Nỗi sợ hãi về Diêm Vương điện hạ khắc sâu trong tim của mỗi một gia tộc lâu đời ở châu Âu, một đám người bọn họ trước mặt Diêm Vương điện hạ không khác nào chó gà, chênh lệch thực lực giống như đom đóm cùng ánh trăng.

“Jereh, anh như thế nào lại đổ nhiều mồ hôi như vậy?”

vừa nhìn thấy Jereh quay trở lại, Đường Dĩnh vội vã lấy ra một tờ khăn giấy lau mồ hôi cho Jereh.

Chát!

Không đợi đến lúc Đường Dĩnh lau sạch mồ hôi, Jereh liền vung tay hung hăng tát lên khuôn mặt Đường Dĩnh.

Cú tát này giáng xuống, khiến cho đầu óc của Đường Dĩnh lâm vào trạng thái trống rỗng.

Đường Hạo đứng một bên khiếp sợ một phen, hắn trồ mắt nhìn nói: “Jereh, anh…anh có phải đã đánh nhằm người rồi hay không? Đánh hắn, đánh hắn kìa!”

Đường Hạo chỉ về phía Dương Tiêu, giống như đang nói Jereh đã đánh sai người.

Nhìn thấy Đường Hạo ra lệnh cho mình đánh Dương Tiêu, Jereh phát giận, tung một cước đá lên thân thể hắn.

Đường Hạo nào dám phản kháng, bị Jereh đá lên thân người, choáng váng ngã trên mặt đắt.

*“Fuck!” ánh mắt Jereh khi nhìn Đường Hạo tràn ngập hận ý nồng đậm.

Nếu như không phải do hai anh em nhà họ Đường xúi giục, hắn căn bản cũng sẽ không chọc giận đến Diêm ‘Vương điện hạ.

Đường Hạo hoảng hốt, hắn chỉ cảm thấy tên Jereh này điên rồi.

Không phải đã nói rõ ràng sẽ đánh Dương Tiêu hay sao?

Hiện tại như thế nào lại đánh trên người hai anh em nhà bọn họ?

Đây…đây không phải là thê giới đảo điên rồi sao?

Cả đám vệ sỹ của Jereh cũng sợ đến ngây người, đây là đang làm chuyện gì chứ? Bọn họ thật sự không hiểu rõ!

Không phải đã nói phải gây chuyện với tên tiểu tử hồng hách kia hay sao?

Jereh vẫy tay ra hiệu, một người vệ sỹ châu Âu lập tức đưa lên cây gậy đánh bóng trong tay đưa đến trước mặt Jereh.

Mặc dù chuyện này diễn ra quá bất ngờ, nhưng cả đám vệ sĩ vẫn làm tròn trách nhiệm của mình, căn bản không hỏi nhiều.

Trách nhiệm của bọn họ chính là bảo vệ an toàn cho Jereh, còn những chuyện còn lại tuyệt sẽ không quan tâm hỏi đến.

Jereh cầm gậy đánh bóng trong tay, hiện tại suy nghĩ muốn giết chết Đường Hạo cùng Đường Dĩnh cũng xuất hiện trong tim, hắn biết rằng bác trai Ronald không hề có ý.

đùa giỡn với hắn.

Nếu như hôm nay hắn không nhận được sự tha thứ của Diêm Vương điện hạ, vậy thì hắn sẽ chết chắc.

Nhằm giữ gìn uy nghiêm của Diêm Vương điện hạ, bác trai Ronald nhất định sẽ đích thân giết chết hắn.

Nhìn thấy Jereh cầm gậy đánh bóng hướng về phía mình, Đường Hạo kinh ngạc thốt lên: “Jereh…jereh, có gì thì bình tĩnh nói chuyện, có gì thì cứ bình tính nói chuyện, anh không phải giúp chúng tôi thu thập Dương Tiêu tên tạp nham kia hay sao? Em gái tôi chính là bạn gái của anh, anh làm sao có thể ra tay chống đối lại chúng tôi chứ?”

Đường Hạo nghĩ nứt cả đầu cũng không hiểu rõ được, tại sao đang yên đang lành, Jjereh sau khi nhận được một cuộc điện thoại liền lật mặt không nhận người nữa chứ.

Nghe thấy chính miệng Đường Hạo mắng Dương Tiêu là đồ tạp nham,.Jereh triệt để mát khống ché.

“Tạp nham? Mày mới là đồ tạp nham, hai anh em bọn mày mới là đồ tạp nhaml” Jereh cầm gậy đánh bóng hung hăng đánh lên trên đùi của Đường Hạo.

Giây kế tiếp, một tiếng thét như giết heo vang lên khắp bốn phía.

Jereh dốc toàn lực xuống tay, tư vị đó khiến cho Đường Hạo không cách nào chịu đựng được.

Đường Hạo miễn cưỡng xúc động muốn ngắt xỉu, gấp gáp nói: “Jereh, anh đánh nhằm người rồi, đánh hắn ta chứ không phải đánh tôi.”

Trong mắt Jereh toàn là tia máu, cầm gậy đánh bóng không ngừng điên cuồng đánh xuống người Đường Hạo.

Đường Hạo càng chống cự, Jereh càng hung hăng, cuối cùng Đường Hạo chỉ đành ôm lấy đầu mặc cho Jereh đánh hắn tan da nát thịt.

“Điên rồi! Điên rồi!” nhìn thấy anh trai mình bị đánh đến mặt mũi bâm tím, Đường Dĩnh không rét mà run.

Khi không còn sức đánh người nữa, Jereh mới từ từ đi về phía Dương Tiêu.

Đường Hạo lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó tức giận hét lên: “Jereh anh đánh nhằm người rồi, đánh hắn, chính là đánh tên tạp nham kia.”

Nhìn thấy Jereh đi về phía Dương Tiêu, Đường Dĩnh vui mừng không thôi, cuối cùng cũng ra tay với tên Dương Tiêu hỗn đản kia rồi sao? Thật sự là quá tốt rồi!

Dưới sự chờ đợi hi vọng của hai người bọn họ, chỉ thấy Jereh đi đến trước mặt Dương Tiêu sau đó quỳ gối xuống, thần sắc cung kính nói: “Jereh thuộc gia tộc Chris, tham kiến điện hạt”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play