Ông chính là không tin dựa vào y thuật của Thái Khôn lại không thể trị khỏi được bệnh tình cho Hình lão gia.

Sau khi quay lại biệt thự Hình Gia, chỉ thấy Hình lão gia lúc này đã có thể bước xuống giường đi lại.

Lưu Vỹ cảm khái nói: “Thái tiên sinh không hỗ là người đến từ Long Lần Các, một thân y thuật này quả thật danh bất hư truyền.”

Hình Kiện rút ra tờ chỉ phiếu trị giá hai triệu nhân dân tệ đưa đến cho Thái Khôn: “Đêm nay thật làm phiền đến Thái tiên sinh phải đến đây một chuyến, đây là chút tiền khám bệnh, cũng là một chút tâm ý của Hình Gia chúng tôi.”

Thái Khôn đưa tay nhận lấy tắm chỉ phiếu, trên khuôn mặt lộ ra nét cười: “Cục trưởng Hình khách sáo rồi, đây là việc mà tôi nên làm, những người làm ngành y như chúng tôi luôn lấy hành y cứu thế làm mục đích chính.

Bản thân không tốn chút công sức nào liền kiếm được tiền khám bệnh hai triệu nhân dân tệ, điều này khiến cho trong lòng Thái Khôn vô cùng vui mừng.

Nghĩ đến Dương Tiêu vừa rồi dám nghỉ ngờ y thuật của bản thân, hắn chỉ cảm thấy vô cùng khinh thường Dương Tiêu.

Chỉ là một tên lừa bịp giang hồ vậy mà dám đứng trước mặt mình phát ngôn không suy nghĩ, thật là nực cười.

“Thái tiên sinh còn trẻ tuổi như vậy mà y thuật lại xuất thần nhập hóa như vậy, sau này nhất định sẽ là nhân tài rường cột của nước nhà, của giới y học Thiên Phủ Chi Quốc của chúng ta!” Hình Kiện khen ngợi nói.

Thái Khôn tâm viên ý mã cười nói: “Cục trường Hình quá khen, nếu như không còn việc gì khác, vậy tôi xin phép về trước.”

“Được! Vậy thì tôi cũng không làm phiên Thái tiên sinh; Thái tiên sinh, tôi tiễn cậu!” phụ thân đã tỉnh lại, Hình Kiện như trút được gánh nặng.

Thái Khôn cũng không khiêm tốn, Hình Kiện một đường tiễn Thái Khôn ra đến tận cổng biệt thự Hình Gia.

Chính vào giây phút Thái Khôn chuẩn bị bước lên xe, Lưu Vỹ hoảng hốt chạy ra ngoài hét lên: “Không ổn, không ổn rồi, Hình lão gia lại ngất xỉu rồi.”

“Cái gì? Lại ngất xỉu rồi?” lời này vừa thốt ra, sắc mặt của Hình Kiện cùng Thái Khôn lập tức thay đồi.

Chính vào ngay giây phút Thái Khôn vừa bước ra khỏi cửa thì Hình lão gia lúc này sắc mặt hồng nhuận đột nhiên ngã người xuống đất, chuyện này lập tức dọa sợ đến Lưu Vỹ.

Hình Kiến sắc mặt điên cuồng hoảng hốt nhìn Thái Khôn: “Thái tiên sinh, việc...chuyện này rốt cuộc như thế nào?”

Thái Khôn nhíu mày, vội vàng bước xuống xe nghiêm túc nói: “Cục trưởng Hình đừng hoảng sợ, để tôi quay lại châm cứu và kiểm tra cho Hình lão gia.”

Sau khi quay lại biệt thự, sắc mặt của Thái Khôn càng ngày càng tệ.

Hắn bắt mạch cho Hình lão gia, sau đó phát hiện ra hô hấp của Hình lão gia càng ngày càng yếu, nhưng bên trong cơ thể Hình lão gia căn bản không hề có chút bát thường nào khác.

Thái Khôn lại một lần nữa thi triển Linh Khưu Cửu Châm, nhưng Hình lão gia lúc này căn bản không có dấu hiệu tỉnh lại.

“Đúng là gặp quỷ rồi mà!” mắt thấy hô hấp của Hình lão gia càng ngày càng yếu ớt, sắc mặt Thái Khôn trầm ngâm vô cùng.

Hình Kiện lúc này ở bên gấp gáp nói: “Thái tiên sinh, bệnh tình của phụ thân tôi như thế nào rồi?”

Chuyện liên quan đến sống chết của Hình lão gia, lúc này Thái Khôn cũng không dám phách lối, hắn vội vàng lau mồ hôi không ngừng tuôn trên trán, không hề giấu giếm nói ra sự thật: “Khí tức của lệnh tôn càng ngày càng nhanh, nếu dựa theo tiết tấu này, có lẽ chưa đến hai tiếng nữa, Hình lão gia nhất định không ổn, tôi hành nghề gần mười năm, từ trước đến nay chưa từng gặp qua bệnh tình kỳ quái như vậy!”

Cái gì?

Chưa đến hai tiếng đồng hồ nữa?

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Hình Kiện lập tức trắng bệch, cả người đều không có cách nào bình tĩnh được: “Thái tiên sinh, ngài...ngài mau ra tay cứu chữa.”

Thái Khôn một trận nhức đầu, hắn liền lấy ra tờ chỉ phiếu vừa rồi đặt lên trên bàn sau đó nói: “Cục trưởng Hình, thứ cho tôi vô năng, căn bệnh kỳ lạ này tôi thật sự chưa từng nghe nói qua, căn bản không cách nào xuống tay được, nêu như còn tiếp tục châm cứu chỉ đẩy nhanh tiến độ tử vong của Hình lão gia mà thôi.”

“Chuyện…chuyện này phải làm như thế nào đây?” Hình Kiện triệt để hoảng hốt.

Nếu như đến cả Thái Khôn đến từ Long Lân Các đều không có cách nào xoay chuyển tình huống, vậy thì còn có ai có thể xoay chuyển được đây?

Chính vào giây phút Hình Kiện tuyệt vọng, Lưu Vỹ đột nhiên nhớ đến những lời Dương Tiêu nói trước khi rời khỏi, ông ta gấp gáp nói: “Dương tiên sinh vừa rồi trước khi rời đi có nói qua đợi lát nữa Hình lão gia sẽ tiếp tục rơi vào hôn mê, nếu như có gì cần giúp đỡ, thì bảo chúng ta cứ đến biệt thự ven hồ Nhạn Minh tìm cậu ta là được.”

“Không phải chứ?” lời này vừa nói ra, ánh mắt Thái khôn từ từ trở nên ngây ngốc.

Nói như vậy, những việc này tên tiểu tử vừa rồi như thế nào lại dự đoán được?

Tên tiêu tử vừa rồi không phải chỉ là một tên lừa gạt chỉ chuyên giả danh lừa gạt trên giang hồ hay sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play