôn mặt không chút gợn sóng nào của Dương Tiêu, nhíu chặt chân mày.

Bạch Du Tĩnh trước đây cũng từng nghe nói việc Dương Tiêu vào ngày khai trương kỳ quán đã đưa tay tương cứu quyết đấu với Vương Hạo Nhiên, nhưng cô căn bản không để ý đến.

Cô chính là không tin tên nữ tế phế vật Đường Gia thật sự có tài năng hơn người, mặc dù Bạch Du Tĩnh trước giò rất ít khi dùng thành kiến để nhận xét người khác, nhưng cô lần này thật sự rất coi thường Dương Tiêu.

Điều quan trọng nhất chính là, việc Dương Tiêu trở thành con rễ Đường Gia, cưới Đường Mộc Tuyết – trung nguyên đệ nhất mỹ nhân quả thật quá chấn động, khiến người khác không muốn quan tâm cũng không được.

Hơn nữa, tên Dương Tiêu này một lần vô dụng, vô dụng đến năm năm, bình thường ngoại trừ việc giặt giũ nấu nướng, đều không làm bất cứ điều gì, toàn dựa vào.

ĐườNG Mộc nuôi hắn, cho nên cũng có thể nói đại danh của Dương Tiêu trong mắt những danh môn thế gia tại thành phố Trung Nguyên hôi thối không ngửi được, nhắc đến Dương Tiêu giống như nhắc đến một chuyện cười.

Cộng thêm việc Bạch Du Tĩnh có địch ý với Đường Mộc Tuyết, điều này cũng dẫn đến việc Bạch Du Tĩnh đặc biệt có thành kiến với Dương Tiêu.

“Giả thần giả quỷ!” Bạch Du Tĩnh cười lạnh một tiếng, cả khuôn mặt lạnh lẽo nhìn về hướng bóng lưng của Dương Tiêu.

Cô trước đây đã từng nghiên cứu qua cách đánh Lạc Tử Thiên Nguyên, cuối cùng phát hiện ra Lạc Tử Thiên Nguyên đòi hỏi sử dụng rất nhiều chất xám. Đôi khi đối thủ vừa xuất chiêu, bạn cần nghĩ đến hàng chục, thậm chí hàng trăm nước đi tiếp theo. Nếu không, Lạc Tử Thiên Nguyên là chính là tự tìm đường chết.

Không thể không nói, cũng vì cờ vây chú trọng vào bó cục, quy tắc chung là chiếm các góc trước, sau đó loại bỏ các cạnh, sau đó phát triển theo hướng trung tâm.

Cũng vì giá trị của nước cờ tại vị trí Thiên Nguyên không quá lớn, nếu như bước đầu tiên liền đặt quân cờ tại Thiên Nguyên, chính là nó rõ ràng thực lực kỳ nghệ của bản thân vô cùng cao minh, có ý khinh thường đối thủ, chính là bắt kính đối với đối thủ. Nhưng tất nhiên cũng không phải không thể.

Đại sư cờ vây cấp thế giới Ngô Thanh Nguyên, đã từng bố trí một thế cờ mới, nước cờ xuống tại vị trí tam tam, tinh vị cùng Thiên Nguyên. Anh ấy là kỳ thủ thứ ba sử dụng nước cờ Lạc Tử Thiên Nguyên, cũng vì vậy đã gây chắn động giới cờ vây ở Nhật Bản vào thời điểm đó.

Tất nhiên đại sư Ngô Thanh Nguyên đã trở thành đại sư cờ vây cấp thế giới, thực lực tắt nhiên không cần phải nói nhiều.

Bạch Du Tĩnh cũng hiểu rõ, cho dù ông nội Bạch Nguyên Kiệt của cô cũng không dám tùy tiện sử dụng cách đánh Lạc Tử Thiên Nguyên này.



lại trong vòng năm giây hạ một quân cờ cũng thật là chuyện kinh hãi thế tục.

Cung Linh Nhi nói: “Ông nội, cục diện như thế nào rồi?”

Hai lão già bình thường cũng hay thách đấu cờ với nhau, Cung Linh Nhi từ nhỏ cũng đã chịu ảnh hưởng từ văn hóa cờ vây.

Mặc dù kỳ nghệ của cô không cao, nhưng kỳ nghệ của Cung Linh Nhi cũng xem như cao thủ hạng hại.

Giây phút này, Cung Linh Nhi nhìn bàn cờ trước mắt lòng rối như tơ vò, cô hoàn toàn không hiểu được cách đánh của hai người.

“Cung lão gia, như thế nào rồi?” Bạch Du Tĩnh trầm giọng hỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play