Ngay lúc cánh tay phải của Vương Tỉnh bị băn nô tung, ánh mắt Dương Tiêu hơi lạnh, anh vươn tay, Sa Mạc Chi Ưng lập tức rơi vào trong tay Dương Tiêu.
Ôi! Ôiiii!
Cánh tay phải bị gãy, Vương Tỉnh ngôi bẹp dưới đất, phần cánh tay phải bị gãy, máu chảy đâm đìa càng khiên người ta choáng váng.
“Hít!” Nhìn thấy trạng thái thê thảm của Vương Tỉnh, cả trăm tên thuộc hạ tinh nhuệ có mặt hiện trường đều rùng mình hít hà.
Cảnh tượng này thực sự rất kinh hãi!
Lúc này trán Vương Tinh đổ đầy mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt, đau đến mức gần như ngắt xỉu. .
||||| Truyện đề cử:
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ |||||
Nếu đã như vậy, Dương Tiêu không còn sợ gì cả.
Trải qua bao nhiêu mưa gió, cảnh tượng nho nhỏ này chẳng là gì so với Dương Tiêu.
Anh tin Lăng Ảnh Huyên, hợp tác với Lăng Ảnh Huyện rất Hiệu lần, DưoHg Tiệu biệt lúc ngàn cân treo sợi tóc Lăng Ảnh Huyên sẽ hành động kịp thời.
“Tinh nhi!” Mí mắt Vương Sách nhảy loạn xạ, kêu lên.
Nhìn thấy cánh tay phải của con trai bị gãy đang chảy máu, Vương Sách cảm thấy tim đau nhói, gần như không thở được.
Dương Tiêu cầm Sa Mạc Chi Ưng: “Nào, đạo diễn Vương, đừng kêu rên, giơ tay lên, mau giơ tay lên!”
“Sao? Cậu dám giết tôi? Cậu dám giết tôi?
Cậu biết tôi là ai không? Cậu có biết nếu tôi chết trong nước sẽ nổi lên trận bão lớn như thế nào không?”
Vương Sách tức giận như sư tử đứng dậy hét về phía Dương Tiêu.
Ông ta là đạo diễn số một trong nước, nổi tiếng trên sân khấu thế giới, không biết có bao nhiêu ảnh hậu, ảnh đế do ông ta đào tạo ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT