Tô Thiên Lung thông minh lanh lợi, vừa nãy cô nghe thây tiếng thủy tỉnh vỡ, giờ lại thây thủy tỉnh vỡ, bóng dáng mây tên vệ sĩ trong văn phòng đều biên mắt. Tô Thiên Lung hoàn toàn có thể tưởng tượng ra cảnh tượng kinh hoàng vừa xảy ra.

“Thiên Lung, đừng sợ, những người này đều đáng chết!” Vẻ mặt Dương Tiêu tràn đây lạnh lẽo âm u.

Dương Tiêu lại chậm rãi nói: “Thiên Lung, tuy em còn trẻ, nhưng chắc hẳn em đã thây qua bóng tối và bản thỉu trong giới giải trí. Có một số người có tâm vô cùng bắn thỉu, nhưng lại coi trời bằng vung ở trong giói này. Hôm nay, anh Dương Tiêu đích thân dạy cho em một bài học!”

“Trong cuộc sống, dù ở lĩnh vực nào, nêu trái tim không thể nguôi ngoai thì cuối cùng cũng sẽ tổn thương!”

Tô Thiên Lung lộp bộp trong lòng, cô mơ hô đoán được Dương Tiêu sắp làm gì.

Đúng vậy, Tô Thiên Lung tuy còn trẻ nhưng đã đứng ở vị trí thiên hậu châu Á trẻ tuổi, Tô Thiên Lung cũng đã sớm hiểu trong vòng tròn nào không hung ác sẽ không đứng vững được.

Nhiêu khi bạn thành công, người ta sẽ ghen tị với bạn, đỏ mất với bạn, thậm chí muốn giết bạn, nhưng khi bạn phát hơn nhiều người hoặc bạn tàn nhẫn hơn họ, những người này.

sẽ kính sợ bạn, tôn thờ bạn như thân tượng.

Tô Thiên Lung có vẻ là người thiếu kinh nghiệm xã hội, nhưng cô thực sự đã nhìn ra được quá nhiêu âm mưu.

Nếu cô tàn nhẫn hơn một chút, bây giò cô không phải thiên hậu nhỏ của châu Á, mà là thiên hậu châu Á thực SỰ.

“Thiên Lung, anh biết em có tắm lòng nhân hậu, có một số việc em không thể làm, nhưng có những việc em không làm, anh Dương Tiêu có thể giúp em làm đao phủ này!” Dương Tiêu lạnh lùng nói.

Như chúng ta đã biết, ngành cộng nghiệp giải trí là một thủng thuộc nhuộm lớn. Khi đã bước vào vòng tròn này, nêu bạn muốn đạt được kết quả, muôn thoát ra khỏi vũng bùn mà không bị váy bản thì quá khỏ, rất khó.

Vù!

Đúng lúc này, một chiếc RollsRoyce Phantom xông thẳng vào tầng dưới truyền hình Hoa Nghệ, một bóng dáng trung niên với khí thê hào hùng bước xuông xe.

Nhìn thấy một số xác chết nằm ở dưới tầng, người đàn ông trung niên mở to mất hét lên: “Xảy ra chuyện gì?

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Đạo diễn Vương, xảy ra chuyện lớn, đã xảy ra chuyện lớn. Cậu chủ bị một người tên Dương Tiêu bắt làm con tin. Đây là vệ sĩ riêng của cậu chủ, tất cả đêu rơi từ trên tâng XuÔng, chết thảm tại chỗ, e là hiện tại cậu chủ đang gặp nguy hiểm sớm tôi!” Vệ sĩ vội vàng nói.

“Cái gì? Tỉnh nhi đang gặp nguy hiểm sớm tôi?” Người đàn ông trung niên đột nhiên thay đôi sắc mặt.

Người này không phải ai khác chính là Vương Sách, đạo diễn lớn nhất giới giải trí trong nước.

“Mau, mau tập họp, theo tôi đi cứu Tỉnh nhí!” Vương Sách không thê bình tĩnh được nữa, ông ta vội vàng hét lên.

Lúc này, trong phòng làm việc, một mùi khai nông nặc bay ngút lên trời.

Nhìn kỹ thì thây Vương Tỉnh run rây cả người, đũng quân ướt đầm, rõ ràng là Vương Tỉnh này bị hành vi của Dương Tiêu doaạ sợ.

Dương Tiêu đi tới trước mặt Vương Tinh với vẻ mặt lạnh lẽo: “Ảnh Vương, anh đã nhìn thế giới phồn hoa này đủ chưa?”

“Dương Tiêu, đại nhân không chấp tiểu nhân, tôi sai rồi, tội biết sai rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play