Vì Dương Tiêu thật sự rất yêu Đường Mộc Tuyết, trong khoảng thời gian Dương Tiêu khó khăn nhất Đường Mộc Tuyết đã đồng hành cùng Dương Tiêu năm năm tròn.

Năm năm này, không phải là thứ Hoa Mộ Tranh thê sánh được.

Hoa Mộ Tranh vân luôn thưởng thức người phụ nữ không rời không bỏ người đàn ông khi người đàn ông khó khăn nhất. Hoa Mộ Tranh vẫn luồn thưởng thức người đàn ông lúc huy hoàng nhất vẫn như cũ không bỏ rơi người phụ nữ đã bên cạnh mình khi mình nghèo nhất, khó khăn nhất vẫn luôn ủng hộ mình.

Vừa vặn, cả Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết đêu làm được.

Tình cảm kiên cố hơn vàng, đây là điểm Hoa Mộ Tranh kém tự tin nhất.

Đúng vậy, Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết của ngày hôm nay thực sự là tình cảm kiên có hơn vàng, đặc biệt là sau khi có con, môi quan hệ giữa hai người đã gián tiếp tiền thêm một bước.

Sau khi rời khỏi hiện trường thi đấu vua đánh cược đá Dương Tiêu nhanh chóng đến bệnh viện.

Lúc này đã gần trưa.

Dương Tiêu đi mua một phần cơm dinh dưỡng, thấy Dương Tiêu trở về, Đường Mộc Tuyết dịu dàng nói: “Mọi chuyện đã giải quyết xong chưa?”

“Cũng gân xong rồi! Mộc Tuyết, anh nhắc em trước, gân đây có thê có một người tên Vương ở Đông Nam Á xuất hiện. Lý Hồ doanh nhân giàu có ở Đông Nam Á là cấp dưới của anh ta. Trước đó giữa bọn anh có xích mích, trước mắt cần phải cần thận!”

Dương Tiêu nói thẳng.

Mặc dù Dương Tiêu không muốn Đường Mộc Tuyết. dính vào quá nhiều tranh chấp thê giới, nhưng Dương Tiêu cảm thấy cần phải nỏi với Đường Mộc Tuyết.

Chuyện tương lai quá phức tạp, Đường Mộc Tuyết muôn lo thân mình đã hoàn toàn không thể.

Đặc biệt, lại xuất hiện một Vẫn Long Các, mà trước đây Dượng Tiêu chữa từng nghe nói qua, khiên Dương Tiêu có cảm giác khủng hoảng chưa từng có.

Đường Mộc Tuyệt nở nụ cười ấm áp: “Vâng! Em biết rồi! Cho dù sau này xảy ra chuyện gì, chỉ cân có anh, em không sợ gì cảI Chỉ cân chúng ta chung tay, chúng ta sẽ lội ngược dòng!”

Đúng vậy, chỉ cần có Dương Tiêu, Đường Mộc Tuyết thật sự không sợ gì cả.

Dù sau này có gặp bao nhiêu khó khăn, trở ngại, Đường Mộc Tuyết cũng không sợ hãi.

Đường Mộc Tuyết cũng đã nghe nói ít nhiều về nhà họ Khương, cô thực sự ngạc nhiên trước thực lực của Dương Tiêu.

Cô cũng tin chồng mình là rồng giữa dòng người, tật nhiên sẽ bay lượn trên chín tầng mây.

Có vài điều Dương Tiêu không nói với cô là gián tiêp bảo vệ cô, nhưng cô, Đường Mộc Tuyết không hề hèn nhát yếu đuối, cô đã chuẩn bị tinh thần đối mặt với tất cả những thay đồi trong tương lai cùng với Dương Tiêu.

“Mộc Tuyết, trưa rồi, đói rồi đúng không, nào ăn cơm đi, anh đút cho em!” Dương Tiêu cười mở hộp cơm.

Đường Mộc Tuyết dở khóc dở cười: “Em không phải trẻ con, không cân anh bón đâu!”

“Nào, a, há mồm ra!” Ánh mắt Dương Tiêu tràn đầy cưng chiều.

Đường Mộc Tuyết thật sự dở khóc dở cười, mình thật sự không sao, Dương Tiêu còn muôn bón cô, loại hành vi này thật sự rất ngây thơ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play