Dương Tiêu lại trêu đùa: “Bôi nhọ?

Tôi bôi nhọ ông? Thật không? Cô Hoa, đưa tin tức lớn cho bọn họ! Nếu không, tôi nghĩ bọn họ sẽ không nhìn rõ bản thân.”

“Hội trưởng Lý, đây!” Hoa Mộ Tranh cười duyên, đưa đài liệu ghi chép chuyền khoản cho hội trưởng Lý.

Sau khi hội trưởng Lý nhận bản ghi chép, ông đột nhiên ném cho Vương Thu.

“Mở mắt chó của ông ra xem đây là gì!” Cảm xúc của hội trưởng Lý khá kích động.

Như đã biết cuộc thi vua đánh cược đá được tổ chức năm năm một lần, lần nào Hiệp hội thẩm định báu vật toàn quốc cũng rất coi trọng.

Bây giờ, xuất hiện tình huống cấu kết với nhau làm chuyện xấu „ không chỉ đánh vào mặt Hiệp hội thẩm định báu vật, mà còn đánh vào mặt ông.

Quan trọng nhất là người tìm tới cửa lại là tập đoàn Đề Hào, tập đoàn lớn nhất Thiên Phủ Chỉ Quốc.

Nếu không giải trình thỏa đáng vấn đề này với tập đoàn Đề Hào, một khi tập đoàn Đề Hào tức giận, ông sẽ bị cách chức hội trưởng.

“Đây… đây là…”

Cầm bản ghi chép chuyền tiền, mí mắt Vương Thu nhảy loạn xạ, trong lòng ông ta dâng lên VÔ vàn gợn sóng, không dám tin vào hai mắt mình.

Ông ta đã giao dịch cần thận với Lý Hỗ đến thế, vậy mà lại bị phát hiện?

Điều này… làm sao có thể?

Mình không cầm thẻ căn cước đến ngân hàng kiểm tra ghi chép giao dịch của mình, làm sao đôi phương lây được?

Choáng váng! Vương Thu hoàn toàn choáng váng!

Nhóm trọng tài và giám khảo bước lên nhìn, tật cả bọn họ cũng giộng như Vương Thu, hai mắt đờ đân, trong lòng kinh hãi.

Nhìn nhóm người choán váng, Dương Tiêu chế nhạo: “Cãi đi, các người cãi tiếp đi, cho các người cơ hội, cãi đi!”

Nghe lời nói của Dương Tiêu, nhóm trọng tài và giám khảo đêu đỏ mặt.

Họ rất muốn phản bác, nhưng bằng chứng vô cùng xác thực, mọi lý lẽ của họ đều vô ích.

“Vừa nãy các người hỏi tôi đã biết tội chưa, bây giờ, các người đã biết tội chưa?” Ánh mắt Dương Tiêu dần trở nên lạnh lẽo.

“Rốt… rốt cuộc chuyện này là như thế nào?” Lúc này Lý Hỗ cũng sững sờ.

Ông ta cầm, ghi chép giao dịch lên xem, thấy tất cả hồ sơ chỉ tiết chuyền tiền cho bọn Vương Thu từ tài khoản của mình kiểm soát đã được in ra.

Lý Hỗ không khỏi thay đổi sắc mặt, vẻ mặt ông ta kinh ngạc nhìn Dương Tiêu: “Làm sao cậu lây được những thứ này?”

Chỉ tiệt về thông tin dòng chảy của ngân hàng khá bí mật, người bình thường hoàn toàn không thể năm được, Dương Tiêu lại cỏ thể điều tra ra được những chuyện này, điều này khiến Lý Hồ sững sờ.

“Sao tôi lại lây được? Nếu tôi nói với ông, tôi đến từ tập đoàn Đề Hào?”

Dương Tiêu cười yêu ma.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play